Chương 1003

“Trực giác.”

“Tiểu Hè, cô có trực giác thật chuẩn, tuy nhiên cũng không. phải lừa cô cái gì, chỉ là còn chưa biết nói với cô thế nào thôi.

“Cái gì?”

“Cô chuẩn bị tâm lý tốt chưa?”

Diệp Như Hề ngồi ngay ngắn, nghiêm túc nghe.

“Lão phu nhân sẽ triệu tập một cuộc họp báo, cô sẽ dùng danh nghĩa là đại diện cho quỹ sunfree và người thừa kế tất cả sản nghiệp của công ty tham dự, Tiểu Hè, lần gặp mặt này cô sẽ gặp rất nhiều thử thách.”

Diệp Như Hề ngắn ra, theo bản năng – năm chặt tay, nói: “Đó là quỹ của bà ngoại.”

“Đúng vậy, sunfree là quỹ do bà ngoại cô đích thân sáng lập, đồng thời cũng là quỹ được hoàng thất Anh quốc tán thành, nó đại diện cho tâm huyết một đời này của bà ngoại cô, khoảnh khắc cô tiếp nhận nó sẽ rước đến VÔ SỐ suy đoán cùng khiêu chiến của bên ngoài, vốn dĩ tôi không đồng ý, bởi vì chuyện này đối với cô mà nói không phải chuyện tết, ít nhất hiện tại còn không phải.”

Diệp Như Hề biết những lời này có ý gì, cũng biết ý nghĩa là gì.

Đừng nói chị Thu cảm thầy không phải “huyện tốt, ngay cả bản thân cô cũng biết, giờ phút này cô còn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt đề tiếp nhận.

“tuy nhiên lần này với cô lại là một thử thách, nêu thành công khả năng, tóm lại cô lên đi. Đêm nay hảo hảo nghỉ ngơi, ngày mai tôi sẽ mang cô đi gặp một sô thành viên của quỹ.”

“Được. Cảm ơn chị Thu.”

Trương Thu đưa Diệp Như Hề trở về rồi mới rời đi.

_Về đến nhà, Diệp Như Hề thở ra một hơi nặng nê, cô năm thẳng xuống giường, đầu co rút đau đớn từng đọt.

Quá nhiều nhiều chuyện đồ ập xuống, suýt nữa khiến cô hít! thở không thông.

Di động vang lên, cô nhìn thoáng qua dãy sô, là một số di động xa lạ.

“Alo?Xin chào.”

“Tiểu Hè, là tôi.”

Vừa nghe đến giọng nói này, Diệp Như Hê liên biết là ai ——— Nhiệp Tịch.

“Tìm tôi có chuyện gì”

“Em không tìm tôi, thì tôi chỉ có thể tìm em thôi.”

“Điều tra số điện thoại của người khác không phải là thói quen tốt đâu.”

“Cho nên không phải tôi tới đề xin lỗi sao? Tiểu Hề quá nhẫn tâm, tôi cho em danh thiếp, nhưng em lại không hề gọi điện thoại cho tôi.”

“Nhiếp tiên sinh, anh còn có chuyện gì sao?”

*Ở nhà à? Có muốn cùng nhau tới một nơi không?”

“Nhiếp tiên sinh, tôi rất mệt, tôi muốn được nghỉ ngơi.”

“Tiêu Hè, em nói như vậy tôi sẽ rất khổ sở.”

“Tôi cúp máy……

“Từ từ! Trước hết em hãy nghe tôi nói là tới nơi nào đã, nêu không em sẽ hối hận nha.”

Diệp Như Hề cười khẩy, nói: “Được, vậy anh thử nói xem.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện