“Nhìn ảnh, thèm muốn chết.”
“Nhìn tốc độ ăn của anh, tôi tin.”
“Đang ăn cơm, xem Weibo của anh, bỗng cảm thấy mình đang ăn thức ăn cho heo.”
“A a a~ Thật muốn ăn quá đi! Lần đầu tiên tôi xúc động thế.”
“Tôi! Muốn! Nhanh! Chóng! Đi! Ăn!”
“Chủ topic đã thành công làm cho tôi ảo tưởng mình đang ăn một bàn đồ ăn ngon.”
“Thoạt nhìn vừa đẹp vừa ngon miệng, làm cho người ta nhịn không được động tay liên tục.”
“Tôi không nhịn được! Lập tức phải gọi một phần phần vịt muối tiêu, giải nghiện thôi!”
“…”
Nhìn mọi người bàn luận phía dưới khu bình luận của mình, trong lòng chủ blog Weibo đã sớm vui vẻ thoải mái.
Nhiệt độ lần này, anh ta cọ quá chính xác.
Nhưng anh ta cảm thấy mình vẫn xem nhẹ độ nổi tiếng của Mục Nhan, nhờ có Mục Nhan, đợt lên sóng này của anh ta có thể tăng không ít fan, còn có mấy bình luận trên Weibo, đều lập thành lịch sử mới.
Trong lòng nhẹ nhàng thở ra một hơi, dĩ nhiên chủ blog Weibo này quyết định, có cơ hội sẽ đến đây nhiều lần, nhà hàng này còn nhiều món lắm đấy!
Chủ blog Weibo vì chuyện này mà giành được lợi ích và được nhiều người chú ý đến, nhất là một số phương tiện truyền thông ở hiện trường, tuy nói bọn họ đến đây, nhưng đến quá muộn, nên không lấy được số đầu, ngay cả tư cách vào nhà hàng cũng không có, đừng nói chi là top 10.
Cho nên, chờ ở ngoài đợi Mục Nhan xuất hiện, hầu hết cánh truyền thông đều tụ mắt ở chủ Weibo #Ma Đô ăn nhậu chơi bời#, bởi vì Weibo của anh ta có tiếng.
Sau khi sao chép một ít nội dung Weibo cùng với ảnh chụp của đối phương, các phóng viên bắt đầu biên tập đề tài và nội dung tin tức, chuẩn bị xong thì nhanh chóng gửi lên công ty và tòa soạn báo, rồi đăng lên mạng.
Trong khoảng thời gian ngắn, cuộc thảo luận về Mục Nhan và nhà hàng nổi tiếng của cô như nấm mọc sau mưa, mà trong đó, không thiếu bút tích của đám người Hướng Thiên.
Đây là sự tuyên truyền miễn phí do người khác khởi xướng, bọn họ tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Mục Nhan càng ưu tú, đối với Diệp Hoài Cẩn mà nói chỉ có lợi.
Bên này, dĩ nhiên Hải Dương cũng nhận được điện thoại của Hướng Thiên, nghe anh giao phó, đồng thời cũng được dặn dò phải chiếu cố tốt Mục Nhan, vì bên ngoài nhà hàng đã có phóng viên đang ngồi xổm chờ Mục Nhan.
“Em cảm thấy, để Mục Nhan tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên cũng không tồi.” Hải Dương trực tiếp nói với Hướng Thiên về ý định của mình.
“Nói cái gì?” Hướng Thiên biết Hải Dương sẽ không bắn mũi tên không có đích, nên muốn nghe ý kiến của anh ta.
“Thân phận Mục Nhan đã công khai, cũng lộ mặt trước phóng viên nhiều lần, nhưng cô ấy chưa từng nhận phỏng vấn một mình, rất nhiều cư dân mạng biết đến cô ấy từ chương trình và trên mạng, chuyện này có tính thao túng rất lớn, còn không bằng để cho cô ấy tiếp nhận phỏng vấn, để công chúng hiểu cô ấy hơn, cũng lấp lỗ hổng này.” Hải Dương cẩn thận phân tích.
Anh ta nói điều này nhưng có hậu quả để lại đằng sau.
Có không ít ngôi sao làng giải trí kết hôn sinh con, mức độ tiếp nhận của công chúng đối với từng người là khác nhau, nhưng thông thường rất dễ xuất hiện đủ loại scandal, thậm chí bởi vì nguyên nhân gặp ít mà xa cách nhiều dẫn đến ngoại tình, cuộc hôn nhân của ngôi sao và người ngoài giới rất có thể có trục trặc, vấn đề duy nhất chính là công chúng sẽ biết bạn đời của ngôi sao từ người ngoài, từ đó dẫn đến việc có lời lẽ không đúng.
Mượn chương trình “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”, không ít vợ của những người nổi tiếng cũng sẽ xuất hiện, có một số rất dễ được cư dân mạng tiếp nhận, nhưng có một số người cũng từng bị cư dân mạng công kích, mà nguyên nhân công kích là vì những fan kia cho rằng đối phương không xứng với thần tượng mà bọn họ thích.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Tuy rằng anh ta nghĩ mấy người này toàn lo chuyện bao đồng, nhưng đây là một hiện tượng trong giới giải trí, cũng không thể tránh khỏi.
Anh ta muốn chuyện này thành công, Diệp Hoài Cẩn làm việc nhiều năm trong giới giải trí đương nhiên cũng muốn, cho nên mới để Mục Nhan tham gia chương trình “Vòng quanh thế giới”, để cho công chúng hiểu rõ Mục Nhan hơn.
Tất cả những điều này, cho tới bây giờ Diệp Hoài Cẩn đều lên kế hoạch rất tốt.
Nên hiện tại Mục Nhan đã có danh tiếng nhất định, hơn nữa thương hiệu của cô cũng rất tốt, ít nhất giá trị nhan sắc cao, rồi tài nấu nướng xuất sắc, hai điểm này vô cùng có lợi cho Mục Nhan.
Nhưng tai họa ngầm cũng tồn tại, chính là lỗ hổng anh ta nhắc tới lúc trước.
Lúc Mục Nhan mới nổi tiếng, chỉ cần có người có một hồi hành động bôi nhọ, rất dễ sẽ làm cho danh tiếng hiện tại của Mục Nhan lập tức tan biến, vì danh tiếng bây giờ của Mục Nhan không vững chắc.
Hơn nữa cô cũng không phải người trong giới giải trí, không thể tác động quá mạnh mẽ.
Nhưng mà, có Diệp Hoài Cẩn cùng đoàn đội sau lưng anh, sẽ khó có người muốn bày ra chuyện gây khó dễ, nhưng khó không có nghĩa là không làm được.
Cho nên vì ngăn chặn khả năng này, cách làm đơn giản trực tiếp nhất, đó chính là đẩy nhanh tốc độ để Mục Nhan tới gần với công chúng, đợi sau khi chương trình phát sóng, địa vị của Mục Nhan đã sớm được củng cố, đến lúc đó chỉ là dệt hoa trên gấm.
Đương nhiên, những gì anh ta nghĩ vẫn cần được Hướng Thiên và Diệp Hoài Cẩn ủng hộ.
Sau khi Hướng Thiên nghe Hải Dương phân tích xong, nghĩ thoáng qua cũng đã hiểu ý của anh ta, trong lòng cũng đã có phần ủng hộ bảy tám phần, còn hai ba phần anh phải hỏi ý của Diệp Hoài Cẩn trước.
“Tôi hỏi Hoài Cẩn rồi nói sau, chắc cậu cũng biết độ quan tâm của anh ấy đối với Mục Nhan.” Hướng Thiên nói, Diệp Hoài Cẩn chỗ nào cũng tốt, nhưng vấn đề liên quan đến vợ lại rất cẩn trọng, nếu chuyện này đặt ở trên người những người khác, Diệp Hoài Cẩn sẽ nghĩ theo cách đơn giản thô bạo tuyệt đối, nhưng hết lần này tới lần khác là Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn có quyết đoán cũng lo lắng những khả năng nhỏ bé có thể xảy ra.
Nhưng tình huống hiện tại đã ổn định bước đầu, đề nghị của Hải Dương có tính khả thi rất lớn, Hướng Thiên cảm thấy Diệp Hoài Cẩn sẽ không từ chối, nhưng vẫn phải nói một tiếng.
“Em chờ tin tức của anh, bây giờ cách lúc Mục Nhan đi còn khá lâu! Nhưng trước tiên em liên lạc chút với mấy cánh truyền thông đã.” Hải Dương đáp, liên hệ mấy nhà này tất nhiên đều là người một nhà, bao gồm cả nhân mạch của anh ta và Hướng Thiên.
“Ừm.” Hướng Thiên đáp, nắm chắc bảy phần, đương nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng.
Sau khi kết thúc đề tài này, hai người không nói chuyện nữa.
Hải Dương thở nhẹ một hơi chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn lớn, mà Hướng Thiên trực tiếp liên hệ với tổ tiết mục của “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”.
Một lát sau, thông qua điện thoại của nhân viên tổ chương trình, Hướng Thiên liên lạc với Diệp Hoài Cẩn.
Diệp Hoài Cẩn đang nghỉ ngơi khi quay, thấy Hướng Thiên gọi điện lúc anh đang thu hình, có thể là có vấn đề gì, cho nên vừa chuyển điện thoại, anh lập tức hỏi: “Làm sao vậy?”
Lúc hỏi những lời này, ba bánh bao nhỏ ở bên cạnh anh lập tức loạt xoạt nhìn qua, vểnh lỗ tai nghe lén.
Hướng Thiên nghe Diệp Hoài Cẩn hỏi, đem suy nghĩ hoàn chỉnh của Hải Dương nói cho Diệp Hoài Cẩn.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Diệp Hoài Cẩn nghe, trầm mặc một chút: “Anh nghĩ sao?”
“Tôi cảm thấy khả thi.”
“Vậy cứ như vậy đi!” Diệp Hoài Cẩn nói thẳng, đối với chuyện của Mục Nhan anh có hơi khắt khe, nhưng anh hiểu chỉ cần tốt với Mục Nhan, anh sẽ ủng hộ.
Hướng Thiên không nghĩ Diệp Hoài Cẩn thoải mái đồng ý như vậy, Hướng Thiên đồng ý, sau đó hỏi tình hình ghi hình của Diệp Hoài Cẩn: “Thế nào rồi? Dẫn ba cậu nhóc theo có ổn thỏa không?”
Diệp Hoài Cẩn nghe vậy, cúi đầu nhìn ba đứa con trai của mình, ngoại trừ Diệp Vũ Hành coi như sạch sẽ ra, hai đứa kia đã sớm quậy tung lên rồi, mặt như mèo hoa.
Hôm qua ngày đầu tiên đến, hoàn cảnh mới, bạn mới, ba cậu nhóc xem như nghe lời, anh muốn nói không khó, kết quả càng về sau khi chúng đã quen, tới ngày hôm sau, ba cậu nhóc trực tiếp lộ nguyên hình.
Nếu không phải tổ chương trình thấy anh phải dẫn theo ba đứa bé, phân công cho một người quay riêng, anh có thể trải nghiệm cảnh con trai mất tích.
Nhưng anh có thể nói mình thực hành không suôn sẻ sao? Tất nhiên là không!
Khẽ mím môi, Diệp Hoài Cẩn thản nhiên nói: “Tạm được, ứng phó ổn.”
Hướng Thiên và Diệp Hoài Cẩn hợp tác nhiều năm, nghe Diệp Hoài Cẩn nói đã sớm phán đoán ra, anh ho nhẹ một tiếng rồi cười nói: “Bình tĩnh một chút, lúc này chính là tuổi trẻ con chán ghét chó mèo, cậu… Chú ý hình tượng một chút.”
“Còn việc gì không? Không có việc gì tôi cúp máy.”
“Không có…”
“Tút tút tút…”
Hướng Thiên nghe tiếng điện thoại cúp, nhịn không được cười nhạo, anh còn không hiểu Diệp Hoài Cẩn sao? Đây tuyệt đối là thẹn quá hóa giận.
Cặp sinh ba ở trước mặt Mục Nhan quả thực rất ngoan ngoãn, thế nhưng từ khi Mục Nhan sinh chúng thì cô vẫn luôn ở bên cạnh chúng, hiểu rõ sở thích điểm yếu của chúng, ba cậu nhóc tất nhiên không dám lộn xộn trước mặt Mục Nhan.
Nhưng Diệp Hoài Cẩn thì khác! Tuy rằng thời gian ở chung cũng nhiều, nhưng không thể hiểu biết tuyệt đối kỹ như vậy, hơn nữa ngày thường Diệp Hoài Cẩn dung túng bọn chúng, ba nhóc kia thoáng cái không biết đâu là trời đâu là đất.
Không biết Diệp Hoài Cẩn ở chung với ba cậu nhóc trong chương trình như thế nào, ha ha ha ha~ Đột nhiên anh cũng rất chờ mong phần phát sóng “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”.
Trong lòng có chút hả hê, Hướng Thiên gọi lại cho Hải Dương.
Sau khi Hải Dương nhận được điện thoại, lập tức đến tìm Mục Nhan.
Hiện tại mọi chuyện đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông là Mục Nhan, chỉ cần cô đồng ý là tốt rồi.
Khi nghe Hải Dương nói muốn cô tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên một mình, Mục Nhan hơi kinh ngạc.
“Tôi không có kinh nghiệm ứng phó với truyền thông, cũng không biết có nói sai hay không.” Mục Nhan nói, hiện giờ cô không sợ đối mặt với truyền thông, nhưng cô không biết phải đối mặt như thế nào.
“Tôi đã liên lạc trước với cánh truyền thông rồi.” Hải Dương nói thẳng.
Nghe xong, Mục Nhan dừng một chút: “Nếu như vậy, tôi không có vấn đề.”
Người ta đã chuẩn bị xong hết, cô phải lo lắng gì chứ.
Chỉ là, trong lòng cô có hơi khẩn trương.
Thở nhẹ một hơi, rất nhanh Mục Nhan điều chỉnh tốt tâm trạng.
Một lát sau, cùng Hải Dương yên lặng luyện tập mấy vấn đề, Hải Dương dẫn Mục Nhan ra ngoài nhà hàng.
Mới vừa đi ra, phóng viên nhận được tin tức đã dẫn đầu vây quanh Mục Nhan và Hải Dương.
Một số phóng viên vốn ngồi chờ nhìn những phóng viên bỗng nhiên xuất hiện này, nhất thời hoài nghi nhân sinh.
Bọn họ đợi lâu như vậy lại bị người ta chen ngang!
“Nhìn tốc độ ăn của anh, tôi tin.”
“Đang ăn cơm, xem Weibo của anh, bỗng cảm thấy mình đang ăn thức ăn cho heo.”
“A a a~ Thật muốn ăn quá đi! Lần đầu tiên tôi xúc động thế.”
“Tôi! Muốn! Nhanh! Chóng! Đi! Ăn!”
“Chủ topic đã thành công làm cho tôi ảo tưởng mình đang ăn một bàn đồ ăn ngon.”
“Thoạt nhìn vừa đẹp vừa ngon miệng, làm cho người ta nhịn không được động tay liên tục.”
“Tôi không nhịn được! Lập tức phải gọi một phần phần vịt muối tiêu, giải nghiện thôi!”
“…”
Nhìn mọi người bàn luận phía dưới khu bình luận của mình, trong lòng chủ blog Weibo đã sớm vui vẻ thoải mái.
Nhiệt độ lần này, anh ta cọ quá chính xác.
Nhưng anh ta cảm thấy mình vẫn xem nhẹ độ nổi tiếng của Mục Nhan, nhờ có Mục Nhan, đợt lên sóng này của anh ta có thể tăng không ít fan, còn có mấy bình luận trên Weibo, đều lập thành lịch sử mới.
Trong lòng nhẹ nhàng thở ra một hơi, dĩ nhiên chủ blog Weibo này quyết định, có cơ hội sẽ đến đây nhiều lần, nhà hàng này còn nhiều món lắm đấy!
Chủ blog Weibo vì chuyện này mà giành được lợi ích và được nhiều người chú ý đến, nhất là một số phương tiện truyền thông ở hiện trường, tuy nói bọn họ đến đây, nhưng đến quá muộn, nên không lấy được số đầu, ngay cả tư cách vào nhà hàng cũng không có, đừng nói chi là top 10.
Cho nên, chờ ở ngoài đợi Mục Nhan xuất hiện, hầu hết cánh truyền thông đều tụ mắt ở chủ Weibo #Ma Đô ăn nhậu chơi bời#, bởi vì Weibo của anh ta có tiếng.
Sau khi sao chép một ít nội dung Weibo cùng với ảnh chụp của đối phương, các phóng viên bắt đầu biên tập đề tài và nội dung tin tức, chuẩn bị xong thì nhanh chóng gửi lên công ty và tòa soạn báo, rồi đăng lên mạng.
Trong khoảng thời gian ngắn, cuộc thảo luận về Mục Nhan và nhà hàng nổi tiếng của cô như nấm mọc sau mưa, mà trong đó, không thiếu bút tích của đám người Hướng Thiên.
Đây là sự tuyên truyền miễn phí do người khác khởi xướng, bọn họ tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Mục Nhan càng ưu tú, đối với Diệp Hoài Cẩn mà nói chỉ có lợi.
Bên này, dĩ nhiên Hải Dương cũng nhận được điện thoại của Hướng Thiên, nghe anh giao phó, đồng thời cũng được dặn dò phải chiếu cố tốt Mục Nhan, vì bên ngoài nhà hàng đã có phóng viên đang ngồi xổm chờ Mục Nhan.
“Em cảm thấy, để Mục Nhan tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên cũng không tồi.” Hải Dương trực tiếp nói với Hướng Thiên về ý định của mình.
“Nói cái gì?” Hướng Thiên biết Hải Dương sẽ không bắn mũi tên không có đích, nên muốn nghe ý kiến của anh ta.
“Thân phận Mục Nhan đã công khai, cũng lộ mặt trước phóng viên nhiều lần, nhưng cô ấy chưa từng nhận phỏng vấn một mình, rất nhiều cư dân mạng biết đến cô ấy từ chương trình và trên mạng, chuyện này có tính thao túng rất lớn, còn không bằng để cho cô ấy tiếp nhận phỏng vấn, để công chúng hiểu cô ấy hơn, cũng lấp lỗ hổng này.” Hải Dương cẩn thận phân tích.
Anh ta nói điều này nhưng có hậu quả để lại đằng sau.
Có không ít ngôi sao làng giải trí kết hôn sinh con, mức độ tiếp nhận của công chúng đối với từng người là khác nhau, nhưng thông thường rất dễ xuất hiện đủ loại scandal, thậm chí bởi vì nguyên nhân gặp ít mà xa cách nhiều dẫn đến ngoại tình, cuộc hôn nhân của ngôi sao và người ngoài giới rất có thể có trục trặc, vấn đề duy nhất chính là công chúng sẽ biết bạn đời của ngôi sao từ người ngoài, từ đó dẫn đến việc có lời lẽ không đúng.
Mượn chương trình “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”, không ít vợ của những người nổi tiếng cũng sẽ xuất hiện, có một số rất dễ được cư dân mạng tiếp nhận, nhưng có một số người cũng từng bị cư dân mạng công kích, mà nguyên nhân công kích là vì những fan kia cho rằng đối phương không xứng với thần tượng mà bọn họ thích.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Tuy rằng anh ta nghĩ mấy người này toàn lo chuyện bao đồng, nhưng đây là một hiện tượng trong giới giải trí, cũng không thể tránh khỏi.
Anh ta muốn chuyện này thành công, Diệp Hoài Cẩn làm việc nhiều năm trong giới giải trí đương nhiên cũng muốn, cho nên mới để Mục Nhan tham gia chương trình “Vòng quanh thế giới”, để cho công chúng hiểu rõ Mục Nhan hơn.
Tất cả những điều này, cho tới bây giờ Diệp Hoài Cẩn đều lên kế hoạch rất tốt.
Nên hiện tại Mục Nhan đã có danh tiếng nhất định, hơn nữa thương hiệu của cô cũng rất tốt, ít nhất giá trị nhan sắc cao, rồi tài nấu nướng xuất sắc, hai điểm này vô cùng có lợi cho Mục Nhan.
Nhưng tai họa ngầm cũng tồn tại, chính là lỗ hổng anh ta nhắc tới lúc trước.
Lúc Mục Nhan mới nổi tiếng, chỉ cần có người có một hồi hành động bôi nhọ, rất dễ sẽ làm cho danh tiếng hiện tại của Mục Nhan lập tức tan biến, vì danh tiếng bây giờ của Mục Nhan không vững chắc.
Hơn nữa cô cũng không phải người trong giới giải trí, không thể tác động quá mạnh mẽ.
Nhưng mà, có Diệp Hoài Cẩn cùng đoàn đội sau lưng anh, sẽ khó có người muốn bày ra chuyện gây khó dễ, nhưng khó không có nghĩa là không làm được.
Cho nên vì ngăn chặn khả năng này, cách làm đơn giản trực tiếp nhất, đó chính là đẩy nhanh tốc độ để Mục Nhan tới gần với công chúng, đợi sau khi chương trình phát sóng, địa vị của Mục Nhan đã sớm được củng cố, đến lúc đó chỉ là dệt hoa trên gấm.
Đương nhiên, những gì anh ta nghĩ vẫn cần được Hướng Thiên và Diệp Hoài Cẩn ủng hộ.
Sau khi Hướng Thiên nghe Hải Dương phân tích xong, nghĩ thoáng qua cũng đã hiểu ý của anh ta, trong lòng cũng đã có phần ủng hộ bảy tám phần, còn hai ba phần anh phải hỏi ý của Diệp Hoài Cẩn trước.
“Tôi hỏi Hoài Cẩn rồi nói sau, chắc cậu cũng biết độ quan tâm của anh ấy đối với Mục Nhan.” Hướng Thiên nói, Diệp Hoài Cẩn chỗ nào cũng tốt, nhưng vấn đề liên quan đến vợ lại rất cẩn trọng, nếu chuyện này đặt ở trên người những người khác, Diệp Hoài Cẩn sẽ nghĩ theo cách đơn giản thô bạo tuyệt đối, nhưng hết lần này tới lần khác là Mục Nhan, Diệp Hoài Cẩn có quyết đoán cũng lo lắng những khả năng nhỏ bé có thể xảy ra.
Nhưng tình huống hiện tại đã ổn định bước đầu, đề nghị của Hải Dương có tính khả thi rất lớn, Hướng Thiên cảm thấy Diệp Hoài Cẩn sẽ không từ chối, nhưng vẫn phải nói một tiếng.
“Em chờ tin tức của anh, bây giờ cách lúc Mục Nhan đi còn khá lâu! Nhưng trước tiên em liên lạc chút với mấy cánh truyền thông đã.” Hải Dương đáp, liên hệ mấy nhà này tất nhiên đều là người một nhà, bao gồm cả nhân mạch của anh ta và Hướng Thiên.
“Ừm.” Hướng Thiên đáp, nắm chắc bảy phần, đương nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng.
Sau khi kết thúc đề tài này, hai người không nói chuyện nữa.
Hải Dương thở nhẹ một hơi chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn lớn, mà Hướng Thiên trực tiếp liên hệ với tổ tiết mục của “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”.
Một lát sau, thông qua điện thoại của nhân viên tổ chương trình, Hướng Thiên liên lạc với Diệp Hoài Cẩn.
Diệp Hoài Cẩn đang nghỉ ngơi khi quay, thấy Hướng Thiên gọi điện lúc anh đang thu hình, có thể là có vấn đề gì, cho nên vừa chuyển điện thoại, anh lập tức hỏi: “Làm sao vậy?”
Lúc hỏi những lời này, ba bánh bao nhỏ ở bên cạnh anh lập tức loạt xoạt nhìn qua, vểnh lỗ tai nghe lén.
Hướng Thiên nghe Diệp Hoài Cẩn hỏi, đem suy nghĩ hoàn chỉnh của Hải Dương nói cho Diệp Hoài Cẩn.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Diệp Hoài Cẩn nghe, trầm mặc một chút: “Anh nghĩ sao?”
“Tôi cảm thấy khả thi.”
“Vậy cứ như vậy đi!” Diệp Hoài Cẩn nói thẳng, đối với chuyện của Mục Nhan anh có hơi khắt khe, nhưng anh hiểu chỉ cần tốt với Mục Nhan, anh sẽ ủng hộ.
Hướng Thiên không nghĩ Diệp Hoài Cẩn thoải mái đồng ý như vậy, Hướng Thiên đồng ý, sau đó hỏi tình hình ghi hình của Diệp Hoài Cẩn: “Thế nào rồi? Dẫn ba cậu nhóc theo có ổn thỏa không?”
Diệp Hoài Cẩn nghe vậy, cúi đầu nhìn ba đứa con trai của mình, ngoại trừ Diệp Vũ Hành coi như sạch sẽ ra, hai đứa kia đã sớm quậy tung lên rồi, mặt như mèo hoa.
Hôm qua ngày đầu tiên đến, hoàn cảnh mới, bạn mới, ba cậu nhóc xem như nghe lời, anh muốn nói không khó, kết quả càng về sau khi chúng đã quen, tới ngày hôm sau, ba cậu nhóc trực tiếp lộ nguyên hình.
Nếu không phải tổ chương trình thấy anh phải dẫn theo ba đứa bé, phân công cho một người quay riêng, anh có thể trải nghiệm cảnh con trai mất tích.
Nhưng anh có thể nói mình thực hành không suôn sẻ sao? Tất nhiên là không!
Khẽ mím môi, Diệp Hoài Cẩn thản nhiên nói: “Tạm được, ứng phó ổn.”
Hướng Thiên và Diệp Hoài Cẩn hợp tác nhiều năm, nghe Diệp Hoài Cẩn nói đã sớm phán đoán ra, anh ho nhẹ một tiếng rồi cười nói: “Bình tĩnh một chút, lúc này chính là tuổi trẻ con chán ghét chó mèo, cậu… Chú ý hình tượng một chút.”
“Còn việc gì không? Không có việc gì tôi cúp máy.”
“Không có…”
“Tút tút tút…”
Hướng Thiên nghe tiếng điện thoại cúp, nhịn không được cười nhạo, anh còn không hiểu Diệp Hoài Cẩn sao? Đây tuyệt đối là thẹn quá hóa giận.
Cặp sinh ba ở trước mặt Mục Nhan quả thực rất ngoan ngoãn, thế nhưng từ khi Mục Nhan sinh chúng thì cô vẫn luôn ở bên cạnh chúng, hiểu rõ sở thích điểm yếu của chúng, ba cậu nhóc tất nhiên không dám lộn xộn trước mặt Mục Nhan.
Nhưng Diệp Hoài Cẩn thì khác! Tuy rằng thời gian ở chung cũng nhiều, nhưng không thể hiểu biết tuyệt đối kỹ như vậy, hơn nữa ngày thường Diệp Hoài Cẩn dung túng bọn chúng, ba nhóc kia thoáng cái không biết đâu là trời đâu là đất.
Không biết Diệp Hoài Cẩn ở chung với ba cậu nhóc trong chương trình như thế nào, ha ha ha ha~ Đột nhiên anh cũng rất chờ mong phần phát sóng “Bố ơi! Mình đi đâu thế?”.
Trong lòng có chút hả hê, Hướng Thiên gọi lại cho Hải Dương.
Sau khi Hải Dương nhận được điện thoại, lập tức đến tìm Mục Nhan.
Hiện tại mọi chuyện đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông là Mục Nhan, chỉ cần cô đồng ý là tốt rồi.
Khi nghe Hải Dương nói muốn cô tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên một mình, Mục Nhan hơi kinh ngạc.
“Tôi không có kinh nghiệm ứng phó với truyền thông, cũng không biết có nói sai hay không.” Mục Nhan nói, hiện giờ cô không sợ đối mặt với truyền thông, nhưng cô không biết phải đối mặt như thế nào.
“Tôi đã liên lạc trước với cánh truyền thông rồi.” Hải Dương nói thẳng.
Nghe xong, Mục Nhan dừng một chút: “Nếu như vậy, tôi không có vấn đề.”
Người ta đã chuẩn bị xong hết, cô phải lo lắng gì chứ.
Chỉ là, trong lòng cô có hơi khẩn trương.
Thở nhẹ một hơi, rất nhanh Mục Nhan điều chỉnh tốt tâm trạng.
Một lát sau, cùng Hải Dương yên lặng luyện tập mấy vấn đề, Hải Dương dẫn Mục Nhan ra ngoài nhà hàng.
Mới vừa đi ra, phóng viên nhận được tin tức đã dẫn đầu vây quanh Mục Nhan và Hải Dương.
Một số phóng viên vốn ngồi chờ nhìn những phóng viên bỗng nhiên xuất hiện này, nhất thời hoài nghi nhân sinh.
Bọn họ đợi lâu như vậy lại bị người ta chen ngang!
Danh sách chương