Vài ngày sau

Âu Dương Thi Vy tỉnh dậy khỏi giấc ngủ,cơ thể cô đầy mệt mỏi và đau nhứt sau cơn kích liệt mà tối hôm qua Âu Dương Thần ban tặng

Cảm nhận được sự nhút nhát của cô Âu Dương Thần càng siết chặt, ôm cô vào lòng

" Còn sớm, ngủ chút nữa đi"

" Em còn phải đi công tác"

Nghe cô nói vậy Âu Dương Thần dù không muốn nhưng cũng phải buông cô ra

Âu Dương Thi Vy nhanh chóng rời khỏi giường sải bước thẳng vào phòng vệ sinh

Một lúc sau, cánh cửa phòng vệ sinh mở ra Âu Dương Thi Vy vừa lau tóc vừa sải bước lại hướng bàn trang điểm

Âu Dương Thần bỏ chiếc máy đọc báo qua một bên nhanh chóng bước xuống giường tiến lại chỗ cô đang loay hoay lấy máy sấy tóc

Âu Dương Thần lấy chiếc máy sấy tóc của cô lên tiếng nói " để anh sấy giúp cho"

Nghe vậy Âu Dương Thi Vy ngồi thẳng lưng lên, anh cũng nhanh chóng cấm chui vào ổ điện rồi nhẹ nhàng sấy tóc giúp cô

Đôi bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng di chuyển trên mái tóc dài bồng bềnh của cô, Âu Dương Thi Vy ngồi thẳng lưng lên hưởng thụ sự dịu dàng này của anh

Một lúc sau, mái tóc của cô cũng đã khô, anh cũng nhanh chóng dọn dẹp máy sấy tóc

Âu Dương Thần củi người hôn vào má cô một nụ hôn nhẹ, rồi mới sải bước vào phòng vệ sinh

Âu Dương Thi Vy nhìn theo bóng lưng của anh nở một nụ cười hạnh phúc rồi cũng nhanh chóng chuẩn bị đồ để đi công tác

Một lúc sau, Âu Dương Thần bước ra khỏi phòng vệ sinh trên người anh mặc một bộ âu phục chỉnh chu, gọn gàng

Thấy cô vẫn loay hoay để đồ vào vali anh nhẹ nhàng tiến lại choàng tay qua eo cô

Âu Dương Thi Vy dừng tay, đứng thẳng người xoay về phía sau choàng tay qua chỗ anh kiễng chân hôn nhẹ vào môi anh một cái

Âu Dương Thần nhanh chóng giữ đầu cô lại, mà ngấu nghiến đôi môi căng mọng của cô

Một lúc sau, Âu Dương Thần luyến tiếc buông ra, Âu Dương Thi Vy đánh nhẹ vào ngực anh một cái

" Buông em ra, nếu anh mà ôm em như vậy sẽ trễ chuyến bay mất"

Âu Dương Thần cúi người hôn nhẹ lên môi cô một nụ hôn, rồi mới buông eo cô ra

Sân bay

Âu Dương Thi Vy vừa kéo vali vừa nghe điện thoại

" Alo tớ nghe"

[ Bảo bối,tớ đã tìm được tung tích của Trịnh Hàn Y]

" Được cậu gửi địa chỉ bà ấy qua cho tớà sẵn cậu giúp tớ phải một vài người theo dõi bà ấy tránh để có một số người giở trò"

[ Âydo, cậu yên tâm tớ đã sắp xếp xong hết rồi bảo đảm bà ấy sẽ không gặp vấn đề gì]

" Tớ chuẩn bị lên máy bay rồi,cúp máy đây"

[ Được, tới bển nhớ thông báo cho tớ biết

" Được, tạm biệt"

[Tạm biệt]

Vài tiếng sau

Một tin tức chấn động được đưa lên bao

* CHIẾC MÁY BAY MANG SỐ HIỆU HK110 CẤT CÁNH LÚC SÁNG TỪ BẮC THÀNH ĐẾN BỈ BẤT NGỜ BIỂN MẤT KHỎI RADAR DÒ TÌM *

*CHIẾC MÁY BAY MANG SỐ HIỆU HK 110 TỪ BẮC THÀNH ĐẾN BỈ BỊ RƠI*

Hàng loạt tin tức chấn động về chuyến bay ấy được đưa lên

Diệp Bội Nhi nằm gối đầu trên đùi Lưu Hoài giật bắn người vội vàng ngồi bật dậy khi nghe tin tức được chiếu trên TV tay có chút run rẩy nhắn gọi số điện thoại của Âu Dương Thi Vy

Một tiếng tút tút dài vang lên,sau nhiều lần điện cô chỉ là những tiếng tút tút dài

Thấy sự lo lắng cùng với sự sợ hãi trong mắt cô nàng, Lưu Hoài cũng luống cuống lên hỏi

"Bảo Bối em sao vậy, đã xảy ra chuyện gì rồi"

Diệp Bội Nhi nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của y nhìn mình liền lên tiếng,cô nàng vừa nói nước mắt vừa rơi

" Lúc sáng, Tiểu Vy có nói cô ấy... cô ấy phải đi công tác để...Bỉ"

Lưu Hoài nhanh chóng kéo cô vào lòng mà trấn an "Không sao, không sao đừng sợ, cô ấy giỏi như vậy chắc chắn sẽ không sao ha"

Diệp Bội Nhi tựa vào lòng Lưu Hoài mà run rẩy

Âu Thị

Âu Dương Thần đang chăm chú xem những sắp tài liệu thì tiếng gõ cửa vang lên " Vào đi"

Vũ Trạch gấp gáp chạy vào, vội vàng nói

" Chủ nhân, chuyển máy bay của Thi Vy ngồi bị..bị..."

Thấy sự ngập ngừng của Vũ Trạch, Âu Dương Thần cau mày "bị làm sao"

Vũ Trạch hít một ngụm khí lớn "Chuyển máy bay của Thi Vy ngồi bất ngờ bị rơi, lý do được xác định đầu tiên là do cơ trưởng không kiểm tra máy bay kĩ, khiến nó bị thiếu hao năng lượng"

Âu Dương Thần hơi sững sờ ngước mắt lên nhìn Vũ Trạch lạnh giọng nói "Cậu nói gì,cậu nói lại tôi xem"

" Chuyển máy bay của Thi Vy đi bất ngờ bị rơi ở khu rừng Ama, lực lượng chức năng đang tìm cách tiếp cận để dập lửa và tìm kím những nạn nhân "

Đồng tử Âu Dương Thần co lại, lỗ tai như u đi không thể nghe rõ những lời Vũ Trạch nói

" Tại sao lại bị rơi, là do ai làm cậu mau điều tra kĩ càng cho tôi"

" Dạ "Vũ Trạch nhanh chóng xoay người rời đi

Khi cánh cửa đang được đóng lại cũng là lúc hàng loạt tiếng đổ vỡ của thủy tinh trong phòng vang lên

Tin tức này cũng đã nhanh chóng tới tai Phó Phong,anh ta bỏ mặc dụ án cả chục tỷ đồng ở New York, gấp gáp trở về Bắc Thành

Phó Phong trở về cũng là chuyện của hai ngày sau đó, vừa đáp trực thăng vừa sân bay anh ta đã nhanh chóng lái xe đến chỗ của Âu Dương Thần

Cánh cửa văn phòng mở ra mùi thuốc lá pha với mùi rượu nồng nặc toả ra

Âu Dương Thần phờ phạc ngồi trên ghế làm việc rít điếu thuốc lá, mới có hai ngày mà đã sắp không nhận ra Âu Dương Thần lịch lãm của trước kia nữa rồi, gương mặt hốc hác, râu và quầng thâm mắt đã bắt đầu xuất hiện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện