Cổ Phượng Dao mặc kệ Cố Tiên Nhi có nghe hay không, vẫn ríu rít giới thiệu bên tai nàng ta.
Trần Trường An nghe một hồi, lập tức giảm hẳn hứng thú, những thứ này thực sự không có sức hút quá lớn với hắn.
“Ngươi nói là Phượng Dao chạy tới phòng riêng của khách ư?” “Đối phương là hai người trẻ tuổi một nam một nữ?”
Tam trưởng lão của Cổ gia không ngờ Cổ Phượng Dao lại làm một chuyện như vậy, thực sự quá khác với tính cách thường ngày của nàng ta.
“Có biết tại sao không?”, Tam trưởng lão cau mày hỏi.
“Hình như là vì...”
Người làm công thuật lại tất cả những gì mình nhìn thấy, nghe thấy một lượt, Tam trưởng lão cũng không ngờ tới chuyện lại gặp Cố Tiên Nhi xếp hạng ba trên
Nhân Bảng ở đây.
Khó trách Cổ Phượng Dao lại thấy hứng thú, dù sao từ lúc ở Cổ gia, Cổ Phượng Dao đã luôn nhớ mãi không quên ba chữ Cố Tiên Nhi này rồi.
“Thôi, chuyện của lớp trẻ thì cứ để bọn họ tự giải quyết”. “Chắc Cố Tiên Nhi chính là người mà lão tổ muốn chờ chăng?”
Tam trưởng lão ngờ vực trong lòng nhưng không dám khẳng định, dù sao ông ta cũng không chắc chắn người lão tổ chờ có xuất hiện ở đây hay không.
Chẳng mấy chốc, hội đấu giá đã chính thức bắt đầu, Cổ Phượng Dao vẫn tiếp tục nói ríu rít không ngừng.
Trần Trường An vừa định đứng dậy rời đi thì một câu nói của Cổ Phượng Dao lại làm hắn ngồi xuống.
“Không biết tại sao lần này lão tổ của bọn ta lại bảo bọn ta đấu giá một thứ rất kỳ quái”.
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ, Ba Thật Là Xấu Xa |||||
“Tin tức, bọn ta sẽ đấu giá một tin tức”.
“Hơn nữa ta còn không biết tin tức này là gì, chỉ có Tam trưởng lão đi cùng ta là biết”.
“Lão tổ nói rằng tin tức này chỉ hữu dụng với một người duy nhất trong thiên hạ”.
“Kể ra thì ta thực sự rất tò mò, rốt cuộc đó là tin tức gì”.
Nghe Cổ Phượng Dao nói vậy, Cố Tiên Nhi cũng sững sờ, sau đó nàng ta nhìn về phía Trần Trường An, trông thấy Trần Trường An cũng đang tự hỏi.
Người mà Cổ Phượng Dao gọi là lão tổ đương nhiên là vị Đại Đế đỉnh phong kia của Cổ gia, vậy mà người này lại muốn đấu giá một tin tức ư? Hơn nữa còn là một tin tức chỉ hữu ích với một người duy nhất trong thiên hạ? Lễ nào là.. Tin tức về Thai Châu? Nhưng làm sao đối phương có thể biết về Thai Châu được?
Trần Trường An không chắc chắn nhưng cũng nảy sinh lòng tò mò sâu sắc, bất kể thế nào hắn cũng phải đấu giá thắng tin tức cuối cùng này.
Lỡ như là Thai Châu thì chuyến này tới hoàng triều Phụng Thiên đúng là có thu hoạch lớn!
“Lão tổ của các ngươi còn nói gì nữa?”
Cố Tiên Nhi biết Cổ Phượng Dao không ưa Trần Trường An nên chủ động hỏi chuyện, những mong thám thính được chút tin tức gì đó từ miệng Cổ Phượng Dao để giúp Trần Trường An.
“Ồ!"
“Ngươi có phản ứng rồi à?”
Nghe Gố Tiên Nhi hỏi vậy, Cổ Phượng Dao mừng ra mặt, nàng ta đã vào đây. ngồi lâu như vậy rồi nhưng hình như đây là lần đầu tiên Cố Tiên Nhi chủ động bắt chuyện với nàng ta.
Không tồi, đây là một khởi đầu tốt, có vẻ như nàng ta đã tới gần thêm một bước trên hành trình cứu vớt chú cừu non lạc lối này!
Có điều Cố Phượng Dao hơi do dự, không biết có nên nói ra chuyện lão tổ còn nói gì khác nữa không.
Sau một hồi đắn đo, Cổ Phượng Dao cho rằng mình không nên nói.
Nếu nàng ta nói ra, bọn họ thật sự đấu giá thắng tin tức này thì chẳng phải bọn họ sẽ thành người mà lão tổ chờ hay sao?
Trần Trường An nghe một hồi, lập tức giảm hẳn hứng thú, những thứ này thực sự không có sức hút quá lớn với hắn.
“Ngươi nói là Phượng Dao chạy tới phòng riêng của khách ư?” “Đối phương là hai người trẻ tuổi một nam một nữ?”
Tam trưởng lão của Cổ gia không ngờ Cổ Phượng Dao lại làm một chuyện như vậy, thực sự quá khác với tính cách thường ngày của nàng ta.
“Có biết tại sao không?”, Tam trưởng lão cau mày hỏi.
“Hình như là vì...”
Người làm công thuật lại tất cả những gì mình nhìn thấy, nghe thấy một lượt, Tam trưởng lão cũng không ngờ tới chuyện lại gặp Cố Tiên Nhi xếp hạng ba trên
Nhân Bảng ở đây.
Khó trách Cổ Phượng Dao lại thấy hứng thú, dù sao từ lúc ở Cổ gia, Cổ Phượng Dao đã luôn nhớ mãi không quên ba chữ Cố Tiên Nhi này rồi.
“Thôi, chuyện của lớp trẻ thì cứ để bọn họ tự giải quyết”. “Chắc Cố Tiên Nhi chính là người mà lão tổ muốn chờ chăng?”
Tam trưởng lão ngờ vực trong lòng nhưng không dám khẳng định, dù sao ông ta cũng không chắc chắn người lão tổ chờ có xuất hiện ở đây hay không.
Chẳng mấy chốc, hội đấu giá đã chính thức bắt đầu, Cổ Phượng Dao vẫn tiếp tục nói ríu rít không ngừng.
Trần Trường An vừa định đứng dậy rời đi thì một câu nói của Cổ Phượng Dao lại làm hắn ngồi xuống.
“Không biết tại sao lần này lão tổ của bọn ta lại bảo bọn ta đấu giá một thứ rất kỳ quái”.
||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ, Ba Thật Là Xấu Xa |||||
“Tin tức, bọn ta sẽ đấu giá một tin tức”.
“Hơn nữa ta còn không biết tin tức này là gì, chỉ có Tam trưởng lão đi cùng ta là biết”.
“Lão tổ nói rằng tin tức này chỉ hữu dụng với một người duy nhất trong thiên hạ”.
“Kể ra thì ta thực sự rất tò mò, rốt cuộc đó là tin tức gì”.
Nghe Cổ Phượng Dao nói vậy, Cố Tiên Nhi cũng sững sờ, sau đó nàng ta nhìn về phía Trần Trường An, trông thấy Trần Trường An cũng đang tự hỏi.
Người mà Cổ Phượng Dao gọi là lão tổ đương nhiên là vị Đại Đế đỉnh phong kia của Cổ gia, vậy mà người này lại muốn đấu giá một tin tức ư? Hơn nữa còn là một tin tức chỉ hữu ích với một người duy nhất trong thiên hạ? Lễ nào là.. Tin tức về Thai Châu? Nhưng làm sao đối phương có thể biết về Thai Châu được?
Trần Trường An không chắc chắn nhưng cũng nảy sinh lòng tò mò sâu sắc, bất kể thế nào hắn cũng phải đấu giá thắng tin tức cuối cùng này.
Lỡ như là Thai Châu thì chuyến này tới hoàng triều Phụng Thiên đúng là có thu hoạch lớn!
“Lão tổ của các ngươi còn nói gì nữa?”
Cố Tiên Nhi biết Cổ Phượng Dao không ưa Trần Trường An nên chủ động hỏi chuyện, những mong thám thính được chút tin tức gì đó từ miệng Cổ Phượng Dao để giúp Trần Trường An.
“Ồ!"
“Ngươi có phản ứng rồi à?”
Nghe Gố Tiên Nhi hỏi vậy, Cổ Phượng Dao mừng ra mặt, nàng ta đã vào đây. ngồi lâu như vậy rồi nhưng hình như đây là lần đầu tiên Cố Tiên Nhi chủ động bắt chuyện với nàng ta.
Không tồi, đây là một khởi đầu tốt, có vẻ như nàng ta đã tới gần thêm một bước trên hành trình cứu vớt chú cừu non lạc lối này!
Có điều Cố Phượng Dao hơi do dự, không biết có nên nói ra chuyện lão tổ còn nói gì khác nữa không.
Sau một hồi đắn đo, Cổ Phượng Dao cho rằng mình không nên nói.
Nếu nàng ta nói ra, bọn họ thật sự đấu giá thắng tin tức này thì chẳng phải bọn họ sẽ thành người mà lão tổ chờ hay sao?
Danh sách chương