Kha Kha cũng đã đến gần, chớp động đôi mắt to sáng sủa, dường như đã hiểu ra cái gì, ôm lấy một gốc cây lớn hơn nhiều so với thân nó, quay về phía bọn Tần Quảng Vương không ngừng đuổi đánh.

"Này, Kha Kha không nên náo loạn." Tiêu Thần vội vàng ngăn lại.

Kha Kha bỏ cây lớn xuống, tháo "chiếc mũ bảo thụ" xuống, sau đó vươn một thú trảo nhỏ chỉ vào ba bộ xương khô, cứ như yên lặng tố cáo tội ác của ba bộ xương khô đã từng trộm cắp bảo thụ của nó, làm nó bị đói vài ngày.

Ba bộ xương khô "răng rắc răng rắc" đóng mở cằm, thật không ngờ hôm nay trộm long đản lại nổi lên hồi ức của Kha Kha, cuối cùng chúng nó nhất trí cùng chỉ ngón tay bằng xương trắng về phía Tiêu Thần.

"Được rồi, muốn tìm chúng nó trút giận thì để sau đi. Hiện tại, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây." Tiêu Thần cũng không muốn tự chuốc lấy họa, cầm long đản màu vàng rời đi trước tiên.

Trong rừng già nguyên thủy rậm rạp, Tiêu Thần một mạch băng núi vượt rừng, cận thận từng li tránh né các loại mãnh thú, tốc độ đã tăng đến cực hạn.

Tiêu Thần biết, không bao lâu nữa, lân cận thánh sơn chắc chắn sẽ đại loạn, bốn con hung long cao cấp khẳng định sẽ phát cuồng lên, trong phạm vi hơn mười dặm sợ rằng sẽ không được yên bình.

Chạy trốn cực hạn thì Kha Kha là thoải mái nhất, nó tại trên bốn quả long đản trong suốt long lanh nhảy tới nhảy lui, thần huy xán lạn khiến nó cũng phát ra ánh rực rỡ.

Bọn Tiêu Thần không dám dừng lại dù chỉ chốc lát, thẳng hướng tây chạy vội ra ngoài hơn mười dặm, xuyên qua rừng rậm tĩnh mịch, rất nhanh tiếp cận tử vong cốt hải thì mới dừng lại nghỉ ngơi. Trong rừng rậm tĩnh mịch, bốn quả long đản lấp lánh ánh mặt trời, chỉ có Kha Kha vẫn như cũ hết sức cao hứng, tại trên long đản nhảy tới nhảy lui.

"Ngao rống. . . . . ."

Một tiếng long khiếu như có như không truyền đến, từ phía thánh sơn, liên tiếp vang lên tiếng long hí thú rống, tuy rằng cách rất xa thế nhưng vẫn có thể mơ hồ nghe được, có thể tưởng tượng lân cận thánh sơn hiện tại đã loạn thành cái bộ dáng gì, nhất định là núi run đất động, trời long đất lở.

"Đừng ngây ngô ở đây nữa!" Tiêu Thần đầu tiên là sợ mấy con hung long truy tới, thứ hai là bởi vì lân cận biển xương có tu giả thường lui tới, nên hắn quyết định một mạch hướng tây.

Đi qua sát khí dầy đặc của tử vong cốt hải bọn Tiêu Thần cũng không nghỉ chân, trực tiếp từ chỗ tiếp giáp của rừng rậm tĩnh mịch đi xuyên qua. Nhanh chóng hướng tây chạy đi, ở chỗ này có thể rõ ràng nhìn đến phía tây là một phiến tuyết sơn liên miên. Tại trên Long Đảo nhiệt đới ẩm ướt quả thực là kỳ tích! Mượn cơ hội này, Tiêu Thần vừa lúc muốn xem đến cùng.

"Mau, chúng ta tiến nhập phiến tuyết sơn thần bí kia là an toàn nhất."

Tuyết sơn liên miên phía tây, tử vong cốt hải ở giữa, thánh sơn thần bí phía đông, ba chỗ địa vực hợp thành một đường thẳng tắp, bên trong là rừng rập tĩnh mịch ngăn tách.

Xuyên qua rừng già nguyên thủy tĩnh mịch im ắng, rồi lại xuyên qua vài phiến rừng núi sinh cơ bừng bừng, bọn Tiêu Thần rốt cục đi tới phía trước tuyết sơn. Kia cũng không phải ảo giác, phía trước thật là một phiến tuyết sơn liên miên, hoa tuyết trắng noãn theo gió phất phới, khí tức lạnh lẽo đập tới trước mặt.

Kha Kha đối với tuyết sơn tràn ngập hiếu kỳ, nhìn thế giới tuyết trắng xóa kia, nó phát ra một tiếng hoan hô, là người đầu tiên tiến về phía tuyết sớn, nó vui vẻ lăn qua lăn lại trong vùng tuyết, toàn thân lông xù trắng muốt gần như có thể xen lẫn trong tuyết mà không bị phát hiện.

Bọn Tiêu Thần mang theo long đản bước vào trong vùng đất tuyết, nhiệt độ nhanh chóng giảm xuống, hơi khí từ trong miệng thở ra đã biến thành màu trắng, ngọn gió lạnh cuốn theo hoa tuyết thổi tới trước mặt, quay đầu lại nhìn vài trăm thước ngoài kia là thế giới xanh tươi, thực sự khiến người ta cảm giác phảng phất như ngăn cách với đời, khí hậu thật quá trái với lẽ thường rồi, đây dường như không phải là lực lượng tự nhiên của trời đất gây nên!

Rất nhiều liên minh đều tụ tập bên ngoài rừng rậm tĩnh mịch.

Trong ngọn núi tú lệ dày đặc linh khí, trước cổ động trong thác nước lượn lờ tinh khí trong trời đất đều có thanh niên cường giả tu luyện. Tại trên Long Đảo hoang dã này, thực lực mới là đạo lý thép, chỉ có thực lực của bản thân đủ cường đại mới có thể sống sót được.

Hôm nay, Yến Khuynh Thành, Cathy, Vương Thông sau nhiều ngày biến mất đã trở về, khiến sự tĩnh lặng trong thời gian dài đã bị phá vỡ. Lúc trước những cao thủ bọn họ mang di đều biến mất không thấy, chỉ có ba người bọn họ trở về khiến cho mọi người xôn xao. Lẽ nào bọn họ đã chiến đấu kịch liệt cùng với Tiêu Thần?

Lúc này, Yến Khuynh Thành đang ở trong một phiến hoa cốc. Toàn bộ cốc đều là những cây hoa không biết tên, lá xanh tươi non ướt át, làm đóa hoa bảy màu nổi lên đặc biệt diễm lệ, rất nhiều nụ hoa đều chứa đầy hương hoa khiến người ta mê say.

Toàn thân Yến Khuynh Thành là một bộ đồ tím, đứng trong cây hoa khiến nàng kỳ ảo mà phiêu dật không nói nên lời, cả người mông lung mờ ảo, giống như tiên nữ giáng trần, người nàng tràn ngập linh khí, dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn khiến những đóa hoa kiều diễm xung quanh đều mất đi vẻ rực rỡ.

Cách đó không xa, chú sư Rander đang ngồi trên tảng đá, mái tóc dài màu vàng kim có chút rối loạn, mỹ nam tử vốn như mặt trời gay gắt lúc này đã không còn tự phụ như xưa nữa. Cùng Tiêu Thần đánh một trận kết cục thảm bại, đối với hắn là đả kích trầm trọng. Bất quá hắn cũng không cam chịu, trong quá trình dưỡng thương thì cần tu khổ luyện, tìm cách nghĩ cách ngưng luyện thần thức, khiến hắn càng mạnh. Hắn đem sự tình mấy ngày trước Tiêu Thần dùng thủ đoạn sét đánh tiêu diệt ba liên minh lớn nói ra.

"Cái gì?!" Ngọc thể của Yến Khuynh Thành thấu phát ra từng tia thần quang, đem một phiến cây hoa xung quanh đều liên tục vỡ nát. Dung nhan tuyệt mỹ tràn ngập thần sắc giận dữ, bộ ngực ôn nhu cao vót kịch liệt phập phồng.

"Tiêu Thần trong một đêm lại tiêu diệt những người đóng giữ của ba liên minh lớn?"

Rander gật đầu có chút cay đắng, nói: "Đúng vậy, ngoại trừ ta tại trong hoa cốc này dưỡng thương tránh thoát một kiếp bên ngoài, những người còn lại đều đã bị thanh trừ."

Rất lâu sau, Yến Khuynh Thành mới bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: "Lúc này thật là…… Ta cùng với Cathy, Vương Thông gặp lại con tử long vương kia, đáng tiếc tổn thất thảm trọng vẫn như cũ không thể đem nó lưu lại."

Nhân mã xuất đi gần như bị diệt toàn quân, thành viên liên minh đóng giữ đều bị Tiêu Thân tiêu diệt, thật sự muốn khiến người ta phát cuồng.

"Là con tử long vương giống kỳ lân kia?" Rander ý động, tử long vương lần đầu xuất hiện thì đã nhốn nháo sôi sục, chỉ là không lâu sau, Long Đảo phát sinh biến đổi lớn động trời, thần quang phong đảo đã chuyển dời lực chú ý của mọi người.

"Đúng vậy."

"Nó bất quá là một con long vương còn nhỏ mà thôi, các ngươi ba đại cao thủ lại không thể bắt……" Rander rất giật mình, sắc mặt anh tuấn nhưng tái nhợt, dần dần nảy lên một tia huyết sắc, tâm tình có chút kích động, nói: "Truyền thuyết là thật, lúc chúng nó trưởng thành, ngay cả thần linh đều phải run rẩy, nếu như có thể đem nó thu phục……"

"Nếu như tu vi của ta, Cathy cùng với Vương Thông đều tinh tiến hai trùng thiên, cùng liên thủ có thể đem nó khuất phục." Yến Khuynh Thành tràn ngập tiếc nuối.

"Về sau sẽ có cơ hội!" Rander trong lòng đầy hy vọng nói.

Sau khi Cathy và Vương Thông trở về tìm không thấy người của liên minh mình, sau khi từ trong miệng những người khác biết được ẩn tình, hai người đều hầu như phát điên. Tiêu Thần quá mức cường thế rồi, cư nhiên tiêu diệt nhân mã mà bọn họ lưu lại nhanh gọn sạch sẽ như thế, quả nhiên là dứt khoát quyết đoán.

Tại một ngày này, tất cả liên minh cường giả ở khu vực này đều nghe được tiếng rống khiếu phẫn nộ, đó là khiếu âm bị tức đến phát cuồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện