Sau khi hạ được nhiệt độ trên mặt xuống một chút, Cốc Vũ điều chỉnh lại tâm trạng, chờ người bên đoàn làm phim tới thông báo.

Đã qua một năm, Cốc Vũ từ một diễn viên nho nhỏ nhảy lên một cái trở thành ngôi sao mới được Thẩm thị truyền thông chú trọng, dù là chất lượng về đãi ngộ hay những thứ khác đều tăng vọt. Nếu so với trước đây, Cốc Vũ đi theo đoàn làm phim quảng bá khẳng định sẽ không thể có phòng hóa trang của riêng mình, có lẽ sẽ phải dùng chung chuyên gia trang điểm với mấy người không quan trọng bên này, không chỉ phải chờ đợi lâu mà cũng sẽ vô cùng nhàm chán, thậm chí nơi để nghỉ ngơi cũng không có nốt. Hiện nay mọi chuyện đều đã có quản lý chuẩn bị cho cậu, mọi người ai cũng khách khách khí khí với cậu, ngay cả sang đây cũng có phòng nghỉ ngơi được chuẩn bị sẵn cho. Tình trạng hai bên khác biệt một trời một vực, Cốc Vũ càng nghĩ càng cảm kích Thẩm Thời Thích.

“Cậu chỉ là đi theo đoàn thôi à?” Chuyên gia trang điểm kinh ngạc nhìn Cốc Vũ, lắc đầu, “Thật là cực khổ.”

Cốc Vũ cũng không ngại nói tới sự chật vật trước đây của mình, trái lại còn rất cao hứng kể lại mấy chuyện thú vị lúc đóng vai quần chúng. Chuyên gia trang điểm cười đau bụng, Cốc Vũ cười nói, “Dù sao thì, lúc đó học được không ít điều, tôi cảm thấy vậy là tốt rồi.”

Chuyên gia trang điểm lắc đầu thở dài, nói, “Yên tâm đi, công ty chúng ta vẫn rất chú trọng chăm sóc nghệ sĩ của mình. A, anh Hách đâu?”

Nhắc tới Tào Tháo Tào Tháo đến. Hách Song Bằng đi vào gọi Cốc Vũ, đoàn làm phim bên kia cũng chuẩn bị gần xong rồi, Hách Song Bằng tới gọi cậu đi tới tập trung cùng mọi người.

Cốc Vũ hiện tại là nghệ sĩ kí kết với Thẩm Thị truyền thông, bối cảnh nổi bật vô cùng. Tất cả mọi người đều biết giá trị của Cốc Vũ giờ đã không còn như trước, thấy cậu đến thì vừa nói vừa cười, hàn huyên với cậu nửa ngày, hỏi tới tình hình hiện tại, rồi cùng chụp ảnh chung, thậm chí còn đề nghị sau này lại tụ tập gặp nhau. Một lát sau người của tổ chương trình mới đi tới mời mọi người đi lên trường quay.

Chương trình theo đúng kịch bản diễn ra. Sau khi giới thiệu về “Khuynh cái như cố” xong, nữ MC giới thiệu 5 người của đoàn làm phim, bao gồm nam chính, nữ chính và cả Cốc Vũ, từng người bọn họ khi nghe tới tên mình được giới thiệu đều lần lượt quay về phía máy quay chào hỏi. MC tán gẫu với tất cả mọi người vài phút rồi mới bắt đầu lần lượt phỏng vấn từng cá nhân, thỉnh thoảng cũng có hỏi tới các vai phụ. Diễn viên nữ chính thể hiện không tồi, mà khi đóng phim cũng có quan hệ rất tốt với Cốc Vũ, hiện tại trong lúc phỏng vấn cũng đem đề tài chuyển hướng sang Cốc Vũ hai lần. Cốc Vũ không thể hiện quá nhiều, lời ít ý nhiều mà trả lời, sau lại đem đề tài chuyển trở về cho nữ chính, nắm bắt thời gian rất tốt.

Sau khi thu được một nửa, người chủ trì bắt đầu chú ý tới các diễn viên phụ, một bên hỏi một chút về bộ phim một bên lại hỏi những vấn đề khác. Tới lượt Cốc Vũ, MC cười nói, “Tôi vừa xem một đoạn trong phim của tiểu kiếm khách Cốc Vũ, ánh mắt mâu thuẫn của cậu khi ấy thật sự gây cho tôi xúc động rất mạnh. Nếu tôi nhớ không lầm thì thời điểm cậu quay bộ phim này là lúc cậu mới lên đại học phải không?”

Cốc Vũ cười nói, “Đúng vậy, khi ấy tôi vừa lên đại học được nửa năm.”

“Nha, hồi đó cậu còn chưa trưởng thành đâu.” MC khen ngợi, “Tôi xem phân đoạn tình cảm của cậu trong phim, cậu thật sự yêu sư tỷ của mình?”

Cốc Vũ gật đầu, “Phải, nhân vật trong phim khi còn nhỏ hơn phân nửa thời gian là ở cùng với sư tỷ, sư phụ dạy hắn võ công, còn sư tỷ hắn dạy hắn làm người.”

“Còn nhỏ như vậy mà đã có thể diễn tình cảm trơn tru như thế thật không dễ dàng.” MC nở nụ cười, lại hỏi, “Vậy trong đời thực cậu có thích ai không?”

Mọi người cười lên, đều nhìn về phía Cốc Vũ. Theo thông lệ thì lúc này nhất định phải nói không, sau đó MC sẽ thuận tiện hỏi kiểu người Cốc Vũ thích. Nhưng Cốc Vũ nghĩ tới mấy người Thẩm Ninh An có thể sẽ xem chương trình, cậu lúc này nói không sẽ không khỏi khiến người biết nội tình nghĩ sâu xa, mà như vậy cũng không đủ tôn trọng Thẩm Thời Thích. Cậu do dự gật đầu một cái, có chút ngại ngùng cười cười.

MC hiển nhiên cũng không nghĩ tới Cốc Vũ sẽ thừa nhận, quay ra cười với camera, “Quả đúng là tuổi trẻ nha.”

Khán giả tại trường quay đều nở nụ cười, MC cười thần bí với Cốc Vũ, hỏi, “Thấy cậu thẳng thắn như vậy tôi sẽ không hỏi nhiều, nhưng cứ buông tha đề tài thế này thì sau khi kết thúc đạo diễn cùng biên kịch nhất định sẽ tìm tôi nói chuyện, cho nên tôi có thể hỏi một câu nữa không?”

Cốc Vũ bất đắc dĩ cười, gật đầu, “Xin cứ tự nhiên.”

MC nghĩ một lát, cười hỏi, “Cậu bị đối phương hấp dẫn ở điểm nào?”

Cốc Vũ do dự nói, “Mị lực cá nhân, cách làm người, đối nhân xử thế, nói chung là… ở nhiều mặt.” Cốc Vũ nói xong thì mặt cũng đã đỏ bừng, mọi người nở nụ cười, đùa giỡn mấy câu chuyển đề tài đi.

Hai giờ quay rất nhanh đã kết thúc. Sau khi xong việc Hách Song Bằng cùng đạo diễn khách khí hàn huyên vài câu rồi mang Cốc Vũ rời đi. Anh ta rất hài lòng với biểu hiện khi nãy của Cốc Vũ, lên trên xe khen cậu không ít. Công ty bên kia không còn việc gì, Hách Song Bằng trực tiếp đưa Cốc Vũ về nhà.

Sau khi về nhà Cốc Vũ vẫn nghĩ tới chuyện ở trường quay khi nãy, trong lòng có chút lo sợ, vừa nãy thì không thấy gì nhưng qua rồi nghĩ lại lại thấy có chút hối hận, nhỡ Thẩm Thời Thích trở về rồi hỏi tới vậy nên làm thế nào? Thẩm Thời Thích ngày mai về rồi a a a a…..

Mặt Cốc Vũ không hiểu vì sao lại nóng lên. Chỉ hy vọng Thẩm Thời Thích sẽ không có hứng thú xem chương trình của cậu, nếu không… Cốc Vũ ảo não ôm đầu, cậu gần như có thể tưởng tượng tới ý cười trong mắt Thẩm Thời Thích khi hắn hỏi cậu cùng với vẻ mặt cùng giọng nói khiến cho người ta sợ sệt của hắn.

Cốc Vũ nguyên bản luôn rất tôn trọng và cảm kích Thẩm Thời Thích, nhưng sau khi ở quê nhà họ Thẩm ở miền Nam mấy ngày xong lại có vài thứ thay đổi, cảm kích cũng trở thành cảm kích hơn, mà Cốc Vũ biết rất rõ nếu không có Thẩm Thời Thích, cậu hiện tại đừng nói là đi quảng bá phim, chỉ sợ đi ăn theo thôi cũng đều không nổi, thế nhưng tôn kính trong cậu lại biến thành vừa kính vừa sợ. Cốc Vũ rất ít sợ cái gì, nhưng hiện tại cậu quả thật có chút sợ Thẩm Thời Thích, đặc biệt là những lúc Thẩm Thời Thích đến gần cậu, khi ấy quả thực cậu căng thẳng tới mức ngay cả giọng nói cũng bị ảnh hưởng theo.

Cốc Vũ trong lòng thật ra lại rõ ràng, Thẩm Thời Thích đối với cậu tốt đến không thể tốt hơn, cho nên cậu sợ hắn quả thực không hề có lý chút nào. Mặc dù khi ở Thẩm gia hai người bất đắc dĩ phải ở cùng một phòng, nhưng Thẩm Thời Thích vẫn rất ga lăng cho cậu đầy đủ tự do và không gian riêng, chưa bao giờ miễn cưỡng cậu làm bất cứ điều gì, bình thường ở chung cũng rất chăm sóc cậu, giải vây cho cậu, dạy cậu chơi bài…

Cốc Vũ đột nhiên lắc đầu. Ở gần bên người cậu tựa hồ như quẩn quanh mùi nước hoa nam tính nhàn nhạt cùng mùi thuốc lá như có như không luôn có trên người Thẩm Thời Thích, Cốc Vũ lúc này mới hoàn hồn, phát hiện ra chính mình đã bất tri bất giác mà đi tới trước phòng Thẩm Thời Thích.

Cửa phòng Thẩm Thời Thích mở ra, không chút nào đề phòng Cốc Vũ. Chủ nhân không ở nhà, Cốc Vũ không thể đi vào, nhưng cậu vẫn đứng ở trước phòng ngủ của hắn hồi lâu, qua cửa phòng nhìn hai bên xung quanh một chút, mãi tới lúc cảm thấy đói, cậu mới đi xuống tầng chuẩn bị cơm tối cho mình.

Thẩm Thời Thích đã cho người đi mua ít nguyên liệu nấu ăn về. Cốc Vũ làm cho mình một bát mì trứng đơn giản, ăn no xong vô cùng thoải mái. Khi cậu vừa định đi lên tầng thì điện thoại trong nhà lại vang lên.

Cốc Vũ đã nghe Thẩm Thời Thích nói, số điện thoại cố định trong nhà không có mấy ai biết, vậy nên người biết số nhà lại gọi tới vào lúc này… Cốc Vũ cố gắng bỏ quên trái tim đang ầm ầm nhảy lên của mình, chậm chạp nhấc ống nghe lên, “Alo?”

[Alo, là Cốc Vũ sao?]

Là giọng của thư ký Tôn. Cốc Vũ hơi sửng sốt, vội hỏi, “Là tôi, anh tìm Thẩm tiên sinh sao?”

Bên kia giọng thư ký Tôn ôn hòa truyền tới, [Không. Là Thẩm tổng bảo tôi liên lạc với cậu, nhưng di động của cậu vẫn tắt máy nên tôi đành mạo muội gọi tới số cố định bên đó.]

Cốc Vũ nhớ ra điện thoại đã bị mình tắt nguồn trước khi quay chương trình, thật sự áy náy. Thư ký Tôn không quá để tâm, nói, [Không sao, cậu hôm nay đi quay chương trình sao?]

Cốc Vũ gật đầu nói, “Đúng thế.” Chuông báo động trong lòng vang lớn, đừng nói là Thâm Thời Thích đã biết chuyện mình có người mình thích di? Thư ký Tôn ừ một tiếng, [Tôi đã đoán cậu có lẽ tắt điện thoại cũng vì lý do đó. Chuyện là thế này, chuyến đi của Thẩm tổng có chút thay đổi, ngày mai chắc hẳn sẽ không về được. Cậu nếu có gì cần hoặc có chuyện gì thì nói với tôi là được.]

Cốc Vũ chớp mắt mấy cái, không kịp phản ứng lại, chỉ nói, “Này… Đại khái là lúc nào tiên sinh sẽ trở về đây?”

Thư ký Tôn khách khí nói, [Cái này còn phụ thuộc vào sắp xếp của Thẩm tổng, tôi cũng không rõ lắm.]

…….

Sau khi cúp điện thoại, Cốc Vũ tự giễu nở nụ cười, tự mình đa tình.

Thời gian vẫn còn sớm, nằm lên giường cũng không ngủ được. Cốc Vũ mở ti vi xem chương trình, vừa xem vừa lơ đãng xem tin tức trên di động.

Thẩm Thời Thích không cấm kỵ ống kính báo chí, mà hắn bởi vì vừa có bề ngoài vừa có tiền lại chưa kết hôn cho nên cũng rất được người chú ý quan tâm, cho dù là tin tức kinh tế tài chính hay là scandal tình ái cũng thường thấy tên hắn trên đó. Cốc Vũ nhập mấy từ chính vào. Hiện ra đầu tiên là mấy tin tức Thẩm Thời Thích tham dự hội nghị, trong hình Thẩm Thời Thích mặc đồ Tây, khuôn mặt nghiêm nghị, bề ngoài vì thế mà càng tinh anh hơn. Cốc Vũ nhẹ nhàng thở dài, lần thứ n tự nhủ thầm trong lòng, người tài trợ cho mình thật là lợi hại.

Cốc Vũ vuốt tải lại trang, muốn tìm tin tức hình ảnh mới nhất. Vừa cập nhập xong, một tin tức mới lại xuất hiện phía trên cùng màn hình: Đương gia đương nhiệm Thẩm Thị Thẩm Thời Thích cùng một cô gái xuất hiện tại bãi biển, Thẩm Thời Thích không lo sợ bị chụp ảnh, thong dong gật đầu chào ống kính, cô gái có khả năng chính là Thẩm phu nhân.

Đầu ngón tay Cốc Vũ run rẩy, lần nữa làm mới trang…

Thẩm Thời Thích cùng một cô gái xuất hiện ngoài biển, sau khi mua sắm vẫn luôn đi cùng nhau, cô gái bị nghi ngờ là vợ mới cưới của Thẩm Thời Thích….

Tiểu kiều thê của Thẩm Thời Thích lần đầu xuất hiện trước ống kính, được coi là có tướng vượng phu hiếm thấy…

Liệt kê các đôi vợ chồng chênh lệch nhiều tuổi giống Thẩm Thời Thích trong mấy năm gần đây…

Cốc Vũ hít một hơi thật sâu, có chút hiểu ra tại sao Thẩm Thời Thích lại thông báo trước sẽ không về kịp.

Cốc Vũ xoa xoa hai mắt, lặng lẽ thoát khỏi trang tin tức.

Tại Thượng Hải, trong phòng khách sạn, Thẩm Thời Thích mở máy vi tính, vừa xem tin tức vừa nghe điện thoại của Tôn thư ký.

“Cậu ấy nói gì?”

[Cậu ấy nghe được ngài không về, ngữ khí hiển nhiên là có chút thất vọng nhưng vẫn rất lễ phép, rất khách khí, còn hỏi khi nào ngài trở về.]

Khóe miệng Thẩm Thời Thích tràn ra ý cười, “Anh trả lời thế nào?”

Thư ký Tôn bên kia nói, [Theo như lời ngài dặn, nói với cậu ấy là còn chưa xác định, phải xem sắp xếp của ngài.]

Thư ký Tôn lại nói tới đoạn chương trình có liên quan tới người mình thích của Cốc Vũ hôm nay, Thẩm Thời Thích nghe xong ngẩn ra, lắc đầu nở nụ cười, lại khẽ thở dài một hơi.

Thư ký Tôn tưởng mình đã làm sai chỗ nào, vội hỏi, [Là tôi xử lý có chỗ chưa ổn sao?]

“Không phải.” Thẩm Thời Thích đóng laptop, “Hủy chuyến bay ngày kia, đổi thành ngày mai. Tối mai tôi lập tức trở về, còn nữa… Thay tôi chuẩn bị một chút để làm sáng tỏ cái scandal kia.”

Thư ký Tôn lập tức đáp ứng, [Vâng.]



Vâng, truyện về giới giải trí tất nhiên là phải có scandal làm tăng tình thú cảm cho hai cháu nhân vật chính rồi ╮(╯╰)╭

À và truyện đã đi được một nửa rồi, hurayyy o(∇)o
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện