Mục Tứ Thành cầm bùa hộ mạng của người cá theo dặn dò của Bạch Liễu đi tới toa đầu tiên của đoàn tàu, cũng chính là toa cách gương xa nhất, Bạch Liễu nói là vì phòng ngừa phạm vi skill của NPC thần cấp quá rộng, Mục Tứ Thành chưa kịp dùng đạo cụ liền trực tiếp go die, tốt nhất cách cái gương xa một chút, Mục Tứ Thành quay đầu nhìn Bạch Liễu một lần cuối cùng.
Người chơi chỉ có 1 điểm giá trị sinh mạng và một NPC thần cấp sắp ra ngoài, trước kia, Mục Tứ Thành nhất định sẽ cảm thấy người này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng nếu người chơi đó là Bạch Liễu...
Mục Tứ Thành hít sâu một hơi, cười một tiếng xoay người, cậu cảm thấy mình đang lãng phí tâm tình, cũng cảm thấy mình có thể bị Bạch Liễu lừa đến điên rồi —— cậu cảm thấy Bạch Liễu nhất định sẽ sống sót.
Người đã đem hết đạo cụ và sinh cơ lại cho mình, nhất định sẽ sống sót.
Dù sao vừa tiêu 100.000 tệ trên người mình, nếu chưa lợi dụng được gì từ Mục Tứ Thành cậu đã go die, Bạch Liễu thành quỷ cũng sẽ không buông tha cậu.
Mục Tứ Thành buồn cười lắc đầu một cái, nắm chặt bùa hộ mạng của người cá, hít sâu một hơi xoay người rời đi.
Xác định Mục Tứ Thành đã đi rồi, người vừa bán thảm rằng mình không có đạo cụ, làm bộ tình huynh đệ sâu đậm lừa Mục Tứ Thành bán linh hồn cho mình - Bạch Liễu - không cho do dự mở màn hình hệ thống:
【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu đang đăng nhập vào màn hình hệ thống của người chơi Mộc Kha... Đã đăng nhập vào màn hình của người chơi Mộc Kha 】
Bạch Liễu sắc mặt tỉnh táo: 【 Lấy ra đạo cụ bùa hộ mạng của người cá 】
Một pho tượng người cá nho nhỏ lọt vào tay Bạch Liễu, 【 bùa hộ mạng của người cá 】 của Mộc Kha còn chưa khóa, vừa vặn Bạch Liễu có thể sử dụng.
Bạch Liễu một tay cầm roi xương cá, một tay cầm pho tượng, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi thở ra, nhìn về phía mặt gương, lẩm bẩm: "Tawil, hi vọng anh giống như tôi đoán, là một NPC trí năng tự có ý thức của bản thân, cũng hi vọng khi anh nhập vào một cái gương, trí nhớ không chỉ có bảy giây, có thể nhớ được lúc mình là người cá đã đồng ý với tôi chuyện gì."
Không sai, Bạch Liễu đã điều tra qua về NPC thần cấp rồi —— NPC thần cấp Siren vương tại 《 Thị trấn Siren 》 nói cho Bạch Liễu, tên của y là Tawil, nhưng tên NPC nữ yêu Siren vốn là Med, mà Siren vương lại cho Bạch Liễu một cái tên hoàn toàn không có liên quan gì, hơn nữa nữ yêu Siren cũng không giúp người chơi thực hiện nguyện vọng.
Tình huống một loại số liệu bao trùm lên một loại số liệu khác thế này khiến Bạch Liễu ý thức được NPC thần cấp hành động dựa theo ý thức cá nhân chủ quan, nghiêng về khả năng đối phương là NPC có trí năng, nó có tên và ý nghĩ của chính mình, giống như một kiểu người chơi thực lực mạnh mẽ khác đóng vai boss, lén lút di chuyển giữa các phó bản khác nhau.
Bạch Liễu cảm thấy đối phương có ký ức của chính mình, đây cũng là nguyên nhân tại sao Bạch Liễu dám mạo hiểm đập gương.
Thứ nhất, hắn cũng có bùa hộ mạng của người cá, bản chất so với Mục Tứ Thành đập gương không có gì khác nhau.
Thứ hai, NPC thần cấp, cũng chính là Tawil đã đồng ý giúp hắn thực hiện một nguyện vọng, từ biểu hiện nhắc đi nhắc lại chuyện này mà xem, đối phương có vẻ có nhiệt tình nhất định với nguyện vọng này.
Điều kiện tiên quyết là đối phương không quên lời chính mình nói.
Bạch Liễu nhắm hai mắt lại, hắn chậm rãi điều chỉnh hô hấp, sau đó lại mở mắt ra, nắm chặt roi xương trong tay, nhìn thẳng chiếc gương, không chút lưu tình quất.
Nháy mắt roi quất xuống, đoàn tàu cũng nổ, ngọn lửa từ cuối tàu tràn lên như thủy triều.
Hình ảnh phản chiếu Bạch Liễu trong gương vỡ thành vô số mảnh vụn, đoàn tàu gào thét mà chạy, lôi kéo thành tiếng chấn động lâu dài, chiếc gương rơi trên mặt đất vỡ tan thành nhiều mảnh nhỏ.
Trương gương xuất hiện một phái nam cả người trần trụi, gương mặt tái nhợt phiền muộn lại cực kỳ xinh đẹp, đường cong thân thể hoàn mỹ không tì vết, trên mặt nó rơi một vài mảnh gương vụn nhỏ, giống như đang tô điểm thêm cho nhan sắc của nó vậy.
Mái tóc dài uốn lượn rủ xuống bên hông nó, màu bạc sáng xinh đẹp tựa thủy ngân, hết thảy đều phơi bày trong mặt gương vỡ, giống như một bức họa giá trị liên thành.
Nó dường như bị đánh thức, chậm rãi mở ra cặp mắt với hàng lông mi dài, con ngươi như một mặt gương, không hề có tình cảm chiếu ngược cảnh tượng ngọn lửa hủy thiên diệt địa từ vụ nổ.
Trong nháy mắt nó, hoặc là y hoàn toàn mở mắt, toàn bộ kính trên tàu đều vỡ vụn tung tóe, các hành khách sợ hãi hò hét chạy thoát thân, nhưng vẫn bị mảnh kính vỡ xung quanh cắt ngang qua cổ mà chết, máu chỉ trong mấy giấy văng ra khắp nơi, Mục Tứ Thành ở đầu tàu cũng bị kính vỡ vây công rạch da từng đường máu trên da, nháy mắt giá trị sinh mạng sắp về 0, Mục Tứ Thành cắn răng bóp nát bùa hộ mạng, rời khỏi phó bản.
【 Hệ thống nhắc nhở: gương đã bị đánh nát, người chơi Mục Tứ Thành qua cửa, đang tính toán phần thưởng... 】
Đỗ Tam Anh bất tỉnh trôi trong toa tàu đầy nước chợt bò dậy, cậu nhìn đoàn tàu đột nhiên phanh lại, còn chưa kịp phản ứng, liền thấy cảnh tượng trước mắt như mặt gương bị đánh nát vậy, vỡ vụn thành từng mảnh, lả tả rơi xuống.
【 Hệ thống nhắc nhở: gương quỷ đã bị đánh nát, đoàn tàu trong gương ngừng vận hành, người chơi Đỗ Tam Anh, Phương Khả, Lưu Hoài chính thức qua cửa, đang tính toán phần thưởng... 】
Tawil đưa bàn tay khớp xương rõ ràng nhẹ dán lên mặt gương, y có chút chán ghét rũ mi, tựa hồ vừa từ hôn mê tỉnh lại khiến y có chút khó chịu, thấp giọng nói: "Thật ồn ào."
Tiếng nổ vang huyên náo nháy mắt tạm ngưng.
Mảnh vỡ tung tóe và đám người gào thét chạy trốn đều ngừng trệ trong không khí.
Sóng lửa một giây sau phải lan đến lưng Bạch Liễu, mảnh gương vỡ huyền phù đầy xung quanh hắn, cơ hồ bao lại hắn hoàn toàn, góc nhọn hướng về phía hắn, nhưng chỉ huyền phù trong không trung vậy mà thôi, hơi run rẩy, chứ không công kích hắn, bùa hộ mạng của người cá được Bạch Liễu nắm chặt trong tay tại nháy mắt Tawil thức tỉnh liền vỡ thành bột phấn, trượt khỏi lòng bàn tay hắn.
Bạch Liễu nhìn Tawil trong gương, hắn thật dài, thật dài thở ra một hơi, rốt cuộc chân tình thực cảm mỉm cười: "Đã lâu không gặp, Tawil."
Bây giờ hắn còn chưa nhận được tí công kích nào từ Tawil, Bạch Liễu cười lên: "Xem ra anh còn nhớ tôi?"
Tawil trong gương nhàn nhạt đối mặt với Bạch Liễu, mái tóc dài màu bạc đong đưa như đang phập phồng trong nước: "Cũng không phải đã lâu không gặp, Bạch Liễu, lần trước tỉnh lại người tôi thấy cũng là cậu, thời gian ngắn như vậy, tôi rất khó quên cậu."
"Phải không?" Bạch Liễu nhẹ giọng cười một chút, "Anh còn nhớ lần trước anh từng đồng ý với tôi là sẽ giúp tôi thực hiện một nguyện vọng sao?"
Tawil ừ một tiếng, y bình tĩnh nhìn Bạch Liễu: "Cậu nghĩ xong mình muốn nguyện vọng gì rồi sao?"
"Đúng vậy." Bạch Liễu mỉm cười, "Công kích tôi, dùng một phương pháp công kích nào đó không giết chết tôi, Tawil, đây chính là nguyện vọng của tôi."
Tawil tế nhị yên lặng hai giây: "Tôi rất ít thấy người như cậu, cậu... mỗi lần đều yêu cầu tôi công kích cậu, cậu rất thích như vậy?"
Nếu Bạch Liễu biết câu trả lời của mình lúc này đây sẽ khiến Tawil sau này càng ngày càng hiểu lầm hắn sâu hơn, Bạch Liễu nhất định sẽ nghiêm túc làm bài thi, nhưng giờ hắn sắp đến thời khắc qua cửa, lại đối mặt với một NPC mà mình vô cùng thưởng thức, vì vậy Bạch Liễu buông lỏng thần kinh, hắn cười như không cười, không nhịn được đùa giỡn đối phương một chút: "Có thể là vì do anh đánh nên tôi mới thích? Có lẽ chúng ta đặc biệt có duyên, cho nên tôi mới như vậy?"
Trên gương mặt không biểu tình của Tawil xuất hiện chút nghi hoặc rất nhẹ, song biến mất rất nhanh, y dùng ánh mắt không cảm xúc quét Bạch Liễu từ đầu đến chân một lần: "Cậu chỉ còn 1 điểm giá trị sinh mạng, bất kì phương thức tấn công nào của tôi cũng giết chết cậu."
Bạch Liễu rất vô lại: "Đó là vấn đề chính anh phải suy nghĩ, nguyện vọng của tôi là vậy."
Tawil nhìn đăm đăm Bạch Liễu cực kỳ lâu, sau đó y có chút chậm chạp, thử thăm dò nhô đầu ra khỏi gương, rũ xuống hàng lông mi dài nhạt màu, giương răng nanh, vô cùng, vô cùng nhẹ nhàng cắn lên môi Bạch Liễu vẻ mặt hỏi chấm.
【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu bị NPC thần cấp Gương quỷ công kích! 】
【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu giá trị sinh mạng -0,5; giá trị sinh mạng còn lại: 0,5; xin mau chóng rời khỏi trò chơi! 】
"Như vậy có được không?" Hàng lông mi dài rủ xuống của Tawil hơi run run, dùng giọng nói cực kỳ nhẹ thì thào bên tai Bạch Liễu.
Bạch Liễu hơi có chút không được tự nhiên quay đầu đi, hắn giơ tay lên chạm vào dấu răng Tawil lưu lại, cũng không biết nên nói cái gì, chỉ đành gật đầu: "... Được rồi, cảm ơn anh."
Lần trước... Tawil hình như cũng hôn chỗ này, NPC hình như có chút thích môi hắn? Chắc ảo giác thôi...
【 Sách Quái Vật tập 《 Trạm cuối bốc lửa 》 đổi mới —— Gương quỷ (3/3) 】
【 Tên quái vật: gương quỷ (NPC thần cấp) 】
【 Đặc điểm: ??? (không biết, hệ thống không thể thăm dò) 】
【 Nhược điểm: tạm không có (không yêu cầu người chơi thăm dò nhược điểm quái vật) 】
【 Phương thức tấn công: đuôi cá đập, cắn mặt (2/???) (chú thích: vì không cách nào chắc chắn có tất cả bao nhiêu phương thức tấn công, chỉ cần thu thập được một liền phán định người chơi gom đủ) 】
【 Hệ thống nhắc nhở: chúc mừng người chơi Bạch Liễu thu thập đủ Sách Quái Vật tập 《 Trạm cuối bốc lửa 》 】
【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu đã thu phục được quái vật trong gương, qua cửa phó bản, đang tính toán phần thưởng... 】
Bạch Liễu hóa thành từng đốm sáng biến mất trước mặt Tawil, hắn vẫy tay cười chào tạm biệt: "Cảm ơn, Tawil, có duyên lần sau gặp lại."
Tawil trong gương vuốt ve đôi môi vừa chạm vào Bạch Liễu, nói nhỏ: "... Vẫn là ấm."
Là nhiệt độ cơ thể khác hẳn với người cá nhiệt độ cơ thể thấp hay mặt gương lạnh như băng, hơn nữa hoàn toàn không sợ mình... Nó lần đầu tiên thấy một nhân loại không trốn tránh mình, còn chủ động để mình công kích.
Sau khi công kích sẽ không biết thành thi thể lạnh băng, nằm trên đất sợ hãi oán hận, chết không nhắm mắt nhìn nó, cũng không biến thành quái vật giống nó, hoảng sợ phụ thuộc lại né tránh sự tồn tại của nó, Bạch Liễu vẫn mang theo nhiệt độ cơ thể như cũ, cười cong mắt nhìn nó, nói với nó, hẹn gặp lại, Tawil.
Thật kì quái.
Lại thật ấm áp.
Hẹn gặp lại, đối với Bạch Liễu, một quái vật như y rốt cuộc có địa vị gì? Nếu Bạch Liễu biết mình là tồn tại thế nào, còn có thể nói ra câu này với mình không?
"Lần sau gặp, Bạch Liễu." Tawil hướng về phía Bạch Liễu biến mất, lẩm bẩm, y nhắm hai mắt lại.
Trong nháy mắt, gương hoàn toàn vỡ vụn, đoàn xe chìm hẳn trong ngọn lửa kịch liệt, đám người phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, mà quái vật mang đến tai nạn không hề bị quấy rầy, nó khép lại hai mắt, ngủ say trong mảnh gương vỡ giá lạnh từng được người khẽ hôn qua, chờ đợi một lần nữa gặp nhau.
Trên môi nó còn dư lại hơi ấm vốn không thuộc về nơi này.