Trì Xu Nhan chớp chớp mắt: "Có thể là lão đại của anh có hơi giống với người đàn ông phụ tình kia, nếu không thì chính là bộ dạng của đại ca anh khá hợp khẩu vị của nữ quỷ, nhưng mà nói thật ra, nữ quỷ này bộ dạng thật sự là lớn lên rất đẹp, các anh cũng thật là có ánh mắt."

Tô Diệp Nhiên: "..."

Loại diễm phúc này hưởng thụ không nổi đâu! Dương Hồng Thịnh: "..."

Điểm mà vị Trì đại sư này chú ý cũng quá kỳ quái.

Trì Xu Nhan khuyên nhủ một hồi, nhưng nhìn nữ quỷ vẫn như cũ ngoan cố không chịu rời đi, cô vẻ mặt nghiêm túc, móc ra một lá bùa trừ quỷ ném qua.

Nữ quỷ kia thét chói tai một tiếng, giống như bị liệt hỏa thiêu đốt, thân ảnh màu đỏ ở trên người Chu Côn Hùng như ẩn như hiện.

Động tác vặn vẹo của 'Chu Côn Hùng' càng mạnh hơn, dây thừng trói buộc chặt chẽ trên người đột nhiên bị đẩy ra.

Hiển nhiên nữ quỷ cảm nhận được sự nguy hiểm cùng uy thế của Trì Xu Nhan, cô ta phấn khích đến phát cuồng, sau khi cởi dây thừng ra, lập tức trưng ra khuôn mặt trắng bệch điên cuồng tấn công về phía Trì Xu Nhan.

Trì Xu Nhan thấy nữ quỷ vẫn còn chiếm giữ thân thể, nhíu mày, kết ấn thi pháp đánh lên người nữ quỷ, lần này nữ quỷ thật sự không chịu nổi.

'Chu Côn Hùng' kêu thảm một tiếng, như bị liệt hỏa thiêu đốt nhanh chóng bay ra.

"Mẹ ơi, quỷ!"

Dương Hoành Thịnh cũng coi như là khá dũng cảm, nhưng đột nhiên nữ quỷ áo đỏ này bay về phía anh, khuôn mặt thối rữa phóng đại trước mặt anh, anh lập tức sợ tới mức sắc mặt như màu đất, nhịn không được hét ầm lên.



Những người khác lại vội vàng lui về phía sau, vốn là người bình thường không thể nhìn thấy quỷ.

Nhưng ở tình huống đặc biệt như Trì Xu Nhan thi pháp vừa rồi, nữ quỷ hiện hình, bọn họ cũng đã nhìn thấy nữ quỷ trên người 'Chu Côn Hùng'.

Hiện tại nữ quỷ bay ra ngoài, vừa liếc nhìn là thấy, nhìn thấy mà giật mình.

Trì Xu Nhan vừa thấy nữ quỷ muốn chạy, lập tức phóng trói quỷ thuật tới, trói nữ quỷ tại chỗ.

Sau đó nhanh chóng lấy ra Âm Quỷ Phiên của cô, xoay vòng ở giữa không trung, vây nữ quỷ ở giữa, rất nhanh nữ quỷ đã kêu lên thảm một tiếng, tiếng kêu như quỷ khóc sói gào bị hút vào trong Âm Quỷ Phiên, không còn dấu vết.

Vào lúc Trì Xu Nhan thu nữ quỷ, chân Dương Hoành Thịnh suýt chút nữa mềm nhũn ngồi trên mặt đất.

"Trì đại sư, nữ quỷ kia đâu rồi?" Tô Diệp Nhiên khẩn trương khẽ hỏi.

"Nơi đó."

Trì Xu Nhan chỉ chỉ m Quỷ Phiên, giơ năm ngón tay quát lên: "Thu!"

Âm Quỷ Phiên xoay quanh giữa không trung, đột nhiên từ lớn biến thành nhỏ thu vào lòng bàn tay của Trì Xu Nhan.

Mọi người khiếp sợ mở to hai mắt nhìn động tác của Trì Xu Nhan, nhìn về phía lòng bàn tay trống rỗng của Trì Xu Nhan, trong lòng âm thầm kinh ngạc.

Nhất là Dương Hoành Thịnh cùng Tô Diệp Nhiên liên tục nhìn về phía Trì Xu Nhan, Dương Hoành Thịnh thầm nghĩ khó trách Trì đại sư tay không mà đến.

Cái gọi là đại sư người đầy pháp khí tính là gì chứ, pháp khí của Trì đại sư có thể biến ra từ trống không trung, hơn nữa nhìn qua rất phi phàm, ngay cả quỷ cũng thu vào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện