Tại bữa tiệc sang trọng

Tiệc sinh nhật người con trai duy nhất của Dương gia, Dương Phàm được coi là viên ngọc sáng giới kinh doanh đá quý. Tuy nhiên không phải vì nhan sắc hay tướng mạo mà là vì gia đình cậu có địa vị cao nhất trong giới làm ăn, kinh doanh đá quý. Bất cứ doanh nghiệp riêng lẻ nào có con gái đều muốn gả cho Dương Phàm để có thể trèo cao. Họ đưa những người con gái nhan sắc như hoa như ngọc đến bữa tiệc chỉ để thu hút sự chú ý của cậu công tử bột. Điều này làm bữa tiệc sôi động, náo nhiệt hơn, các cô gái trẻ xúng xính váy áo lộng lẫy cũng không quên trao cho đối thủ những ánh nhìn ghen tị, khinh miệt. Bữa tiệc sinh nhật này đội lốt cho việc gả chồng của các nhà phân phối đá quý.

Không khí ồn ào, nóng bức khiến cô gái nhỏ cảm thấy ngột ngạt, khó chịu. Cô tìm đến không gian yên lặng trên tầng hai, nơi ánh trăng sáng chiếu sáng lên thân thể cô làm nổi bật vóc dáng nuột nà trông bộ dạ tweed hồng phấn sang chảnh.

Lúc đầu, Dương Phàm ngỏ ý muốn đưa cô đi thử váy dạ hội nhưng lại bị Giai Nhiên từ chối khéo, vì cô không muốn làm trung tâm buổi tiệc, cô chỉ muốn mình mờ nhạt lặng lẽ một góc mà thôi. Cô đứng trước cửa kính ngắm nhìn ánh trắng sáng chói, như tương lai của cô vậy, rộng mở, sáng lạn. Giai Nhiên hài lòng với bản thân của hiện tại, có một chức danh nghề nghiệp ổn định nên không mong gì cao xa hơn nữa. Chỉ có điều đường tình duyên của cô gái nhỏ rất lận đận, kiếp trước đến kiếp này cũng vậy. Rõ ràng cô đã gặp được tình yêu của đời mình nhưng lại không thể với tới. Giai Nhiên sờ nhẹ lên tấm kính, hài lòng mỉm cười với hiện tại. Phía dưới vẫn ồn ào, náo nhiệt, các ông lớn trong giới kinh doanh thi nhau nói chuyện giới thiệu con gái họ với Dương Phầm nhưng đều không lọt vào mắt xanh của cậu nhóc. Q

Ánh mắt cậu đảo lộn liên tục, dò xét xung quanh tìm kiếm bóng hình quen thuộc giữa muôn vàn bộ váy dạ hội lấp lánh. Cậu muốn đi tìm cô gái nhỏ kia nhưng lại bị bố cậu giữ lại, khuôn mặt lộ rõ vẻ tiếc nuối. Bởi vì ông còn muốn con trai mình gặp một nhân vật lớn sắp xuất hiện. Vừa dứt lời, một bóng hình cao lớn trong bộ vest xa xỉ bước đến cộng thêm những tiếng bước chân dồn dập của vệ sĩ khiến cho những người ở đây há hốc miệng. Bầu không khí bồng chốc đầy ắp tiếng thì thầm to nhỏ, họ đều thắc mắc rằng trước đây chưa từng gặp người đàn ông này.

"Xin chào ngài William! Chúng tôi rất vinh dự khi được ngài đích thân đến đây tham dự buổi tiệc sinh nhật của con trai tôi."

Dương lão gia vội vàng kính cần chào hỏi, gương mặt tràn đầy sự niềm nở giả tạo. Hai người bắt tay nhau, vô tình thiết bị nghe lén dính lên tay áo của ông ta mà ông ta không hề hay biết. Dù có vị trí trong ngành này nhưng không thể đắc tội nhà đầu tư lớn nhất của ông trong dự án Thịnh Phát được, vả lại thế lực của người này rất bí ẩn, mọi hành tung đều kín đáo. Có một thời gian ông ta đã đổ cả mớ tiền vào việc điều tra thân phận này nhưng vẫn thành công cốc, mọi thông tin trên mạng xã hội đều sạch sẽ, không có một tin tức nào, chỉ có thể biết người đàn ông này có tên là William.

"Thưa ngài, đây là con trai tôi, năm nay nó 23 tuổi và mới đi du học về, nhân tiện đây tôi giới thiệu nó với ngài mong sau này ngài có thể nâng đỡ nó."

Tần Phong vẫn không một biểu cảm, ánh mắt rơi trên người cậu nhóc học trò cũ.

"Th...thầy Tần...."

"Thầy Tần cái gì, đây là ngài William, nhà đầu tư lớn nhất trong dự án Thịnh Phát nhà ta, không được ăn nói linh tinh."

Dương Phàm sững người lại, hai chân cậu mềm nhũn chồn lại một chỗ không thể đi chuyển được, nếu có cái lỗ ở đây chắc chắn sẽ nhảy xuống bởi đây là người đàn ông cậu không muốn gặp nhất.

Ngàn vạn câu hỏi vì sao hiện lên loạn xạ trong đầu Dương Phàm, cậu không thể chấp nhận sự thật.

*Rõ ràng là ông ta, ông ta làm gì ở đây vậy, tại sao lại là nhà đầu tư lớn nhất?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện