Tuyền trợn tròn mắt khi nhìn thấy sợi dây chuyền mà cô gái đó đeo. Suy nghĩ một lúc thì cô hỏi:
- Sợi dây chuyền đó là của a... À rế... cô ấy đi đâu rồi?- Lúc Tuyền ngẩng mặt lên khi cô gái đó đã biến mất không một chút dấu vết, cô nhìn quanh thì phát hiện sợi dây chuyền lúc nãy cô gái đó đeo đang nằm dưới đất. " Không lẽ người lúc nãy là chị dâu mình sao? Nhìn có vẻ được đấy, nhưng nói thật thì không phải đẹp nghiêng nước nghiêng thành như mình nghĩ. Haizzz... thật đáng thất vọng..." nói xong cô cầm sợi dây chuyền lên rồi cô nhìn nó thật kĩ sau đó cô bỏ sợi dây vào túi xách vào đi về nhà hắn
Một lúc sau....
Một chàng trai có mái tóc vàng kim ( không nhuộm nha) bước vào
- Wao.... từ trước đến giờ mình chưa bao giờ nhìn thấy cánh đồng nào đẹp như vậy cả- nói xong, cậu lấy máy ảnh ra và chụp. Từ xa, có một người con gái bước vào... cô gái ấy có mái tóc mày nâu, đôi mắt shappire tím trong vô cùng đẹp và bí ẩn. Có cảm giác như có ai đến gần... cậu quay đầu lại thì bắt gặp một cô gái có khuôn mặt đẹp như thiên thần
Cô gái đó lấy máy ra, gọi cho ai đó
- "Tìm được sợi dây chuyền chưa, Anna?"- đầu dây bên kia
- Chưa, lúc nãy chị đứng ở đâu? - " Ở gần ngôi nhà kín đấy, cho chị xin lỗi nha"
- Vâng, mà lúc nãy chị có nói chuyện với ai không?
- " Ưm... để chị nhớ xem.... a... chị có nói chuyện với một cô gái bằng tuổi em đấy, hình như là Vương Minh Tuyền thì phải"
- Vương Minh Tuyền? Em gái thất lạc của Joyce sao?- cô gái đó mở tròn mắt
- "Đúng vậy, à... chị phải đi dự cuộc họp ngay bây giờ, thôi nhé"
- Vâng- nói xong cô gái đó cúp máy, cô nhìn quanh cánh đồng, bỗng cô mỉm cười làm cho ai đó đỏ mặt, đã bao năm rồi cô không gặp cánh đồng này nhỉ? 2 thì phải. 2 năm mà sao giống 12 năm thế? Cánh đồng này đã khác xưa rất nhiều, 2 năm trước nó chỉ là một cánh đồng bình thường thôi... thế mà bây giờ.... Đang cười thì cô phát hiện ra sự có mặt cười của ai đó... thấy cô gái đó cứ nhìn mình, chàng trai nói
- Chào
-....- cô gái đó không nói gì, chỉ gật nhẹ đầu một cái
- Cô tên gì?
- Lạp Quỳnh Dao, cứ gọi là Dao Dao- cô trả lời, mắt nhìn thẳng vào mắt anh, làm anh có chút bối rối
- Tôi là Hạ Chi Dương, rất vui được gặp cô
- Tôi cũng vậy, thôi, bây giờ cũng không còn sớm, tôi về trước đây, tạm biệt- nói rồi Dao Dao chạy đi, anh nhìn theo bóng của Dao Dao, môi khẽ mỉm cười nhẹ, nói nhỏ:
- Nếu có duyên... thì mong chúng ta có ngày gặp lại- rồi anh cũng ra về
------------------------------
Nhà hắn
Ping pong....ping pong
Dao Dao đứng trước nhà hắn, nhấn chuông, ngôi nhà này... nó đã từng sống ở đây vào 2 năm trước, nó là chủ nhưng chỉ của hai năm trước mà thôi, bây giờ nó là khách rồi. Nó muốn... ngôi nhà này sẽ là ngôi nhà của nó thêm một lần nữa và nó cũng muốn... được hắn yêu thêm một lần nữa
Được một lúc sau khi bấm chuông, Tuyền chạy ra, hỏi
- Cậu cần gì?
- Cho hỏi... lúc nãy cậu có đến cánh đồng oải hương... phải không?- nó hỏi, lúc giọng nó vừa cất lên, không hiểu sao tim Tuyền đập thình thịch
- Đúng vậy...có chuyện gì sao?
- Chị của tôi có làm rơi một sợi dây chuyền... không biết cậu có thấy không?
- AAAA, sợi dây chuyền đó sao?! Có... cậu vào nhà đi... tôi đi lấy nó cho cậu- Tuyền mời nó vào nhà, dù sao nó cũng chưa gặp lại ngôi nhà này 2 năm rồi nên đi theo Tuyền vào nhà
- Cậu ngồi đây... chờ tôi đi lấy- nói rồi, Tuyền chạy đi. Nó ngồi xuống, gỡ kính ra để lộ đôi mắt Saphirre tím trông thật quyến rũ. Chiếc mũ cũng được lấy xuống làm lộ mái tóc màu nâu được bối lên cao. Nó thả tóc xuống, tóc nó dài ngang vai, trông rất đẹp a~
Tuyền từ phòng đi xuống, từ cầu thang nhìn xuống, cô thấy người con gái trong thật quý phái, thanh lịch lúc nãy đi đâu mất, thay vào đó là một cô gái trẻ trung, năng động. Còn một điều đặc biệt nữa, cô gái này cô một đôi mắt màu Saphirre tím y như cô gái mà cô đã gặp ở cánh đồng oải hương. Nhưng khi nhìn vào mắt của cô gái này... thật sự rất bí ẩn. Nó như xoáy sâu vào mắt của người khác làm họ có chút gì đó bối rối
- Đe... Đẹp quá!!- cô lắp bắp
- Hửm? Cậu nói gì?- nó hỏi
- A... à không.... không có gì đâu
- Ừm... có thể cho tôi lấy lại sơi dây chuyền đó không?
- À.. được chứ, mà đây là dây chuyền của cậu hả?
- Đúng vậy-câu trả lời của nó khiến Tuyền sững người, vậy người lúc này không phải là người mà anh cô yêu sao? Anh cô yêu cô gái đang đứng trước mặt cô? Nhưng chắc gì đã là đúng....?!
- Cậu được người khác tặng?
- Không... là tôi tự thiết kế và anh trai của cậu... cũng có một sợi- nói xong, nó nở nụ cười tinh nghịch nhìn Tuyền
- Vậy không lẽ... cậu là...
- Đúng vậy... tôi là Nguyễn Hàn Thiên Băng.... nhưng đó chỉ là cái tên của 2 năm về trước mà thôi... bây giờ tôi là Lạp Quỳnh Dao
- Chúng ta làm bạn... được không?- Tuyền hỏi
- Được chứ... nhưng về bí mật này... chỉ có chị và em biết thôi nha!- nó nói
- Uk
Nó đứng dậy, đi ra cửa, lúc định ra về, nó quay lại nói với Tuyền
- Sau này chúng là người một nhà... nên hãy đôi cách xưng hô nhé
- Vâng- Tuyền nói trông sự vui sướng, trước giờ cô chưa bao giờ gọi ai là chị dâu và lần này chị dâu của cô còn là một người rất đẹp nên phải vui là đúng rồi
-------------------------
Nó đi đến tập đoàn của hắn, nó cũng không hẳn là bất ngờ trước vẻ nguy nga, tráng lệ của tập đoàn này cho lắm vì nó biết chắc tập đoàn của hắn sẽ như vậy rồi
Nó lấy máy ra xem đồng hồ, còn 5' nữa là bắt đầu cuộc họp, nó đi lên phòng họp. Cuộc họp lần này vô cùng quan trọng. 5 tập đoàn lớn nhất TG ở phía Bắc đều bị người khác đột nhập vào công ty để lấy đi hàng tỷ USD, còn có hacker làm xóa rất nhiều dữ liệu quan trọng. Nên cuộc họp hôm nay được mở ra nhằm liên kết ngũ chủ tịch của 5 tập đoàn này lại để đưa ra biện pháp phòng chóng
Phòng họp
Nó mở cửa bước vào, khuôn mặt của nó được che đi bởi một chiếc mặt nạ kim cương màu vàng, mái tóc được xõa ra, môi được đánh một chút son dưỡng. Nó bước vào chỗ, nhìn quanh... khẽ gật đầu, nói:
- Đã đủ người rồi, bắt đầu cuộc họp thôi- nó nói, trong phòng này có 4 người con trai, duy chỉ nó là con gái nên được ưu tiên ngồi đầu bàn như người đứng đầu
- Ừm, như mọi người đã thấy, gần đây, số lượng nhân viên xin vào làm ở tập đoàn của chúng ta rất đông, chúng ta không thể biết được... ai là thù, vậy nên... bắt buộc người đó phải nộp thông tin một cách đầy đủ nhất và phải điều tra lí lịch của nguời đó thật rõ. Còn về hacker, hiện tại... những biện pháp của 5 tập đoàn chúng ta đưa ra đều bất khả thi, hacker đó làm cho những dữ liệu của chúng ta bị một con virus ăn sạch, ngay cả những thứ có bảo mật cao, nó cũng có thể xâm nhập được... vậy bây giờ... trong tất cả 4 người ở đây... có ai có biện pháp gì để ngăn chặn không?- Trác Nhất Dương- chủ tịch tập đoàn Dương thị đứng thứ 3 TG nói
- Tất cả mọi người chúng ta ở đây đều là những hacker chuyên nghiệp vì vậy theo tôi về những phần thông tin của tập đoàn, chúng ta không nên giao cho người khác nắm giữ mà tự chúng ta phải giữ, chưa chắc đã là một hacker của tập đoàn khác cài vào, cũng có thể là nhân viên của tập đoàn chúng ta, vì vậy... chúng ta không nên để lộ thông tin của tập đoàn ra ngoài- Đinh Kiến Quốc nói- chủ tịch tập đoàn Đinh Thị đứng thứ 4 thế giới nói
- Chắc chắn là vậy rồi... nhưng... thông tin mà chúng ta giữ chắc gì chỉ có mình chúng ta biết, có thể những người thân cận của chúng ta trong công ti cũng là một tay sai của kẻ thù thì sao? Nếu họ biết... thì kẻ thù biết. Nên chúng ta phải đuổi việc hết những kẻ không có tài năng ngay lập tức. Chọn những người thân hoặc những người chúng ta tuyệt đối tin tưởng và giao cho họ nhiệm vụ bảo vệ bảo mật của tập đoàn- Hạ Chi Dương ( chàng trai mà nó gặp ở cánh đồng oải hương đấy)- chủ tịch tập đoàn Hạ Dương đứng thứ 2 thế giới nói
- Ừm- Vương Minh Hải (Hắn)- chủ tịch tập đoàn TFH đứng đầu thế giới nói
- Không ý kiến- Lạp Quỳnh Dao (Nó)- chủ tịch tập đoàn HTF đứng ngang hàng với tập đoàn của hắn
- Vậy cuộc họp đến đây kết thúc nha- Trác Nhất Dương nói
- Được, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên chúng ta tập hợp đông đủ ngũ chủ tịch nên tôi nghĩ chúng ta nên đi ăn, vừa ăn vừa nói chuyện để hiểu rõ nhau hơn, được không?- Hạ Chi Dương nói
- Được thôi, nhưng trước tiên, chúng ta phải được nhìn thấy mặt nhau đã chứ- Đinh Kiến Quốc nói
- Ok- đồng loạt mọi người tháo mặt nạ ra, hắn trợn tròn mắt nhìn nó....
-------------------------------
Tập đoàn của hắn, nó, Chi Dương, Nhất Dương, Kiến Quốc là top 5 tập đoàn lớn nhất TG phía Bắc
Tập đoàn của cô, nhỏ, Shara, Mei, Bun là top 5 tập đoàn lớn nhất TG phía Nam
Tập đoàn anh, cậu, Gin, Jone, James là top 5 tập đoàn lớn nhất TG phía Tây
Tập đoàn Vy, Phong, Minh Hằng, Khiêm, Chi Chi là top 5 tập đoàn lớn nhất TG phía Đông
- Sợi dây chuyền đó là của a... À rế... cô ấy đi đâu rồi?- Lúc Tuyền ngẩng mặt lên khi cô gái đó đã biến mất không một chút dấu vết, cô nhìn quanh thì phát hiện sợi dây chuyền lúc nãy cô gái đó đeo đang nằm dưới đất. " Không lẽ người lúc nãy là chị dâu mình sao? Nhìn có vẻ được đấy, nhưng nói thật thì không phải đẹp nghiêng nước nghiêng thành như mình nghĩ. Haizzz... thật đáng thất vọng..." nói xong cô cầm sợi dây chuyền lên rồi cô nhìn nó thật kĩ sau đó cô bỏ sợi dây vào túi xách vào đi về nhà hắn
Một lúc sau....
Một chàng trai có mái tóc vàng kim ( không nhuộm nha) bước vào
- Wao.... từ trước đến giờ mình chưa bao giờ nhìn thấy cánh đồng nào đẹp như vậy cả- nói xong, cậu lấy máy ảnh ra và chụp. Từ xa, có một người con gái bước vào... cô gái ấy có mái tóc mày nâu, đôi mắt shappire tím trong vô cùng đẹp và bí ẩn. Có cảm giác như có ai đến gần... cậu quay đầu lại thì bắt gặp một cô gái có khuôn mặt đẹp như thiên thần
Cô gái đó lấy máy ra, gọi cho ai đó
- "Tìm được sợi dây chuyền chưa, Anna?"- đầu dây bên kia
- Chưa, lúc nãy chị đứng ở đâu? - " Ở gần ngôi nhà kín đấy, cho chị xin lỗi nha"
- Vâng, mà lúc nãy chị có nói chuyện với ai không?
- " Ưm... để chị nhớ xem.... a... chị có nói chuyện với một cô gái bằng tuổi em đấy, hình như là Vương Minh Tuyền thì phải"
- Vương Minh Tuyền? Em gái thất lạc của Joyce sao?- cô gái đó mở tròn mắt
- "Đúng vậy, à... chị phải đi dự cuộc họp ngay bây giờ, thôi nhé"
- Vâng- nói xong cô gái đó cúp máy, cô nhìn quanh cánh đồng, bỗng cô mỉm cười làm cho ai đó đỏ mặt, đã bao năm rồi cô không gặp cánh đồng này nhỉ? 2 thì phải. 2 năm mà sao giống 12 năm thế? Cánh đồng này đã khác xưa rất nhiều, 2 năm trước nó chỉ là một cánh đồng bình thường thôi... thế mà bây giờ.... Đang cười thì cô phát hiện ra sự có mặt cười của ai đó... thấy cô gái đó cứ nhìn mình, chàng trai nói
- Chào
-....- cô gái đó không nói gì, chỉ gật nhẹ đầu một cái
- Cô tên gì?
- Lạp Quỳnh Dao, cứ gọi là Dao Dao- cô trả lời, mắt nhìn thẳng vào mắt anh, làm anh có chút bối rối
- Tôi là Hạ Chi Dương, rất vui được gặp cô
- Tôi cũng vậy, thôi, bây giờ cũng không còn sớm, tôi về trước đây, tạm biệt- nói rồi Dao Dao chạy đi, anh nhìn theo bóng của Dao Dao, môi khẽ mỉm cười nhẹ, nói nhỏ:
- Nếu có duyên... thì mong chúng ta có ngày gặp lại- rồi anh cũng ra về
------------------------------
Nhà hắn
Ping pong....ping pong
Dao Dao đứng trước nhà hắn, nhấn chuông, ngôi nhà này... nó đã từng sống ở đây vào 2 năm trước, nó là chủ nhưng chỉ của hai năm trước mà thôi, bây giờ nó là khách rồi. Nó muốn... ngôi nhà này sẽ là ngôi nhà của nó thêm một lần nữa và nó cũng muốn... được hắn yêu thêm một lần nữa
Được một lúc sau khi bấm chuông, Tuyền chạy ra, hỏi
- Cậu cần gì?
- Cho hỏi... lúc nãy cậu có đến cánh đồng oải hương... phải không?- nó hỏi, lúc giọng nó vừa cất lên, không hiểu sao tim Tuyền đập thình thịch
- Đúng vậy...có chuyện gì sao?
- Chị của tôi có làm rơi một sợi dây chuyền... không biết cậu có thấy không?
- AAAA, sợi dây chuyền đó sao?! Có... cậu vào nhà đi... tôi đi lấy nó cho cậu- Tuyền mời nó vào nhà, dù sao nó cũng chưa gặp lại ngôi nhà này 2 năm rồi nên đi theo Tuyền vào nhà
- Cậu ngồi đây... chờ tôi đi lấy- nói rồi, Tuyền chạy đi. Nó ngồi xuống, gỡ kính ra để lộ đôi mắt Saphirre tím trông thật quyến rũ. Chiếc mũ cũng được lấy xuống làm lộ mái tóc màu nâu được bối lên cao. Nó thả tóc xuống, tóc nó dài ngang vai, trông rất đẹp a~
Tuyền từ phòng đi xuống, từ cầu thang nhìn xuống, cô thấy người con gái trong thật quý phái, thanh lịch lúc nãy đi đâu mất, thay vào đó là một cô gái trẻ trung, năng động. Còn một điều đặc biệt nữa, cô gái này cô một đôi mắt màu Saphirre tím y như cô gái mà cô đã gặp ở cánh đồng oải hương. Nhưng khi nhìn vào mắt của cô gái này... thật sự rất bí ẩn. Nó như xoáy sâu vào mắt của người khác làm họ có chút gì đó bối rối
- Đe... Đẹp quá!!- cô lắp bắp
- Hửm? Cậu nói gì?- nó hỏi
- A... à không.... không có gì đâu
- Ừm... có thể cho tôi lấy lại sơi dây chuyền đó không?
- À.. được chứ, mà đây là dây chuyền của cậu hả?
- Đúng vậy-câu trả lời của nó khiến Tuyền sững người, vậy người lúc này không phải là người mà anh cô yêu sao? Anh cô yêu cô gái đang đứng trước mặt cô? Nhưng chắc gì đã là đúng....?!
- Cậu được người khác tặng?
- Không... là tôi tự thiết kế và anh trai của cậu... cũng có một sợi- nói xong, nó nở nụ cười tinh nghịch nhìn Tuyền
- Vậy không lẽ... cậu là...
- Đúng vậy... tôi là Nguyễn Hàn Thiên Băng.... nhưng đó chỉ là cái tên của 2 năm về trước mà thôi... bây giờ tôi là Lạp Quỳnh Dao
- Chúng ta làm bạn... được không?- Tuyền hỏi
- Được chứ... nhưng về bí mật này... chỉ có chị và em biết thôi nha!- nó nói
- Uk
Nó đứng dậy, đi ra cửa, lúc định ra về, nó quay lại nói với Tuyền
- Sau này chúng là người một nhà... nên hãy đôi cách xưng hô nhé
- Vâng- Tuyền nói trông sự vui sướng, trước giờ cô chưa bao giờ gọi ai là chị dâu và lần này chị dâu của cô còn là một người rất đẹp nên phải vui là đúng rồi
-------------------------
Nó đi đến tập đoàn của hắn, nó cũng không hẳn là bất ngờ trước vẻ nguy nga, tráng lệ của tập đoàn này cho lắm vì nó biết chắc tập đoàn của hắn sẽ như vậy rồi
Nó lấy máy ra xem đồng hồ, còn 5' nữa là bắt đầu cuộc họp, nó đi lên phòng họp. Cuộc họp lần này vô cùng quan trọng. 5 tập đoàn lớn nhất TG ở phía Bắc đều bị người khác đột nhập vào công ty để lấy đi hàng tỷ USD, còn có hacker làm xóa rất nhiều dữ liệu quan trọng. Nên cuộc họp hôm nay được mở ra nhằm liên kết ngũ chủ tịch của 5 tập đoàn này lại để đưa ra biện pháp phòng chóng
Phòng họp
Nó mở cửa bước vào, khuôn mặt của nó được che đi bởi một chiếc mặt nạ kim cương màu vàng, mái tóc được xõa ra, môi được đánh một chút son dưỡng. Nó bước vào chỗ, nhìn quanh... khẽ gật đầu, nói:
- Đã đủ người rồi, bắt đầu cuộc họp thôi- nó nói, trong phòng này có 4 người con trai, duy chỉ nó là con gái nên được ưu tiên ngồi đầu bàn như người đứng đầu
- Ừm, như mọi người đã thấy, gần đây, số lượng nhân viên xin vào làm ở tập đoàn của chúng ta rất đông, chúng ta không thể biết được... ai là thù, vậy nên... bắt buộc người đó phải nộp thông tin một cách đầy đủ nhất và phải điều tra lí lịch của nguời đó thật rõ. Còn về hacker, hiện tại... những biện pháp của 5 tập đoàn chúng ta đưa ra đều bất khả thi, hacker đó làm cho những dữ liệu của chúng ta bị một con virus ăn sạch, ngay cả những thứ có bảo mật cao, nó cũng có thể xâm nhập được... vậy bây giờ... trong tất cả 4 người ở đây... có ai có biện pháp gì để ngăn chặn không?- Trác Nhất Dương- chủ tịch tập đoàn Dương thị đứng thứ 3 TG nói
- Tất cả mọi người chúng ta ở đây đều là những hacker chuyên nghiệp vì vậy theo tôi về những phần thông tin của tập đoàn, chúng ta không nên giao cho người khác nắm giữ mà tự chúng ta phải giữ, chưa chắc đã là một hacker của tập đoàn khác cài vào, cũng có thể là nhân viên của tập đoàn chúng ta, vì vậy... chúng ta không nên để lộ thông tin của tập đoàn ra ngoài- Đinh Kiến Quốc nói- chủ tịch tập đoàn Đinh Thị đứng thứ 4 thế giới nói
- Chắc chắn là vậy rồi... nhưng... thông tin mà chúng ta giữ chắc gì chỉ có mình chúng ta biết, có thể những người thân cận của chúng ta trong công ti cũng là một tay sai của kẻ thù thì sao? Nếu họ biết... thì kẻ thù biết. Nên chúng ta phải đuổi việc hết những kẻ không có tài năng ngay lập tức. Chọn những người thân hoặc những người chúng ta tuyệt đối tin tưởng và giao cho họ nhiệm vụ bảo vệ bảo mật của tập đoàn- Hạ Chi Dương ( chàng trai mà nó gặp ở cánh đồng oải hương đấy)- chủ tịch tập đoàn Hạ Dương đứng thứ 2 thế giới nói
- Ừm- Vương Minh Hải (Hắn)- chủ tịch tập đoàn TFH đứng đầu thế giới nói
- Không ý kiến- Lạp Quỳnh Dao (Nó)- chủ tịch tập đoàn HTF đứng ngang hàng với tập đoàn của hắn
- Vậy cuộc họp đến đây kết thúc nha- Trác Nhất Dương nói
- Được, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên chúng ta tập hợp đông đủ ngũ chủ tịch nên tôi nghĩ chúng ta nên đi ăn, vừa ăn vừa nói chuyện để hiểu rõ nhau hơn, được không?- Hạ Chi Dương nói
- Được thôi, nhưng trước tiên, chúng ta phải được nhìn thấy mặt nhau đã chứ- Đinh Kiến Quốc nói
- Ok- đồng loạt mọi người tháo mặt nạ ra, hắn trợn tròn mắt nhìn nó....
-------------------------------
Tập đoàn của hắn, nó, Chi Dương, Nhất Dương, Kiến Quốc là top 5 tập đoàn lớn nhất TG phía Bắc
Tập đoàn của cô, nhỏ, Shara, Mei, Bun là top 5 tập đoàn lớn nhất TG phía Nam
Tập đoàn anh, cậu, Gin, Jone, James là top 5 tập đoàn lớn nhất TG phía Tây
Tập đoàn Vy, Phong, Minh Hằng, Khiêm, Chi Chi là top 5 tập đoàn lớn nhất TG phía Đông
Danh sách chương