Kỳ thực hắn cũng không biết, Tam âm tích phủ mang tên gọi “Tam âm” nhưng trên thực tế khi hắn sử dụng đạo thiên âm thứ nhất chính là để hình thành nên Yêu phủ. Điểm này rất giống với Bàn Cổ sử dụng Khai thiên thần phủ, phá vỡ hỗn độn, hình thành thiên địa. Nhưng Yêu Phủ tại thời điểm nguyên thủy này, yếu ớt tự như trứng mỏng.
Nếu không có sự tác động của hắn, Yêu Phủ sẽ không chịu được áp lực của đám Hôi mông chi khí kia, rốt lại lần nữa bị phá diệt. Cho nên mới có đạo thiên âm thứ hai, khiến cho Yêu Phủ trở lên vững chắc ổn định, chính thức lột xác.
Trên thực tế sau khi chấn động ra đạo thiên âm thứ hai, Yêu Phủ đã chính thức được tạo thành . Nếu như không chấn động ra đạo thiên âm thứ ba cũng không nảy sinh ra chuyện tình đáng tiếc gì.
Bất quá, Tam âm tích phủ, sở dĩ tồn tại ba đạo thiên âm chính là có lý lẽ của hắn. Điều này Đế Thích Thiên cũng không rõ ràng lắm.
Liên tiếp chấn động hai đạo thiên âm, linh hồn thống khổ tột cùng, kèm theo lực lượng tiêu hao gần hết khiến cho Đế Thích Thiên lâm vào tình trạng nửa mê man. Có thể chống cự đến tận bây giờ đều là một thân ý chí siêu cường của hắn.
"Không được, ta nhất định không thể cứ thế ngủ say. Đạo thiên tâm thứ ba ta còn chưa chấn động, Yêu Phủ còn chưa được hoàn mỹ. Cả đời ta chỉ sợ không còn cơ hội như vậy…Nhật định phải chấn ra đạo thiên âm thứ ba!... "
Trong cơn mê man, Đế Thích Thiên chợt khôi phục lại một tia thần trí. Nếu mở Yêu Phủ mà không hoàn mỹ, coi như con đường tu yêu đã bị phế bỏ.
Từ khi bắt đầu tu yêu, loại cảm giác nắm giữ được lực lượng cường đại khiến hắn như đắm chìm trong đó. Hắn không cam lòng trở thành một đầu lão hổ tầm thường, vô ưu vô lo, cứ thế mà sống đến khi trở thành một bãi đất vàng. Hắn muốn cường đại, không ngừng cường đại. Cứu Bạch Hổ mụ mụ chỉ là một nguyên nhân mà thôi, bản thân hắn lại rất mong chờ xem, bước đến cực hạn cường giả thì rốt cuộc sẽ đến đâu? Yêu Phủ chính là nấc thang đầu tiên trên con đường trở thành cường giả của hắn. Ngay cả điểm này cũng không vượt qua được, sau này còn đi cái gì nữa?
Dựa vào ý chí siêu cường, hắn cố gắng nhắc nhở bản thân phải tỉnh lại… Trong đầu không ngừng tranh đấu với dục vọng buông thả của chính mình.
Đáng tiếc, hắn thật sự là quá mỏi mệt. Với năng lực của hắn, chấn động ra hai đạo thiên âm đã gần như cực hạn rồi.
Tâm thần hắn lại bắt đầu trầm luân, rơi vào dục vọng buông thả…
Đúng lúc này, dị biến diễn ra.
Ngọc phôi thần bí tựa hồ cũng cảm giác được ý chí mãnh liệt của hắn, chấp niệm thủy chung không buông thả, ầm ầm rung động.
Từng sợi bạch quan giống như thủy triều hướng bốn phía tóe ra, trong nháy mắt sơn động ảm đạm chợt sáng như ban ngày. Ngọc quang nhu hòa, soi sáng từng cành cây kẽ đá.
Bất quá ngọc quang cũng không duy trì lâu, mà dần dần thu liễm lại. Cùng lúc đó, một cỗ lực lượng khổng lồ từ trong ngọc phôi cuồn cuộn chảy vào người Đế Thích Thiên, hướng thẳng đến trái tim hắn.
Trái tim không ngừng rung động, mãnh liệt nảy nên như muốn phá tan lồng ngực hắn. Thiên địa nguyên khí, yêu lực, sức mạnh thần bí của Ngọc phôi trong chớp mắt bị nó thôn phệ sạch sẽ.
Trên đỉnh của Yêu phủ, hiện lên một đoàn ngọc quang chói mắt, nhanh chóng tràn vào.
"A! !"
Đế Thích Thiên vốn dĩ đang trầm luân chợt giật mình tỉnh lại, tinh thần lập tức phấn chấn. Hắn vì phát ra hai đạo thiên âm khiến cho linh hồn bị tổn thương, nay dường như được sức mạnh thần bí của Ngọc phôi chữa trị, đạt đến trạng thái hoàn mỹ trước nay chưa từng có.
" Ngọc phôi thần bí này lại cứu ta một mạng!..."
Đế Thích Thiên tinh quang trong mắt bắn ra bốn phía, tử sắc vương vân trước trán vốn ảm đạm chợt rực sáng, như hỏa diễm nhảy múa không ngừng, thú vương chi khí lần nữa tràn ngập toàn thân. Tựa như bản năng, hắn chấn động ra đạo thiên âm thứ ba.
"Rống! !"
Tam đạo thiên âm, không phải phát ra từ miệng, mà chấn động từ sâu thẳm linh hồn. Giống như thủy triều tràn qua, linh hồn của Đế Thích Thiên lại run rẩy kịch liệt. Nếu không nhờ hắn tinh thần siêu cường, rất có khả năng đau đớn quá hóa điên.
Hắn cắn chặt răng, cố gắng thanh tỉnh đầu óc.
Đạo thứ ba thiên âm vừa thoát ra, Yêu Phủ sinh ra biết hóa long trời lở đất, trong nháy mắt đã khuếch trương hơn chục lần.
Đám Hôi mông chi khí bị Yêu Phủ thôn phệ sạch sẽ, không dung hợp mà lại hội tụ lại thành một đoàn khí, xoay tròn một cách quỷ dị. Vô số bổn nguyên chi khí theo sự xoay tròn đó mà cuồn cuộn đi vào Yêu Phủ.
"Đây là có chuyện gì? Trong trí nhớ truyền thừa của ta cơ hồ không hề có chuyện thế này phát sinh? "
Đế Thích Thiên chứng kiến hiện tượng trước mắt, tâm thần không khỏi một hồi ngây ngốc. Trong ký ức truyền thừa của hắn, loại chuyện thế này chưa từng được ghi lại, bất quá có lẽ là điềm tốt.
'Rống!...'
Thiên âm vẫn tăng lên như sấm sét.
Linh hồn chấn động, cực kỳ tiêu hao lực lượng. Bất quá Ngọc phôi thần bí kia đã giúp hắn hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh phong. Đạo thiên âm thứ ba không ngừng kéo dài, bổn nguyên chi khí theo đó tiếp tục ầm ầm chảy vào trong Yêu Phủ
Không cần dùng não suy nghĩ cũng biết, duy trì tình trạng này càng dài, bản thân càng có lợi. Phải cố sức chày cối thôi!...
Bổn nguyên chi khí bên trong trái tim cũng không phải vô cùng vô tận. Lúc trước, một bộ phận đã được dùng để mở Yêu Phủ, hiện giờ lại thành thực vật để Yêu phủ bồi dưỡng, dần dần bị tiêu hao gần hết.
Mà lúc này, đám Hôi mông chi khí đang xoay tròn kia càng lúc càng trở lên đáng sợ, cô đọng lại thành một đoàn chất lỏng. Tốc độ xoay không những giảm xuống mà càng lúc càng nhanh.
"Không tốt! !"
Đế Thích Thiên kinh động tâm thần, đoàn chất lỏng kia hắn không khống chế được, nếu mà bạo phát ra e rằng Yêu phủ coi như xong.
"Bá! !"
Cũng may, điều hắn lo lắng không phát sinh.
Chỉ thấy đoàn chất lỏng kia đạt đến trạng thái cực hạn, đột nhiên tóe ra vô số bạch quang, tràn ngập khắp Yêu phủ. Ngay cả tâm thần của Đế Thích Thiên cũng bị chìm ngập, toàn bộ ý thức trở thành trống rỗng, không gian thời gian cơ hồ bị đình chỉ.
Diễn biến tiếp theo khiến người ta phải trợn mắt cứng lưỡi.
Đoàn chất lỏng do bổn nguyên chi khí cô đọng lại đột nhiên triệt để dung nhập thành một điểm.
"Ông! !"
"Oanh! !"
"Rống! !"
Ba đạo thiên âm thần bí đột nhiên xuất hiện, không phải do Đế Thích Thiên phát ra mà là sinh ra tự nhiên trong Yêu phủ, so với khi hắn thi triển càng thần bí hơn. Cùng với sự xuất hiện của ba đạo thiên âm kia, phía trên Yêu phủ dần dần ngưng tụ ba đạo thần vân cổ xưa, mang theo khí tức hồng hoang viễn cổ.
Ba đạo thần vân này hình dáng cổ quái, tựa hồ như có tính mạng, không ngừng biến ảo, làm cho người ta phải hoa mắt chóng mặt
Ù ù ù…
Trong một sát na, tất cả đều phóng tới đoàn chất lỏng kia, cuốn lấy nhau, dung hợp lại thành một khối kỳ dị…
-o0o-
Nếu không có sự tác động của hắn, Yêu Phủ sẽ không chịu được áp lực của đám Hôi mông chi khí kia, rốt lại lần nữa bị phá diệt. Cho nên mới có đạo thiên âm thứ hai, khiến cho Yêu Phủ trở lên vững chắc ổn định, chính thức lột xác.
Trên thực tế sau khi chấn động ra đạo thiên âm thứ hai, Yêu Phủ đã chính thức được tạo thành . Nếu như không chấn động ra đạo thiên âm thứ ba cũng không nảy sinh ra chuyện tình đáng tiếc gì.
Bất quá, Tam âm tích phủ, sở dĩ tồn tại ba đạo thiên âm chính là có lý lẽ của hắn. Điều này Đế Thích Thiên cũng không rõ ràng lắm.
Liên tiếp chấn động hai đạo thiên âm, linh hồn thống khổ tột cùng, kèm theo lực lượng tiêu hao gần hết khiến cho Đế Thích Thiên lâm vào tình trạng nửa mê man. Có thể chống cự đến tận bây giờ đều là một thân ý chí siêu cường của hắn.
"Không được, ta nhất định không thể cứ thế ngủ say. Đạo thiên tâm thứ ba ta còn chưa chấn động, Yêu Phủ còn chưa được hoàn mỹ. Cả đời ta chỉ sợ không còn cơ hội như vậy…Nhật định phải chấn ra đạo thiên âm thứ ba!... "
Trong cơn mê man, Đế Thích Thiên chợt khôi phục lại một tia thần trí. Nếu mở Yêu Phủ mà không hoàn mỹ, coi như con đường tu yêu đã bị phế bỏ.
Từ khi bắt đầu tu yêu, loại cảm giác nắm giữ được lực lượng cường đại khiến hắn như đắm chìm trong đó. Hắn không cam lòng trở thành một đầu lão hổ tầm thường, vô ưu vô lo, cứ thế mà sống đến khi trở thành một bãi đất vàng. Hắn muốn cường đại, không ngừng cường đại. Cứu Bạch Hổ mụ mụ chỉ là một nguyên nhân mà thôi, bản thân hắn lại rất mong chờ xem, bước đến cực hạn cường giả thì rốt cuộc sẽ đến đâu? Yêu Phủ chính là nấc thang đầu tiên trên con đường trở thành cường giả của hắn. Ngay cả điểm này cũng không vượt qua được, sau này còn đi cái gì nữa?
Dựa vào ý chí siêu cường, hắn cố gắng nhắc nhở bản thân phải tỉnh lại… Trong đầu không ngừng tranh đấu với dục vọng buông thả của chính mình.
Đáng tiếc, hắn thật sự là quá mỏi mệt. Với năng lực của hắn, chấn động ra hai đạo thiên âm đã gần như cực hạn rồi.
Tâm thần hắn lại bắt đầu trầm luân, rơi vào dục vọng buông thả…
Đúng lúc này, dị biến diễn ra.
Ngọc phôi thần bí tựa hồ cũng cảm giác được ý chí mãnh liệt của hắn, chấp niệm thủy chung không buông thả, ầm ầm rung động.
Từng sợi bạch quan giống như thủy triều hướng bốn phía tóe ra, trong nháy mắt sơn động ảm đạm chợt sáng như ban ngày. Ngọc quang nhu hòa, soi sáng từng cành cây kẽ đá.
Bất quá ngọc quang cũng không duy trì lâu, mà dần dần thu liễm lại. Cùng lúc đó, một cỗ lực lượng khổng lồ từ trong ngọc phôi cuồn cuộn chảy vào người Đế Thích Thiên, hướng thẳng đến trái tim hắn.
Trái tim không ngừng rung động, mãnh liệt nảy nên như muốn phá tan lồng ngực hắn. Thiên địa nguyên khí, yêu lực, sức mạnh thần bí của Ngọc phôi trong chớp mắt bị nó thôn phệ sạch sẽ.
Trên đỉnh của Yêu phủ, hiện lên một đoàn ngọc quang chói mắt, nhanh chóng tràn vào.
"A! !"
Đế Thích Thiên vốn dĩ đang trầm luân chợt giật mình tỉnh lại, tinh thần lập tức phấn chấn. Hắn vì phát ra hai đạo thiên âm khiến cho linh hồn bị tổn thương, nay dường như được sức mạnh thần bí của Ngọc phôi chữa trị, đạt đến trạng thái hoàn mỹ trước nay chưa từng có.
" Ngọc phôi thần bí này lại cứu ta một mạng!..."
Đế Thích Thiên tinh quang trong mắt bắn ra bốn phía, tử sắc vương vân trước trán vốn ảm đạm chợt rực sáng, như hỏa diễm nhảy múa không ngừng, thú vương chi khí lần nữa tràn ngập toàn thân. Tựa như bản năng, hắn chấn động ra đạo thiên âm thứ ba.
"Rống! !"
Tam đạo thiên âm, không phải phát ra từ miệng, mà chấn động từ sâu thẳm linh hồn. Giống như thủy triều tràn qua, linh hồn của Đế Thích Thiên lại run rẩy kịch liệt. Nếu không nhờ hắn tinh thần siêu cường, rất có khả năng đau đớn quá hóa điên.
Hắn cắn chặt răng, cố gắng thanh tỉnh đầu óc.
Đạo thứ ba thiên âm vừa thoát ra, Yêu Phủ sinh ra biết hóa long trời lở đất, trong nháy mắt đã khuếch trương hơn chục lần.
Đám Hôi mông chi khí bị Yêu Phủ thôn phệ sạch sẽ, không dung hợp mà lại hội tụ lại thành một đoàn khí, xoay tròn một cách quỷ dị. Vô số bổn nguyên chi khí theo sự xoay tròn đó mà cuồn cuộn đi vào Yêu Phủ.
"Đây là có chuyện gì? Trong trí nhớ truyền thừa của ta cơ hồ không hề có chuyện thế này phát sinh? "
Đế Thích Thiên chứng kiến hiện tượng trước mắt, tâm thần không khỏi một hồi ngây ngốc. Trong ký ức truyền thừa của hắn, loại chuyện thế này chưa từng được ghi lại, bất quá có lẽ là điềm tốt.
'Rống!...'
Thiên âm vẫn tăng lên như sấm sét.
Linh hồn chấn động, cực kỳ tiêu hao lực lượng. Bất quá Ngọc phôi thần bí kia đã giúp hắn hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh phong. Đạo thiên âm thứ ba không ngừng kéo dài, bổn nguyên chi khí theo đó tiếp tục ầm ầm chảy vào trong Yêu Phủ
Không cần dùng não suy nghĩ cũng biết, duy trì tình trạng này càng dài, bản thân càng có lợi. Phải cố sức chày cối thôi!...
Bổn nguyên chi khí bên trong trái tim cũng không phải vô cùng vô tận. Lúc trước, một bộ phận đã được dùng để mở Yêu Phủ, hiện giờ lại thành thực vật để Yêu phủ bồi dưỡng, dần dần bị tiêu hao gần hết.
Mà lúc này, đám Hôi mông chi khí đang xoay tròn kia càng lúc càng trở lên đáng sợ, cô đọng lại thành một đoàn chất lỏng. Tốc độ xoay không những giảm xuống mà càng lúc càng nhanh.
"Không tốt! !"
Đế Thích Thiên kinh động tâm thần, đoàn chất lỏng kia hắn không khống chế được, nếu mà bạo phát ra e rằng Yêu phủ coi như xong.
"Bá! !"
Cũng may, điều hắn lo lắng không phát sinh.
Chỉ thấy đoàn chất lỏng kia đạt đến trạng thái cực hạn, đột nhiên tóe ra vô số bạch quang, tràn ngập khắp Yêu phủ. Ngay cả tâm thần của Đế Thích Thiên cũng bị chìm ngập, toàn bộ ý thức trở thành trống rỗng, không gian thời gian cơ hồ bị đình chỉ.
Diễn biến tiếp theo khiến người ta phải trợn mắt cứng lưỡi.
Đoàn chất lỏng do bổn nguyên chi khí cô đọng lại đột nhiên triệt để dung nhập thành một điểm.
"Ông! !"
"Oanh! !"
"Rống! !"
Ba đạo thiên âm thần bí đột nhiên xuất hiện, không phải do Đế Thích Thiên phát ra mà là sinh ra tự nhiên trong Yêu phủ, so với khi hắn thi triển càng thần bí hơn. Cùng với sự xuất hiện của ba đạo thiên âm kia, phía trên Yêu phủ dần dần ngưng tụ ba đạo thần vân cổ xưa, mang theo khí tức hồng hoang viễn cổ.
Ba đạo thần vân này hình dáng cổ quái, tựa hồ như có tính mạng, không ngừng biến ảo, làm cho người ta phải hoa mắt chóng mặt
Ù ù ù…
Trong một sát na, tất cả đều phóng tới đoàn chất lỏng kia, cuốn lấy nhau, dung hợp lại thành một khối kỳ dị…
-o0o-
Danh sách chương