- "Nhưng..

Tại sao lại là Hoàng Hậu nương nương? Hoàng Hậu nương nương không được sủng ái, không có mẫu tộc chống lưng, nàng thật sự có thể đấu lại Chu quý phi sao?" Thụy Tiểu Nghi chần chờ nói.
Nếu phải tìm cho bản thân mình một chỗ dựa vững chắc, tự nhiên phải tìm một người đáng tin cậy.

Thụy Tiểu Nghi suy nghĩ một hồi thì Hứa hoàng hậu là người thành thật nhưng không thể giúp đỡ nàng, nên không phải là người đáng tin cậy được.

Khi Hồng Lăng nói nàng nên tìm cho chính mình một chỗ dựa, nàng vốn tưởng Hồng Lăng sẽ kiến nghị nàng đi tìm Phùng Đức phi.
Phùng Đức phi tuy rằng hiện tại không biểu lộ tài năng gì, nhưng địa vị của nàng mấy năm nay tại hậu cung cũng không ai dám khinh thường.

Mặc dù Thụy Tiểu Nghi cùng Phùng Đức phi ít khi giao tiếp với nhau, nhưng cũng phải thừa nhận Phùng Đức phi đối nhân xử thế rất tốt.
Những năm gần đây, cung đấu trong hậu cung, Hứa hoàng hậu đã từng ăn qua một chút liên lụy, Chu quý phi đã từng bị cấm túc ba năm, Trang tần từng bị biếm lãnh cung, Huệ tần cho tới bây giờ còn ở trong cung không xuất đầu lộ diện.

Duy độc chỉ có Phùng Đức phi mặc kệ người khác như thế nào lên lên xuống xuống, nàng đều vững như Thái sơn, sừng sững không ngã.

Huống hồ Phùng gia cũng là một thế gia đại tộc, có thể cho Phùng Đức phi che chở lớn nhất, không giống mẫu tộc Hứa hoàng hậu đã suy tàn.
Thấy thế nào thì Thụy tiểu nghi cũng thấy gia nhập cùng Phùng Đức phi sẽ đáng tin cậy hơn một ít.
Nghĩ như vậy, Thụy Tiểu Nghi liền đem nghi hoặc hỏi:
- "Vì cái gì không phải Phùng Đức phi?"
Hồng Lăng nắm lấy tay Thụy Tiểu Nghi thành thật nói:
- "Chủ tử, nếu nói trong cung này còn ai có thể đấu cùng Quý Phi nương nương nói, tất thuộc Hoàng Hậu nương nương là không thể nghi ngờ.

Hoàng Hậu nương nương tuy vô sủng, nhưng nàng là chính thống, phía sau có các vị đại thần thanh liêm ủng hộ.

Mà lực lượng của các vị đại thần thanh liêm, chủ tử cũng có biết qua.

Ba năm trước chủ tử chưa vào cung, Hoàng Hậu nương nương vô sủng, Hoàng Thượng thập phần thiên vị Chu quý phi lúc ấy vẫn là Hoàng Quý Phi, khi nàng phạm sai lầm cũng chỉ nhẹ nhàng cho lấy lệ.

Sự việc này cuối cùng đưa tới sự bất mãn của nhóm đại thần thanh lưu đó, lúc ấy có ngự sử thượng tấu buộc tội, liền ngay cả Hoàng Thượng mặt xám mày tro cũng phải thỏa hiệp.

Vì thế, Hoàng Quý Phi liền bị hạ cấp trở thành Chu quý phi, bị cấm túc ba năm.

Lực lượng các vị đại thần thanh lưu thật sự không thể khinh thường được.


Chỉ cần Hoàng Hậu nương nương không phạm sai lầm lớn, Hoàng Thượng chính cho dù có không thích Hoàng Hậu nương nương đến mức nào đi chăng nữa cũng không thể dễ dàng động vào nàng được."
- "Huống hồ, dưới gối Hoàng Hậu nương nương còn có Thái Tử điện hạ, có Trường thọ công chúa.

Thái Tử điện hạ cùng Hoàng Thượng tuy không được sủng ái, nhưng tư chất thông minh, được vào triều nghe báo cáo và quyết định sự việc cho tới nay, đã được các đại thần xem trọng.

Trường thọ công chúa từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, lại mang mệnh phúc khí, được Hoàng Thượng sủng ái hết mực, thậm chí còn có rất nhiều thời điểm Trường thọ công chúa đều có thể đủ khả năng lấy bản thân mình làm ảnh hưởng đến quyết định của Hoàng Thượng.

Hoàng Hậu nương nương có một trai một gái như vậy, cho dù là không có sự chi viện của nhà mẹ đẻ, tự bản thân cũng có thủ đoạn hơn người, địa vị cũng được củng cố."
- "Còn vì cái gì mà không hợp tác cùng Phùng Đức phi..

Chủ tử, Phùng Đức phi ở trong cung xưa nay hành sự quang minh lỗi lạc, không kéo bè kéo cánh, lại nổi tiếng là người không tranh sủng.

Nàng có đủ thực lực, tự nhiên liền không cần phải hợp tác cùng chúng phi để tranh sủng, khắp nơi đều muốn mượn sức của nàng để tranh.

Nhưng việc này cũng đại biểu một điều ngài sẽ không nhận được bất luận viện trợ gì từ chỗ nàng."
Thụy Tiểu Nghi nghe Hồng Lăng phân tích một hồi, suy nghĩ một lát, cuối cùng cũng gật gật đầu:
- "Ngươi nói nhưng thật ra rất có đạo lý.

Phùng Đức phi tuy hảo, nhưng nàng nếu không muốn gây ra thị phi, nếu ta muốn dựa vào nàng, tự nhiên cũng là làm không được.

Quả nhiên chỉ có Hoàng Hậu nương nương mới là người thích hợp nhất.

Ngày khác ta liền làm chút điểm tâm, đưa đến chỗ Hoàng Hậu nương nương cũng coi như là một phen tâm ý của ta."
Thụy Tiểu Nghi vốn chính là người có tư tưởng đơn giản, nếu không lúc trước cũng sẽ không dễ dàng như vậy đã bị Chu quý phi dắt mũi.
Hiện giờ, bản thân nàng tự nhiên hoảng loạn, không có chủ ý, Hồng Lăng lại phân tích đạo lý rõ ràng.

Hồng lăng nói, nàng liền tự nhiên dễ dàng nghe theo.
Hồng Lăng vừa lòng gật gật đầu:
- "Chủ tử có thể nghĩ thông suốt như vậy liền không còn gì tốt hơn."
Thụy Tiểu Nghi có một ưu điểm là một khi nàng đã hạ quyết tâm muốn đi làm việc gì, liền sẽ toàn tâm toàn ý hỏi xem sự kiện kia nên làm như thế nào là tốt nhất.
Hồng Lăng liền buông mắt, nghe Thụy Tiểu Nghi lải nhải nói nên làm như thế nào để lấy lòng Hứa hoàng hậu, cuối cùng nàng cũng không có cô phụ chủ tử chân chính của mình, Bảo Lạc cũng kỳ vọng nàng đem Thụy Tiểu Nghi kéo đến chỗ Hoàng hậu nương nương các nàng.
Hoàng Hậu nương nương có chỗ sai sót liền không được Chiêu Đức Đế sủng ái, Chiêu Đức Đế lại cực dễ dàng bị Chu quý phi thổi gió bên gối ảnh hưởng.

Hiện giờ, các nàng bên này chỉ có thể dựa vào Thụy Tiểu Nghi nên sẽ dốc hết sức trợ giúp.

Thụy Tiểu Nghi dễ dàng xúc động là một chuyện xấu, ngày sau, nàng sẽ để ý Thụy Tiểu Nghi nhiều hơn.
Nàng sở dĩ làm hết thảy những việc này cũng không phải vì Thụy Tiểu Nghi, mà là vì Bảo Lạc, nhưng chỉ cần Thụy Tiểu Nghi chân chính đối với Hứa hoàng hậu là thực lòng, ngày sau, Thụy Tiểu Nghi tự nhiên sẽ không có chỗ nào không tốt.

Vô luận là Hứa hoàng hậu hay Trường thọ công chúa Bảo Lạc đều sẽ không khắt khe với người một nhà.
* * *
Hứa hoàng hậu đột nhiên nhận được ý tốt từ Thụy Tiểu Nghi, đầu óc liền có chút sờ.

Bảo Lạc liền khuyên nàng:
- "Thụy Tiểu Nghi trải qua giai đoạn thất sủng lúc trước, nghĩ đến cũng cần có chỗ dựa trong cung mới là điều quan trọng nhất.

Nàng không thể đối phó cùng Chu quý phi, lại biết chúng ta cùng Chu quý phi là địch nhân, cho nên mới tới gia nhập cùng mẫu hậu.

Mẫu hậu nếu là cảm thấy có thể dùng được Thụy Tiểu Nghi liền đem nàng nhập dưới trướng đi."
"Hiện giờ, Thụy Tiểu Nghi nắm bắt được tâm ý của phụ hoàng, có Thụy Tiểu Nghi ở đó chúng ta làm một số việc cũng tiện hơn một ít."
Hứa hoàng hậu vốn còn có chút do dự, lại nghe Bảo Lạc nói như vậy, liền gật đầu nói:
- "Ngươi nói đúng, một khi đã như vậy, bổn cung liền tiếp nhận nàng đi."
Nghĩ đến việc Thụy Tiểu Nghi như thế nào có thể phục sủng, Hứa hoàng hậu liền có một loại cảm giác thoải mái.
Lúc trước bởi vì sự việc của Chu quý phi cùng nữ nhi Cơ Thanh Hàm, Thái Hậu tới bức nàng, Chiêu Đức Đế bên kia cũng đối với nàng không vừa lòng, Hứa hoàng hậu vẫn luôn nghẹn một hơi.

Hiện giờ biết Chu quý phi tâm tình không tốt, tâm tình của nàng liền thoải mái.
Sau khi Hứa hoàng hậu rời khỏi, Thái Tử mới nói:
- "Muội muội của ta thật sự xuất sắc.

Nếu là Chu quý phi biết Thụy Tiểu Nghi chân trước vừa mới dẫm lên nàng để phục sủng, sau lưng liền có quan hệ tốt với chúng ta bên này, chỉ sợ càng muốn sinh khí."
- "Việc kia không coi là cái gì, chỉ là muội đáp lại một chút lễ mọn đối với Chu quý phi mà thôi.

Mẫu hậu suýt nữa bị Chu quý phi bức bách, dẫn đến sinh khí mà bị bệnh, nếu là ta không vì mẫu hậu ra khẩu khí này, ta cũng uổng làm nữ nhi của người."
Bảo Lạc ngưng mắt nói:
- "Đáng tiếc, chỗ phụ hoàng cùng Hoàng tổ mẫu, ta cái gì cũng làm không được.

Họ bức bách mẫu hậu như vậy, ta còn chưa đáp lễ họ đâu."
Thái Tử cười lạnh nói:

- "Phụ hoàng của chúng ta là người mềm lòng.

Chu quý phi ở trước mặt hắn khóc lóc kể lể một phen, hắn liền nhịn không được muốn đem Cơ Thanh Hàm thả ra, cố tình lại vì hậu cung mặt ngoài hòa thuận, muốn mẫu hậu chủ động làm chuyện này.

Phụ hoàng làm việc từ trước đến nay đều không suy xét đến tâm tình của mẫu hậu, hắn làm như vậy, ta một chút cũng không thấy kỳ quái.

Nhưng thật ra chỗ Hoàng tổ mẫu..

Ta là thật không biết nàng đến tột cùng suy nghĩ cái gì."
- "Hoàng tổ mẫu một lòng muốn bồi dưỡng Ngũ hoàng đệ, xưa nay không quan tâm đến chốn hậu cung.

Chỉ có lúc trước khi phụ hoàng phong Chu thị lên làm Hoàng Quý Phi, phế đi mẫu hậu để Chu thị thay thế, thời điểm đó Hoàng tổ mẫu mới đứng ra nói vài câu không thể phế Hoàng Hậu.

Hoàng tổ mẫu lúc trước vì mẫu hậu đứng ra nói chuyện, mẫu hậu cùng ta đã từng thực sự cảm tạ Hoàng tổ mẫu.

Nhưng sự việc của Chu thị và Cơ Thanh Hàm cùng Hoàng tổ mẫu lại có quan hệ gì đây?"
- "Lúc trước, Hoàng tổ mẫu đứng ra ngăn cản việc phế Hoàng Hậu thì còn có thể nói là xuất phát từ công tâm.

Lúc này đây lại xem như là cái gì? Chẳng lẽ là ta nghĩ sai rồi, Hoàng tổ mẫu kỳ thật vẫn luôn thiên vị Chu thị, chỉ là ngại với lập trường của mình nên không nói rõ?"
Thái Tử nghĩ trăm lần cũng không ra.
Nhưng nếu là Thái Hậu thật sự bất công với Chu thị thì lúc trước khi Chiêu Đức Đế muốn phong vị Chu thị lên làm Hoàng Hậu, Thái Hậu hẳn là thấy vui mừng chứ.
Dù sao Thái Tử là tuyệt không tin tưởng Thái Hậu nhúng tay vào chuyện này thật là bởi vì nguyên nhân mà nàng nói - muốn nhìn hoàng gia con cháu tề tụ.

Nếu không thì vì cái gì sớm không nói muộn không nói, ở thời điểm Chu quý phi được giải trừ lệnh cấm, Chiêu Đức Đế cũng nổi lên tâm tư muốn đem Ngũ công chúa thả ra ngoài, nàng mới liền đứng ra nói?
Bảo Lạc suy nghĩ một trận, nói:
- "Thái Tử ca ca ngươi có cảm thấy hay không, kỳ thật Hoàng tổ mẫu muốn lực lượng ở hậu cung duy trì trạng thái cân bằng? Lúc trước khi mẫu hậu rơi vào nguy cơ bị phế, Hoàng tổ mẫu liền ngăn cản phụ hoàng phế hậu, trong tối ngoài sáng đối với mẫu hậu cũng có chút chiếu cố.

Hiện giờ Chu quý phi suy thoái, mà mẫu hậu lại cường thế, Hoàng tổ mẫu liền bắt đầu thiên vị giúp đỡ Chu quý phi."
- "Ngươi vừa nói ta cũng mới phát hiện.

Trước đó vài ngày, Hoàng tổ mẫu còn cố ý nhắc nhở phụ hoàng thời gian cấm túc của Chu quý phi đã hết.

Ngươi nói Hoàng tổ mẫu làm như vậy là vì cái gì.

Chẳng lẽ, nàng cũng có ý tưởng tranh dành quyền lực ở hậu cung?"
Vừa nói xong, Thái Tử liền phủ định suy đoán của chính mình:
- "Không, Hoàng tổ mẫu hẳn là không muốn tranh dành quyền lực ở hậu cung.

Nếu Hoàng tổ mẫu đối với lục cung có cái ý tưởng gì, dựa vào thủ đoạn của mẫu hậu, căn bản Hoàng tổ mẫu không phải là đối thủ, cho nên điều Hoàng tổ mẫu chân chính muốn, chẳng lẽ, chẳng lẽ là.."

- "Ngũ hoàng huynh chính là từ khi vừa mới ra đời, liền được dưỡng ở bên người Hoàng tổ mẫu.

Hoàng tổ mẫu vẫn luôn yêu thương hắn dường như hận không thể đem những đồ tốt nhất đều mang tới trước mặt hắn.

Ngay cả sư phụ dạy hắn cưỡi ngựa bắn cung cũng là mời đến dạy một mình hắn."
Bảo Lạc nhàn nhã, nói:
- "Thái Tử ca ca, ta chính là nghe nói ngũ hoàng huynh không thua kém ngươi a."
- "Hoàng tổ mẫu nếu là đối với vị trí kia cũng có ý tưởng, nàng làm như vậy cũng là điều dễ hiểu.

Để mẫu hậu cùng Chu quý phi kiềm chế lẫn nhau, không cho bất luận kẻ nào có cơ hội, Ngũ hoàng đệ liền có hy vọng.

Chỉ là ta xem phụ hoàng đối với Ngũ hoàng đệ vẫn luôn lạnh nhạt, thậm chí đến Tam hoàng đệ không được nổi bật cũng được chú ý so với Ngũ hoàng đệ còn muốn nhiều hơn."
Thái Tử nói.
- "Nếu không phải ngũ hoàng huynh không được sủng ái, ngươi cho rằng Hoàng tổ mẫu có thể như vậy liền vì ngũ hoàng huynh trù tính sao?"
Bảo Lạc lắc lắc đầu, lại nhíu mày nói:
- "Ta tổng cảm thấy, Hoàng tổ mẫu tựa hồ đang che giấu một bí mật gì đó, nàng cùng phụ hoàng trong lòng đều hiểu rõ mà không muốn nói ra bí mật này.

Không biết bí mật này cùng ngũ hoàng huynh có quan hệ gì hay không."
Thái Tử trầm ngâm một lát, nói:
- "Tóm lại, chúng ta ngày sau vẫn là phải đề phòng Hoàng tổ mẫu.

Đều nói Chu quý phi tâm cơ thâm trầm, nhưng Hoàng tổ mẫu so với Chu quý phi mà nói, chỉ có hơn chứ không kém.

Chúng ta cũng không nên ngây ngốc mà bị Hoàng tổ mẫu tính kế còn không biết."
- "Thái Tử ca ca yên tâm đi, đây cũng chỉ là suy đoán của chúng ta thôi.

Chân tướng như thế nào còn không nhất định phải như vậy đâu.

Bất quá, Hoàng tổ mẫu lần này gây khó dễ cho mẫu hậu, chúng ta phải cho Hoàng tổ mẫu biết chúng ta không phải là quả hồng mềm, không thể tùy ý mà tính kế.

Nếu phụ hoàng kiêng kị Hoàng tổ mẫu như vậy, không bằng chúng ta liền từ ngũ hoàng huynh xuống tay đi.."
Tính kế Ngũ hoàng, trong lòng Bảo Lạc không có một tia gợn sóng.
Nàng thừa nhận, ở bên trong hậu cung ngây ngốc lâu rồi, đôi tay của nàng cũng hoàn toàn không còn sạch sẽ nữa.
Trong hậu cung nếu Thái Hậu đã làm ra hành vi như vậy, nàng muốn cho Thái Hậu một cái cảnh cáo, tự nhiên cũng muốn chọn nhược điểm của Thái Hậu mà xuống tay.
Không quá mấy ngày, tin Ngũ hoàng tử thông minh hiếu học, tri thức uyên bác, chiêu hiền đãi sĩ thanh danh, liền truyền tới tai Chiêu Đức Đế.
- "Trong cung hạ nhân nói Thái Tử so với tiểu tứ còn kém hơn?"
- "Không tồi, đều nói Ngũ hoàng tử là một thế hệ hoàng tử nhân tài kiệt xuất, Thái tử cũng không bằng Ngũ hoàng tử đâu."
Nghe xong lời này, Chiêu Đức Đế ánh mắt nháy mắt liền trở nên thâm thúy..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện