"Xin hãy dạy tôi vào lần sau."
"Phu nhân đã luyện tập các bước chân như nào thế ạ? Những động tác đó..."
"Thực ra tôi sắp có chuyến đi tới Romagna vào mùa đông này, và tôi e rằng mình sẽ bị bẽ mặt ở đó. Quả là không sao khi nói quý tộc phương Nam rất phong nhã mà."
Các phụ nữ trạc tuổi tôi và những quý bà trung niên đã có gia đình tụ họp ở một bên sảnh tiệc, ai nấy cũng khoác lên mình những bộ cánh lộng lẫy và ăn diện xinh đẹp.
Mặc dù sự hiện diện của Flaya làm tôi lo lắng, nhưng bầu không khí khá là yên bình và ấm áp, không như những gì tôi đã tưởng tượng,
"Tôi còn ngạc nhiên hơn khi thấy ngài Izek đã khiêu vũ. Ngài ấy chưa bao giờ làm điều đó."
"Đúng vậy, tôi đoán đây là lý do vì sao đàn ông hay thay đổi sau khi lập gia đình."
"Tuỳ vào mỗi người thôi. Mọi ngừoi cứ nói vậy, nhưng sao chồng tôi chẳng thay đổi gì cả?"
Ư, có lẽ chỉ là cảm giác của mình mà thôi.
Hình như chỉ có mỗi tôi chú ý đến cái đầu của Andymion từ nãy tới giờ? "Tôi chẳng muốn nói ra điều này đâu, nhưng lúc trước khi mà hai người xuất hiện, tim tôi đập nhanh đến mức sắp nổ tung ra ấy."
"Tôi cũng vậy, thật phấn khích khi nhìn thấy ngài ấy và cả ngài Ivan nữa, nhưng ngài ấy cư xử thật tuyệt... ôi dáng vẻ hoang dã ấy...!"
Ngài nổi tiếng thật đấy chồng yêu à. Họ gọi dáng vẻ của ngài là hoang dã mặc dù ngài gần như là khoả thân rồi.
Nếu không phải vì chủ nghĩa khổ hạnh của anh ấy, thì anh đã là người chồng đầu tiên của tôi.
Họ khen anh đáng yêu đấy, tôi có nên tham gia hội này với tư cách là một fan chân chính không nhỉ?
"Đùng là vậy nhỉ? Thật lòng thì Phu nhân cũng phấn khích lắm đúng không?"
"Ôi, tất nhiên là vậy rồi..."
"Ôi Chúa ơi!"
Chồng yêu, hôm nay em sẽ thành lập câu lạc bộ những người hâm mộ ngài nhé.
Chủ tịch câu lạc bộ sẽ là em, heh.
"À, Phu nhân, Hồng y Valentino sẽ đến tham dự lễ hội đúng chứ?"
"Cô có thể giới thiệu chúng tôi không? Anh họ tôi..."
Sao chủ đề lại đột ngột bẻ lái khi mọi chuyện đang tốt đẹp thế chứ? Tôi quên mất hắn nổi danh như nào.
Không phải là Cesare chứ các quý cô! Hắn ta là tên tâm thần biếи ŧɦái đội lốt mỹ nam đấy!
"Giọng điệu phương Nam khá là trong. Có phải là do chúng tôi suy nghĩ nhiều quá hay không, nhưng có vẻ chồng Phu nhân không thích điều đó chút nào?"
Ví dụ như, tiểu thư Consolace.
Cũng cố chấp đấy. Tôi trao cho tiểu thư Consolace một nụ cười rạng rỡ. Cô ta làm bộ lo lắng, đáy mắt xám ánh lên vẻ chế nhạo.
"Tôi vễn chưa trưởng thành lắm."
"... Tôi nghĩ Romagna sẽ khắt khe hơn so với phương Bắc, nhưng có vẻ tinh thần cô thoải mái hơn tôi nghĩ."
"Cũng không hẳn. Nếu anh trai tôi đến đấy, tôi sẽ bị khiển trách rất nhiều cho mà xem, Haa, tôi cũng đã bị rầy la khá là nhiều rồi. Tôi đoán là vì tôi xứng đáng."
Đôi mắt của tiểu thư Consolace ném thẳng về phía tôi dường như tràn đầy sự tức giận, khó chịu và buồn phiền.
Tôi hiểu mà. Vậy nên đừng nói chuyện với tôi. Cô là người duy nhất mà tôi cảm thấy mệt mỏi khi phải đối đầu, y hệt một trận cãi vã với một đứa trẻ đang cắmđầu vào bồn hoa.
Dù cô ta có chọc tức tôi thếnào, tôi cũng sẽ không đổi vai diễn của mình.
Đặc biệt là sau sự cố của Freya.
"Ồ, vậy sao? Phu nhân sẽ gặp rắc rối sao?"
"Dĩ nhiên là vậy. Tôi chẳng biết vì sao tôi lại làm vậy. Tôi đã rất tức giận vì không gì cả..."
"Phu quân của cô chắc hẳn là lo lắng lắm. Ngài ấy đã tìm kiếm cả ngày đấy. Tôi nói cho cô biết, cả Elendale đều bị ngài ấy lục tung lên."
"Cảm ơn tất cả mọi người. Tôi sẽ không bao giờ gây phiền phức cho mọi người như vậy nữa."
Có người vỗ nhẹ lên đỉnh đầu tôi. Chính là cô em dâu xinh đẹp.
Ellenia có vẻ ngạc nhiên khi cô ấy đã chạm vào tóc tôi, nhưng cô ấy nhanh chóng trở lại biểu cảm lạnh lùng như ban đầu.
Em có tự hào về chị vì chị đã tự kiểm điểm bản thân mình không?
"Dù sao thì, Tiểu thư Furianna, hôm nay cố rất tệ đấy, cô ổn chứ?"
"Tôi đã khiêu vũ luôn cơ mà. Đương nhiên là ổn rồi."
"Thật là vô lý khi không thấy cô xuất hiện trong đại tiệc nhà Omerta. Ôi, là ai đã gây ra tội tày trời như vậy? Chúng ta cần sớm bắt được tên hung thủ đó..."
"Tôi không nghĩ đây là chuyện nên bàn luận ở đây đâu."
Một khoảng lặng ngắn ập đến ngày khi khi Flaya liếc nhìn tôi và bình thản lên tiếng.
Dù chỉ là khoảng lặng ngắn, nhưng sự im lặng và căng thẳng cứ như đang quấn lấy nhau.
Cô không cần phải nhìn tôi đột ngột như vậy. Nếu cô cho rằng tôi là kẻ đứng sau chuyện đó và cả việc chạy trốn... Cô cũng đang xem xét đến khả năng tôi hoặc gia tộc tôi là thủ phạm đúng chứ?
Dù vậy, tôi không thể trách nạn nhân của vụ việc là Freya được, nhưng mà chết tiệt.
Tôi vô tội mà.
Tôi không có tâm trạng để làm tịch nữa.
"ÔI, chúng ta đang nhắc về những chuyện tồi tệ. Phu nhân chắc đang thấy khó chịu..."
"Không sao. Tôi không nghĩ nhiều như thế."
Tâm trí tôi vốn đã được thả lỏng giờ lại phải căng lên.
Tôi đã quan sát vài lần.
Có thể là Flaya đã thực sự bị mất trí trong buổi cưỡi ngựa đó.
Có thể vì tôi đã trải qua quá nhiều điều nên tôi đã tự đưa mình vào cảm giác thành nạn nhân, và đó là lý do tại sao tôi lại nghĩ cô ta đứng sau mọi việc.
Bởi tôi đã trở thành một kẻ bịa đặt.
Dù vậy, vì chẳng ai tin tôi và tôi cũng chẳng tin ai, nên tôi nên cẩn trọng, còn hơn là dại dột cả tin rồi bị phản bội.
Dù gì tôi cũng là một kẻ dối trá tất cả chỉ để cứu lấy mạng sống của chính mình.
Tuy nhiên, vấn đề là tôi chẳng biết được sự thật đằng sau sự cố của Flaya.
Tôi ngước mắt liếc về phía Ellenia đang đứng.
Nếu điều tương tự như vậy xảy ra một lần nữa, thì rất rõ để nhận ra Ellenia và Izek sẽ hành động như nào.
Dạo gần đây cả hai người đều đang mềm mỏng với tôi, nhưng chẳng biết sẽ kéo dài được bao lâu nữa. Và giờ tôi cũng biết năng lực của mình, họ cũng sẽ dễ hiểu ra sự ngây thơ của tôi không phải là thật.
Ôi Chúa ơi, tình huống gì thế này?
Tôi sốt sắng.
Người chồng hiện tại của tôi rốt cuộc là muốn gì ở tôi đây. Cảm xúc của anh dành cho tôi chỉ là sự quan tâm, lòng thương hại hoặc gì đó đại loại như vậy.
Thôi thì ít ra anh cũng không ra tay với Popo và Griffin, và anh cũng đang cân nhắc nhiều trường hợp khác nhau, bởi vậy cũng không phải là mất hết hy vọng. Trước tiên tôi nên xây dựng lòng tin đã.
Đây không phải là lúc để thảnh thơi, tôi cầ chặn hết những khả năng dẫn tới việc ly hôn, sau đó thì tính bước tiếp theo sau.
Tối nay em sẽ hạ gục ngài!
Với sự quyết tâm hừng hựng như lửa cháy, tôi viện cớ đi vệ sinh và rời khỏi sảnh tiệc.
Khi tôi nói mình cần vào phòng vệ sinh, Ellenia trao cho tôi một ánh nhìn kì lạ.
Tôi thực sự không định nôn vào lúc này.
Không có nhà vệ sinh nào trên ban công cả.
Khi tôi đến gần tấm gương, bụng tôi từ nãy bị quặn lên do căng thẳng đã dịu đi một chút.
A, Rudbeckia, cô đẹp thật đấy. Mình biết cô ấy là một ác nữ mà. Cũng là do gia tộc Borgia mà ra. Nhưng tại sao cô ấy lại tựa như một công chua ngây thơ vô số tội như vậy?
Đương nhiên, với vẻ ngoài xinh đẹp này mà còn làm những điều độc ác thì thật sự rất hấp dẫn, nhưng tôi không muốn làm như vậy.
Tôi quên rằng những người khác nhau sẽ có sở thích của riêng mình vì tôi đã nghe được rất nhiều lời khen về Romagna.
Hay là chồng tôi không muốn từ bỏ chủ nghĩa khổ hạnh mình theo đuổi?
Đó có phải là lý do anh luôn cư xử như hòn đá cứng nhắc không? Trong cả cuộc đời, anh đã gặp biết bao mỹ nhân trưởng thành và quyến rũ như Ellenia và Flaya, thế mà anh không có tý cảm xúc nào... Không phải chứ!
Kiếp trước, tôi đã từng mặc cảm về ngoại hình Á Đông của mình so với những người xung quanh, nhưng tôi không ngờ rằng mình lại phải trải qua cảm giác tương tự ở tại đây.
Vòng luân hồi như một cái bánh xe vậy. Ước gì tôi trưởng thành hơn chút.
Tuy vậy, tôi lấy tay vuốt lại mái tóc rối và chỉnh trang lại bộ váy.
Không sao cả, đừng đánh mất hy vọng. Giờ mình đã trưởng thành rồi. Hôm nay mình chắc chắn sẽ dụ được ngài ấy qua đêm cùng!
"... Có vẻ là vậy, đúng chứ?"
Một lúc sau, tôi rời khỏi nhà vệ sinh với tâm trạng hừng hực, chuẩn bị đi quyến rũ chồng mình.
Có vài tiếng xì xào ở lối vào bỗng im bặt khi tôi đặt chân ra ngoài.
"Một bữa tiệc chính thức, có cả người tháp tùng và thậm chí còn cả khiêu vũ nữa. Đều là những điều hiển nhiên trong bất cứ bữa tiệc nào. Tuy nhiên, cũng có nhiều khả năng phía Romagna đã gây sức ép lên ngài ấy..."
"Đúng thế, hừm, ngài ấy đã gây hỗn loạn như nào khi mà cô vợ yêu quý của mình bỏ nhà đi mà còn chưa kịp chỉnh đốn lại ả chứ? Nhưng Công tước là người gục ngã bởi những áp lực đó sao?
"Ta cũng chẳng rõ lắm, Hình như cô ta lấy chiêu nước mắt cá sấu và van xin, còn khua tay múa chân loạn xạ cả lên. Không hiểu rõ về Elendale mà dám liều lĩnh bỏ nhà."
"Cô ta còn phun ra những lời bỉ ổi gì nữa? Như một ả hồ ly tinh. Lúc đấy..."
Ơ, gì vậy?
"Hah, người đầu tiên mà Công tước chạy đến khi ngài nhận được tin đá ma thuật xuất hiện là Tiểu thư Furianna mà..."
"Vâng, ta cũng đã thấy những chuyện ngay sau đó. Ngài ấy đẩy vợ mình ra và ôm lấy tiểu thư. Kỳ quái thật nhỉ?"
"Vậy thì, người tình trong mộng của ngài ấy rất có thể là Tiểu thư Furianna. Vợ chồng ngài ấy thậm chí còn chưa trải qua đêm đầu tiên."
"Ai cũng biết cuộc hôn nhân này sẽ sớm đi vào ngõ cụt mà thôi. Nhìn vào họ mà không biết sao? Công Tước không dễ bị lay động như thế đâu."
"Haaaa, tiếc cho Tiểu thư Furianna. Giá mà Công tước không..."
"Tiểu thư Furianna cũng được đối xử như một công nương vậy. Ngài ấy thật ân cần khi chăm sóc tiểu thư như thế..."
"Khi mà cô ta chạy trốn khỏi nhà ấy, thành viên trong hội Vigilante đã tìm ra cô ta. À không, chúng định bán quách con hồ ly tinh ấy đi..."
"Nhỉ? Thật sự luôn, chuyện đấy làm sao mà xảy ra được? Cô ta nhìn thì ngây thơ đấy, mà có nhiều lời đồn thổi hỗn loạn quá."