Trong Thọ Khang Cung, Thái Hậu thấy đồ ăn không được động tới, ghé mắt nói:
- "Tiểu ngũ đứa nhỏ này vẫn là không chịu dùng bữa sao?"
Trương ma ma bên người Thái Hậu nói:
- "Hồi bẩm chủ tử, tiểu chủ tử hôm nay buổi chiều mới vừa bị Hoàng Thượng răn dạy, hiện giờ sợ là không có tinh thần ăn uống.
Chủ tử để lão nô nói câu này có đi quá giới hạn chút, Hoàng Thượng lần này..
Thật là quá đáng.
Tiểu chủ tử quanh năm suốt tháng không được gặp Hoàng Thượng mấy lần, lần này thật vất vả Hoàng Thượng mới tới hỏi hắn tình hình học tập, trong lòng tiểu chủ tử vui mừng chăm chỉ học tập, ai ngờ lại bị Hoàng Thượng quát lớn một hồi.
Này vô luận là ai, trong lòng cũng sẽ khó chịu."
Hiện giờ, toàn bộ người trong cung đều biết Hoàng Thượng đối với tiểu chủ tử không vui, tiểu chủ tử từ trước đến nay luôn quật cường, trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng sợ là không thoát ra được.
"
Ngũ hoàng tử là Trương ma ma nhìn lớn lên, ở trong lòng Trương ma ma, Ngũ hoàng tử tựa như tôn tử ruột thịt của mình.
Trương ma ma đối với Ngũ hoàng tử tự nhiên là yêu thương cùng giữ gìn thật lòng, tự nhiên không cần thiết nhiều lời.
Bởi vì sự việc của Ngũ hoàng, trong lòng nàng đối với Chiêu Đức Đế cũng dâng lên một chút bất mãn.
Thái Hậu than nhẹ một tiếng:
-" Tiểu ngũ đứa nhỏ này bị ai gia dưỡng quá tốt rồi, rốt cuộc vẫn chưa trải qua bất kỳ sóng gió gì.
Bất quá là bị trách cứ một câu thôi, tính cái gì? Năm đó, cha của hắn cũng giống hắn tại thời điểm như vậy, cái gì mà đả kích ngấm ngầm hay công khai cũng không hiểu biết? Trong cung, những phi tần đó dùng thủ đoạn liền không nói, tiên hoàng phái cha hắn ra ngoài tra cứu vụ án tham ô ngân lượng, Giang Nam nơi đó quan lại bao che cho nhau, lại có dư nghiệt của tiền triều quấy phá, cha của hắn chính là suýt nữa liền không về được.
"
" Tuy là trăm cay ngàn đắng tra ra kết quả, nhưng tiên hoàng vẫn ngại cha hắn tra ra quá chậm, làm việc bất lợi.
Cha hắn không phải còn nhịn xuống hay sao? Không đành lòng nhịn xuống thì còn có thể làm sao bây giờ? Hoàng thượng đã xem ngươi thuận mắt thì vô luận ngươi làm cái gì cũng đều là đúng, Hoàng thượng nếu xem ngươi không vừa mắt, ngươi làm cái gì cũng đều là sai.
Hắn cũng minh bạch lý lẽ này.
"
Trương ma ma cảnh giác mà nhìn lướt qua chung quanh, rồi sau đó mới nói:
-" Hoàng Thượng năm đó không được tiên đế thích, nếu không phải có chủ tử hỗ trợ hòa giải, hiện giờ còn không biết là trở thành dạng gì đâu.
Hoàng Thượng hiện giờ thế nhưng liền khó xử tiểu chủ như vậy thật là bất công a.
"
-" Nếu hoàng đế là người có thiện tâm, chỉ sợ hiện giờ ngôi vị hoàng đế cũng không tới phiên hắn ngồi đâu.
Năm đó khi các hoàng tử, phi tần kịch liệt tranh đấu thượng vị, phàm không cẩn thận một chút liền trở thành đá kê chân của kẻ khác.
Hoàng đế này tính tình lương bạc cũng là tùy tiên đế lựa chọn a.
"
Thái Hậu hòa hoãn khẩu khí, lại nói:
-" Hiện giờ, trong cung này các hoàng tử so với năm đó thực sự không làm nên trò trống gì, ai gia chính là muốn áp chế Thái Tử cũng thập phần khó khăn.
Ai gia có tâm cất nhắc lão nhị, cố tình lão nhị bên ngoài nhìn khôn khéo mà bên trong lại thực ngu xuẩn, lão tam không còn dùng được, lão tứ quá phụ thuộc vào Đức phi không có ý tranh vị trí kia; tiểu lục, tiểu thất tuổi còn nhỏ, trước mắt nhìn nhưng thật ra lại rất thông minh, rốt cuộc tuổi còn nhỏ không thể vào triều nghe báo cáo và quyết định sự việc.
Nghiêm túc mà nói, ở hoàn cảnh này, nếu tiểu ngũ không thể mau chóng trưởng thành thì ngày sau hắn làm sao bây giờ?
Trương ma ma là lão nhân chăm sóc Thái Hậu từ những ngày đầu, tự nhiên biết Thái Hậu đối với Ngũ hoàng tử có bao nhiêu chờ mong.
Lần này Chiêu Đức Đế răn dạy Ngũ hoàng tử, Thái Hậu tuy đối với Chiêu Đức Đế bất mãn, nhưng nàng lại càng bất mãn hơn, Ngũ hoàng tử tuổi còn nhỏ lại dễ dàng bị Chiêu Đức Đế đả kích lớn đến như vậy.
Rốt cuộc cũng là hài tử chính mình nhìn lớn lên, Trương ma ma cũng không muốn Ngũ hoàng tử vừa mới bị Chiêu Đức Đế trách cứ, giờ lại đến Thái Hậu một hồi giáo huấn, liền nói:
- "Tiểu chủ tử rốt cuộc tuổi còn nhỏ, chủ tử chậm rãi dạy bảo là được."
- "Ai gia nhưng thật ra là chậm rãi dạy bảo, nhưng thời gian sợ không kịp a."
Thấy Thái Hậu nói như vậy, Trương ma ma cũng không tiện mở miệng.
Cho dù nàng ở bên người Thái Hậu rất lâu rồi, nên phải giữ lại chút thể diện cho Thái hậu, nói đến cùng thì nàng cũng chỉ là một nô tỳ.
Vô luận Thái Hậu muốn dạy dỗ Ngũ hoàng tử như thế nào thì nàng cũng không có quyền nhúng tay vào, cùng lắm là ở bên tai Thái Hậu khuyên nhủ vài câu.
- "Chủ tử, Hoàng Thượng luôn luôn không chú ý đến tiểu chủ tử, lúc này đây không biết vì sao đột nhiên lại nhắm vào tiểu chủ tử như vậy?"
- "Trong cung có người truyền ra tin tức tiểu ngũ thập phần thông minh, lại là một thế hệ hoàng tử nhân tài kiệt xuất."
Thái Hậu cười lạnh một tiếng:
- "Bất quá là phu tử thuận miệng khen ngợi tiểu ngũ vài câu, thế nhưng lại truyền ra bên ngoài nói như vậy."
Trương ma ma nhíu mày nói:
- "Đây là có người muốn đối phó chúng ta a, đến tột cùng là người phương nào, chủ tử nhưng có manh mối?"
- "Cũng không khó đoán, ai gia thường ngày không quan tâm đến công việc trong hậu cung, nếu muốn nói tới người nào gần nhất phát sinh mâu thuẫn với ta cũng chỉ có Hoàng Hậu."
Trương ma ma giật mình nói:
- "Việc này lại là Hoàng Hậu nương nương làm?"
Không phải nàng xem thường Hứa hoàng hậu, thật sự là..
Hứa hoàng hậu nếu là có cái thủ đoạn này thì năm đó cũng sẽ không bị Chu quý phi chèn ép gắt gao tới vậy.
Chuyện này nhìn như cực kỳ đơn giản, kỳ thật lại cần người chủ mưu có sự quan sát thập phần nhạy bén.
Trương ma ma thật sự không nghĩ ra được, ai có thể nhìn ra Thái Hậu cùng Chiêu Đức Đế là quan hệ phòng bị địch ý lẫn nhau, lại biết lợi dụng Ngũ hoàng tử tới đả kích Thái Hậu.
- "Tự nhiên không phải Hoàng Hậu làm.
Bất quá, tiểu ngũ được phu tử khích lệ mà có thể nhanh như vậy truyền bá ra ngoài, nhân lực của Hoàng Hậu tại hậu cung bố trí không phải không có quan hệ."
- "Là trường thọ công chúa." Trương ma ma chắc chắn mà nói.
Nếu chuyện này không phải Hứa hoàng hậu làm, lại cùng Hứa hoàng hậu không thoát khỏi được quan hệ, vậy chỉ có một khả năng duy nhất là bút tích của Trường thọ công chúa.
Thái Tử từ trước đến nay sẽ không dễ dàng thò một tay hậu vào công việc của hậu cung.
- "Ban đầu nghe Chu quý phi nói Trường thọ công chúa Tiểu Tiểu Niên kỷ, túc trí đa mưu, nô tỳ còn có chút không cho là đúng.
Hiện giờ xem ra Trường thọ công chúa đích xác không thể khinh thường."
- "Đó là tự nhiên, nếu không phải có Trường thọ, hiện giờ Chu thị chỉ sợ đã nắm chắc vị trí Hoàng Quý Phi rồi."
- "Nếu Trường thọ công chúa thông minh như vậy, chẳng lẽ, nàng liền không biết được nếu làm như vậy cùng ngài đối địch đều không phải là việc làm sáng suốt ư?"
Trương ma ma nghĩ trăm lần cũng không ra.
- "Trường thọ làm như vậy cũng không phải muốn cùng ai gia đối địch, nàng chỉ là đang cảnh cáo ai gia ngày sau không thể lại tùy ý ra tay đối phó Hoàng Hậu.
Thực ra cũng là một hài tử hiếu thuận, không biết hứa thị đây là gặp đại vận gì mới có thể sinh ra được một nữ nhi tốt như vậy."
- "Chủ tử, kia chúng ta ngày sau.."
- "Nên làm như thế nào liền làm như vậy.
Chỉ là, ai gia thực sự không nghĩ tới người có thể nhìn thấy mọi việc đầu tiên lại là Trường thọ.
Ngày sau, chúng ta làm việc gì cũng phải thực cẩn thận.
Hoàng đế vốn là đối với ai gia ngàn vạn phòng bị, nếu lại có người ở giữa châm ngòi, hậu quả không dám tưởng tượng."
Cùng lúc đó trong Trường Xuân Cung, Chu quý phi đang ở cùng Chiêu Đức Đế nói muốn đem Thất hoàng tử về lại bên người để tiện chăm sóc.
Sau khi nàng được giải trừ cấm túc ngày ấy, Phùng Đức phi ở trước mặt Chiêu Đức Đế xin chỉ thị đem Nhị hoàng tử đưa về bên người của Chu quý phi.
Thế mà chỗ Vinh phi bên kia lại không hề có bất kỳ động tĩnh nào, liền chưa từng có ý định đề cập đến việc đem Thất hoàng tử đưa về Trường xuân cung.
Nguyên bản Chu quý phi vẫn chậm rãi chưa đưa nhi tử về, đợi đến khi đem ngũ công chúa Cơ Thanh Hàm được thả ra, liền để Cơ Thanh Hàm đến trước mặt Chiêu Đức Đế làm nũng, nói muốn đệ đệ, liền có thể thuận lợi đem Thất hoàng tử trở về bên mình.
Nhưng từ khi tin tức Thất hoàng tử được Chiêu Đức Đế khen ngợi truyền khắp hậu cung, Chu quý phi liền cảm thấy bị dày vò, một khắc cũng chờ không được.
Hiện giờ, Thất hoàng tử ở dưới gối Vinh phi nuôi dưỡng, chính là biểu hiện thực xuất chúng, bên ngoài người người cũng chỉ nói Vinh phi nuôi dưỡng nhi tử tốt, liền có ai sẽ nhớ rõ nàng mới là mẹ đẻ Thất hoàng tử đây?
Huống hồ, Thất hoàng tử bị ôm đến bên người Vinh phi từ khi còn nhỏ tuổi.
Nếu cứ để hắn ở bên người Vinh phi nuôi dưỡng thời gian dài, không chừng hắn liền không nhớ rõ mẹ đẻ của hắn là ai.
Những năm gần đây, Chu quý phi tuy vẫn luôn ở trong Trường Xuân Cung cấm túc, không thể tự mình đi xem Thất hoàng tử, nhưng ngày lễ, ngày tết nàng đều sẽ phái người cấp Thất hoàng tử đưa một ít đồ vật qua, cũng không biết, Thất hoàng tử có nhận được không..
- "Hoàng Thượng, lúc trước thần thiếp ở Trường Xuân Cung chịu cấm túc, không tiện giáo dưỡng tiểu nhị cùng tiểu thất, Hoàng Thượng săn sóc nghĩ đến thần thiếp, liền đưa bọn họ đưa đến chỗ Đức phi cùng Vinh phi.
Hiện giờ, tiểu nhị đã về bên người thần thiếp, ngài xem có phải hay không khi nào liền đem tiểu thất quay về bên thần thiếp.
Thứ nhất, tiểu thất cũng đã làm Vinh phi mệt nhọc ngần ấy năm, giờ đem hắn trở về cũng có thể làm Vinh phi khoan khoái hơn.
Thứ hai, tiểu thất cùng thần thiếp và tiểu nhị ngần ấy năm không gặp nhau rồi, đưa hắn trở về, giờ có Hoàng Thượng, thần thiếp cùng tiểu nhị, Thanh Hàm cùng tiểu thất, gia đình chúng ta liền hoàn chỉnh a.."
Chu quý phi từ trước đến giờ vẫn lựa chọn lời nói làm Chiêu Đức Đế thích nghe.
Năm đó rõ ràng là Chiêu Đức Đế hạ chỉ đem ba hài tử bên người của Chu quý phi mạnh mẽ mang đi, hiện tại trong lời nói của Chu quý phi nói ra lại biến thành Chiêu Đức Đế săn sóc nàng nên mới làm như vậy.
Chiêu Đức Đế chính mình khi còn bé chưa từng được hưởng thụ qua cảm giác lệ thuộc như vậy, hiện giờ đối với những lời nói của Chu quý phi thập phần coi trọng, Chu quý phi liền khuyên bảo Chiêu Đức Đế đem Thất hoàng tử đưa về Trường Xuân Cung.
Thấy trên mặt Chiêu Đức Đế có ý buông lỏng, Chu quý phi không ngừng cố gắng nằm ở trong lòng thổi gió bên tai Chiêu Đức Đế nói những lời đường mật.
Ngày thứ hai, Vinh phi nhận được thánh chỉ, mệnh nàng đem Thất hoàng tử đưa trở về Trường Xuân Cung cho Chu quý phi nuôi dưỡng.
Vinh phi tức giận đến hung hăng đập một cái chai.
Đối với việc Chiêu Đức Đế đưa tới những kỳ chân dị bảo để khen thưởng nàng mấy năm nay đem Thất hoàng tử chiếu cố cực tốt, Vinh phi cũng không thèm nhìn tới:
- "Thật là buồn cười! Lúc cần đến bổn cung liền đem nhi tử qua đây nuôi dưỡng, đến lúc không cần đến bổn cung liền gấp gáp đem người trở về.
Chẳng lẽ bổn cung chính là người chuyên môn vì người khác để nuôi dưỡng hài tử hay sao?"
Vinh phi thời trẻ thân mình bị thương không thể hoài hài tử.
Từ khi Chiêu Đức Đế đem Thất hoàng tử đưa đến bên người nàng nuôi dưỡng, nàng đối với Thất hoàng tử liền coi như cốt nhục của mình sinh ra, cực kỳ tỉ mỉ thật vất vả đem Thất hoàng tử nuôi từ nhỏ đến bây giờ, Chu quý phi thế nhưng lại muốn đem Thất hoàng tử đưa về! Vinh phi hoàn toàn bị chọc giận.
Chiêu Đức Đế phái người ban thưởng những kỳ chân dị thảo cho nàng, nhưng ở trong mắt nàng xem ra không có gì là vinh quang, mà là một loại vũ nhục! Nực cười ở chỗ nàng chỉ có thể may áo cưới cho người khác thôi sao?
- "Chủ tử, ngài trước không nên sinh khí.
Những năm gần đây, ngài đối đãi tiểu chủ tử như thế nào bọn nô tỳ đều xem ở trong mắt, tiểu chủ tử cũng chỉ thân thiết với ngài, ngài nhưng ngàn vạn lần đừng nói cái gì mà giúp người khác nuôi dưỡng hài tử.
Nếu không tiểu chủ tử mà nghe được, chỉ sợ trong lòng liền khó chịu." Cung nữ tâm phúc Mạt Hương bên người Vinh phi khuyên nhủ.
- "Bổn cung cũng không nghĩ nói ra những lời này, nhưng ngươi xem cách làm của Hoàng Thượng là còn ra thể thống gì? Nhất định là Chu thị thổi gió bên gối vào tai khuyên nhủ Hoàng Thượng, Chu thị thấy ta nuôi dưỡng tiểu thất tốt như vậy liền muốn mang lại bên mình."
Mạt hương nói:
- "Nương nương đừng nóng vội, nô tỳ cảm thấy chuyện này cũng không phải là không có cách cứu vãn.."
- "Thánh chỉ Hoàng Thượng cũng đã hạ rồi liền như thế nào cứu vãn được?"
Vinh phi hồ nghi mà nhìn Mạt Hương nói..
- "Tiểu ngũ đứa nhỏ này vẫn là không chịu dùng bữa sao?"
Trương ma ma bên người Thái Hậu nói:
- "Hồi bẩm chủ tử, tiểu chủ tử hôm nay buổi chiều mới vừa bị Hoàng Thượng răn dạy, hiện giờ sợ là không có tinh thần ăn uống.
Chủ tử để lão nô nói câu này có đi quá giới hạn chút, Hoàng Thượng lần này..
Thật là quá đáng.
Tiểu chủ tử quanh năm suốt tháng không được gặp Hoàng Thượng mấy lần, lần này thật vất vả Hoàng Thượng mới tới hỏi hắn tình hình học tập, trong lòng tiểu chủ tử vui mừng chăm chỉ học tập, ai ngờ lại bị Hoàng Thượng quát lớn một hồi.
Này vô luận là ai, trong lòng cũng sẽ khó chịu."
Hiện giờ, toàn bộ người trong cung đều biết Hoàng Thượng đối với tiểu chủ tử không vui, tiểu chủ tử từ trước đến nay luôn quật cường, trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng sợ là không thoát ra được.
"
Ngũ hoàng tử là Trương ma ma nhìn lớn lên, ở trong lòng Trương ma ma, Ngũ hoàng tử tựa như tôn tử ruột thịt của mình.
Trương ma ma đối với Ngũ hoàng tử tự nhiên là yêu thương cùng giữ gìn thật lòng, tự nhiên không cần thiết nhiều lời.
Bởi vì sự việc của Ngũ hoàng, trong lòng nàng đối với Chiêu Đức Đế cũng dâng lên một chút bất mãn.
Thái Hậu than nhẹ một tiếng:
-" Tiểu ngũ đứa nhỏ này bị ai gia dưỡng quá tốt rồi, rốt cuộc vẫn chưa trải qua bất kỳ sóng gió gì.
Bất quá là bị trách cứ một câu thôi, tính cái gì? Năm đó, cha của hắn cũng giống hắn tại thời điểm như vậy, cái gì mà đả kích ngấm ngầm hay công khai cũng không hiểu biết? Trong cung, những phi tần đó dùng thủ đoạn liền không nói, tiên hoàng phái cha hắn ra ngoài tra cứu vụ án tham ô ngân lượng, Giang Nam nơi đó quan lại bao che cho nhau, lại có dư nghiệt của tiền triều quấy phá, cha của hắn chính là suýt nữa liền không về được.
"
" Tuy là trăm cay ngàn đắng tra ra kết quả, nhưng tiên hoàng vẫn ngại cha hắn tra ra quá chậm, làm việc bất lợi.
Cha hắn không phải còn nhịn xuống hay sao? Không đành lòng nhịn xuống thì còn có thể làm sao bây giờ? Hoàng thượng đã xem ngươi thuận mắt thì vô luận ngươi làm cái gì cũng đều là đúng, Hoàng thượng nếu xem ngươi không vừa mắt, ngươi làm cái gì cũng đều là sai.
Hắn cũng minh bạch lý lẽ này.
"
Trương ma ma cảnh giác mà nhìn lướt qua chung quanh, rồi sau đó mới nói:
-" Hoàng Thượng năm đó không được tiên đế thích, nếu không phải có chủ tử hỗ trợ hòa giải, hiện giờ còn không biết là trở thành dạng gì đâu.
Hoàng Thượng hiện giờ thế nhưng liền khó xử tiểu chủ như vậy thật là bất công a.
"
-" Nếu hoàng đế là người có thiện tâm, chỉ sợ hiện giờ ngôi vị hoàng đế cũng không tới phiên hắn ngồi đâu.
Năm đó khi các hoàng tử, phi tần kịch liệt tranh đấu thượng vị, phàm không cẩn thận một chút liền trở thành đá kê chân của kẻ khác.
Hoàng đế này tính tình lương bạc cũng là tùy tiên đế lựa chọn a.
"
Thái Hậu hòa hoãn khẩu khí, lại nói:
-" Hiện giờ, trong cung này các hoàng tử so với năm đó thực sự không làm nên trò trống gì, ai gia chính là muốn áp chế Thái Tử cũng thập phần khó khăn.
Ai gia có tâm cất nhắc lão nhị, cố tình lão nhị bên ngoài nhìn khôn khéo mà bên trong lại thực ngu xuẩn, lão tam không còn dùng được, lão tứ quá phụ thuộc vào Đức phi không có ý tranh vị trí kia; tiểu lục, tiểu thất tuổi còn nhỏ, trước mắt nhìn nhưng thật ra lại rất thông minh, rốt cuộc tuổi còn nhỏ không thể vào triều nghe báo cáo và quyết định sự việc.
Nghiêm túc mà nói, ở hoàn cảnh này, nếu tiểu ngũ không thể mau chóng trưởng thành thì ngày sau hắn làm sao bây giờ?
Trương ma ma là lão nhân chăm sóc Thái Hậu từ những ngày đầu, tự nhiên biết Thái Hậu đối với Ngũ hoàng tử có bao nhiêu chờ mong.
Lần này Chiêu Đức Đế răn dạy Ngũ hoàng tử, Thái Hậu tuy đối với Chiêu Đức Đế bất mãn, nhưng nàng lại càng bất mãn hơn, Ngũ hoàng tử tuổi còn nhỏ lại dễ dàng bị Chiêu Đức Đế đả kích lớn đến như vậy.
Rốt cuộc cũng là hài tử chính mình nhìn lớn lên, Trương ma ma cũng không muốn Ngũ hoàng tử vừa mới bị Chiêu Đức Đế trách cứ, giờ lại đến Thái Hậu một hồi giáo huấn, liền nói:
- "Tiểu chủ tử rốt cuộc tuổi còn nhỏ, chủ tử chậm rãi dạy bảo là được."
- "Ai gia nhưng thật ra là chậm rãi dạy bảo, nhưng thời gian sợ không kịp a."
Thấy Thái Hậu nói như vậy, Trương ma ma cũng không tiện mở miệng.
Cho dù nàng ở bên người Thái Hậu rất lâu rồi, nên phải giữ lại chút thể diện cho Thái hậu, nói đến cùng thì nàng cũng chỉ là một nô tỳ.
Vô luận Thái Hậu muốn dạy dỗ Ngũ hoàng tử như thế nào thì nàng cũng không có quyền nhúng tay vào, cùng lắm là ở bên tai Thái Hậu khuyên nhủ vài câu.
- "Chủ tử, Hoàng Thượng luôn luôn không chú ý đến tiểu chủ tử, lúc này đây không biết vì sao đột nhiên lại nhắm vào tiểu chủ tử như vậy?"
- "Trong cung có người truyền ra tin tức tiểu ngũ thập phần thông minh, lại là một thế hệ hoàng tử nhân tài kiệt xuất."
Thái Hậu cười lạnh một tiếng:
- "Bất quá là phu tử thuận miệng khen ngợi tiểu ngũ vài câu, thế nhưng lại truyền ra bên ngoài nói như vậy."
Trương ma ma nhíu mày nói:
- "Đây là có người muốn đối phó chúng ta a, đến tột cùng là người phương nào, chủ tử nhưng có manh mối?"
- "Cũng không khó đoán, ai gia thường ngày không quan tâm đến công việc trong hậu cung, nếu muốn nói tới người nào gần nhất phát sinh mâu thuẫn với ta cũng chỉ có Hoàng Hậu."
Trương ma ma giật mình nói:
- "Việc này lại là Hoàng Hậu nương nương làm?"
Không phải nàng xem thường Hứa hoàng hậu, thật sự là..
Hứa hoàng hậu nếu là có cái thủ đoạn này thì năm đó cũng sẽ không bị Chu quý phi chèn ép gắt gao tới vậy.
Chuyện này nhìn như cực kỳ đơn giản, kỳ thật lại cần người chủ mưu có sự quan sát thập phần nhạy bén.
Trương ma ma thật sự không nghĩ ra được, ai có thể nhìn ra Thái Hậu cùng Chiêu Đức Đế là quan hệ phòng bị địch ý lẫn nhau, lại biết lợi dụng Ngũ hoàng tử tới đả kích Thái Hậu.
- "Tự nhiên không phải Hoàng Hậu làm.
Bất quá, tiểu ngũ được phu tử khích lệ mà có thể nhanh như vậy truyền bá ra ngoài, nhân lực của Hoàng Hậu tại hậu cung bố trí không phải không có quan hệ."
- "Là trường thọ công chúa." Trương ma ma chắc chắn mà nói.
Nếu chuyện này không phải Hứa hoàng hậu làm, lại cùng Hứa hoàng hậu không thoát khỏi được quan hệ, vậy chỉ có một khả năng duy nhất là bút tích của Trường thọ công chúa.
Thái Tử từ trước đến nay sẽ không dễ dàng thò một tay hậu vào công việc của hậu cung.
- "Ban đầu nghe Chu quý phi nói Trường thọ công chúa Tiểu Tiểu Niên kỷ, túc trí đa mưu, nô tỳ còn có chút không cho là đúng.
Hiện giờ xem ra Trường thọ công chúa đích xác không thể khinh thường."
- "Đó là tự nhiên, nếu không phải có Trường thọ, hiện giờ Chu thị chỉ sợ đã nắm chắc vị trí Hoàng Quý Phi rồi."
- "Nếu Trường thọ công chúa thông minh như vậy, chẳng lẽ, nàng liền không biết được nếu làm như vậy cùng ngài đối địch đều không phải là việc làm sáng suốt ư?"
Trương ma ma nghĩ trăm lần cũng không ra.
- "Trường thọ làm như vậy cũng không phải muốn cùng ai gia đối địch, nàng chỉ là đang cảnh cáo ai gia ngày sau không thể lại tùy ý ra tay đối phó Hoàng Hậu.
Thực ra cũng là một hài tử hiếu thuận, không biết hứa thị đây là gặp đại vận gì mới có thể sinh ra được một nữ nhi tốt như vậy."
- "Chủ tử, kia chúng ta ngày sau.."
- "Nên làm như thế nào liền làm như vậy.
Chỉ là, ai gia thực sự không nghĩ tới người có thể nhìn thấy mọi việc đầu tiên lại là Trường thọ.
Ngày sau, chúng ta làm việc gì cũng phải thực cẩn thận.
Hoàng đế vốn là đối với ai gia ngàn vạn phòng bị, nếu lại có người ở giữa châm ngòi, hậu quả không dám tưởng tượng."
Cùng lúc đó trong Trường Xuân Cung, Chu quý phi đang ở cùng Chiêu Đức Đế nói muốn đem Thất hoàng tử về lại bên người để tiện chăm sóc.
Sau khi nàng được giải trừ cấm túc ngày ấy, Phùng Đức phi ở trước mặt Chiêu Đức Đế xin chỉ thị đem Nhị hoàng tử đưa về bên người của Chu quý phi.
Thế mà chỗ Vinh phi bên kia lại không hề có bất kỳ động tĩnh nào, liền chưa từng có ý định đề cập đến việc đem Thất hoàng tử đưa về Trường xuân cung.
Nguyên bản Chu quý phi vẫn chậm rãi chưa đưa nhi tử về, đợi đến khi đem ngũ công chúa Cơ Thanh Hàm được thả ra, liền để Cơ Thanh Hàm đến trước mặt Chiêu Đức Đế làm nũng, nói muốn đệ đệ, liền có thể thuận lợi đem Thất hoàng tử trở về bên mình.
Nhưng từ khi tin tức Thất hoàng tử được Chiêu Đức Đế khen ngợi truyền khắp hậu cung, Chu quý phi liền cảm thấy bị dày vò, một khắc cũng chờ không được.
Hiện giờ, Thất hoàng tử ở dưới gối Vinh phi nuôi dưỡng, chính là biểu hiện thực xuất chúng, bên ngoài người người cũng chỉ nói Vinh phi nuôi dưỡng nhi tử tốt, liền có ai sẽ nhớ rõ nàng mới là mẹ đẻ Thất hoàng tử đây?
Huống hồ, Thất hoàng tử bị ôm đến bên người Vinh phi từ khi còn nhỏ tuổi.
Nếu cứ để hắn ở bên người Vinh phi nuôi dưỡng thời gian dài, không chừng hắn liền không nhớ rõ mẹ đẻ của hắn là ai.
Những năm gần đây, Chu quý phi tuy vẫn luôn ở trong Trường Xuân Cung cấm túc, không thể tự mình đi xem Thất hoàng tử, nhưng ngày lễ, ngày tết nàng đều sẽ phái người cấp Thất hoàng tử đưa một ít đồ vật qua, cũng không biết, Thất hoàng tử có nhận được không..
- "Hoàng Thượng, lúc trước thần thiếp ở Trường Xuân Cung chịu cấm túc, không tiện giáo dưỡng tiểu nhị cùng tiểu thất, Hoàng Thượng săn sóc nghĩ đến thần thiếp, liền đưa bọn họ đưa đến chỗ Đức phi cùng Vinh phi.
Hiện giờ, tiểu nhị đã về bên người thần thiếp, ngài xem có phải hay không khi nào liền đem tiểu thất quay về bên thần thiếp.
Thứ nhất, tiểu thất cũng đã làm Vinh phi mệt nhọc ngần ấy năm, giờ đem hắn trở về cũng có thể làm Vinh phi khoan khoái hơn.
Thứ hai, tiểu thất cùng thần thiếp và tiểu nhị ngần ấy năm không gặp nhau rồi, đưa hắn trở về, giờ có Hoàng Thượng, thần thiếp cùng tiểu nhị, Thanh Hàm cùng tiểu thất, gia đình chúng ta liền hoàn chỉnh a.."
Chu quý phi từ trước đến giờ vẫn lựa chọn lời nói làm Chiêu Đức Đế thích nghe.
Năm đó rõ ràng là Chiêu Đức Đế hạ chỉ đem ba hài tử bên người của Chu quý phi mạnh mẽ mang đi, hiện tại trong lời nói của Chu quý phi nói ra lại biến thành Chiêu Đức Đế săn sóc nàng nên mới làm như vậy.
Chiêu Đức Đế chính mình khi còn bé chưa từng được hưởng thụ qua cảm giác lệ thuộc như vậy, hiện giờ đối với những lời nói của Chu quý phi thập phần coi trọng, Chu quý phi liền khuyên bảo Chiêu Đức Đế đem Thất hoàng tử đưa về Trường Xuân Cung.
Thấy trên mặt Chiêu Đức Đế có ý buông lỏng, Chu quý phi không ngừng cố gắng nằm ở trong lòng thổi gió bên tai Chiêu Đức Đế nói những lời đường mật.
Ngày thứ hai, Vinh phi nhận được thánh chỉ, mệnh nàng đem Thất hoàng tử đưa trở về Trường Xuân Cung cho Chu quý phi nuôi dưỡng.
Vinh phi tức giận đến hung hăng đập một cái chai.
Đối với việc Chiêu Đức Đế đưa tới những kỳ chân dị bảo để khen thưởng nàng mấy năm nay đem Thất hoàng tử chiếu cố cực tốt, Vinh phi cũng không thèm nhìn tới:
- "Thật là buồn cười! Lúc cần đến bổn cung liền đem nhi tử qua đây nuôi dưỡng, đến lúc không cần đến bổn cung liền gấp gáp đem người trở về.
Chẳng lẽ bổn cung chính là người chuyên môn vì người khác để nuôi dưỡng hài tử hay sao?"
Vinh phi thời trẻ thân mình bị thương không thể hoài hài tử.
Từ khi Chiêu Đức Đế đem Thất hoàng tử đưa đến bên người nàng nuôi dưỡng, nàng đối với Thất hoàng tử liền coi như cốt nhục của mình sinh ra, cực kỳ tỉ mỉ thật vất vả đem Thất hoàng tử nuôi từ nhỏ đến bây giờ, Chu quý phi thế nhưng lại muốn đem Thất hoàng tử đưa về! Vinh phi hoàn toàn bị chọc giận.
Chiêu Đức Đế phái người ban thưởng những kỳ chân dị thảo cho nàng, nhưng ở trong mắt nàng xem ra không có gì là vinh quang, mà là một loại vũ nhục! Nực cười ở chỗ nàng chỉ có thể may áo cưới cho người khác thôi sao?
- "Chủ tử, ngài trước không nên sinh khí.
Những năm gần đây, ngài đối đãi tiểu chủ tử như thế nào bọn nô tỳ đều xem ở trong mắt, tiểu chủ tử cũng chỉ thân thiết với ngài, ngài nhưng ngàn vạn lần đừng nói cái gì mà giúp người khác nuôi dưỡng hài tử.
Nếu không tiểu chủ tử mà nghe được, chỉ sợ trong lòng liền khó chịu." Cung nữ tâm phúc Mạt Hương bên người Vinh phi khuyên nhủ.
- "Bổn cung cũng không nghĩ nói ra những lời này, nhưng ngươi xem cách làm của Hoàng Thượng là còn ra thể thống gì? Nhất định là Chu thị thổi gió bên gối vào tai khuyên nhủ Hoàng Thượng, Chu thị thấy ta nuôi dưỡng tiểu thất tốt như vậy liền muốn mang lại bên mình."
Mạt hương nói:
- "Nương nương đừng nóng vội, nô tỳ cảm thấy chuyện này cũng không phải là không có cách cứu vãn.."
- "Thánh chỉ Hoàng Thượng cũng đã hạ rồi liền như thế nào cứu vãn được?"
Vinh phi hồ nghi mà nhìn Mạt Hương nói..
Danh sách chương