Chương 1021

Bữa cơm này Diệp Như Hề kinh hồn táng đảm, nhưng biểu cảm của hai đứa nhỏ lại vô cùng hoàn mỹ, vừa có lễ nghỉ với khách đên nhà, ngoại trừ gọi một tiếng mami thì cũng không nói chuyện gì khác.

Diệp Như Hề cũng không phải r muốn nói dối, nhưng cũng không muôn mọi người biết đến chuyện giữa mình và Tạ Trì Thành, cô vôn dĩ còn đang đau đầu nều Nhiếp Tịch hỏi thì cô nên trả lời thế nào.

Nhưng thật kỳ lạ, tình hình giống, như đã hình thành một thế cục cân bảng, ngay cả bản thân Nhiếp Tịch giống như cũng không biết làm như thế nào thuyệt phục chính mình không hỏi nhiêu.

Cơm nước xong, chén đĩa trên bàn đầu trống trơn, đồ ăn đều vị quét sạch, sạch sẽ như vừa được rửa xong.

Nhiếp Tịch vuốt vuốt phần bụng phông lên, cố găng kìm ném mong muôn được cởi cúc quân, anh ta đứng lên, nói: “Thật sự là án quá ngon, Tiểu Hè, tay nghề nâu nướng của cô còn giỏi hơn những đầu bếp bên ngoài!”

Diệp Như Hề không phản ứng anh ta, bắt đầu thu dọn chén đũa, Tiêu An và Nhạc Nhạc cũng ở bên cạnh hỗ trợ, hai đứa nhóc còn ngoan ngoãn hơn ngày thường.

Khiến cho cả Nhiếp Tịch cũng ngượng ngùng, chủ động muốn hỗ trợ, nhưng bị Diệp Như Hề ngăn cản.

“Anh tới phòng khách đợi là được, đừng vướng chân vướng tay.”

Nhiệp Tịch bị nói, ngược lại không có chút tức giận nào, còn cảm thây Tiểu Hè càng ngày càng thân thiết với mình, ngay cả giọng điệu cũng rất thân thuộc.

Chờ Diệp Như Hề rửa xong chén đũa từ phòng bếp đi ra, vừa ra ngoài, liền thấy Tiêu An và Nhạc Nhạc đang ngôi trên sô pha, như là tiêu chủ nhân tiệp đãi khách tới chơi, hình như còn nói chuyện với Nhiếp Tịch Tin Khá tốt?

Diệp Như Hề hơi ngắn ra.

Nhiếp Tịch thầy cô ra ngoài, tràn đầy tán thưởng nói một câu: “Tiểu Hè, đứa nhỏ này được dạy dỗ rất tốt, trên biết thiên văn dưới biết địa lý nha, về sau khẳng định sẽ có tiền đồ!”

Diệp Như Hề tràn đầy bát đắc dĩ, Tiểu An là đứa nhỏ Tạ Trì Thành đích thân dạy dỗ, tất nhiên phải khác biệt, kiến thức chỉ là chuyện nhỏ, đặc biệt là khi Tiểu An có tình biểu hiện , vậy chắc chắn sẽ khiến người ta khen không dứt miệng.

Hai đứa nhỏ của cô, Tiểu An thông minh, Nhạc Nhạc đáng yêu, thật sự vô cùng hoàn hảo.

Nhiệp Tịch lại nói: “Bạn tôi có mở một trung tâm vui chơi giải trí cho trẻ em, còn đang ở giai đoạn đầu vận hành, không có bao nhiêu du khách, có muốn dẫn bọn nhỏ tới chơi một chút không?”

Chủ ý mà Nhiếp Tịch đánh đến rất đơn giản, nêu đây là đứa nhỏ mà Tiêu Hề nhận nuồi, như vậy anh ta nhất định phải tạo quan hệ tốt, ,anh ta không định chỉ thật sự cùng Tiểu Hề diễn kịch, anh ta muôn diễn giả thành thật.

Diệp Như Hê nghe xong cũng không tình nguyên đông ý, cùng Nhiếp Tịch dẫn theo Tiểu An và Nhạc Nhạc đồng hành, tổ hợp thật sự quá kỳ quái, đặc biệt là cô còn nghĩ tới thái độ trong cuộc gọi của Tạ Trì Thành mới đây.

Nhưng Diệp Như Hề tôn trọng ý kiến của Tiêu An và Nhạc Nhạc, liên nhìn vê phía hai đứa nhỏ.

Tiểu An và Nhạc Nhạc cùng nhìn đối phương, cảm ứng thai long phượng thể hiện vô, cùng nhuần nhuyễn trong khoảnh khắc này, chỉ một ánh mắt, Nhạc Nhạc đã hiểu rõ ý tứ của anh trai, cũng đồng ý thể hiện suy nghĩ của mình.

Sau đó Nhạc Nhạc liền mỉm cười ngọt ngào nói: “Được nha, chú ơi, chúng cháu muốn đi!”

Nhiệp Tịch vui vẻ cười, cảm giác hai đứa nhỏ này cũng không khó thu phục đến vậy, cũng đúng, chỉ là hai đứa nhóc, có thê khó ứng phó tới mức nào?

Cảm giác thuận lời khiến Nhiếp Tịch vẫn không nhớ tới cậu nhóc kia giống ai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện