Đoàn chất lỏng giống như cũng có sinh mạng, rất nhanh không ngừng biến hoá. Trong nháy mắt liền biến thành một Tiểu đỉnh ba chân. Thời khắc hình thành Tiểu đỉnh, vô số ngọc quang tại Yêu Phủ trong nháy mắt bị hút lại.

Giống như cái voi hút nước, Tiểu đỉnh một hơi hút tất cả ngọc quang vào bụng.

“Đây là…”

Đế Thích Thiên một lần nữa khôi phục lại tinh thần. Hắn nhìn lại trung tâm Yêu Phủ, biến cố này thật quá kinh người đi, không hiểu có xảy ra chuyện gì bất lợi cho Yêu phủ không nữa.

Xem xét một hồi, hắn không khỏi trợn mắt há miệng.

Chỉ thấy tại trung tâm Yêu Phủ thình lình xuất hiện một Ngọc đỉnh ba chân, mặt ngoài có từng đạo phù văn thần bí, xoay chuyển luân phiên, tỏa ra trận trận khí tức thần bí cổ xưa. Ngọc đỉnh không phải bất động, mà chậm rãi xoay tròn một chỗ.

Sau khi Yêu Phủ sinh ra, lại không ngừng tản mát ra những sợi khí màu đen. Đám hắc khí này chứa đầy khí tức mà Đế Thích Thiên rất quen thuộc. Chính là yêu lực trong cơ thể hắn.

Yêu Phủ tồn tại là dùng để chứa yêu lực, tương lai sẽ chứa cả nội đan. Thời điểm chưa có Yêu Phủ, yêu lực đều chứa đựng ở chính giữa kinh mạch. Điểm này rất hạn chế, ví dụ như khi kinh mạch đã chứa đầy, có nghĩa là ở trong tình trạng bão hòa, nếu không có Yêu phủ tích trữ lại thì vô pháp tăng lên.

Nói cách khác, kinh mạch chỉ là nơi yêu lực ở tạm. Yêu Phủ mới là nơi “định cư” chân chính.

Yêu lực không ngừng tràn vào trong Yêu Phủ. Ngọc đỉnh xoay tròn, tựa hồ có một lực hấp dẫn không tầm thường đối với yêu lực khiến cho yêu lực đều từ bốn phương tám hướng đều tụ lại gần nó. Chỉ cần khẽ lại gần ngọc đỉnh, sẽ bị thu vào ngay lập tức.

“Ngưng khí hóa dịch!”

Đế Thích Thiên khiếp sợ nhìn biến hóa bên trong ngọc đỉnh. Vốn yêu lực có trạng thái khí nhưng khi đi vào trong ngọc đỉnh lại lập tức hình thành một đoàn hắc vụ nồng đậm. Toàn bộ hắc vụ đều là do yêu lực biến thành, theo ngọc đỉnh xoay tròn càng tụ càng nhiều. Trong đỉnh, hắc vụ tựa hồ có một loại lực lượng thần bí rèn luyện làm cho màu sắc của chúng càng ngày càng sâu thúy, cô đọng.

"Lạch cạch!"

Một tiếng thanh thúy vang lên trong đỉnh. Từ hắc vụ quỷ bí nhỏ một giọt nước đen kịt, chảy vào trong đỉnh.

Là yêu lực hóa lỏng.

Yêu lực hoá lỏng cũng giống như khi hắn đột phá Hổ Khiếu Công, là dấu hiệu rõ ràng nhất của việc tấn thăng đến yêu thú.

Mỗi khi Ngọc đỉnh chuyển động ba vòng, một giọt chất lỏng đen kịch sẽ từ trong yêu vụ ngưng tụ thành, chảy vào trong đỉnh. Dùng yêu thức tìm kiếm một chút, hắn không khỏi sợ hãi than… Trong từng giọt chất lỏng đó có ẩn hàm yêu lực!...

Không chỉ yêu lực càng thêm tinh thuần mà hắn còn có loại cảm giác, chỉ cẩn trong đầu ý niệm hơi động một chút là có thể vung tay đem cỗ yêu lực hoá lỏng này ra sử dụng. Mà một phần lực này có thể sánh với mười phần lực trước kia của hắn.

Ngọc đỉnh cũng không lớn, chỉ bằng cái bát to. Có thể đem toàn bộ yêu lực một lần cô đọng, đại khái tính ra cũng chỉ có thể cô đọng ra chừng trăm giọt yêu dịch mà thôi.
“Hảo, hảo, hảo!”

Đế Thích Thiên chăm chú nhìn biến hoá của yêu phủ rồi lại xem Ngọc đỉnh. Nội tâm hắn cũng hiểu được phần nào: “Thì ra Tam âm tích phủ lại mang ý nghĩa như vậy. ..Yêu Phủ tầm thường chỉ cần đạo chấn động thứ hai là có thể hoàn thành. Nhưng nếu như đạo chấn động thứ ba cùng lúc dung hợp hai đạo lúc trước cùng một chỗ thì sẽ thôn thiên nạp địa, sinh ra biến hoá kỳ diệu. Trong Yêu Phủ hình thành một cái đỉnh. Đỉnh này mới mà vật mấu chốt của Yêu Phủ.

Dù sao hắn cũng không phải là với yêu quái tầm thường. Nhìn biến hoá trước mặt lại liên tưởng đến tin tức lấy được trong huyết mạch truyền thừa, rốt cục tỉnh ngộ. Muốn mở Yêu Phủ, có lẽ chỉ cần chấn động đến đạo thứ hai thiêm âm là được nhưng đạo thứ ba thiêm âm mới chân chính là trụ cột đề cao phẩm bậc Yêu Phủ.

Sự thực đúng như hắn dự đoán.

Nếu như hắn chỉ dừng lại ở đạo thiên âm thứ hai, Yêu Phủ phẩm bậc cao nhất cũng chỉ đạt tới địa cấp, so với Yêu Phủ tầm thường chỉ vững chắc và lớn hơn một chút mà thôi. Không thế so sánh với hiện tại được.

Hiện tại trong Yêu Phủ đã hình thành Ngọc đỉnh. Thượng cổ Yêu tộc gọi cái này là Luyện Yêu Đỉnh! Không nên hiểu lầm, luyện yêu không phải là luyện hoá yêu quái mà là luyện hoá lực lượng thiên địa. Đem toàn bộ các loại lực lượng đều luyện hoá thành yêu lực. Hơn nữa, quá trìn này là Luyện Yêu Đỉnh tự vận chuyển. Cho dù không cần đem ra xử dụng, nó vẫn tự nhiên xoay tròn. Hấp thụ thiên địa nguyên khí bên ngoài rồi đem nhét vào trong đỉnh.

Đương nhiên, nếu chú tâm thì độ vận chuyển sẽ càng thêm nhanh chóng.

Hơn nữa, Luyện Yêu Đỉnh cũng không phải chỉ có công dụng luyện hoá thiên địa nguyên khí mà nó còn có vô số điểm thần kỳ khác. Ví dụ như Yêu tộc không có Luyện Yêu Đỉnh, nếu muốn tu luyện cần chính mình từ từ đem linh khí thu vào trong cơ thể rồi chậm rãi luyện hoá thành yêu dịch. Quá trình này nhất định tiêu hao một lượng thời gian không nhỏ.

Chỉ cần điểm này thôi cũng có thể thấy được sự tồn tại của Luyện Yêu Đỉnh đối với yêu quái mà nói có tác dụng vô cùng thần diệu.

Yêu đỉnh còn có một tác dụng nữa, khi nào yêu dịch chứa đầy đỉnh thì có thể bắt đầu cô đọng nội đan, chính thức lột xác thành yêu thú.

“Ông!”

Lúc này Đế Thích Thiên mừng rỡ vô cùng. Luyện Yêu Đỉnh đã đem tất cả yêu lực trong đỉnh triệt để cô đọng thành trạng thái dịch. Đến bây giờ tất cả yêu lực trong cơ thể hắn đã hoàn toàn chuyển từ trạng thái khí sang trạng thái dịch, yêu lực biến thành yêu nguyên. Ngọc đỉnh chấn động, yêu nguyên trong đỉnh nhanh chóng bay ra, rời khỏi Yêu Phủ, một lần nữa tiến vào kinh mạch quanh thân hắn.

Yêu nguyên giống như nước, vận chuyển khắp nơi trong kinh mạch Đế Thích Thiên

“Rầm rầm rầm!”

Yêu lực sinh phát sinh biến hóa, độ vận chuyển Hổ Khiếu Công so với trước kia càng thêm nhanh. Ngoài thân, yêu vụ đen kịt trên không càng thêm nồng đậm. Thiên địa linh khí hình thành quanh hắn xoay tròn nhanh hơn rồi đột nhiên từ bốn phương tám hướng vọt tới một cỗ linh khí.

Bên ngoài động phủ nơi Đế Thích Thiên bế quan, phong vân biến sắc, thiên địa linh khí dưới sự dẫn dắt của Hổ Khiếu Công liền nhanh chóng hội tụ, ầm ầm xông vào trong động phủ.

Một lượng lớn linh khí hướng bên trong cơ thể Đế Thích Thiên tràn vào.

“Oanh! Oanh! Oanh!”

Chỉ thấy bên trong yêu vụ, thân thể của Đế Thích Thiên vốn đã khổng lồ lại biến hoá lần nữa. Toàn bộ giống như khí cầu bị bơm căng, kịch liệt bành trướng.

Thiên địa linh khí tràn vào trong cơ thể khiến cho biến hoá càng thêm rõ ràng. Đám linh khí này một phần xông vào trong kinh mạch, vận chuyển một vòng rồi tự nhiên tràn vào Yêu Phủ. Lúc sau, Luyện Yêu Đỉnh đem những linh khí này không ngừng luyện hoá thành một cỗ yêu nguyên tinh thuần.

Phần còn lại đi vào từng tấc cơ nhục của hắn, nhanh chóng dung hợp, khiến thân thể Đế Thích Thiên bắt đầu tăng trưởng.

Hai trượng____

Ba trượng____

Bốn trượng____

Bằng mắt thường cũng có thể thấy được độ bành trướng kịch liệt của hắn, thân thể trực tiếp to lên đến năm trượng.

Một cỗ khí thế khổng lồ phô thiên cái địa, cuồn cuộn như nước thuỷ triều tuôn ra. Loại khí thể cường đại này không có bất kỳ thứ gì có thể cản lại. Trong khí thế còn tràn ngập khí tức vương giả bá đạo, trầm lãnh, coi rẻ thiên địa.

Trong Vạn Yêu Cốc, cơ hồ nháy mắt đã bị cỗ khí thế cường hoành bao trùm.

“Đây là…Khí tức của Đại vương.”

“Là Đại vương, Đại vương lại trở lên cường đại hơn.”

Trong cốc, tất cả sinh linh dưới cỗ khí thế bá đạo này căn bản tâm tư đều không có nửa phần chống cự. Nguyên một đám quỳ rạp trên mặt đất. Thân thể run rẩy không ngừng. Nhìn về vị trí Đế Thích Thiên bế quan, lộ ra thần sắc mừng rỡ cùng kính sợ.

Xích Hoả càng rõ hơn ai hết, cỗ khí thế này so với trước kia cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Hắn hiểu được, Đại vương của mình trong lúc bế quan đã có sự đột phá lớn lao.

Cỗ khí thế bá đạo này không ngừng ở phạm vi sơn cốc. Nó không ngừng tản ra bốn phương tám hướng, tạo thành uy áp bá đạo như núi như biển, khiến cho vạn vật hết thảy đều phải cúi đầu tế bái.

“Ngao!”

Một tiếng hổ gầm bá đạo từ trong Vạn Yêu Cốc xông thẳng lên trời. Hổ gầm này so với trước kia càng thêm kinh người, cửa đá của động phủ bị đánh nát bấy tại chỗ. Chấn động kịch liệt quay cuồng, tán loạn ra. Hổ gầm kéo dài vô cùng vô tận, hơn nữa còn bao trùm một phạm vi rộng lớn. Toàn bộ Nam Man Sơn Mạch đều có thể nghe được rõ ràng.

Đây là tiếng rít gào thứ nhất sau khi yêu thú được sinh ra.

Trong âm thanh có một chút ý vị, tuyên cáo tới toàn bộ dãy núi. Tại Nam Man Sơn Mạch lại có một vị cường giả sinh ra. Đồng thời hướng sinh linh trong sơn mạch biểu hiện ra uy nghiêm của mình.

“Hào!”

Tiếng hổ gầm của Đế Thích Thiên rõ ràng làm kích động đám yêu thú tồn tại trong sơn mạch. Phía nam gần Vạn Yêu Cốc nhất phát ra một tiếng kêu cao vút, cho dù là hổ gầm cũng không che dấu được uy thế kinh người của nó.

-o0o-
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện