Chương 1011

“A Tịch đứa nhỏ này tình nguyện chăm sóc cháu, hơn nữa không ngại tình trạng thân. thể của cháu, bà ngoại muôn biệt ý kiến của cháu, bà ngoại đã tói tuổi này rồi, người không yên lòng nhất vẫn là cháu.”

Diệp Như Hề muốn từ chối, nhưng khi đối diện với đôi mắt vẫn đục mang theo mệt mỏi của bà ngoại, lời cô nói nhưng nghẹn trong cô họng, nói không nên lời.

“Ta biết tin tức này đôi với cháu đúng là quá đột ngột, bà ngoại cho cháu thời gian từ từ suy xét, cháu muôn hay không muôn, ta không miên cưỡng cháu, được không?”

Diệp Như Hề siết chặt năm tay, bỗng nhiên nói: “Nếu cháu đồng ý rôi, bà ngoại, bà sẽ đồng ý tiếp nhận phẫu thuật sao?”

Hứa lão phu nhân cũng ngần cả người, bà không nghĩ tới Tiêu Hè sẽ đưa ra đề nghị này.

Diệp Như Hề tiếp tục nói: “Cháu đồng ý đính hôn, cho nên bà ngoại phải tiếp nhận phẫu thuật, khỏe mạnh, chủ trì hôn lễ cho bọn cháu, được không?”

Diệp Như Hề dịu dàng nói tiếp, “Bà ngoại, bà đồng ý với cháu, đừng để hôn lễ của cháu có chút tiếc nuồi nào, bà phải tận mắt nhìn thầy cháu đi về phía hạnh phúc, có thể chứ?

Nước mắt Hứa lão phu nhân lập tức tuôn trào, cuôi cùng gật gật đâu, “ĐớC – Hứa lão phu nhân đã đồng ý tiến hành phẫu thuật, thời điêm bà vừa gật đầu đồng ý, Diệp Như Hề lập tức cùng Trương Thu sắp xếp thời gian phâu thuật.

Thời gian định ở nửa tháng sau, trong khoảng thời gian đó sẽ chuẩn bị chu đáo, Diệp Như Hề vốn còn muốn thời gian ngăn hơn, nhưng bà ngoại kiên trì là thời gian nửa tháng sau.

Diệp Như Hề biết, bà ngoại muốn chủ trì lê đính hôn cho cô.

Điều này có nghĩa là cô thật sự phải cùng Nhiệp Tịch đính hôn.

Diệp Như Hề ngẫm lại có chút đau đầu, không đợi cô nghĩ nên trao đồi với Nhiếp Tịch chuyện này thế nào,đối phương đã chủ động hẹn cô ăn cơm.

Diệp Như Hề đồng ý lời mời, Nhiếp Tịch tự mình lái xe tới đón cô, vừa thầy mặt, câu đầu tiên chính là: “Chào em, vị hôn thê.”

Diệp Như Hề thật muốn xuống xe luôn.

“Nhiếp Tịch, anh biết tôi cũng không có ý tứ vê phương diện kia.”

Nhiếp Tịch cười cười, nói: “Tôi đương nhiên biết, nhưng cũng không ảnh hưởng tới kêt quả này phát sinh, không phải sao?”

Diệp Như Hề thật ra thật sự không hiểu được SUY nghĩ của Nhiếp Tịch, thẳng thắn mà nói, chuyện đính hôn này là do cô ích kỷ, muôn bà ngoại phẫu thuật mới đồng ý, nhưng Nhiếp Tịch cũng không có vân đê gì đề băn khoăn, anh ta thật sự đồng ý đạp lên thanh danh của mình sao?

“Đừng nhìn tôi như vậy, tôi biệt em đang suy nghĩ cái gì, làm ơn, tôi là một người đàn ông, mây thứ gọi là thanh danh với tôi hoàn toàn không quan trọng.”

Anh ta nói nhẹ nhàng, dường như thật sự không có bất cứ ảnh hưởng Độ vậy, Diệp Như Hề dần dần yên lòng.

“Xin lỗi, tóm lại là do tôi ích kỷ.”

“Cho nên, coi như em nợ tôi một ân tình đúng không?”

“Được, tôi sẽ trả lại anh trong khả năng cho phép.”

“Ví như lúc này liền cùng tôi ăn một bữa cơm, thuận tiện nói về chuyện đính hôn này một chút.”

Nhiếp Tịch càng tỏ ra nhẹ nhàng thì càng có vẻ không để bụng. biện này, đúng là thái độ như vậy làm Diệp Như Hề buông lỏng cảnh giác.

Dường như anh ta thật sự chỉ giúp một tay mà thôi.

Nhưng mà, điều Diệp Như Hề không thây được là sâu trong đáy mắt Nhiềp Tịch lập loè tính kê.

Nhiếp Tịch biết nếu anh ta biểu hiện rất đề ý tới chuyện này, vậy người phụ nữ này nhất định sẽ nghĩ mọi cách đề chạy thoát, một thợ săn giỏ phải khiến con môi thả lỏng cảnh giác, cam tâm tình nguyện nhảy vào bấy rập, sau đó chậm rãi ăn như tằm.

Nhưng vẫn có chuyện mà Nhiếp Tịch không biết, con mỗi anh ta theo dõi vốn đã bị người ta đánh dấu trước rÔi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện