Salon tầng cao nhất của trung tâm Đế Lâm.

Những nhân viên núp ở cửa, nhỏ giọng bàn tán.

"Này, các cô có nghe nói hay chưa, bây giờ đang tạo hình bên trong chính là thiếu phu nhân Trì gia đấy!"

"Sao cơ? Vợ của Trì thiếu? Trời ạ, này cũng kém quá nhiều đi! Cô gái này... cũng tốt số quả mà!"

"Đúng thế, không phải nói Trì thiếu không gần nữ sắc sao, sao lại nhìn trúng lại mặt hàng này được... xấu không gì để nói, nếu tôi nói, căn bản là kém hơn so với tôi .. A, chờ chút, có người ra!"

Các cô nhanh chóng im miệng đứng về vị trí của mình.

Cánh của salon được kéo ra, một cô gái mặc một chiếc đầm màu hồng trắng chân mang giày cao gót đi ra.

Những người nhân viên nhiều chuyện ngẩng đầu, hoàn toàn ngây người!

Chỉ thấy cô gái trước mắt, một thân mang chiếc đầm hai dây hiệu Chanel được thiết kế cao cấp, phần ren trên ngực được đính kim cương vụn màu hồng, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô càng thêm phấn nộn dịu dàng hơn. Phong cách trang điểm tinh tế nhưng không lòe loẹt, chỉ là làm cho nét mặt thanh tủ ban đầu càng thêm nổi bật. Dưới góc đầm hình chữ A, là đôi chân đẹp thon dài hiện ra.

Đây... đây là người nhà quê lúc nãy sao? Tô Du Du theo người tạo hình xuống lầu, thì thấy Trì Tư Tước ngồi trên ghế sô pha.



Trì Tư Tước nghe thấy tiếng bước chân quay đầu lại.

Thấy được cô gái trước mắt, liền ngây ngẩn cả người.

Hắn vẫn biết là Tô Du Du rất đẹp. Mặc dù không trang điểm cũng không ăn

diện, nhưng chỉ cần lấy mắt kính xuống là có thể thấy khuôn mặt xinh xắn của cô.

Nhưng hắn vẫn không nghĩ tới, sau khi cô gái này trang điểm lại kinh diễm như vậy.

Cái cổ mảnh khảnh cùng xương quai xanh giống như thiên nga đẹp tuyệt động lòng người, nước da trắng nõn như pha lê, dưới góc đầm là đôi chân thon dài, gương mặt vốn thanh tú được trang điểm càng trở nên vô cùng tinh tế.

Trị Tư Tước trong khoảng thời gian ngắn đương nhiên là dời mắt không nổi.

Tô Du Du bị Trì Từ Tước nhìn toàn thân không được tự nhiên, cuối cùng rụt cổ lại, mắt to có chút ngượng ngùng nhìn Trì Tư Tước: "Rất lạ sao?"

Lúc này Trì Tư Tước mới hoàn hồn lại, chậm rãi đứng dậy: "Đi thôi, mua quần áo cho em."

"A, trên người tôi không phải đã có rồi sao, không cần..."



Trị Tư Tước cũng đã xoay người rời đi.

Hắn đi nhanh như vậy, chủ yếu là tránh đi ánh mắt của cô gái nhỏ kia, nếu không sợ là nhịn không được trực tiếp đè cô lên ghế sô pha mà làm!

Người tạo hình chọn cho Tô Du Du rất nhiều quần áo, cả người Tô Du Du đều mơ hồ mãi cho đến tầng nội y lầu ba.

Người tạo hình đột nhiên dừng bước, mập mờ cười cười: "Trì thiếu có muốn mua một ít nội y cho thiếu phu nhân hay không?"

Tô Du Du ngẩng đầu nhìn lên, thiết kế trong của hàng nội y đề tương đối táo bạo, mặt không khỏi đỏ lên, nhanh chóng xua xua tay: "Không cần không cần, tôi có đem từ Tô gia qua..."

Nhưng vẻ mặt người tạo hình lại nhiệt tình: "Nơi này có rất nhiều đều là số lượng có giới hạn, cô vẫn nên mua sắm một chút chút!"

Vừa nói vừa đẩy cô vào phòng thứ đồ, nhân viên của hàng nhanh tay lẹ mắt lấy ba bốn món đồ nội y, thấy Tô Du Du không nhúc nhích, càng nhiệt tình hỏi: "Thiếu phu nhân, muốn chúng tôi giúp cô thay sao?"

Tô Du Du bị bàn tay đưa tới hù dọa, tự mình nhanh chóng cởi rồi thay.

"Thật là đẹp!" Nhân viên từ đáy lòng khen tặng: "Thiếu phu nhân da của cô trắng như vậy, dáng người cũng đẹp, bộ Victoria này mặc trên cơ thể cô, quả thật nhìn còn hoàn hảo hơn so với những người mẫu kia!"

"Thật không?" Tô Du Du có chút mất tự nhiên che ngực, trong lòng lại nghĩ, đẹp đi nữa cũng không biết mặc cho ai xem.

"Thiếu phu nhân, nếu cô không chắc chắc thì tôi sẽ bảo Trì thiếu đến nhìn là được."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện