“Sư phụ, nhân phẩm của Huyết Đồ Đại Đế vốn chẳng ra sao”. “Liệu ông ta có vì con trai mình mà đối phó với thành Đan Đế không?”
Sau khi trở về, Dược Duyên hơi lo lắng, dù sao hắn ta cũng đã từng gặp Huyết Đồ Đại Đế, ấn tượng cực kỳ sâu đậm.
Mặc dù lúc đó Huyết Đồ Đại Đế phải cầu xin Dược Nghịch Mệnh, thái độ xem chừng rất hòa nhã nhưng ánh mắt của người này lại chẳng tốt lành gì.
Chẳng qua vì đạt được mục đích mà phải tạm thời chịu cảnh cúi đầu trước Dược Nghịch Mệnh mà thôi.
, vì lý do sức khỏe nên Dược Nghịch Mệnh hiểu, nếu như không nhận lời Huyết Đồ Đại Đế thì e rằng ông ta sẽ trở mặt, thẳng thừng xuống tay với mình.
Không còn cách nào khác, Dược Nghịch Mệnh đành nghĩ hết mọi cách để giúp Huyết Đồ Đại Đế.
Dược Nghịch Mệnh không biết đối phương có nhớ ơn mình hay không nhưng rõ ràng là đối phương không phải người biết trả ơn.
“Với mức độ yêu chiều con trai của Huyết Đồ Đại Đế thì e là ông ta sẽ làm như vậy thật”.
“Có điều, thành Đan Đế chưa chắc đã sợ Huyết Đồ Đại Đế”.
“Bao nhiêu năm qua, vi sư đã gây dựng được một vài mối quan hệ”, Dược Nghịch Mệnh vừa cười vừa nói.
Dược Nghịch Mệnh là Đan Đế, đương nhiên không thiếu gì các mối quan hệ, thậm chí có thể nói, chỉ cần ông ta nói một câu thì cho dù là người vốn không có
giao tình gì với ông ta cũng sẽ vẫn sẵn lòng giúp ông ta.
Nhưng lần này đối thủ là Huyết Đồ Đại Đế, e là sẽ làm một vài người chùn bước, suy cho cùng, Huyết Đồ Đại Đế cũng không phải là một nhân vật đơn giản.
Trần Trường An vốn định mấy ngày nữa sẽ đi khỏi đây nhưng hôm nay xảy ra chuyện thế này, hắn không thể đi được.
“Rốt cuộc Huyết Đồ Đại Đế là ai?” “Ta chưa từng nghe danh người này bao giờ”.
Mặc dù Trần Trường An quen biết rộng nhưng hăn không hề có chút ấn tượng nào về Huyết Đồ Đại Đế cũng như chưa từng quen biết.
“Ngươi thật sự không biết Huyết Đồ Đại Đế à?”, Dược Nghịch Mệnh ngạc nhiên nhìn về phía Trần Trường An.
Trong suy nghĩ của Dược Nghịch Mệnh, Trần Trường An đã sống rất lâu, hơn nữa lại có thực lực cao cường, đáng lẽ ra phải biết nhiều hơn ông ta mới phải.
“Đáng ra ta phải biết ông ta ư?” “Chuyện này... Cũng không phải là nhất định phải biết”.
Dược Nghịch Mệnh cười bất đắc dĩ, suy cho cùng thì không biết cũng không có gì quá lạ lùng.
“Huyết Đồ Đại Đế đã lên tới Đại Đế Cảnh từ chục ngàn năm trước, được coi là một cường giả Đại Đế lão làng”.
“Trước đây Huyết Đồ Đại Đế thích độc lai độc vãng nhưng không hiểu sao, sau khi đột phá tới Đại Đế Cảnh thì ông ta lại thành lập điện Huyết Đồ”.
“Trắng trợn khuếch trương thế lực, thực lực của tả - hữu hộ pháp của điện Huyết Đồ đều đã đặt nửa bước tới Đại Đế Cảnh”.
“Ông ta còn thành lập một chiến đường, tất cả đều là cường giả cấp bậc Bất Tử Cảnh, e là lên tới hơn trăm người”.
“Đại quân Huyết Đồ của điện Huyết Đồ có tổng cộng năm mươi ngàn người”. “Đại quân Huyết Đồ có một trăm vị thống lĩnh, tất cả đều là Chí Tôn Cảnh”. “Tu vi của số còn lại đều không dưới Động Hư Cảnh!”
“Thực lực rất mạnh!”
Điện Huyết Đồ đã được thành lập rất lâu, hơn nữa thực lực và thủ đoạn của Huyết Đồ Đại Đế càng không thể coi thường.
Điện Huyết Đồ thực sự là một thế lực cực kỳ cao cấp! Ở Trung Thiên Vực, không ai dám động tới bọn họ.
Từ nhỏ, Lãnh Vô Tình đã được nhiều cường giả yêu thương, cưng chiều, cho. nên hắn ta có muốn không ngang ngược cũng khó.
“Ái chà chà, mạnh vậy cơ à?”
“Ta chỉ mới nghe danh Huyết Đồ Đại Đế, không ngờ lại còn có một điện Huyết Đồ mạnh như vậy”.
“Nếu vậy thì thành Đan Đế có chống lại nổi không?”, Huống Trung Đường lo lắng hỏi.
“Để xem tình hình trước đã rồi tính sau”.
“Với bản tính của Huyết Đồ Đại Đế thì nếu như ông ta muốn ra tay với thành Đan Đế, chắc chắn ông ta sẽ báo trước một tiếng”.
“Xưa nay tác phong của ông ta vẫn luôn như vậy”.