‘Ân Hà con yên tâm, bác trai và bác gái sẽ ra mặt dùm con. Con qua đây giúp ta nhìn một chút!’ Trình Thiến Tây ra hiệu cho Ngải Ân Hà đi đến bên cạnh mình, mở ra tờ báo lần nữa.
‘Nếu ta không nhớ lầm thì cô gái này chính là Sầm Tử Tranh, con với nó là bạn học, chắc là còn nhớ rõ gương mặt nó chứ?’
Ngải Ân Hà bước đến nhìn lướt qua tờ báo rồi nhẹ gật đầu, trên mặt cố tình làm ra vẻ ủy khuất.
‘Quý Dương thật là quá đáng, ta biết ngay mà, thu mua chỉ là giả thôi, muốn nối lại tình xưa mới là thật!’
Trên gương mặt vẫn còn phong vận của Trình Thiến Tây lộ ra một tia giận dữ, nhất là khi nhìn thấy gương mặt tươi cười của Sầm Tử Tranh thì cơn giận lại càng lớn.
‘Ta thật muốn xem cô gái kia sẽ dùng thủ đoạn gì tiếp theo. Thật không ngờ, qua tám năm rồi mà cô ta vẫn có thể làm cho Quý Dương mất đi lý trí!’
Lời của bà khiến cho cha mẹ của Ngải Ân Hà dậy lên sự tò mò.
‘Đây là nhà thiết kế gì? Là người thế nào?’ Mẹ của Ngải Ân Hà lên tiếng trước.
Ở đâu lại xuất hiện thêm một cô gái nữa thế này? Nếu như thật là như vậy, vậy Ân Hà không phải là không còn hy vọng nữa rồi sao?
Trình Thiến Tây ném tờ báo lên bàn, chỉ vào bức hình của Sầm Tử Tranh nói: ‘Cô ta tên là Sầm Tử Tranh, tám năm trước cứ bám riết theo Quý Dương không buông, tuổi nhỏ như vậy mà không lo học hành, học theo người ta muốn bay lên cành cây làm phượng hoàng, không ngờ tám năm sau cô ta lại tìm tới Quý Dương nữa, lại còn dụ dỗ con trai tôi đầu tư cho nó, đúng là đáng ghét mà!’
Cha mẹ của Ngải Ân Hà nghe vậy không khỏi giật mình còn Ngải Ân Hà thì trong lòng thầm cười lạnh một tiếng.
Lúc này Cung Doãn Thần mới lên tiếng: ‘Thiến Tây, em nói nhà thiết kế này là cô gái mà Quý Dương đã quen biết lúc làm sinh viên trao đổi ở trường đại học Đài Loan sao?’
‘Đúng vậy! Ông à, chuyện này không thể để mặc cho Quý Dương làm gì thì làm được, con trai rõ ràng đã bị Sầm Tử Tranh gì đó mê hoặc rồi!’ Trình Thiến Tây vẻ mặt lo lắng nói.
Cung Doãn Thần không nói gì thêm nhưng trong ánh mắt lại lộ ra một tia âm trầm như đã biết điều gì đó.
Ngải Ân Hà thấy vậy trên mặt lộ ra một vẻ xảo trá, vẻ trầm mặc của Cung Doãn Thần khiến trong lòng cô dậy lên một nỗi bất an, vì vậy cô vội bước đến, nở một nụ cười khổ sở, nhỏ giọng nói: ‘Bác gái, xin bác đừng nóng vội, riêng về chuyện này con cũng không rõ ràng lắm. Hay là bác để con thử tìm hiểu tình hình hư thực ra sao trước. Bác đừng vội tức giận, được không?’
Trình Thiến Tây nghe Ngải Ân Hà nói vậy cũng chỉ đành gật đầu.
***
Phòng làm việc của Leila.
Giữa trưa ánh mặt trời thật nóng bức, Sầm Tử Tranh cảm thấy có một điều gì đó không bình thường đang ập đến với cô nhất là khi cô bước chân vào phòng làm việc thì cảm giác bất an này càng như sóng triều cuộn đến.
Trước tiên là ở ngoài cửa có thêm sáu người vệ sĩ, sau đó là thêm hơn mười công nhân vận chuyển đang bận rộn chuyển dời những mô hình người mẫu trong phòng làm việc còn tất cả nhân viên trong phòng làm việc ai nấy đều mặt mày vui như Tết đứng yên nhìn những người kia làm việc.
‘Các người là ai? Vì sao lại dọn đồ đạc của chúng tôi? Này, đứng lại, đây là phòng làm việc của tôi mà!’
Khi thấy một công nhân vận chuyển bước về phía phòng làm việc của Sầm Tử Tranh, cô nhịn không nổi nữa, quát to một tiếng.
Ánh mắt của các đồng nghiệp lúc này mới chuyển hướng về phía Sầm Tử Tranh đang đứng ở cửa, nhìn thấy cô, nụ cười trên mặt họ càng thêm rạng rỡ.
‘Leila, rốt cuộc cô cũng đến rồi. Xem ra lần này buổi công bố sản phẩm của chúng ta rất thành công, cô xem, chúng ta sắp được chuyển đến chỗ mới rồi!’ Một nhà thiết kế làm việc dưới tay cô hào hứng nói.
‘Chuyển đi? Chúng ta chuyển đi đâu? Với lại những người này là ai? Mọi người sao lại để cho những người lạ tùy tiện tiến vào còn tự tiện chuyển đồ đạc của chúng ta nữa chứ?’ Sầm Tử Tranh bất mãn nói, đôi mày xinh đẹp cũng nhíu lại.
Biểu tình trên mặt cô lúc này khiến cho đồng nghiệp rấ nghi hoặc, một nhân viên kế toán lên tiếng hỏi: ‘Sao vậy? Chị không xem tin tức hôm nay sao?’
Sầm Tử Tranh lúc này so với họ càng nghi hoặc: ‘Tin tức? Tin tức gì?’
Không biết vì sao nỗi bất an kia lại cuồn cuộn dâng trong lòng cô, cô cảm thấy sức lực toàn thân dần rút hết.
Lúc này Alina đi đến trước mặt Sầm Tử Tranh, cô lộ chút khó xử nhìn cô sau đó cầm lấy điều khiển từ xa bật TV lên.
‘Biết chị chắc chưa xem nên em lưu bản tin này lại, chị xem trước rồi nói sau!’
Màn hình dần sáng lên, vừa thoạt nhìn Sầm Tử Tranh đã giật mình, đây là tin tức về buổi họp báo sáng nay của Cung thị.
Phòng họp cấp cao của Cung thị tài phiệt có quy mô hơn 300 mét vuông, thừa sức để tổ chức một cuộc họp báo long trọng. Tham gia họp báo lần này có hơm một trăm cơ quan truyền thông, máy chụp ảnh không ngừng lóe sáng chụp Cung Quý Dương đang ở ngồi ở vị trí chủ tọa.
Khi những hình ảnh này lướt qua mắt Sầm Tử Tranh, cô cảm thấy cơ hồ hít thở không thông, hoàn toàn không nghe lọt tai giọng nói đĩnh đạc của Cung Quý Dương cho đến khi một câu nói của hắn lọt vào tai cô …
‘Từ hôm nay, Cung thị sẽ bắt đầu thu mua toàn bộ những dòng sản phẩm thuộc về thương hiệu Leila, bao gồm cả Leila-J, dòng sản phẩm cao cấp vừa được Leila tung ra thị trường, chính thức trở thành người nắm quyền cao nhất của thương hiệu này!’
Sầm Tử Tranh giống như bị sét đánh, nhất thời cả người mềm nhũn ngã nhào trên ghế, mắt vẫn không rời khỏi người đàn ông đang cười như ác ma trên màn hình, giờ phút này cô cảm thấy một nỗi đau tê tâm liệt phế xuyên qua người!
Quả nhiên, hắn không nói đùa. Không ngờ chỉ cách có một buổi tối mà hắn đã làm được nhiều việc thế này!
Nhìn gương mặt tuấn tú đến khiến người ta ngạt thở kia đang đĩnh đạc tuyên bố quyết định thu mua Leila, Sầm Tử Tranh rốt cuộc đã hiểu, người đàn ông trong màn hình kia sớm đã không còn là anh sinh viên trao đổi tám năm trước nữa. Tám năm sau hắn đã thực sự trở thành một người đàn ông bản lĩnh, quyết đoán, dám nói dám làm, người dám đối đầu với hắn sẽ nếm phải thống khổ vô hạn.
‘Cung tiên sinh, theo tin nhận được người sáng lập Leila vốn định hợp tác với nhà thiết kế Sun để thâm nhập thị trường thời trang nam, không biết quyết định thu mua Leila của Cung thị hôm nay có phải mang ý làm lũng đoạn thị trường không?’ Trong TV truyền đến giọng của một ký giả.
‘Anh nhầm rồi. Thương hiệu Leila vẫn sẽ hợp tác với nhà thiết kế Sun, không chỉ như thế, tôi sẽ rót thêm nguồn vốn để hỗ trợ cho việc hợp tác giữa hai bên tiến hành càng thêm thuận lợi!’ Giọng nói trầm thấp của Cung Quý Dương vang lên trả lời cho câu hỏi kia.
Sầm Tử Tranh chợt ngẩng đầu nhìn lên màn hình, trái tim bởi vì câu nói kia của hắn mà run lên … Cung Quý Dương rốt cuộc định làm gì đây?
‘Nếu ta không nhớ lầm thì cô gái này chính là Sầm Tử Tranh, con với nó là bạn học, chắc là còn nhớ rõ gương mặt nó chứ?’
Ngải Ân Hà bước đến nhìn lướt qua tờ báo rồi nhẹ gật đầu, trên mặt cố tình làm ra vẻ ủy khuất.
‘Quý Dương thật là quá đáng, ta biết ngay mà, thu mua chỉ là giả thôi, muốn nối lại tình xưa mới là thật!’
Trên gương mặt vẫn còn phong vận của Trình Thiến Tây lộ ra một tia giận dữ, nhất là khi nhìn thấy gương mặt tươi cười của Sầm Tử Tranh thì cơn giận lại càng lớn.
‘Ta thật muốn xem cô gái kia sẽ dùng thủ đoạn gì tiếp theo. Thật không ngờ, qua tám năm rồi mà cô ta vẫn có thể làm cho Quý Dương mất đi lý trí!’
Lời của bà khiến cho cha mẹ của Ngải Ân Hà dậy lên sự tò mò.
‘Đây là nhà thiết kế gì? Là người thế nào?’ Mẹ của Ngải Ân Hà lên tiếng trước.
Ở đâu lại xuất hiện thêm một cô gái nữa thế này? Nếu như thật là như vậy, vậy Ân Hà không phải là không còn hy vọng nữa rồi sao?
Trình Thiến Tây ném tờ báo lên bàn, chỉ vào bức hình của Sầm Tử Tranh nói: ‘Cô ta tên là Sầm Tử Tranh, tám năm trước cứ bám riết theo Quý Dương không buông, tuổi nhỏ như vậy mà không lo học hành, học theo người ta muốn bay lên cành cây làm phượng hoàng, không ngờ tám năm sau cô ta lại tìm tới Quý Dương nữa, lại còn dụ dỗ con trai tôi đầu tư cho nó, đúng là đáng ghét mà!’
Cha mẹ của Ngải Ân Hà nghe vậy không khỏi giật mình còn Ngải Ân Hà thì trong lòng thầm cười lạnh một tiếng.
Lúc này Cung Doãn Thần mới lên tiếng: ‘Thiến Tây, em nói nhà thiết kế này là cô gái mà Quý Dương đã quen biết lúc làm sinh viên trao đổi ở trường đại học Đài Loan sao?’
‘Đúng vậy! Ông à, chuyện này không thể để mặc cho Quý Dương làm gì thì làm được, con trai rõ ràng đã bị Sầm Tử Tranh gì đó mê hoặc rồi!’ Trình Thiến Tây vẻ mặt lo lắng nói.
Cung Doãn Thần không nói gì thêm nhưng trong ánh mắt lại lộ ra một tia âm trầm như đã biết điều gì đó.
Ngải Ân Hà thấy vậy trên mặt lộ ra một vẻ xảo trá, vẻ trầm mặc của Cung Doãn Thần khiến trong lòng cô dậy lên một nỗi bất an, vì vậy cô vội bước đến, nở một nụ cười khổ sở, nhỏ giọng nói: ‘Bác gái, xin bác đừng nóng vội, riêng về chuyện này con cũng không rõ ràng lắm. Hay là bác để con thử tìm hiểu tình hình hư thực ra sao trước. Bác đừng vội tức giận, được không?’
Trình Thiến Tây nghe Ngải Ân Hà nói vậy cũng chỉ đành gật đầu.
***
Phòng làm việc của Leila.
Giữa trưa ánh mặt trời thật nóng bức, Sầm Tử Tranh cảm thấy có một điều gì đó không bình thường đang ập đến với cô nhất là khi cô bước chân vào phòng làm việc thì cảm giác bất an này càng như sóng triều cuộn đến.
Trước tiên là ở ngoài cửa có thêm sáu người vệ sĩ, sau đó là thêm hơn mười công nhân vận chuyển đang bận rộn chuyển dời những mô hình người mẫu trong phòng làm việc còn tất cả nhân viên trong phòng làm việc ai nấy đều mặt mày vui như Tết đứng yên nhìn những người kia làm việc.
‘Các người là ai? Vì sao lại dọn đồ đạc của chúng tôi? Này, đứng lại, đây là phòng làm việc của tôi mà!’
Khi thấy một công nhân vận chuyển bước về phía phòng làm việc của Sầm Tử Tranh, cô nhịn không nổi nữa, quát to một tiếng.
Ánh mắt của các đồng nghiệp lúc này mới chuyển hướng về phía Sầm Tử Tranh đang đứng ở cửa, nhìn thấy cô, nụ cười trên mặt họ càng thêm rạng rỡ.
‘Leila, rốt cuộc cô cũng đến rồi. Xem ra lần này buổi công bố sản phẩm của chúng ta rất thành công, cô xem, chúng ta sắp được chuyển đến chỗ mới rồi!’ Một nhà thiết kế làm việc dưới tay cô hào hứng nói.
‘Chuyển đi? Chúng ta chuyển đi đâu? Với lại những người này là ai? Mọi người sao lại để cho những người lạ tùy tiện tiến vào còn tự tiện chuyển đồ đạc của chúng ta nữa chứ?’ Sầm Tử Tranh bất mãn nói, đôi mày xinh đẹp cũng nhíu lại.
Biểu tình trên mặt cô lúc này khiến cho đồng nghiệp rấ nghi hoặc, một nhân viên kế toán lên tiếng hỏi: ‘Sao vậy? Chị không xem tin tức hôm nay sao?’
Sầm Tử Tranh lúc này so với họ càng nghi hoặc: ‘Tin tức? Tin tức gì?’
Không biết vì sao nỗi bất an kia lại cuồn cuộn dâng trong lòng cô, cô cảm thấy sức lực toàn thân dần rút hết.
Lúc này Alina đi đến trước mặt Sầm Tử Tranh, cô lộ chút khó xử nhìn cô sau đó cầm lấy điều khiển từ xa bật TV lên.
‘Biết chị chắc chưa xem nên em lưu bản tin này lại, chị xem trước rồi nói sau!’
Màn hình dần sáng lên, vừa thoạt nhìn Sầm Tử Tranh đã giật mình, đây là tin tức về buổi họp báo sáng nay của Cung thị.
Phòng họp cấp cao của Cung thị tài phiệt có quy mô hơn 300 mét vuông, thừa sức để tổ chức một cuộc họp báo long trọng. Tham gia họp báo lần này có hơm một trăm cơ quan truyền thông, máy chụp ảnh không ngừng lóe sáng chụp Cung Quý Dương đang ở ngồi ở vị trí chủ tọa.
Khi những hình ảnh này lướt qua mắt Sầm Tử Tranh, cô cảm thấy cơ hồ hít thở không thông, hoàn toàn không nghe lọt tai giọng nói đĩnh đạc của Cung Quý Dương cho đến khi một câu nói của hắn lọt vào tai cô …
‘Từ hôm nay, Cung thị sẽ bắt đầu thu mua toàn bộ những dòng sản phẩm thuộc về thương hiệu Leila, bao gồm cả Leila-J, dòng sản phẩm cao cấp vừa được Leila tung ra thị trường, chính thức trở thành người nắm quyền cao nhất của thương hiệu này!’
Sầm Tử Tranh giống như bị sét đánh, nhất thời cả người mềm nhũn ngã nhào trên ghế, mắt vẫn không rời khỏi người đàn ông đang cười như ác ma trên màn hình, giờ phút này cô cảm thấy một nỗi đau tê tâm liệt phế xuyên qua người!
Quả nhiên, hắn không nói đùa. Không ngờ chỉ cách có một buổi tối mà hắn đã làm được nhiều việc thế này!
Nhìn gương mặt tuấn tú đến khiến người ta ngạt thở kia đang đĩnh đạc tuyên bố quyết định thu mua Leila, Sầm Tử Tranh rốt cuộc đã hiểu, người đàn ông trong màn hình kia sớm đã không còn là anh sinh viên trao đổi tám năm trước nữa. Tám năm sau hắn đã thực sự trở thành một người đàn ông bản lĩnh, quyết đoán, dám nói dám làm, người dám đối đầu với hắn sẽ nếm phải thống khổ vô hạn.
‘Cung tiên sinh, theo tin nhận được người sáng lập Leila vốn định hợp tác với nhà thiết kế Sun để thâm nhập thị trường thời trang nam, không biết quyết định thu mua Leila của Cung thị hôm nay có phải mang ý làm lũng đoạn thị trường không?’ Trong TV truyền đến giọng của một ký giả.
‘Anh nhầm rồi. Thương hiệu Leila vẫn sẽ hợp tác với nhà thiết kế Sun, không chỉ như thế, tôi sẽ rót thêm nguồn vốn để hỗ trợ cho việc hợp tác giữa hai bên tiến hành càng thêm thuận lợi!’ Giọng nói trầm thấp của Cung Quý Dương vang lên trả lời cho câu hỏi kia.
Sầm Tử Tranh chợt ngẩng đầu nhìn lên màn hình, trái tim bởi vì câu nói kia của hắn mà run lên … Cung Quý Dương rốt cuộc định làm gì đây?
Danh sách chương