Chương 1038

“Nhưng, em không thể mặc chiếc váy này tham gia bữa tiệc hôm nay.”

Tươi cười trên mặt Cố Băng Băng hoàn toàn cứng đờ.

“Anh hai, anh, anh nói vậy là có ý gì?

Đừng đùa nhử thế được không? Em sẽ rất khô sở.”

Cố Cẩm Minh vốn dĩ còn có chút.

không đành lòng, nhựng nghe thây những lời này sau, liên không còn nữa.

“Chỉ vì không thể tham gia một bữa tiệc, em đã rất khổ sở?”

Kia Tiểu Hề đã phải chịu những tốn thương lớn thế nào, sẽ thông khô thế nào đây?

“Anh hai, em không có ý đó, em chỉ là HÔI đây không phải chuyện đã quyết định trước rồi sao? Anh nói sẽ mang em cùng đi tới bữa tiệc, em đã nói trước mặt bạn học rôi…… Nếu.

không đi , thì sẽ là em đang nói dối.”

Cô ta sẽ không ngắng đầu lên nỗi mát!

Cố Băng Băng không có cách nào chấp nhận chuyện như vậy, cho nên cô ta đang dự định làm „nũng một hồi, Có Cảm Minh lại nói thẳng: “Từ nay vỆ sau, em không thê dùng danh nghĩa. nhà họ Cô tham gia bắt kỳ bữa tiệc nào, còn nữa, anh sẽ tìm nhà ở cho em, em…… Dọn ra đi thôi.”

Nếu nói trước đó Cố Băng Băng còn cho răng chỉ là vui đùa, nhưng nhữn g câu sau không khác gì một quả bom, trực tiêp nỗ tung cô ta.

“Anh hai, ý anh là…… Đuổi em đi sao?”

“Băng Băng, nơi này không thích hợp với em.”

“Anh hai, anh không cần em sao?”

Cố Băng Băng lập tức rơi nước mắt, khóc thật sự tủi thân.

Cố Cẩm Minh quay mặt qua, không nhìn cô ta, nói: “Em có thời gian bà ngày, đồ đạc của em đều có thể, anh sẽ tìm người dọn qua đó, mặt khác, tên của em cũng nên sửa lại thành dòng họ thật.”

Thậm chí ngay cả cái họ cũng không muôn cho mình sao?

Có Băng Băng lập tức khủng hoảng, lần này thật sự muốn đuổi cô ta đi?!

“Anh hai, em đã làm sai chuyện gì? Vì sao lại muốn đuôi em đi? Anh nói xem em làm sai chỗ nào, em nhật định sửa! Cầu xin anh, đừng đuồi em đi! Em chỉ có một người thân là anh thôi!”

“Anh không phải người thân của em, cũng không phải. anh hai em, Băng.

Băng, em nên trở về vị trí vôn có của mình.”

Việc này anh nên làm sớm hơn, hiện tại phải thực thi ngay.

Nếu không, ngay cả bản thân Có Cảm Minh cũng không có cách nào tha thứ cho bản thân.

“Anh hai, không cần như vậy, cầu xin anh, em không tham gia bữa tiệc nữa, em sẽ không tham gia bữa tiệc nào nữa, em bảo đảm sẽ không xuất hiện trước công chúng , còn cái váy này, em từ bỏ, em từ bỏ tất cả, đừng đuôi em đi……”

Cố Băng Băng xông lên, muốn bắt lấy cánh tay Cố Câm Minh, nhưng đối như Di trực tiếp tránh đi.

“Chính em tự thu dọn đi, em thích cái gì thì có thể mang đi, còn nữa, anh sẽ cho em một số tiên, em có thể sông tốt, coi, như thời gian mấy năm nay là một giấc mộng đi.”

Anh dừng một chút, tiếp tục nói thêm một câu.

‘Là mơ, sẽ có ngày tỉnh lại, hiện tại, nên tỉnh mộng rồi.

Cố Băng Băng chỉ cảm thấy trời đất quay cuông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện