Cuộc chiến kéo co giữa em và Dịch Tấn diễn ra một thời gian dài. Anh ta bắt đầu không tin em đã có người khác, sau đó lại cho rằng em và anh ta vẫn còn quan hệ hôn nhân, ít nhất có thể có cơ hội cứu vãn và bù đắp.

Em chỉ thấy ghê tởm mới không thèm để mắt đến anh ta.

Mãi đến cuối năm ngoái anh ta mới thực sự từ bỏ rồi tìm một bạn gái mới, trông rất giống tôi, khiến tôi thấy ghê tởm đến nỗi không ăn nổi cơm.

Bản chất anh ta chỉ yêu bản thân mình, yêu nhất chính là bản thân mình, sẽ có đủ mọi cách để làm mình vui.

Có lẽ là sưu tầm tem quá vui vẻ nên một thời gian trước, Dịch Tấn đã bị phát hiện mắc một căn bệnh không tốt.

Cho đến tận hôm nay, em mới cảm thấy cuộc sống thật tươi đẹp, thực sự có cảm giác như bắt đầu một cuộc sống mới.

Chị gái, em rất nhớ chị, đôi khi em cảm thấy khoảng thời gian chị xuất hiện trong tâm trí em là một giấc mơ.

Em viết bức thư này cho chị, muốn nói với chị rằng em đã làm được những gì chị yêu cầu em lúc trước.

Sống thật tốt, nếu môi trường không tốt thì hãy thay đổi môi trường, nếu những người xung quanh không tốt thì hãy thay đổi những người xung quanh.

Sự đánh giá của người khác không phải là tiêu chuẩn để mình tồn tại.

Trong mối quan hệ thân mật, đừng bao giờ đặt mình vào vị trí thấp hơn người khác.

Từ chối mọi sự bạo hành và ràng buộc nhân danh tình yêu.

Đừng bao giờ vì người khác mà từ bỏ chính mình, coi cái c.h.ế.t là sự trả thù đối với người khác.

Chúng ta đều là những người tuyệt vời nhất, xứng đáng với mọi ngày mai tươi đẹp.

Chị gái, nếu chị thấy em làm tốt, tối nay hãy ôm em trong mơ nhé.]

Phần ngoại truyện

Tôi là Cam Hạnh, là một bạch nguyệt quang c.h.ế.t sớm trong một tác phẩm văn học.

Còn cô em gái xui xẻo của tôi là nữ chính trong cuốn sách này, từ khi sinh ra đã cha không yêu, mẹ không thương.

Vì cuộc hôn nhân thất bại của mình, mẹ tôi vô cùng căm hận người chồng cũ tệ bạc. Lúc ly hôn, người cha tệ bạc của tôi vốn không muốn nuôi một đứa con nào.

Để chọc tức ông ta, mẹ tôi đã nhét đứa con gái út sang đó.

Gã đàn ông tệ bạc bận rộn mở ra cuộc sống mới, làm sao có thời gian quản con cái?

Có một thời gian, sau khi ông ta có bạn gái mới, thường xuyên đưa Cam Nguyện đi chụp ảnh gia đình để chọc tức mẹ tôi.

Sau này, Cam Nguyện hoàn toàn bị ném cho ông bà nội chăm sóc. Khi tôi đến thăm con bé, mỗi lần chia tay, con bé đều khóc thảm thiết, ỏ trong điện thoại tủi thân hỏi tôi bao giờ mới được về nhà.

Tôi rất thương em gái, nó không được ai thương, cũng không được ai yêu, giá như tôi có thể lớn hơn nó vài tuổi, tôi có thể tự nuôi nó.

Cam Nguyện tám tuổi mới được về nhà, vì phải đi học tiểu học.

Càng lớn, con bé càng giống cha tôi. Tôi có thể nhận ra mẹ không thích khuôn mặt của con bé. Cam Nguyện cũng nhận ra, vì vậy con bé cố tình làm đủ mọi chuyện để lấy lòng mẹ.

Trong nhà còn có một tên bá vương nhỏ là Cam Dục. Trước khi Cam Nguyện về nhà, nó là đứa trẻ duy nhất được cưng chiều, sau khi Cam Nguyện về nhà, những đứa trẻ có độ tuổi gần nhau thường xuyên xảy ra tranh chấp.

Đôi khi cãi nhau sẽ mách mẹ, mà mẹ tôi thiên vị Cam Dục, còn tôi thì thương em gái.

Cam Nguyện là người có tính cách nịnh nọt, người khác đối xử tốt với con bé một chút, con bé liền muốn báo đáp gấp trăm gấp nghìn lần. Khi có chuyện gì xảy ra, phản ứng đầu tiên của con bé là tự trách mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện