Tu luyện xong Phí Lôi nhảy ra khỏi dược trì, thân thể trần trụi nhẵn mịn hoàn toàn tương phản với cơ bắp cuồn cuộn trước đây, từng đường nét cơ thể đều hiện ra rõ ràng, tầng tầng lớp lớp.

Hắn mặc quần áo vào rồi rời khỏi tu luyện thất.

Bên ngoài tu luyện thất là một đại sảnh, mọi người bình thường vẫn chém gió tào lao ở đây. Sinh hoạt của bọn họ tương đối khô khan buồn chán, ngoại trừ tu luyện bình thường thì mọi người chỉ lúc cần tiền cần vật tư thì mới đi ra ngoài cướp bóc một phen.

May mà tất cả đều là những kẻ cuồng tu luyện, không ai cảm thấy mấy điều này là không bình thường.

"Lão Phí, còn bao nhiêu tiền? Chúng ta đi ra ngoài làm một chuyến chứ?" Có người reo lên.

Phí Lôi lườm hắn một cái rồi hừ lạnh nói: "Gần đây ngươi tu luyện có đột phá hả? Nhàn rỗi sinh nông nổi sao?"

Trong chiến bộ Phí Lôi có uy tín cực cao, không phải do hắn quản lý sổ sách mà còn bởi mấy người này đều là do hắn trèo non lội suối tìm về.

"Đột phá cái rắm, gần đây hắn như củi mục không ít lần bị ta đập cho!" Một người khác ồn ào nói.

"Ngươi dám nói ta là củi mục! Ngươi xong đời rồi! Có gan chúng ta đi quyết đấu tràng!"

"Ui! Ai sợ ai! Đi!"

Hai người hùng hổ đi về phía quyết đấu tràng, lập tức một đám nhào tới xem.

Phí Lôi ngồi xuống, câu được câu không nghe thất tinh ma biểu trùng phát ra những thông tin mới nhất. Bỗng, hắn sửng sốt, cẩn thận lắng nghe. Thất tinh ma biểu trùng không khác âm khuê của tu chân giới lắm.

Minh vương đã có tân vương kế vị!

Chỗ ở của bọn họ cách Minh cảnh không quá xa nhưng bọn họ rất ít đi tới nơi đó. Từ khi minh vương ngang trời xuất thế thống nhất Minh cảnh, nơi đó hoàn toàn không thích hợp để đạo phỉ sinh tồn.

Vương!

Tâm tình Phí Lôi buồn bực khó nói nên lời, huyết triệu năm đó làm hắn nghĩ bản thân đã tìm ra sứ mệnh của mình. Những thiếu niên này đều là do hắn thiên tân vạn khổ trèo non lội suối tìm về, lúc đó hắn còn đặt cho bọn họ một cái tên thật kêu, là Vương Chi Hào Giác. Hắn không ngại gian khổ làm tất cả những gì hắn có thể làm, chỉ hi vọng ngày nào đó hoàn thành sứ mệnh của mình.

Hắn tràn ngập lòng tin nhất là sau khi Lương Vi tiếp nhận chiến bộ, Lương Vi tài hoa xuất chúng khiến Phí Lôi vô cùng hi vọng vào tương lai phía trước. Chưa bao giờ hắn gặp qua chiến tướng cường đại và ưu tú như thế. Hắn tin rằng dưới sự mài dũa của Lương Vi những thiếu niên non nớt kiệt ngạo này chắc chắn sẽ giống như tổ tiên của bọn họ giành lấy vinh quang thuộc về mình.

Giống như tên gọi lúc đầu mà hắn đặt cho chiến bộ này, Vương Chi Hào Giác!

Thế nhưng bây giờ vương đã mất.

Trong lòng Phí Lôi vô cùng thống khổ, trận đánh ở Ương Thổ Nguyên bọn họ đã nghe rõ, hắn và Lương Vi khi nghe được tin này thì giống như bị sét đánh. Thoáng cái bọn họ đã mất đi chỗ dựa, nếu vương không còn tồn tại vậy kèn lệnh sẽ vì ai mà thổi lên? Quả nhiên, Lương Vi không tìm được Bồ.

Mặc dù mỗi ngày Lương Vi đều đến Bồ Bồ chiến tướng chi gia thế nhưng lần nào cũng thất vọng đi về.

Tròn mười năm.

Phí Lôi vô cùng bội phục Lương Vi. Lúc đó chiến bộ phải đối mặt với khó khăn vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ, bọn họ mất liên lạc với Mạc Vân Hải, tài liệu thần trang tất cả đều bị gián đoạn. Ngoại trừ Vưu Cầm Liệt thi thoảng cung cấp một ít để trợ giúp, còn lại tất cả cung ứng đều bị đình chỉ. Hiện tại Vưu Cầm Liệt đang là thủ hạ của Minh Nguyệt Dạ nên những việc có thể làm là rất hạn chế.

Mất đi niềm tin, khủng hoảng tài chính, vật tư khan hiếm, chiến bộ như sắp sụp đổ.

Thế nhưng bọn họ vẫn cố gắng.

Lương Vi mang theo bọn họ giống như đạo phỉ cướp bóc khắp nơi để bổ sung vật tư nhưng Lương Vi luôn khống chế bọn họ giết chóc, hắn không muốn bọn họ biến thành đạo phỉ chân chính.

Bọn họ là chiến bộ, không phải đạo phỉ!

Lương Vi nói với bọn họ có tin tức từ Mạc Vân Hải rằng đại nhân sẽ trở về. Lương Vi một lần nữa thay đổi tên chiến bộ từ Lang Thủ Thiên Quái doanh thành Vương Chi Hào Giác nhưng Phí Lôi biết rõ, liên hệ giữa bọn họ và Mạc Vân Hải đã sớm bị gián đoạn.

Nhưng Phí Lôi vẫn đồng ý tin tưởng vào lời nói dối này, Mạc Vân Hải không loạn cũng khiến hắn thấy được chút hi vọng.

Có lẽ đại nhân sẽ quay trở về!

Bọn họ cứ như vậy cố gắng mà sống, Lương Vi cùng với sự ngoan cố của mình dẫn dắt mọi người không e ngại trắc trở. Vưu Cầm Liệt thi thoảng âm thầm đưa cho bọn họ một ít tình báo về "dê béo", điều này trợ giúp bọn họ rất nhiều.

Rất ít người có thể tưởng tượng được, một đội đạo phỉ như vậy mà mười năm qua ngày nào cũng như ngày nào vẫn tu luyện chiến bộ một cách hoàn chỉnh. Mỗi lần bọn họ cướp bóc đều như đang chiến đấu, xây dựng kế hoạch chiến đấu rõ ràng.

Bọn họ không hề buông lỏng.

Nhưng Phí Lôi cũng biết bọn họ không thể chờ mãi được. Thời gian trôi qua sẽ khiến tín ngưỡng dần biến mất, chiến bộ mất đi tín ngưỡng sẽ lưu lạc thành đạo phỉ, lúc đó bọn họ sẽ biến thành đạo phỉ chân chính.

Trong lòng Phí Lôi vô cùng đau khổ.

Nhưng hắn không biểu hiện ra ngoài, hắn vẫn giống như ngày thường nghĩ ngợi tới xuất thần. Người ta không thể tìm ra chút ưu sầu nào trên gương mặt kiên nghị của hắn. Lúc nào hắn cũng khống chế tâm tình mình thật tốt, hắn biết rõ bản thân ảnh hưởng thế nào tới chiến bộ.

Khóe mắt bỗng thấy Lương Vi đi vào, Phí Lôi ngẩng đầu định bắt chuyện thương lượng với Lương Vi về kế hoạch chiến đấu sắp tới. Vưu Cầm Liệt lại lặng lẽ đưa tới một số tình báo mới.

Khi hắn nhìn thấy mặt Lương Vi thì hắn liền ngây ra.

Lần đầu tiên Phí Lôi nhìn thấy Lương Vi có vẻ mặt như vậy. Mặt Lương Vi đỏ rực như say rượu, cơ mặt không nhịn được co rúm lại, bước chân thì liêu xiêu làm Phí Lôi liên tưởng tới việc bất cứ lúc nào hắn cũng có thể ngã xuống, lúc này đôi mắt sói đã trở nên mê mang.

Không lẽ xảy ra chuyện gì?

Trái tim Phí Lôi đập mạnh, đột nhiên hắn nhớ ra thường ngày vào lúc này Lương Vi đều đi tới Bồ Bồ chiến tướng chi gia.

Chẳng lẽ…

Sắc mặt Phí Lôi bỗng trở nên tái nhợt, trái tim hắn như ngừng đập. Hắn mở to mắt nhìn chằm chằm vào Lương Vi, trong miệng không phát ra bất cứ âm thanh nào.

"Hắn, hắn trở về rồi!" Lương Vi hung ác độc địa như sói giờ đây nói năng lại có chút lắp bắp.

Phí Lôi cảm giác máu trong người dồn hết lên đầu, hai chân mềm nhũn ngã ngồi xuống đất. Không biết qua bao lâu, như người hít thở không thông sắp chết thì không khí ào ào tiến vào trong phổi, loại rung động này không gì có thể sánh nổi.

Phí Lôi òa khóc.

Mười năm chờ đợi!

Chờ đợi, ước mơ, hi vọng, tuyệt vọng, thống khổ, dày vò, tất cả đều hiện hữu trong mười năm chờ đợi này.

Nam tử cứng rắn như sắt thép mà lại òa lên khóc như một đứa trẻ.

Viền mắt Lương Vi cũng ửng đỏ, mắt mờ đi nhưng hắn cố gắng cắn chặt răng không cho nước mắt chảy xuống. Hắn dùng quá sức đến nỗi gương mặt không ngừng co rúm lại. Hắn không dám nói gì, hắn sợ mình thả lỏng lập tức nước mắt sẽ trào ra.

Mình là nam nhân sao có thể khóc được?

Hắn ngồi xuống bên cạnh Phí Lôi, không ngừng vỗ vỗ vai Phí Lôi.

Bọn họ là đối tác tốt nhất!

Hiện tại là vậy, tương lai cũng vậy!

Hắn biết rõ cảm tình và tâm huyết của Phí Lôi đối với chiến bộ này, cũng biết rõ mười năm qua Phí Lôi đã phải chịu biết bao gian nan thống khổ. Hắn cũng biết rõ, trong mười năm này sự thống khổ mà Phí Lôi phải nhận vượt xa hắn rất nhiều lần.

Hắn chỉ cần chiến đấu, chỉ cần xây dựng chiến bộ của mình, hắn chờ đợi là vì đối phương đã cho hắn cơ hội này. Nhưng Phí Lôi không giống thế, đó là toàn bộ tín niệm của hắn, toàn bộ sứ mệnh của hắn. Ngoại trừ điều đó thì Phí Lôi còn cần chịu trách nhiệm với tất cả những thiếu niên mà hắn kéo tới đây, mười năm qua phần trách nhiệm này vẫn luôn dày vò con người sắt đá kia.

Bỗng Phí Lôi ngừng khóc, hắn lau nước mắt nghẹn ngào nói: "Giờ hắn ở đâu?"

Lương Vi cũng đã bình tĩnh trở lại, hai mắt chớp động tinh quang: "Ở Minh cảnh!"

"Minh cảnh?" Phí Lôi thất kinh.

"Hắn là minh vương mới!" Thật sự trong lòng Lương Vi vô cùng khiếp sợ và lúc này khi nhìn thấy vẻ mặt dại đờ của Phí Lôi hắn cũng rất đồng cảm.

Phí Lôi ngây ra một lúc lâu rồi thì thào tự nói: "Vương Chi Hào Giác! Chúng ta quả nhiên là Vương Chi Hào Giác!"

"Hắn kêu chúng ta lập tức chạy tới Minh cảnh, hắn cần hộ vệ." Lương Vi bình tĩnh hơn.

"Không lẽ hắn gặp nguy hiểm?" Sắc mặt Phí Lôi đại biến.

Sắc mặt Lương Vi cũng trở nên ngưng trọng: "Hắn không nói thế nhưng muốn chúng ta nhanh chóng hội họp cùng hắn."

"Vậy còn chờ gì nữa, đi thôi!" Phí Lôi không chút do dự đứng dậy.

Nhìn Phí Lôi tràn ngập sức sống và ý chí chiến đấu, khóe miệng Lương Vi không khỏi nhếch lên, đôi mắt sói giờ đây cũng bừng cháy, chiến ý sôi trào.

Yên lặng mười năm, các ngươi còn nhớ thiếu niên Lương Vi năm đó không?

Mười năm trôi qua, thiếu niên cũng đã trở thành trung niên.

Mà kèn lệnh cũng đến lúc thổi lên rồi.

Lương Vi nắm chặt tay!

-

Tin tức minh vương mới kế vị lập tức chấn động thiên hạ.

Từ mười năm trước, sau khi minh vương thống nhất Minh cảnh, Minh cảnh trở thành một trong những thế lực quan trọng của thiên hạ. Chỉ là vị minh vương này lúc nào cũng kín tiếng, không lai vãng ngoại giới và cực kì ít giao lưu. Nhưng không ai dám hoài nghi thực lực của vị minh vương này, Minh cảnh là nơi duy nhất đến tận bây giờ vẫn chưa diễn ra chiến tranh trên quy mô lớn.

So với Bách Man cảnh không ngừng hỗn chiến, minh vương ngang trời xuất thế chính là nguyên nhân căn bản làm Minh cảnh cường đại.

Minh cảnh được cho là nơi ổn định nhất đột nhiên truyền ra tin tức tân vương kế vị làm sao không khiến thiên hạ chấn động?

Minh vương thống nhất Minh cảnh chỉ mới mười năm, minh vương vì sao lại thoái vị?

Chẳng lẽ tuổi thọ của minh vương sắp hết?

Mọi người biết rất ít về vị tân vương này, chỉ biết một tháng sau hắn sẽ ngồi lên ngôi vị minh vương. Minh vương mới là do minh vương đời trước chỉ định kế thừa, theo lý thì việc hắn kế vị sẽ không gặp phải bất cứ tranh luận nào.

Nhưng minh vương mới lên ngôi tràn ngập biến số, các thế lực khác có thần phục hay không? Uy tín của minh vương đời trước là do trải qua chinh chiến mà có nhưng minh vương mới lại thiếu phần uy tín này. Bốn vị minh chủ chỉ có An Mạc và Vưu Triết công khai ủng hộ tân vương. Ngoại trừ bọn họ thì Âm Lăng quỷ chủ cũng ủng hộ tân vương nhưng hiện tại bọn họ đang giằng co kịch liệt với Đông Minh phủ. Đông Minh phủ và Bắc Nguyên Băng phủ im lặng không lên tiếng làm mọi người không quá coi trọng tân vương.

Bốn vị minh chủ thì có hai người im lặng, các thế lực khác của Minh cảnh càng khó phỏng đoán hơn.

Tân vương đăng vị có thể trở thành ngòi nổ cho việc Minh cảnh phân liệt hay không? Không ai biết rõ, phải chờ tới lúc minh vương đăng vị mới có đáp án cuối cùng.

Chính vì nguyên nhân đó mà nghi thức minh vương đăng vị hấp dẫn được sự chú ý của toàn bộ thiên hạ.

Nghe nói thủ lĩnh tham gia nghi thức đăng vị này vượt quá một vạn người. Nếu thêm hộ vệ đi theo thì số người tham gia nghi thức vượt quá ba trăm vạn người.

Đây có lẽ là nghi thức có quy mô nhất từ trước tới nay ở Minh cảnh.

Bây giờ Minh cảnh đã là một trong những thế lực đứng đầu thiên hạ, xu thế của nó ảnh hưởng sâu rộng tới sự phát triển của thế cục.

Mà căn nguyên của tất cả những điều này tập trung vào một người.

Minh vương mới!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện