Trong không gian Di Thiên là một vùng bóng tối không bờ bến.
Nguyệt Thiên Dạ liên tục ho khan, sắc mặt rất khó nhìn. Dạ Yểm chết, ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng với nàng, khiến cho tâm mạch của nàng bị trọng thương. Thêm vào đó lúc trước Tô Hồng Phi đánh nàng bị thương nặng, có thể chống đỡ đến nay vẫn là do tác dụng của linh dịch.
Nguyệt Thiên Dạ lại lần nữa liên lạc với không gian, phát hiện từ khi tiến vào cái thời không màu đen vô biên này, thì nàng đã cắt đứt liên hệ với không gian, giống như không gian căn bản chưa từng tồn tại vậy. Bất quá rất nhanh, nàng liền từ bỏ ưu tư không cần thiết này, sau khi Tô Hồng Phi bị nàng làm bị thương nặng biến mất, liền biết cái không gian không biết tên này hẳn là bút tích của Tô Hồng Phi.
Nghĩ tới Tô Hồng Phi, đôi mắt Nguyệt Thiên Dạ rét lạnh, tuy rằng nàng tự giác thấy mình và Tô Hồng Phi chưa từng có dính líu, nhưng lần này Tô Hồng Phi đã chạm vào nghịch lân của nàng, khiến nàng nổi sát tâm.
Nghĩ thế, Nguyệt Thiên Dạ nhìn về phía người cũng bị nhốt trong bóng tối, trên người hắn sáng lên Hồn Lực Tráo. Ánh sáng trắng tinh khiết trong trẻo, giống như một loại năng lượng thánh khiết, làm cho trong lòng nàng lại sinh ra loại khát vọng khó tả kia, muốn hấp thu người này, dùng cốt nhục, linh hồn của hắn tẩm bổ cho mình.
Trên người Nguyệt Thiên Dạ cũng sáng lên ánh sáng trắng, đây là linh lực của Quang linh căn. Trong tất cả linh căn của nàng, Quang linh căn bởi vì tu luyện khó nhất, cho nên yếu nhất. Bất quá tu sĩ có nhiều linh căn có thể tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ ở cái tuổi này như nàng, cũng do trợ giúp của không gian. Nếu ngay từ đầu không có không gian, tin chắc nàng cũng không thể sống được tùy ý tiêu dao như thế tại cái Tu Tiên giới tàn khốc này, có thể được nhiều nam nhân dùng chân tâm đi cùng như vậy.
"Tư, Tư công tử, làm sao bây giờ?" Tiểu Yêu Liên níu chặt tay áo Tư Lăng, có chút sợ hãi, "Nàng ta nhìn lại có chút không được bình thường, rõ ràng không gian Di Thiên có thể cắt đứt liên hệ giữa Nguyệt Thiên Dạ với cái không gian cao cấp kia, nhưng bản thân Nguyệt Thiên Dạ hình như vẫn còn chịu ảnh hưởng."
Tư Lăng sắc mặt không biến, chỉ là trong lòng cũng cảnh giác. Nếu hắn liên thủ cùng Tô Hồng Phi, tất nhiên có thể chắc chắn giết chết Nguyệt Thiên Dạ ở đây. Nhưng sau khi đi vào không lâu, rõ ràng bọn họ sắp đánh bại Nguyệt Thiên Dạ, thì đột nhiên Tô Hồng Phi bị Nguyệt Thiên Dạ làm bị thương, vết thương rất nặng, không gian Di Thiên căn cứ vào việc hộ chủ, bèn đưa nàng ra khỏi không gian.
Xem ra át chủ bài của Nguyệt Thiên Dạ nhiều đến khó có thể tin, mỗi lần cho rằng đã đẩy nàng ta vào tuyệt cảnh thì nàng ta luôn có thể trùng sinh trong chỗ chết.
Tư Lăng trong lòng thay đổi trăm nghìn lần, bất quá trên mặt vẫn giữ trấn định nghiêm nghị, tâm thần khẽ động. Mấy ngàn thanh Hồn Lực Kiếm treo trên đỉnh đầu, sau đó vung hai tay lên, mấy trăm tấm linh phù cao cấp lơ lững ở trước mặt, tản ra khí tức nguy hiểm.
Nguyệt Thiên Dạ thấy thế, lạnh lùng cười, đồng dạng phất tay, mấy ngàn tấm linh phù cấp cao xuất hiện, khẽ quát một tiếng, mấy ngàn tờ linh phù ập đến hướng Tư Lăng. Tư Lăng nhanh chóng lui về sau, đồng thời đem một trăm tấm Hồn phù xâm nhập vào những linh phù cấp cao kia. Linh phù, Hồn phù chạm vào nhau, tiếng nổ mạnh vang vọng không ngừng.
Nguyệt Thiên Dạ lau đi vết máu bên môi, từ nhẫn trữ vật lấy ra một lọ linh dịch chữa trị nội thương. Thấy Hồn Lực Kiếm của đối phương đánh tới, nhanh chóng lấy ra một cái Vân Phiên, Vân Phiên kia là vật của Thượng Giới, có khả ngăn cản đòn công kích của tu sĩ Hóa Thần. Uy lực ngàn thanh Hồn lực kiếm tuy rằng khổng lồ, nhưng hiệu quả phòng ngự của Vân Phiên hiển nhiên thật quá tốt.
"Không gian cắt bỏ!"
"Thiên Dạ Tinh Huy!"
Tư Lăng vội lui về sau, "Biến hình" hóa thành kiếm quang chém xuống, Thiên Vạn Thủy Thế Giới nghênh đón. Ngay khi sóng nước bị Không gian Cắt Bỏ và Thiên Dạ Tinh Huy làm tiêu tan thì vội lấy ra Thôn Thiên đỉnh. Nắp đỉnh mở rộng, đem Thiên Dạ Tinh Huy hút vào Thôn Thiên đỉnh.
Thôn Thiên đỉnh nghe nói là lò luyện đan mà một vị đại năng thời kỳ Thượng Cổ luyện chế ra, xếp hạng đầu trong mười lò đan đứng đầu, chính là lò luyện đan siêu phẩm, nếu dùng thân xác đối kháng với nó, đó thật là quá ngu xuẩn. Nguyệt Thiên Dạ hiển nhiên cũng chú ý đến điểm ấy, căn bản không dám chống lại Thôn Thiên đỉnh, chỉ có thể liên tiếp rút lui.
Thừa dịp nàng ta suy yếu phải lấy mạng của nàng ta. Tư Lăng phân ra một tia thần thức khống chế Thôn Thiên đỉnh, để Thôn Thiên đỉnh đi đối phó thần thông của Trượng Thiên Dạ Tinh Thần. Còn hắn thì chống lại Nguyệt Thiên Dạ, hai người đối đầu trực tiếp với nhau.
Biến Hình cùng Đả Thần Tiên đối đầu. Nguyệt Thiên Dạ tránh thương tổn do hồn lực của Biến Hình, Tư Lăng cũng đồng thời cố kỵ tiên ảnh cuả Đả Thần Tiên, hai người trong lúc nhất thời không phân cao thấp.
Nguyệt Thiên Dạ lúc trước bởi vì Dạ Yểm tử vong cùng Tô Hồng Phi cho nàng một kích, khiến cho kinh mạch trên người nàng có rất nhiều hủy hoại, khí tức bất ổn. Bất quá con bài chưa lật của nàng rất nhiều, dù cho không gian bị phong tỏa, nhưng trong lúc nhất thời cũng sẽ không suy tàn. Chỉ là, việc Tư Lăng không chút do dự ra tay với nàng, vẫn làm cho nàng hận ý ngập trời.
"Tư Lăng, đừng ép ta giết chàng..."
Nguyệt Thiên Dạ ánh mắt như nhuốm độc, thanh âm u oán. Lúc Tư Lăng cảnh giác thì đột nhiên thấy trên người nàng bùng nổ một uy áp khổng lồ, chấn động đến mức nội tạng của hắn bị thương, phun ra ngụm máu, cả người đều hất bay ra ngoài. Mà khí tức trên người Nguyệt Thiên Dạ cũng dùng tốc độ mắt thường có thể thấy bắt đầu tăng lên, tu vi từ Nguyên Anh hậu kỳ kéo lên tới Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh cao, sau đó là Hóa Thần sơ kỳ, Hóa Thần sơ kỳ đỉnh cao, Hóa Thần trung kỳ...
Tư Lăng bị uy áp đẳng cấp tăng liên tiếp khiến cho thân thể nặng như thiên cân, thậm chí ngay cả hô hấp cũng khó khăn, lại nôn ra vài búng máu, cả người quỳ xuống.
"Tư công tử, huynh sao rồi?" Tiểu Yêu Liên gấp đến độ xoay quanh, "Tư công tử, nữ nhân kia đang chuyển dời tu vi của người khác để sử dụng -- nàng ta dùng bí thuật, đem tu vi người khác chuyển dời đến trên người mình, tuy rằng di chứng có chút nghiêm trọng, hơn nữa người bị nàng dùng công pháp chuyển tu vi cuối cùng sẽ rớt tu vi, vĩnh viễn không thể tu luyện trở lại. Người mà nàng ta dời công pháp chắc cũng là tu sĩ Hóa Thần..."
Tư Lăng trong lòng cười khổ, hắn thật không nghĩ tới đem Nguyệt Thiên Dạ ép đến mức tận cùng, thậm chí cắt đứt với không gian mà nàng ỷ lại, nàng ta lại quyết tuyệt như thế. Hắn đúng là đã coi khinh nàng ta... Không, phải nói, hắn vẫn luôn không hiểu được suy nghĩ của nàng ta.
Lúc Đả Thần Tiên lần nữa vung đến, Tư Lăng đã vô lực né tránh, thân thể bay vứt lên cao, lại phun ra một búng máu. Tiểu Yêu Liên lúc này cũng không dám che giấu mình, vội đem Mộc Linh khí đưa vào trong cơ thể Tư Lăng, giảm bớt một ít thương tổn, làm cho hắn dễ chịu một ít.
Bên kia Nguyệt Thiên Dạ ""ồ" một tiếng, tất nhiên cũng cảm giác được Mộc Linh khí nồng đậm này. Bất quá hôm nay nàng đã bị dồn đến cực hạn, căn bản không có ý buông tha Tư Lăng, Đả Thần Tiên lần nữa đánh qua, Thần Ảnh mắt thấy sắp đánh tới trên người Tư Lăng, ai biết hắn đột nhiên lấy một loại tốc độ cực nhanh trốn ra, sau đó tiến vào Thôn Thiên đỉnh.
Sau khi tiến vào Thôn Thiên đỉnh, toàn thân Tư Lăng đều suy sụp, giống một người máu nằm tại Thôn Thiên đỉnh, trong miệng vẫn đang phun máu. Tiểu Yêu Liên vội leo ra đút hắn uống Mộc Linh dịch. Lúc Tư Lăng hấp thu Mộc Linh dịch thì Thôn Thiên đỉnh lay động kịch liệt, Tiểu Yêu Liên mất thăng bằng, hồng nhân nho nhỏ bay ra ngoài, đập vào trên vách đá Thôn Thiên đỉnh, kêu lên oai oái.
Đợi khi Tư Lăng cảm thấy tốt hơn một chút, lật tay hút Tiểu Yêu Liên tới, không để nó tiếp tục như trái bóng, bị Thôn Thiên đỉnh chấn động làm cho lăn tới lăn lui.
"Nhất định nữ nhân xấu xa kia đang công kích Thôn Thiên đỉnh!" Tiểu Yêu Liên căm hận nói, sau đó lại có chút mặt ủ mày chau nói: "Thôn Thiên đỉnh tuy rằng lợi hại, nhưng Nguyệt Thiên Dạ có thần khí như Đả Thần Tiên, Thôn Thiên đỉnh nhanh chóng sẽ chịu không nổi biến thành phế phẩm thôi."
Tư Lăng khoanh chân ngồi chữa thương, trên mặt thản nhiên, trong lòng biết không có khả năng một đời trốn trong Thôn Thiên đỉnh.
Không biết qua bao lâu, Tư Lăng đứng dậy, thu Tiểu Yêu Liên vào trong tay áo, đột nhiên hỏi: "Tiểu Hồng muội muội, Thiên Nhất Thần Mộc hiện tại thế nào?"
Tiểu Yêu Liên không biết hắn vì sao lại hỏi tới Thiên Nhất Thần Mộc, thành thật hồi đáp: "Thiên Nhất Thần Mộc vẫn như vậy, không lớn được bao nhiêu."
Tư Lăng gật đầu, lại nói: "Tiểu Hồng muội muội, ngươi có thể kết nối với nó không?"
"Có thể thì đúng là có thể, bất quá nó là Thần Mộc, tính tình rất lớn, Tiểu Hồng bởi vì chiếu cố nó, nó mới đáp lại Tiểu Hồng, những người khác thì không thích phản ứng."
Có thể kết nối là tốt rồi.
Tư Lăng nghĩ thế, dặn dò Tiểu Yêu Liên vài câu, lúc Tiểu Yêu Liên rối rắm đáp ứng thì mới cảm thụ động tĩnh bên ngoài. Khí tức trên người Nguyệt Thiên Dạ vẫn là Hóa Thần trung kỳ, chẳng qua khí tức có chút bất ổn, có lẽ là do nàng dùng bí pháp cưỡng ép cướp lấy tu vi người khác, hiệu quả tuy tốt, nhưng không ổn định. Có lẽ Nguyệt Thiên Dạ biết có chuyện như vậy, cho nên nàng ta muốn nhân cơ hội này ép hắn từ Thôn Thiên đỉnh ra ngoài. Dù không ép được, cũng hủy đi Thôn Thiên đỉnh, đến lúc đó hắn ở trong Thôn Thiên đỉnh cũng không sống nổi.
Nguyệt Thiên Dạ tính toán hết, bất quá trong lúc nhất thời muốn hủy đi Thôn Thiên đỉnh thì vẫn còn có chút phiền toái. Nếu có thể tùy tùy tiện tiện hủy đi Thôn Thiên đỉnh, vậy Thôn Thiên đỉnh kia cũng không đứng trong bảng xếp hạng lò luyện đan.
Lúc Nguyệt Thiên Dạ công kích Thôn Thiên đỉnh thì Tư Lăng lại lần nữa chữa trị kinh mạch tổn hại, thẳng đến khi Tiểu Yêu Liên từ không gian Hồng Liên đi ra, cao hứng nói: "Tư công tử, Thiên Nhất Thần Mộc đáp ứng." Trên mặt lộ ra ý vui.
Cái không gian Di Thiên này thể chặt đứt liên hệ giữa Nguyệt Thiên Dạ cùng cái không gian cao cấp kia, nhưng với Tiểu Yêu Liên mà nói, không gian chính nó tu luyện ra, là một bộ phận trong cơ thể nó, là một thể. Không giống cái không gian cao cấp kia là dựa vào Nguyệt Thiên Dạ mà tồn tại, hai người không phải một thể, tất nhiên phải chịu giới hạn, cho nên dù ở loại địa phương này, Tiểu Yêu Liên vẫn có thể tự do ra vào không gian Hồng Liên của nó, sinh mệnh khác thể lại không thể tự do tiến vào.
Thần thức Tư Lăng tra xét tình hình bên ngoài Thôn Thiên đỉnh, nhưng Nguyệt Thiên Dạ lại không tra xét được bên trong. Tư Lăng rất nhanh hiểu được, Nguyệt Thiên Dạ chỉ là dùng bí pháp cướp lấy tu vi của người khác, nhưng thần thức thì vẫn ở Nguyên Anh hậu kỳ. Mà thần thức của Tư Lăng đã tu luyện đồng nhất với hồn thể, đã đạt cảnh giới Hóa Thần kỳ, vì thế Nguyệt Thiên Dạ mới không thể phát hiện thần thức dò xét của hắn.
Sự phát hiện này khiến cho Tư Lăng tăng thêm vài phần tự tin.
Hôm nay giữa hắn và Nguyệt Thiên Dạ không phải ngươi chết thì ta mất mạng.
"Tư Lăng, ngươi đi ra cho ta!" Nguyệt Thiên Dạ quát lên, ánh mắt nhìn Thôn Thiên đỉnh như kẻ thù, hận không thể ăn tươi nó.
Tư Lăng ngưng mắt nhìn kỹ, thừa dịp Đả Thần Tiên vung xuống, hắn phá đỉnh mà ra, đồng thời hai tay thật nhanh bấm niệm thần chú, rút lấy tất cả Hồn lực trên người ngưng tụ hình thành một đốm sáng lớn chừng nắm tay, là trạng thái Hồn lực đè nén cực chặt.
Nguyệt Thiên Dạ thấy đã ép được hắn đi ra, trên mặt lộ ra nụ cười cuồng ngạo, trong mắt là tự cao tự đại, cao cao tại thượng. Với tu vi của nàng bây giờ, gần như có thể một tay bóp chết một tu sĩ Nguyên Anh nho nhỏ. Loại thắng lợi tuyệt đối áp đảo kia cũng làm cho nàng khinh thường đốm sáng mà Tư Lăng ngưng tụ.
Đả Thần Tiên lần nữa vung đến, tiên ảnh như điện, đánh thẳng vào thức hải Tư Lăng.
Ngay khi tiên ảnh sắp đánh vào thức hải, thương tổn nguyên thần của hắn thì đột nhiên một chiếc lá xinh đẹp như phỉ thúy xuất hiện, chung quanh nó lưu động ánh sáng Phỉ Thúy nhàn nhạt, xinh đẹp đến khiến người ta hoa mắt. Nhưng mà chính phiến lá xinh đẹp này đã cản tiên ảnh của Đả Thần Tiên, hình thành một cái địa hạt, yêu ma bất xâm.
"Thiên Nhất Thần Mộc!"
Nguyệt Thiên Dạ kinh hô thành tiếng, tự nhiên nhận ra chiếc lá này, là Thiên Nhất Thần Mộc che chở Tư Lăng. Nghĩ tới lúc trước tại Thiên Cực thành vì Thiên Nhất Thần Mộc mà ra tay tàn nhẫn, sau này thảm bại trở về, Nguyệt Thiên Dạ nhìn về phía Tư Lăng càng thêm oán hận. Sớm đã không nhớ được trước kia lúc mới gặp, "Tư Lăng" kia vì nàng bỏ ra cái gì, lúc này trong lòng, trong mắt chỉ còn có oán hận.
"Tư Lăng, nếu Thiên Nhất Thần Mộc trên người ngươi, vậy ngươi đi tìm chết đi!"
Nguyệt Thiên Dạ thu hồi Đả Thần Tiên, trên tay xuất hiện một thanh Thần kiếm, bay tới Tư Lăng.
Tư Lăng tự nhiên cũng nhìn thấy thanh Thần kiếm kia, hình như là Thần kiếm trấn tông của Vạn Kiếm tông, không khỏi biến sắc. Nhưng nhớ tới tu sĩ Vạn Kiếm tông cũng đi theo bên người Nguyệt Thiên Dạ, vậy thì có được thanh Thần kiếm này cũng không kỳ quái.
Ngay khi Thần Kiếm chém xuống, phong vân đột biến thì đốm sáng Hồn lực trong tay Tư Lăng đã ngưng kết lại. Hắn không lùi mà ngược lại tiến lên, nghên đón Nguyệt Thiên Dạ. Mặc cho kiếm khí của Thần kiếm cắt thương da thịt, gọt đi huyết nhục, toàn thân máu tươi đầm đìa, gần như không còn người hình. Thẳng đến khi tiếp cận Nguyệt Thiên Dạ thì hắn đột nhiên tung ra Các Đằng trói chặt Nguyệt Thiên Dạ. Chỉ dùng một thời gian hơi thở lúc nàng ta cưỡng chế kéo Các Đằng ra, đốm sáng đè nén mấy chục triệu Hồn lực trong tay Tư Lăng đã đánh tới Nguyệt Thiên Dạ.
"AAA -- "
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, thân thể Nguyệt Thiên Dạ bị đốm sáng kia xuyên thủng, mà Tư Lăng cũng bị kiếm khí của Thần Kiếm làm bị thương nguyên thần, thống khổ rít lên thành tiếng, toàn thân ngả đổ ra sau.
Đốm sáng Hồn lực trong thân thể Nguyệt Thiên Dạ muốn nổ tung lên, Nguyệt Thiên Dạ không chịu nổi sức mạnh đè nén mấy chục triệu này, đôi mắt đẹp cuối cùng lộ ra tuyệt vọng cùng không thể tin, sau đó thân thể ầm ầm nổ tung, huyết vụ đầy trời.
Ngay lúc thân thể Nguyệt Thiên Dạ phát nổ thì một cực quang từ trong cơ thể nàng bắn ra, lao thẳng tới thân thể Tư Lăng.
*********************************************
Ở thế giới tuyết bên ngoài, Tô Hồng Phi đang nhắm mắt khống chế không gian Di Thiên thì đột nhiên phun ra một búng máu, sắc mặt nhanh chóng thảm đạm xuống.
"Sư tỷ!"
"Tô đạo hữu, thế nào?"
Vài thanh âm ào ào vang lên.
Tô Hồng Phi mở to mắt, hai tay khó khăn bấm niệm thần chú, muốn khống chế không gian Di Thiên. Lúc này giữa không trung xuất hiện viên châu ngọc màu đen, màu đen của hạt châu hết sức không ổn định, kịch liệt xoay tròn. Vầng sáng màu đen khi tỏ khi mờ, sau đó chậm rãi tắt đi. Hạt châu đen ầm ầm muốn nổ tung lên.
"Phốc -- "
Tô Hồng Phi lại phun ra một búng máu, toàn thân rốt cuộc vô lực ngã ra sau, được Liễu Thành Phong đúng lúc đón được. Mấy hạt đan dược thật nhanh nhét vào cái miệng ngập máu của nàng.
"Ngao ngao ngao!!"
"Chiếp chiếp chiếp!"
Chim xám to mọng chen mấy người khác đang bao vây ra, chạy đến trước mặt Tô Hồng Phi kêu lên.
Sắc mặt Tô Hồng Phi rất không tốt, đôi mắt ảm đạm vô thần, vừa nhìn là biết bị thương quá nặng, gần như đã ảnh hưởng đến tu vi. Chỉ nghe được nàng nói: "Nguyệt Thiên Dạ chết, Tư Lăng cũng..."
Lời này vừa nói ra, thế giới một mảnh yên tỉnh, chỉ còn lại gió tuyết đang gào thét.
Đột nhiên, Liễu Thành Phong giơ trọng kiếm, chặn đòn tấn công của chim xám. Chỉ thấy chim xám hung ác dùng cặp mắt chim hung hăng kia nhìn bọn hắn chằm chằm, yết hầu phồng lên, mắt thấy sắp muốn phun một ngụm linh hỏa Phượng Hoàng ra. Chim xám này tuy rằng diện mạo xấu xí, nhưng lại cực kỳ đáng sợ. Lúc trước đối phó với mấy tu sĩ Nguyệt Thiên Dạ mang đến, chim xám này một ngụm linh hỏa Phượng Hoàng cũng đủ để thiêu bọn họ đến gào thét.
Tô Hồng Phi áy náy nhìn chúng nó, hổ thẹn nói: "Không gian Di Thiên phát nổ, bên trong đã không có khí tức sinh mệnh, thật sự rất xin lỗi..."
Lời áy náy cuối cùng, không biết là nói với hai con yêu thú, hay là nói với Tư Lăng đã chết kia.
Nguyệt Thiên Dạ liên tục ho khan, sắc mặt rất khó nhìn. Dạ Yểm chết, ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng với nàng, khiến cho tâm mạch của nàng bị trọng thương. Thêm vào đó lúc trước Tô Hồng Phi đánh nàng bị thương nặng, có thể chống đỡ đến nay vẫn là do tác dụng của linh dịch.
Nguyệt Thiên Dạ lại lần nữa liên lạc với không gian, phát hiện từ khi tiến vào cái thời không màu đen vô biên này, thì nàng đã cắt đứt liên hệ với không gian, giống như không gian căn bản chưa từng tồn tại vậy. Bất quá rất nhanh, nàng liền từ bỏ ưu tư không cần thiết này, sau khi Tô Hồng Phi bị nàng làm bị thương nặng biến mất, liền biết cái không gian không biết tên này hẳn là bút tích của Tô Hồng Phi.
Nghĩ tới Tô Hồng Phi, đôi mắt Nguyệt Thiên Dạ rét lạnh, tuy rằng nàng tự giác thấy mình và Tô Hồng Phi chưa từng có dính líu, nhưng lần này Tô Hồng Phi đã chạm vào nghịch lân của nàng, khiến nàng nổi sát tâm.
Nghĩ thế, Nguyệt Thiên Dạ nhìn về phía người cũng bị nhốt trong bóng tối, trên người hắn sáng lên Hồn Lực Tráo. Ánh sáng trắng tinh khiết trong trẻo, giống như một loại năng lượng thánh khiết, làm cho trong lòng nàng lại sinh ra loại khát vọng khó tả kia, muốn hấp thu người này, dùng cốt nhục, linh hồn của hắn tẩm bổ cho mình.
Trên người Nguyệt Thiên Dạ cũng sáng lên ánh sáng trắng, đây là linh lực của Quang linh căn. Trong tất cả linh căn của nàng, Quang linh căn bởi vì tu luyện khó nhất, cho nên yếu nhất. Bất quá tu sĩ có nhiều linh căn có thể tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ ở cái tuổi này như nàng, cũng do trợ giúp của không gian. Nếu ngay từ đầu không có không gian, tin chắc nàng cũng không thể sống được tùy ý tiêu dao như thế tại cái Tu Tiên giới tàn khốc này, có thể được nhiều nam nhân dùng chân tâm đi cùng như vậy.
"Tư, Tư công tử, làm sao bây giờ?" Tiểu Yêu Liên níu chặt tay áo Tư Lăng, có chút sợ hãi, "Nàng ta nhìn lại có chút không được bình thường, rõ ràng không gian Di Thiên có thể cắt đứt liên hệ giữa Nguyệt Thiên Dạ với cái không gian cao cấp kia, nhưng bản thân Nguyệt Thiên Dạ hình như vẫn còn chịu ảnh hưởng."
Tư Lăng sắc mặt không biến, chỉ là trong lòng cũng cảnh giác. Nếu hắn liên thủ cùng Tô Hồng Phi, tất nhiên có thể chắc chắn giết chết Nguyệt Thiên Dạ ở đây. Nhưng sau khi đi vào không lâu, rõ ràng bọn họ sắp đánh bại Nguyệt Thiên Dạ, thì đột nhiên Tô Hồng Phi bị Nguyệt Thiên Dạ làm bị thương, vết thương rất nặng, không gian Di Thiên căn cứ vào việc hộ chủ, bèn đưa nàng ra khỏi không gian.
Xem ra át chủ bài của Nguyệt Thiên Dạ nhiều đến khó có thể tin, mỗi lần cho rằng đã đẩy nàng ta vào tuyệt cảnh thì nàng ta luôn có thể trùng sinh trong chỗ chết.
Tư Lăng trong lòng thay đổi trăm nghìn lần, bất quá trên mặt vẫn giữ trấn định nghiêm nghị, tâm thần khẽ động. Mấy ngàn thanh Hồn Lực Kiếm treo trên đỉnh đầu, sau đó vung hai tay lên, mấy trăm tấm linh phù cao cấp lơ lững ở trước mặt, tản ra khí tức nguy hiểm.
Nguyệt Thiên Dạ thấy thế, lạnh lùng cười, đồng dạng phất tay, mấy ngàn tấm linh phù cấp cao xuất hiện, khẽ quát một tiếng, mấy ngàn tờ linh phù ập đến hướng Tư Lăng. Tư Lăng nhanh chóng lui về sau, đồng thời đem một trăm tấm Hồn phù xâm nhập vào những linh phù cấp cao kia. Linh phù, Hồn phù chạm vào nhau, tiếng nổ mạnh vang vọng không ngừng.
Nguyệt Thiên Dạ lau đi vết máu bên môi, từ nhẫn trữ vật lấy ra một lọ linh dịch chữa trị nội thương. Thấy Hồn Lực Kiếm của đối phương đánh tới, nhanh chóng lấy ra một cái Vân Phiên, Vân Phiên kia là vật của Thượng Giới, có khả ngăn cản đòn công kích của tu sĩ Hóa Thần. Uy lực ngàn thanh Hồn lực kiếm tuy rằng khổng lồ, nhưng hiệu quả phòng ngự của Vân Phiên hiển nhiên thật quá tốt.
"Không gian cắt bỏ!"
"Thiên Dạ Tinh Huy!"
Tư Lăng vội lui về sau, "Biến hình" hóa thành kiếm quang chém xuống, Thiên Vạn Thủy Thế Giới nghênh đón. Ngay khi sóng nước bị Không gian Cắt Bỏ và Thiên Dạ Tinh Huy làm tiêu tan thì vội lấy ra Thôn Thiên đỉnh. Nắp đỉnh mở rộng, đem Thiên Dạ Tinh Huy hút vào Thôn Thiên đỉnh.
Thôn Thiên đỉnh nghe nói là lò luyện đan mà một vị đại năng thời kỳ Thượng Cổ luyện chế ra, xếp hạng đầu trong mười lò đan đứng đầu, chính là lò luyện đan siêu phẩm, nếu dùng thân xác đối kháng với nó, đó thật là quá ngu xuẩn. Nguyệt Thiên Dạ hiển nhiên cũng chú ý đến điểm ấy, căn bản không dám chống lại Thôn Thiên đỉnh, chỉ có thể liên tiếp rút lui.
Thừa dịp nàng ta suy yếu phải lấy mạng của nàng ta. Tư Lăng phân ra một tia thần thức khống chế Thôn Thiên đỉnh, để Thôn Thiên đỉnh đi đối phó thần thông của Trượng Thiên Dạ Tinh Thần. Còn hắn thì chống lại Nguyệt Thiên Dạ, hai người đối đầu trực tiếp với nhau.
Biến Hình cùng Đả Thần Tiên đối đầu. Nguyệt Thiên Dạ tránh thương tổn do hồn lực của Biến Hình, Tư Lăng cũng đồng thời cố kỵ tiên ảnh cuả Đả Thần Tiên, hai người trong lúc nhất thời không phân cao thấp.
Nguyệt Thiên Dạ lúc trước bởi vì Dạ Yểm tử vong cùng Tô Hồng Phi cho nàng một kích, khiến cho kinh mạch trên người nàng có rất nhiều hủy hoại, khí tức bất ổn. Bất quá con bài chưa lật của nàng rất nhiều, dù cho không gian bị phong tỏa, nhưng trong lúc nhất thời cũng sẽ không suy tàn. Chỉ là, việc Tư Lăng không chút do dự ra tay với nàng, vẫn làm cho nàng hận ý ngập trời.
"Tư Lăng, đừng ép ta giết chàng..."
Nguyệt Thiên Dạ ánh mắt như nhuốm độc, thanh âm u oán. Lúc Tư Lăng cảnh giác thì đột nhiên thấy trên người nàng bùng nổ một uy áp khổng lồ, chấn động đến mức nội tạng của hắn bị thương, phun ra ngụm máu, cả người đều hất bay ra ngoài. Mà khí tức trên người Nguyệt Thiên Dạ cũng dùng tốc độ mắt thường có thể thấy bắt đầu tăng lên, tu vi từ Nguyên Anh hậu kỳ kéo lên tới Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh cao, sau đó là Hóa Thần sơ kỳ, Hóa Thần sơ kỳ đỉnh cao, Hóa Thần trung kỳ...
Tư Lăng bị uy áp đẳng cấp tăng liên tiếp khiến cho thân thể nặng như thiên cân, thậm chí ngay cả hô hấp cũng khó khăn, lại nôn ra vài búng máu, cả người quỳ xuống.
"Tư công tử, huynh sao rồi?" Tiểu Yêu Liên gấp đến độ xoay quanh, "Tư công tử, nữ nhân kia đang chuyển dời tu vi của người khác để sử dụng -- nàng ta dùng bí thuật, đem tu vi người khác chuyển dời đến trên người mình, tuy rằng di chứng có chút nghiêm trọng, hơn nữa người bị nàng dùng công pháp chuyển tu vi cuối cùng sẽ rớt tu vi, vĩnh viễn không thể tu luyện trở lại. Người mà nàng ta dời công pháp chắc cũng là tu sĩ Hóa Thần..."
Tư Lăng trong lòng cười khổ, hắn thật không nghĩ tới đem Nguyệt Thiên Dạ ép đến mức tận cùng, thậm chí cắt đứt với không gian mà nàng ỷ lại, nàng ta lại quyết tuyệt như thế. Hắn đúng là đã coi khinh nàng ta... Không, phải nói, hắn vẫn luôn không hiểu được suy nghĩ của nàng ta.
Lúc Đả Thần Tiên lần nữa vung đến, Tư Lăng đã vô lực né tránh, thân thể bay vứt lên cao, lại phun ra một búng máu. Tiểu Yêu Liên lúc này cũng không dám che giấu mình, vội đem Mộc Linh khí đưa vào trong cơ thể Tư Lăng, giảm bớt một ít thương tổn, làm cho hắn dễ chịu một ít.
Bên kia Nguyệt Thiên Dạ ""ồ" một tiếng, tất nhiên cũng cảm giác được Mộc Linh khí nồng đậm này. Bất quá hôm nay nàng đã bị dồn đến cực hạn, căn bản không có ý buông tha Tư Lăng, Đả Thần Tiên lần nữa đánh qua, Thần Ảnh mắt thấy sắp đánh tới trên người Tư Lăng, ai biết hắn đột nhiên lấy một loại tốc độ cực nhanh trốn ra, sau đó tiến vào Thôn Thiên đỉnh.
Sau khi tiến vào Thôn Thiên đỉnh, toàn thân Tư Lăng đều suy sụp, giống một người máu nằm tại Thôn Thiên đỉnh, trong miệng vẫn đang phun máu. Tiểu Yêu Liên vội leo ra đút hắn uống Mộc Linh dịch. Lúc Tư Lăng hấp thu Mộc Linh dịch thì Thôn Thiên đỉnh lay động kịch liệt, Tiểu Yêu Liên mất thăng bằng, hồng nhân nho nhỏ bay ra ngoài, đập vào trên vách đá Thôn Thiên đỉnh, kêu lên oai oái.
Đợi khi Tư Lăng cảm thấy tốt hơn một chút, lật tay hút Tiểu Yêu Liên tới, không để nó tiếp tục như trái bóng, bị Thôn Thiên đỉnh chấn động làm cho lăn tới lăn lui.
"Nhất định nữ nhân xấu xa kia đang công kích Thôn Thiên đỉnh!" Tiểu Yêu Liên căm hận nói, sau đó lại có chút mặt ủ mày chau nói: "Thôn Thiên đỉnh tuy rằng lợi hại, nhưng Nguyệt Thiên Dạ có thần khí như Đả Thần Tiên, Thôn Thiên đỉnh nhanh chóng sẽ chịu không nổi biến thành phế phẩm thôi."
Tư Lăng khoanh chân ngồi chữa thương, trên mặt thản nhiên, trong lòng biết không có khả năng một đời trốn trong Thôn Thiên đỉnh.
Không biết qua bao lâu, Tư Lăng đứng dậy, thu Tiểu Yêu Liên vào trong tay áo, đột nhiên hỏi: "Tiểu Hồng muội muội, Thiên Nhất Thần Mộc hiện tại thế nào?"
Tiểu Yêu Liên không biết hắn vì sao lại hỏi tới Thiên Nhất Thần Mộc, thành thật hồi đáp: "Thiên Nhất Thần Mộc vẫn như vậy, không lớn được bao nhiêu."
Tư Lăng gật đầu, lại nói: "Tiểu Hồng muội muội, ngươi có thể kết nối với nó không?"
"Có thể thì đúng là có thể, bất quá nó là Thần Mộc, tính tình rất lớn, Tiểu Hồng bởi vì chiếu cố nó, nó mới đáp lại Tiểu Hồng, những người khác thì không thích phản ứng."
Có thể kết nối là tốt rồi.
Tư Lăng nghĩ thế, dặn dò Tiểu Yêu Liên vài câu, lúc Tiểu Yêu Liên rối rắm đáp ứng thì mới cảm thụ động tĩnh bên ngoài. Khí tức trên người Nguyệt Thiên Dạ vẫn là Hóa Thần trung kỳ, chẳng qua khí tức có chút bất ổn, có lẽ là do nàng dùng bí pháp cưỡng ép cướp lấy tu vi người khác, hiệu quả tuy tốt, nhưng không ổn định. Có lẽ Nguyệt Thiên Dạ biết có chuyện như vậy, cho nên nàng ta muốn nhân cơ hội này ép hắn từ Thôn Thiên đỉnh ra ngoài. Dù không ép được, cũng hủy đi Thôn Thiên đỉnh, đến lúc đó hắn ở trong Thôn Thiên đỉnh cũng không sống nổi.
Nguyệt Thiên Dạ tính toán hết, bất quá trong lúc nhất thời muốn hủy đi Thôn Thiên đỉnh thì vẫn còn có chút phiền toái. Nếu có thể tùy tùy tiện tiện hủy đi Thôn Thiên đỉnh, vậy Thôn Thiên đỉnh kia cũng không đứng trong bảng xếp hạng lò luyện đan.
Lúc Nguyệt Thiên Dạ công kích Thôn Thiên đỉnh thì Tư Lăng lại lần nữa chữa trị kinh mạch tổn hại, thẳng đến khi Tiểu Yêu Liên từ không gian Hồng Liên đi ra, cao hứng nói: "Tư công tử, Thiên Nhất Thần Mộc đáp ứng." Trên mặt lộ ra ý vui.
Cái không gian Di Thiên này thể chặt đứt liên hệ giữa Nguyệt Thiên Dạ cùng cái không gian cao cấp kia, nhưng với Tiểu Yêu Liên mà nói, không gian chính nó tu luyện ra, là một bộ phận trong cơ thể nó, là một thể. Không giống cái không gian cao cấp kia là dựa vào Nguyệt Thiên Dạ mà tồn tại, hai người không phải một thể, tất nhiên phải chịu giới hạn, cho nên dù ở loại địa phương này, Tiểu Yêu Liên vẫn có thể tự do ra vào không gian Hồng Liên của nó, sinh mệnh khác thể lại không thể tự do tiến vào.
Thần thức Tư Lăng tra xét tình hình bên ngoài Thôn Thiên đỉnh, nhưng Nguyệt Thiên Dạ lại không tra xét được bên trong. Tư Lăng rất nhanh hiểu được, Nguyệt Thiên Dạ chỉ là dùng bí pháp cướp lấy tu vi của người khác, nhưng thần thức thì vẫn ở Nguyên Anh hậu kỳ. Mà thần thức của Tư Lăng đã tu luyện đồng nhất với hồn thể, đã đạt cảnh giới Hóa Thần kỳ, vì thế Nguyệt Thiên Dạ mới không thể phát hiện thần thức dò xét của hắn.
Sự phát hiện này khiến cho Tư Lăng tăng thêm vài phần tự tin.
Hôm nay giữa hắn và Nguyệt Thiên Dạ không phải ngươi chết thì ta mất mạng.
"Tư Lăng, ngươi đi ra cho ta!" Nguyệt Thiên Dạ quát lên, ánh mắt nhìn Thôn Thiên đỉnh như kẻ thù, hận không thể ăn tươi nó.
Tư Lăng ngưng mắt nhìn kỹ, thừa dịp Đả Thần Tiên vung xuống, hắn phá đỉnh mà ra, đồng thời hai tay thật nhanh bấm niệm thần chú, rút lấy tất cả Hồn lực trên người ngưng tụ hình thành một đốm sáng lớn chừng nắm tay, là trạng thái Hồn lực đè nén cực chặt.
Nguyệt Thiên Dạ thấy đã ép được hắn đi ra, trên mặt lộ ra nụ cười cuồng ngạo, trong mắt là tự cao tự đại, cao cao tại thượng. Với tu vi của nàng bây giờ, gần như có thể một tay bóp chết một tu sĩ Nguyên Anh nho nhỏ. Loại thắng lợi tuyệt đối áp đảo kia cũng làm cho nàng khinh thường đốm sáng mà Tư Lăng ngưng tụ.
Đả Thần Tiên lần nữa vung đến, tiên ảnh như điện, đánh thẳng vào thức hải Tư Lăng.
Ngay khi tiên ảnh sắp đánh vào thức hải, thương tổn nguyên thần của hắn thì đột nhiên một chiếc lá xinh đẹp như phỉ thúy xuất hiện, chung quanh nó lưu động ánh sáng Phỉ Thúy nhàn nhạt, xinh đẹp đến khiến người ta hoa mắt. Nhưng mà chính phiến lá xinh đẹp này đã cản tiên ảnh của Đả Thần Tiên, hình thành một cái địa hạt, yêu ma bất xâm.
"Thiên Nhất Thần Mộc!"
Nguyệt Thiên Dạ kinh hô thành tiếng, tự nhiên nhận ra chiếc lá này, là Thiên Nhất Thần Mộc che chở Tư Lăng. Nghĩ tới lúc trước tại Thiên Cực thành vì Thiên Nhất Thần Mộc mà ra tay tàn nhẫn, sau này thảm bại trở về, Nguyệt Thiên Dạ nhìn về phía Tư Lăng càng thêm oán hận. Sớm đã không nhớ được trước kia lúc mới gặp, "Tư Lăng" kia vì nàng bỏ ra cái gì, lúc này trong lòng, trong mắt chỉ còn có oán hận.
"Tư Lăng, nếu Thiên Nhất Thần Mộc trên người ngươi, vậy ngươi đi tìm chết đi!"
Nguyệt Thiên Dạ thu hồi Đả Thần Tiên, trên tay xuất hiện một thanh Thần kiếm, bay tới Tư Lăng.
Tư Lăng tự nhiên cũng nhìn thấy thanh Thần kiếm kia, hình như là Thần kiếm trấn tông của Vạn Kiếm tông, không khỏi biến sắc. Nhưng nhớ tới tu sĩ Vạn Kiếm tông cũng đi theo bên người Nguyệt Thiên Dạ, vậy thì có được thanh Thần kiếm này cũng không kỳ quái.
Ngay khi Thần Kiếm chém xuống, phong vân đột biến thì đốm sáng Hồn lực trong tay Tư Lăng đã ngưng kết lại. Hắn không lùi mà ngược lại tiến lên, nghên đón Nguyệt Thiên Dạ. Mặc cho kiếm khí của Thần kiếm cắt thương da thịt, gọt đi huyết nhục, toàn thân máu tươi đầm đìa, gần như không còn người hình. Thẳng đến khi tiếp cận Nguyệt Thiên Dạ thì hắn đột nhiên tung ra Các Đằng trói chặt Nguyệt Thiên Dạ. Chỉ dùng một thời gian hơi thở lúc nàng ta cưỡng chế kéo Các Đằng ra, đốm sáng đè nén mấy chục triệu Hồn lực trong tay Tư Lăng đã đánh tới Nguyệt Thiên Dạ.
"AAA -- "
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, thân thể Nguyệt Thiên Dạ bị đốm sáng kia xuyên thủng, mà Tư Lăng cũng bị kiếm khí của Thần Kiếm làm bị thương nguyên thần, thống khổ rít lên thành tiếng, toàn thân ngả đổ ra sau.
Đốm sáng Hồn lực trong thân thể Nguyệt Thiên Dạ muốn nổ tung lên, Nguyệt Thiên Dạ không chịu nổi sức mạnh đè nén mấy chục triệu này, đôi mắt đẹp cuối cùng lộ ra tuyệt vọng cùng không thể tin, sau đó thân thể ầm ầm nổ tung, huyết vụ đầy trời.
Ngay lúc thân thể Nguyệt Thiên Dạ phát nổ thì một cực quang từ trong cơ thể nàng bắn ra, lao thẳng tới thân thể Tư Lăng.
*********************************************
Ở thế giới tuyết bên ngoài, Tô Hồng Phi đang nhắm mắt khống chế không gian Di Thiên thì đột nhiên phun ra một búng máu, sắc mặt nhanh chóng thảm đạm xuống.
"Sư tỷ!"
"Tô đạo hữu, thế nào?"
Vài thanh âm ào ào vang lên.
Tô Hồng Phi mở to mắt, hai tay khó khăn bấm niệm thần chú, muốn khống chế không gian Di Thiên. Lúc này giữa không trung xuất hiện viên châu ngọc màu đen, màu đen của hạt châu hết sức không ổn định, kịch liệt xoay tròn. Vầng sáng màu đen khi tỏ khi mờ, sau đó chậm rãi tắt đi. Hạt châu đen ầm ầm muốn nổ tung lên.
"Phốc -- "
Tô Hồng Phi lại phun ra một búng máu, toàn thân rốt cuộc vô lực ngã ra sau, được Liễu Thành Phong đúng lúc đón được. Mấy hạt đan dược thật nhanh nhét vào cái miệng ngập máu của nàng.
"Ngao ngao ngao!!"
"Chiếp chiếp chiếp!"
Chim xám to mọng chen mấy người khác đang bao vây ra, chạy đến trước mặt Tô Hồng Phi kêu lên.
Sắc mặt Tô Hồng Phi rất không tốt, đôi mắt ảm đạm vô thần, vừa nhìn là biết bị thương quá nặng, gần như đã ảnh hưởng đến tu vi. Chỉ nghe được nàng nói: "Nguyệt Thiên Dạ chết, Tư Lăng cũng..."
Lời này vừa nói ra, thế giới một mảnh yên tỉnh, chỉ còn lại gió tuyết đang gào thét.
Đột nhiên, Liễu Thành Phong giơ trọng kiếm, chặn đòn tấn công của chim xám. Chỉ thấy chim xám hung ác dùng cặp mắt chim hung hăng kia nhìn bọn hắn chằm chằm, yết hầu phồng lên, mắt thấy sắp muốn phun một ngụm linh hỏa Phượng Hoàng ra. Chim xám này tuy rằng diện mạo xấu xí, nhưng lại cực kỳ đáng sợ. Lúc trước đối phó với mấy tu sĩ Nguyệt Thiên Dạ mang đến, chim xám này một ngụm linh hỏa Phượng Hoàng cũng đủ để thiêu bọn họ đến gào thét.
Tô Hồng Phi áy náy nhìn chúng nó, hổ thẹn nói: "Không gian Di Thiên phát nổ, bên trong đã không có khí tức sinh mệnh, thật sự rất xin lỗi..."
Lời áy náy cuối cùng, không biết là nói với hai con yêu thú, hay là nói với Tư Lăng đã chết kia.
Danh sách chương