Hiển nhiên Kha Kha có thể đến từ một chủng tộc hiếm có không sợ hãi long loại. Bất quá, Tiểu Thần rất nhanh kìm nó lại, không thể để hỗn thế tiểu ma vương dính vào việc này, nó mặc dù thần dị nhưng bất quá là một ấu thú mà thôi, thế nào có thể cùng sư vương long đối kháng đây.

Kha Kha bất mãn lầm bầm vài tiếng, nhảy lên đầu của Diêm La Vương.

"Sau này không cho phép như vậy nữa, ngươi mới sinh ra bao lâu? Kia chính là hồng hoang man long, mà ngươi còn chưa bằng một đoạn nhỏ hàm răng của người ta! Chờ ngươi chừng nào trưởng thành thì phát huy đi, hiện tại cũng không phải là lúc để xằng bậy."

"Y y nha nha……" Kha Kha hung hăng quơ thú trảo nhỏ, ảo não kháng nghị. Thế nhưng lại càng có vẻ đáng yêu, đôi mắt to sáng sủa chớp chớp, thân thể lông xù lấp lánh ánh ngọc, có thể nói là một tiểu thú hòa chung với linh khí trời đất.

Đã không thể đi thám hiểm cung điện cổ xưa trên thánh sơn, mà xa xa không chỉ có một tòa, nơi này quá mức tà dị rồi. Tiêu Thần không muốn đem tính mệnh ném vào nơi này. Quay đầu nhìn thánh sơn hùng vĩ bị mây mù vây chặt, cung điện thần bí cùng với thánh sơn như ẩn như hiện thấu phát ra khí tức tĩnh mịch cùng vô tận tang thương.

Đột nhiên, Tiêu Thần nghe được trong rừng núi phương xa truyền đến tiếng vang "sàn sạt", một luồng khí tức tanh thối phả vào mặt mà đến, hắn vội vàng mang theo Kha Kha cùng ba bộ xương khô hướng về chỗ tiếp cận của rừng núi mà chạy đi.

Dưới ánh trăng sáng tỏ, một quái vật to lớn đáng sợ rất nhanh đi đến, dưới ánh trăng lấp lánh ánh vàng rực rỡ. Chính là một con rết lớn màu vàng dài đến mười thước! Cỡ khoảng cái vại nước, chất độc tràn ngập xung quanh nó.

Không lâu trước, Tiêu Thần đã gặp con rết này trong một phiến đầm lầy, không nghĩ nó cũng bị di tích cổ thánh sơn hấp dẫn. Tiêu Thần cũng không muốn đụng nó, chỉ sợ là hung long đụng nó cũng đều phải đi đường vòng.

"Răng rắc răng rắc. . . . . ."

Độc trùng hoang dã mà kinh khủng, trăm chân cùng di chuyển, nơi đi qua bất kể là mặt đất hay là nham thạch cứng rắn đều bị trăm cái chân sắc bén như đao của nó cắt vỡ.

"Sàn sạt. . . . . ."

Một phiến sơn lâm cách đó không xa cũng truyền đến một thanh âm giống vậy, Tiêu Thần cảm giác trên người nổi đầy da gà, nếu như còn có cùng loại độc trùng kinh khủng, vậy ở đây thật sự là một phiến ác địa!

"Đi mau!" Tiêu Thần dẫn đầu phóng đi về phương xa.

Độc trùng thường thích xuất ẩn vào ban đêm, có trời mới biết ở đầy còn có bò cạp lớn xuất hiện hay không. Các loại ác trùng giống bọ sát thời thượng cổ tuy rằng thực lực không so được với man long, nhưng độc tính của bọn chúng là kinh khủng vô cùng, rất khó đối phó.

Bọn Tiêu Thần rất nhanh chạy được vài dặm, đi tới được chỗ thông thiên cổ mộc bị cắt, lúc này mới dừng lại nghỉ ngơi. Đến được đây rốt cục cũng đã không còn cảm giác tà dị. Vả lại ban đêm cũng không có tiếng rống của ác thú. Ánh trăng mông lung khiến khu vực này có vẻ hài hòa mà yên tĩnh.

Tảng sáng, những con chim uyển chuyển hót lên, hương hoa theo làn gió động thấm vào lòng người. Một chút ánh bình minh đem từng tia sáng vàng dần dần tán đi lớp sương mỏng trong phiến rừng núi xanh tươi này.

Đây là một buổi sáng trời trong nắng ấm, trong dãy núi đã tràn ngập hừng hực sinh cơ.

Tại một dòng nước ngọt bên cạnh, Tiêu Thần rửa mặt rồi bắt đầu chuẩn bị bữa sáng, đồng thời suy nghĩ về hành động kế tiếp. Vùng phụ cận thánh sơn có nhiều hồng hoang mãnh thú như vậy, thế nào có thể sau khi tiến vào trong bảo sơn mà trở về tay không đây, hắn nghĩ tối thiểu cũng phải tìm được một quả long đản*.

(* trứng rồng.)

( chú thích: ngoài trừ trứng rồng ta sẽ xưng là "Long đản". Còn lại ta sẽ gọi là trứng hết….)

Nhìn Tiêu Thần ăn thịt quay mềm trơn, Kha Kha không muốn tìm phiền não một mạch chạy đi, rời khỏi nơi đầy mùi thịt mê người này. Ba bộ xương khô vẫn tu luyện như cũ, ánh rực rỡ từ ấn ký hoa sen trên trán, cốt chất của chúng nó càng ngày càng như bạch ngọc rồi.

Buổi sáng, Tiêu Thần mang theo ba bộ xương khô, ẩn hiện trong dãy núi gần đó, hắn kinh hỉ ngoài ý muốn khi phát hiện sào huyệt của bảy tám con hung long, tại trong sơn cốc dĩ nhiên đều có long đản! Lẽ nào đây là mùa sinh sản của Long tộc sao? Hắn bỗng nhiên nghĩ đến bạn sinh long vương và Tổ Long sắp xuất hiện, mà Long tộc ở khu vực này rõ ràng đều là rồng cao cấp hiếm có, sợ rằng trong đó tất sẽ sinh ra bạn sinh long vương.

Cả buổi sáng, bất kể là hung long hay là hồng hoang cổ thú cũng không có xuất hiện trước thánh sơn. Tiêu Thần sau khi xem xét xong, liền đến chỗ thông thiên cổ mộc bị cắt mà tu luyện. Thẳng đến buổi chiều thì tiếng long khiếu mới từ trước tòa núi lớn thần bí vang lên, Tiêu Thần cũng bắt đầu chuẩn bị hành động.

"Chúng ta phải rời khỏi đây rồi."

Dựa theo kế hoạch trước đó, Tiêu Thần phân biệt bố trí nhiệm vụ cho ba bộ xương khô, chúng nó phân biệt tiến vào ba tòa long cốc, đều tự trộm đi một quả long đản. Mà chính hắn tự mình tiến nhập sào huyệt của sư vương long, trộm lấy một quả long đản màu vàng, sau đó tập hợp tại chỗ cổ mộc bị cắt.

"Rồng cao cấp hiếm có, thì long đản cũng là tuyệt thế trân quý, tuy rằng mỗi sào huyệt đều có hai đến ba quả, nhưng là các ngươi chỉ cần lấy một quả là đủ, việc gì cũng nên lưu lại một đường sống, không thể để chi vương mạch long tộc bị tuyệt tự."

Ngọn lửa linh hồn tại trong hốc mắt của ba bộ xương khô không ngừng khiêu động, nếu có tròng mắt mà nói phỏng chừng chúng nó đã sớm trợn trắng mắt rồi, trộm long đản lại còn nói cái gì "lưu lại một đường sống", thật là……

Sau đó bọn họ bắt đầu hành động, cùng tiến vào trong rừng núi.

Sào huyệt của sư vương long kiến tạo tại trong một sơn cốc xanh um tươi tốt, ngoại trừ khu vực cứng như đá bên ngoài bị nó giẫm đạp thì giải đất khác vẫn chưa bị phá hỏng, cây cỏ rõ nét, sinh cơ bừng bừng. Mà hai quả long đản màu vàng kim được che bằng hoa và cây, ẩn dấu rất tốt.

Long đản không cần mẫu long ấp, long đản như cái cối xay lớn tại trong phiến cây cỏ không bị hủy hoại, vỏ trứng pha lê trong suốt lấp lánh quang huy rực rỡ, tại trong hoa cỏ thơm ngát lộ ra có vẻ đặc biệt thần dị, hoa cỏ xung quanh bởi vì có sự tồn tại của hai quả long đản mà có vẻ bất phàm lên, ánh rực rỡ lưu chuyển.

Đây là long đản của sư vương long cường thế nhất a, Tiêu Thần đoán chừng là trong hai quả long đản, hơn phân nửa có thể gặp được bạn sinh long vương! Thậm chí là hai long vương! Hắn nâng một quả long đản màu vàng lấp lánh thần quang lên, đem tốc độ đề thăng đến cực hạn chạy ra khỏi phiến sơn cốc này. Vạn nhất sư vương long trở về, chính là hắn có mười cái mạng cũng không đủ giết.

Rất nhanh, ba bộ xương khô cũng thành công trở về, long đản thần dị tỏa ánh sáng rực rỡ.

Hung long làm sao nghĩ đến có người to gan lớn mật như vậy đây, thường ngày đừng nói dã thú không dám tới gần sào huyệt của chúng nó, chính là chim tước cũng không giám bay qua. Sào huyệt mà chúng nó sở hữu là cấm địa với côn trùng dã thú, căn bản không cần phải lo.

Tần Quảng Vương mang về chính là long đản của bạo long, từng điểm thần quang trên long đản màu xanh trong suốt, như là một vòng trăng màu xanh. Diêm La Vương mang về là long đản của kiếm long, vỏ trứng như ngọc bích lưu chuyển ánh sáng khiến người ta say mê, hình dáng thật giống như ngọc lục bảo có linh hồn. Luân Hồi Vương mang về là long đản của lôi long, quả trứng lớn ánh tím lượn lờ quý đẹp vô cùng, tựa như một viên kim cương màu tím điêu khắc mà thành.

Hơn nữa Tiêu Thần mang về long đản màu vàng, bốn quả long đản để cùng một chỗ, quả nhiên là ánh sáng rực rỡ lóa mắt, thần huy rực rỡ khiến nơi này nổi bật lên, vạn tia ánh mờ sáng chói khiến người ta không mở được hai mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện