Sau bữa cơm tối, cha Lục rất thích cùng mẹ Lục tới công viên gần đó tản bộ tiêu cơm, hoặc tìm ông bạn già cùng khu chơi cờ tướng tâm sự linh tinh.
Đêm nay mẹ Lục bận đan áo cho Khương Nhu Mễ nên ở nhà, nài mãi không được, cha Lục chỉ đành lủi thủi tìm ông bạn già chơi cờ.
Nào biết mới tới, ông bạn già đã chỉ thẳng vào mặt cha Lục mắng ông chơi xấu, con trai có bạn gái rồi mà không nói, mắc công ông ấy mang cháu gái ra giới thiệu cho Lục Cảnh Hà.
Ông bạn này chính là người dắt mối tơ hồng cho Lục Cảnh Hà hôm bữa, ông chơi cùng cha Lục tít từ thời đại học đến tận bây giờ, đã thế còn ở chung một khu phố, quan hệ vô cùng tốt.
Nghe ông bạn mình quát, cha Lục ngơ ngác: “Bạn gái? Lục Cảnh Hà nhà tôi đang ế mốc ế meo kia, lấy đâu ra bạn gái?”
“Ế?” Đối phương nhìn cha Lục đầy nghi ngờ, thấy ông ngơ ngác mới ngộ ra: “Ông bạn già của tôi, sợ rằng ông chẳng hay biết gì phải không?”
Nói rồi ông bạn cầm điện thoại cho cha Lục xem một video: “Ông xem, người này có phải Cảnh Hà nhà ông không?”
Cha Lục ngó qua xem, phát hiện đúng thật người trong video chính là con trai mình Lục Cảnh Hà, bên cạnh nó còn có một cô gái tóc dài.
Và.
.
.
hai người đang đánh nhau rất kích liệt với đám lưu manh đối diện.
Đánh nhau?
Video này khiến cha Lục hoảng hốt không thôi, trong ấn tượng của ông, Lục Cảnh Hà không phải đứa thích gây gổ tới mức sẽ đánh người công khai thế này, nói Lục Dữ may ra ông còn tin.
Nhưng giờ điều này không quan trọng, quan trọng là cô gái bên cạnh nó là ai?
“Lão Trương, video này ông lấy đâu ra thế?” Cha Lục hỏi.
“Con trai tôi cho tôi xem đấy, thấy có đứa giống Cảnh Hà nên tôi mới tới hỏi ông.” Ông bạn lại đáp lời, xong đổi video khác liền tay: “Ông xem tiếp video này đi, bạn bè với nhau mà tình tứ thế này à? Đây là người yêu của Cảnh Hà đó.”
Video này chiếu cảnh Lục Cảnh Hà và Khương Ly ở khu trò chơi điện tử, tuy mặt cả hai đã được làm mờ nhưng cha Lục chỉ cần liếc mắt phát đã nhận ra con trai mình ngay rồi.
Thấy Lục Cảnh Hà nổi giận vì hồng nhan, ngay tức khắc ông đã hiểu lý do vì sao mấy ngày nay con trai mình không về nhà, hóa ra ở chung một chỗ với cô gái này.
Cho nên, nó có bạn gái rồi!?
Nghĩ tới đây, cha Lục vẫn luôn lo lắng Lục Cảnh Hà sẽ phải sống cô độc suốt quãng đời còn lại tiếp tục bùng lên hy vọng, kêu ông bạn già gửi video cho mình để còn về khoe mẹ Lục chứ.
Mẹ Lục cũng rất kích động, hỏi chồng là ông có chắc không?
Thế nên cha Lục kêu Lục Cảnh Hà đưa bạn gái về ngay tức khắc, nói xong không đợi hắn trả lời đã cúp máy luôn, cấm từ chối.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Lục Cảnh Hà buông điện thoại, ngón tay khẽ vuốt ve tờ giấy.
Nếu Lục Cảnh Hà đoán không sai, bạn gái cha hắn nói chính là Khương Ly, còn về việc vì sao ông ấy biết, hắn suy đoán có hai khả năng.
Một là Lục Dữ tiết lộ, hai là cha xem video trên mạng.
Tính Lục Dữ thế nào hắn biết rất rõ, tuy nó không đàng hoàng cho lắm nhưng vẫn biết gì nên nói gì không nên nói, sẽ không tự ý báo chuyện này cho cha biết mà chưa được sự đồng ý của hắn.
Nếu rơi vào trường hợp sau có khi sẽ khả quan hơn, bởi giờ internet lan truyền rộng rãi, cha hắn tình cờ thấy video cũng không có gì bất ngờ.
Nghe tin cha mình đã biết chuyện, Lục Cảnh Hà không lấy làm hoảng hốt, dù sao hắn cũng chuẩn bị ngả bài đàng hoàng với cha mẹ rồi.
Cơ mà suy xét tới vấn đề Khương Ly vẫn còn là học sinh và giới tính của hai người, thế nên hắn định chờ tới khi Khương Ly tốt nghiệp đại học mới công khai.
Chẳng ngờ kế hoạch chưa kịp tiến hành thì đã đổ bể vì một video, cha Lục đã biết tới sự tồn tại của Khương Ly.
Việc đã tới nước này, Lục Cảnh Hà không muốn giấu diếm nữa.
Đêm nay Khương Ly đã về nhà chính họ Khương, hắn ghé qua chỗ cậu ở rồi mang Khương Nhu Mễ cùng về nhà họ Lục luôn.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Từ khi cha mẹ Lục biết Lục Cảnh Hà đã có bạn gái thì luôn trong trạng thái kích động không thôi.
Với ông bà mà nói, Lục Cảnh Hà có bạn gái suy ra nó đã có vợ, nó đã có vợ thì ông bà đã có con dâu, đã có con dâu thì ông bà sắp có cháu rồi! ! !
Sao không vui cho được?
Thấy chồng mình cứ đảo qua đảo lại trong phòng như rang lạc, mẹ Lục buông cái áo trong tay xuống, bật cười: “Ông vui hơi sớm rồi đó, con nó đã mang bạn gái về đâu.”
“Hahaahaah.” Cha Lục khoái chí vuốt râu, đi tới chỗ mẹ Lục ngồi xuống nắm tay bà, vẫn vô cùng kích động: “Cảnh Hà có bạn gái là chuyện lớn, bà không vui hả? Bà nghĩ đi, chờ hai đứa nó kết hôn, nhà họ Lục chúng ta sắp cho đời cháu rồi, đứa cháu bé xinh lẽo đẽo theo bà gọi bà nội thì quá là dễ thương luôn, bà thích chứ?”
Cha Lục vừa nói vừa khoa chân múa tay miêu tả đứa cháu tương lai, coi bộ vô cùng vui sướng, người không biết còn tưởng thực sự có đứa cháu đang đứng trước mặt ông bà làm nũng nói cười.
Vợ chồng sống với nhau hơn nửa đời người, đương nhiên bà rất hiểu chồng mình.
Bà hiểu ngoại trừ vui vì có cháu, ông càng vui hơn vì bên cạnh Cảnh Hà đã có người kề bên, không phải chịu nỗi cô độc tít tắp trên rừng sâu núi ngàn kia nữa.
“Tất nhiên tôi cũng rất vui.” Mẹ Lục đáp lời, nắm chặt tay chồng mình: “Tôi ấy à, luôn mong hai anh em nhà nó có thể bình bình an an khỏe mạnh mà sống, thế là đủ rồi.
Nếu thằng cả nhà mình có người đồng ý bên cạnh, vậy càng thêm mỹ mãn, còn gì hạnh phúc hơn nữa chứ.”
Cha Lục tán thành gật đầu.
Đúng lúc này Lục Dữ xuống lầu, tò mò hỏi cha mẹ: “Ai ở bên ai cơ? Cha mẹ đang nói chuyện gì vậy?”
Mẹ Lục cười nói: “Anh trai con có bạn gái rồi!”
“Hả?” Lục Dữ đang định ngồi xuống, nghe tới đây thì giật nảy mình, buột miệng nói: “Cha mẹ biết chuyện rồi!?”
Vừa dứt lời, ông bà cùng lúc nhìn về phía Lục Dữ, hỏi: “Là sao? Con biết từ lâu rồi?”
Lục Dữ phát hiện mình lỡ mồm, cậu ta che miệng chột dạ: “Con không phải con không có, con không biết gì hết! ! !”
Đã lỡ miệng tới mức này thì cha mẹ Lục sao tin Lục Dữ được nữa, ông hung hăng véo tai con trai, mắng mỏ: “Cái thằng nhóc thối này sao không nói sớm!? Anh trai mày gạt cha thì thôi, đến cả mày cũng thông đồng với nó, to gan thật đấy!”
Lục Dữ đau điếng, vội vàng xin tha: “Cha nghe con giải thích, anh trai không cho phép thì sao con dám nói lung tung chứ!”
Trong cái nhà này, Lục Dữ không sợ cha Lục, không sợ mẹ Lục, chỉ sợ mỗi Lục Cảnh Hà.
Cha Lục véo tai Lục Dữ mắng mỏ không thôi, mãi sau mới chịu tha: “Mau khai đi, sao con biết Cảnh Hà có bạn gái? Con gặp cô gái đó chưa? Người ở đâu? Bao lớn rồi?”
Mẹ Lục cũng dò xét nhìn Lục Dữ, bà thực sự tò mò chuyện này à nha.
Nếu Lục Cảnh Hà không muốn nói cho họ biết, chắc chắn nó chưa muốn công khai, vậy sao lại chủ động nói cho Lục Dữ biết?
Lục Dữ cười khoái chí nói: “Thật ra cha mẹ đã gặp chị ấy rồi, nhất là cha đó.”
Cha Lục ngơ ngác không hiểu ra sao: “Hehe, chị ấy là.
.
.” Lục Dữ dài giọng, thấy ánh mắt chờ mong thì hùng hồn công bố đáp án: “Chị ấy là nữ streamer chơi game con thích đó.”
Cha Lục: “.
.
.”
Mẹ Lục: “.
.
.”
“Con nói gì cơ?” Cha mẹ Lục đồng thanh hỏi, tưởng rằng mình nghe lầm.
Trước Lục Dữ từng cho cha Lục xem video của nữ streamer ấy, có điều ông chẳng quan tâm cho lắm nên mới không nhận ra.
Giờ Lục Dữ nhắc ông mới phát hiện quả thực con dâu tương lai cứ quen quen.
Lục Dữ thấy hai người kinh ngạc không thôi, lúc này cậu ta mới thở dài vỗ vai cha mình tỏ vẻ thấu hiểu: “Trước con cũng bất ngờ như vậy đấy.”
“Khoan đã.
.
.” Mẹ Lục bất chợt giật mình: “Hình như cô bé đó giống con, vẫn là học sinh cấp ba phải không?”
“Vâng, lớp 12.” Lục Dữ đáp lời: “Trước cha kêu anh tới quán triệt vụ con nghiện xem livestream đó, anh ấy quán triệt kiểu gì mà lừa được con gái nhà người ta về luôn.
À còn nữa, cha mẹ nhớ hai bộ đề luyện tập anh trai tặng con không, từ chị streamer đó chứ ai.”
Tuy mới chỉ xem lướt vài giây khi Khương Ly livestream nhưng cha Lục rất ấn tượng với cô gái này, vốn ông tưởng streamer chơi game không đàng hoàng gì đó, ai ngờ chơi game chỉ là phút giải trí thôi, chủ yếu vẫn là dạy học.
Kể từ đó, cha Lục cũng không cấm Lục Dữ xem livestream nữa.
Nghe Lục Dữ nói tới đây, cha Lục đã bắt đầu không bình tĩnh nổi rồi.
Tuy con trai ông cũng rất ưu tú, nhưng hẹn hò với học sinh cấp ba thì có hơi.
.
.
bi.ến thái rồi đó! ! !
Đột nhiên mẹ Lục nhớ ra một chuyện, trước bà từng chứng kiến Lục Cảnh Hà ngồi xem đúng video livestream của cô gái này.
Hóa ra.
.
.
Mẹ Lục hiểu hết tất thảy, bà gật đầu tấm tắc rồi kể lại cho cha Lục nghe
Cha Lục nghe tới đây thì kéo ngay Lục Dữ vào thư phòng kêu cậu ta mở livestream của Khương Ly cho hai ông bà xem.
Trước khi Lục Cảnh Hà đưa người về phải hiểu biết chút gì về con dâu đã chứ.
Thế nên Lục Cảnh Hà mới vào nhà đã thấy ba người ngồi tập trung trước máy tính xem livestream.
Nghe giọng nói quen thuộc phát ra từ máy tính, chân Lục Cảnh Hà chợt khựng bước.
Nghe tiếng bước chân của hắn, mẹ Lục ngoái đầu lại nhìn “Cảnh Hà về rồi đó à, lại đây con.”
Lục Cảnh Hà chào một tiếng “Cha mẹ” rồi qua ngồi xem cùng.
Cha Lục nhìn trái ngó phải một hồi, lại nóng vội hỏi: “Con dâu của cha đâu? Con về một mình?”
Cha Lục nghe tới đây thì có hơi thất vọng, nhưng suy xét tới chuyện giờ đã là buổi tối, cô gái ấy không theo về đây cũng là chuyện hiển nhiên: “Nào cô gái ấy rảnh thì mời về nhà ta một chuyến nhé, cũng phải cho cha với mẹ con biết mặt chữ.”
Nói rồi ông xoay màn hình cho Lục Cảnh Hà xem cùng: “Cha mẹ thấy cô gái này rất tốt, rất giỏi đó.”
Mẹ Lục cũng gật đầu theo: “Cha mẹ chỉ muốn gặp mặt một lần thôi, không ép buộc dò xét gì đâu.”
Lục Cảnh Hà hiểu tâm tư cha mẹ mình chứ, cũng chẳng muốn đả kích họ nhưng nếu không nói rõ ràng, sau này càng phiền phức hơn.
Hắn thoáng liếc mắt nhìn Khương Ly đang viết nhoay nhoáy trên tấm bảng trắng, cân nhắc thật kỹ.
Thấy Khương Ly, sắc mặt hắn bất giác dịu dàng hơn rất nhiều.
Tâm tư mẹ Lục tinh tế, thấy vẻ mặt của hắn là biết cô gái này là người con trai mình yêu, không thể sai được.
Lục Cảnh Hà là con trai bà, tuy ngày thường không bên nhau nhiều nhưng thấy ánh mắt dịu dàng của con trai, bà có thể cảm nhận con trai bà thực sự rất thích cô gái ấy, không, phải nói là yêu tới tận xương tủy.
Vốn mẹ Lục có hơi để ý tới sự cách biệt tuổi tác giữa hai bên, cảm thấy cô gái này còn quá trẻ, có khi chuyện ở bên Lục Cảnh Hà chỉ là quyết định mới mẻ nhất thời của cô ấy mà thôi.
Nhưng sau khi xem livestream, cách suy nghĩ của mẹ Lục về cô gái này thay đổi hoàn toàn, có vẻ đối phương là một người khá thông minh lanh lợi nhưng không kém phần ổn trọng tinh tế, không hề giống lớp thanh niên trẻ bộp chộp ngoài kia, thế nên bà càng ngắm càng ưng cô con dâu này.
Mẹ Lục nghĩ, nếu dưới tình huống chênh lệch tuổi tác mà hai đứa vẫn có thể bên nhau, âu cũng là cái duyên cái số, mà đã là duyên số thì cần gì lăn tăn nhiều nữa.
Thế nên bà khuyên nhủ Lục Cảnh Hà: “Cha mẹ xem livestream nãy giờ, thấy cô gái Giang Trì Lục Tiêu này rất tốt, con cứ hỏi ý kiến cô ấy xem nhé, không ngại cứ ghé nhà ta chơi một chuyến thôi cũng được, đừng câu nệ gì hết.”
Lục Cảnh Hà lắc đầu: “Em ấy không ngại đâu, vốn con cũng chẳng muốn giấu mọi người, có điều.
.
.”
“Có điều gì cơ? Con cứ nói!” Cha Lục sốt sắng.
“Đúng thế, anh nói đi nói đi nói đi!” Lục Dữ cũng thúc giục theo, cậu ta sắp được gặp chị đại của lòng mình rồi.
Lục Cảnh Hà liếc mắt nhìn Lục Dữ, cậu ta chột dạ rụt rụt cổ ngay tức khắc, bưng cốc nước trái cây nhấp một ngụm cho đỡ sợ.
Ai ngờ ngay giây sau đã nghe Lục Cảnh Hà nghiêm túc nói: “Có điều em ấy không phải con gái, em ấy là con trai.”
Câu “Em ấy là con trai” giáng một đòn xuống đầu Lục Dữ, cậu ta sặc nước trực tiếp phun thẳng lên mặt Lục Cảnh Hà.
Lục Cảnh Hà: “.
.
.”
Lục Dữ, anh thấy mày thật sự muốn chết rồi đó!
------oOo------