Chương 1037

Cố Cẩm Minh thở dài, nản lòng nói: “Đúng, cũng đúng, bà. ngoại cỏ thể cho Tiêu Hề càng nhiều, chúng ta làm không được gì, thậm chí GÓI. làm ra chuyện ngu xuân, nhằm mắt cá là trân châu.”

Có Lăng Hiên võ võ bả vai Có Cẩm Minh, nói: “Đề bù trong phạm vi có thể đi.”

“Vâng, anh , em đã nghĩ kỹ, thân phận của Bằng Băng thật sự không thích hợp, độc theo quyết định ban đầu của chúng ta mà xử lý nhé?”

Cố Lăng Hiên kinh ngạc, “Em nghĩ kỹ rôi?”

Vốn dĩ, Cố Lăng Hiên đã sớm muốn sắp xếp vụ Cô Băng Băng, không thể đệ cô ta tiếp tục ở lại nhà họ Có, : đồng ý cho cô ta một khoản tiền để sinh hoạt, chỉ vì sự tồn tại của cô ta ở nơi này cũng nhắc nhở Cố Lăng Hiên, sai lâm năm đó của anh có bao nhiêu ngớ ngắn.

Nhưng Có Cảm Minh bởi vì ở chung lâu với Cô Băng Băng , có chút không đành lòng, quyêt định này mãi còn chưa được châp hành, Cô Lăng Hiên cũng không miễn cưỡng, chỉ là số lân trở vê nhà càng ngày càng ít.

“Vâng, em đã nghĩ kỹ, anh, em sai rồi, em muôn sửa lại, mà không phải tiếp tục sai lầm ở lại nơi này.

“Được.”

“Chuyện này giao cho em đi, em sẽ sắp xếp chuyện của Băng Băng.”

“Được, nhanh chóng giải quyết.”

Dứt lời, Cố Lăng Hiên liền rời khỏi văn phòng.

Cô Câm Minh buông xuông tư liệu trong tay, cũng cùng nhau rời đi, nếu đã đưa ra quyết định, tránh cho bản thận lại không đành lòng mà hồi hận, Cố Cẩm Minh trực tiệp lái xe trở về nhà họ Cố.

Cố Băng Băng đang thay quần áo chuẩn bị tham gia bữa tiệc, nghe thấy tiếng mở, lập tức kích động chạy xuông nhà.

“Anh hail Anh đã trở lại!”

Có Cầm Minh nhìn Có Băng Băng nhảy nhót như vậy, nêu là trước kia, anh có lẽ còn cảm thấy khá tốt, nhưng mà hiện tại…… Anh lại không có cách nào đồi mặt với cảm giác áy náy trong lòng.

“Anh hai, mau xem, bộ lễ phục này có đẹp hay không?”

Có Băng Băng còn có ý xoay một vòng tròn, triên lãm bộ váy của mình.

Cố Cẩm Minh có lệ nói một câu: “Ù/ cũng không tệ lắm.”

“Anh hai, anh nói chuyện có lệ quá, đây là lễ phục được thiết kế riêng!

Rất đắt! Ảnh nhất định phải giúp em thanh toán đó nha ~”

Cô Băng Băng lộ ra vẻ mặt ngây thơ, làm nững của cô gái nhỏ, dáng vẻ này cô ta sớm đã luyện tới nhuằn nhuyễn, cũng chính là dựa vào điểm này, cô ta thành công không biết xấu hỗ ở lại nhà họ Cô sau khi thân phận giả được khui ra.

Đối với Cố Băng Băng mà nói, không thể lấy lòng anh cả, nhưng anh hai thì có thê, đây là bảo đảm lớn nhất của cô ta, dù thế nào cũng sẽ không buông tay.

Nhưng, Cố Băng Băng rất nhanh đã nhận ra có gì không ồn, sắc mặt anh hai cũng không còn nhẹ nhàng như trước kia, hình như còn có chút nghiêm túc.

Mọ hồ, Cố Băng Băng đã nhận ra điểm không thích hợp.

“Anh hai, đã xảy ra chuyện gì?”

“Em thích bộ váy này?”

Cố Băng Băng thở dài nhẹ nhõm một hơi, dùng sức gật đầu, “Vâng! Rất thích!”

“Được, anh mua cho em.”

“Thật vậy chăng? Cảm ơn anh, anh hai!”

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện