- Anh Triệu, thật ra Tuyết tiểu thư đã có thai được 2 tháng rồi.
- Em yên tâm! Anh sẽ mời bác sĩ giỏi nhất để chữa trị cho Hạ Huyên! Hiện giờ Hạ Huyên vẫn chưa tỉnh, anh đưa em về nhà nghỉ ngơi một chút, ngày mai chúng ta đến lại!
Triệu Tư Vũ nhìn khuôn mặt của cô mệt mỏi, bơ phờ, anh nhìn mà thấy xót xa, tim cũng đau nhói từng đợt.
Lâm Nhược Phỉ cứng đầu nói:
- Không được! Em muốn ở lại với Huyên Huyên!
- Nghe lời! Em đừng có cứng đầu nữa được không? Sức khỏe vẫn là quan trọng nhất, ngày mai chúng ta lại đến. - Triệu Tư Vũ dường như chịu hết nổi, quát cô một tiếng.
Cái gì thì cũng phải đặt sức khỏe lên hàng đầu chứ, cô gái này chỉ biết làm anh lo lắng.
- Thôi được rồi! - Lâm Nhược Phỉ gắt gỏng đồng ý một tiếng, cô biết anh lo lắng cho cô nhưng bản tính cứng đầu của cô nó đã ăn trong xương trong tủy rồi.
- Đi thôi!
Triệu Tư Vũ ôm vai Lâm Nhược Phỉ đi ra khỏi bệnh viện, trước khi đi còn không quên dặn y tá chăm lo cho Tuyết Hạ Huyên thật tốt.
Vừa đi đến khu khoa phụ sản Lâm Nhược Phỉ liền tinh mắt nhận ra người đàn ông đang đứng ở phía bên kia, Khương Minh Nghiệp - chồng của Tuyết Hạ Huyên, bạn của cô.
Người đáng ra lúc này phải ở bên cạnh chăm sóc, an ủi vợ của mình thì lúc này đây anh ta lại ở khoa phụ sản.
Dự cảm không lành ngay lập tức trỗi dậy trong tâm trí của Lâm Nhược Phỉ...
Triệu Tư Vũ thấy Lâm Nhược Phỉ đột nhiên dừng lại, anh thắc mắc hỏi:
- Sao lại không đi nữa? - Suỵt! Anh nhìn xem. - Lâm Nhược Phỉ thì thầm nói.
- Ai vậy?
- Chồng của Huyên Huyên!
-....
Tầm 3 phút sau, một người phụ nữ bước đến bên cạnh người đàn ông, khoác tay thân mật. Người đàn ông không một chút e dè ôm eo người phụ nữ, kéo sát cô ấy vào lồng ngực của mình.
Lần này thì Lâm Nhược Phỉ đã sốc thật rồi!
Cô thật không ngờ! Đôi nam nữ này!
Thì ra..
Tuyết Hạ Vy! Khuôn mặt này cô làm sao mà quên?
Khương Minh Nghiệp gian díu bên ngoài với người phụ nữ khác.
Mà đó lại là em gái của vợ hắn!
Lâm Nhược Phỉ tức điên, máu của cô như muốn dồn lên não.
Cô chạy tới chỗ đôi nam nữ kia hét lớn:
- Các người đang làm cái quái gì vậy hả?! Thật đúng là không biết xấu hổ mà! Một kẻ thì đã có vợ nhưng lại còn thèm của lạ! Một kẻ thì không biết xấu hổ đi quyến rũ chồng người khác! Tuyết Hạ Vy, cô chẳng khác gì tiện nhân! Cô có còn lương tâm không hả? Tại sao cô lại cướp chồng của chị mình hả?! - Lâm Nhược Phỉ giống như càng chửi càng hăng, mặc kệ những ánh nhìn tò mò của mọi người xung quanh, cô vẫn không ngừng tuôn ra những lời rủa mắng Tuyết Hạ Vy.
Hình tượng tiểu thư quyền quý nhà họ Lâm ư? Cô không cần nhá! Cô quyết đinh bỏ cái mác tiểu thư quyền quý, cư xử nhã nhặn chỉ để phun ra những lời thâm độc như này chính là vì cô ta đó! Tuyết Hạ Vy, cô nên cảm thấy chính mình quá là may mắn mới đúng!
Cô phải cho cô ta biết mặt, cái loại không biết xấu hổ này cần phải được dạy dỗ!
- Em yên tâm! Anh sẽ mời bác sĩ giỏi nhất để chữa trị cho Hạ Huyên! Hiện giờ Hạ Huyên vẫn chưa tỉnh, anh đưa em về nhà nghỉ ngơi một chút, ngày mai chúng ta đến lại!
Triệu Tư Vũ nhìn khuôn mặt của cô mệt mỏi, bơ phờ, anh nhìn mà thấy xót xa, tim cũng đau nhói từng đợt.
Lâm Nhược Phỉ cứng đầu nói:
- Không được! Em muốn ở lại với Huyên Huyên!
- Nghe lời! Em đừng có cứng đầu nữa được không? Sức khỏe vẫn là quan trọng nhất, ngày mai chúng ta lại đến. - Triệu Tư Vũ dường như chịu hết nổi, quát cô một tiếng.
Cái gì thì cũng phải đặt sức khỏe lên hàng đầu chứ, cô gái này chỉ biết làm anh lo lắng.
- Thôi được rồi! - Lâm Nhược Phỉ gắt gỏng đồng ý một tiếng, cô biết anh lo lắng cho cô nhưng bản tính cứng đầu của cô nó đã ăn trong xương trong tủy rồi.
- Đi thôi!
Triệu Tư Vũ ôm vai Lâm Nhược Phỉ đi ra khỏi bệnh viện, trước khi đi còn không quên dặn y tá chăm lo cho Tuyết Hạ Huyên thật tốt.
Vừa đi đến khu khoa phụ sản Lâm Nhược Phỉ liền tinh mắt nhận ra người đàn ông đang đứng ở phía bên kia, Khương Minh Nghiệp - chồng của Tuyết Hạ Huyên, bạn của cô.
Người đáng ra lúc này phải ở bên cạnh chăm sóc, an ủi vợ của mình thì lúc này đây anh ta lại ở khoa phụ sản.
Dự cảm không lành ngay lập tức trỗi dậy trong tâm trí của Lâm Nhược Phỉ...
Triệu Tư Vũ thấy Lâm Nhược Phỉ đột nhiên dừng lại, anh thắc mắc hỏi:
- Sao lại không đi nữa? - Suỵt! Anh nhìn xem. - Lâm Nhược Phỉ thì thầm nói.
- Ai vậy?
- Chồng của Huyên Huyên!
-....
Tầm 3 phút sau, một người phụ nữ bước đến bên cạnh người đàn ông, khoác tay thân mật. Người đàn ông không một chút e dè ôm eo người phụ nữ, kéo sát cô ấy vào lồng ngực của mình.
Lần này thì Lâm Nhược Phỉ đã sốc thật rồi!
Cô thật không ngờ! Đôi nam nữ này!
Thì ra..
Tuyết Hạ Vy! Khuôn mặt này cô làm sao mà quên?
Khương Minh Nghiệp gian díu bên ngoài với người phụ nữ khác.
Mà đó lại là em gái của vợ hắn!
Lâm Nhược Phỉ tức điên, máu của cô như muốn dồn lên não.
Cô chạy tới chỗ đôi nam nữ kia hét lớn:
- Các người đang làm cái quái gì vậy hả?! Thật đúng là không biết xấu hổ mà! Một kẻ thì đã có vợ nhưng lại còn thèm của lạ! Một kẻ thì không biết xấu hổ đi quyến rũ chồng người khác! Tuyết Hạ Vy, cô chẳng khác gì tiện nhân! Cô có còn lương tâm không hả? Tại sao cô lại cướp chồng của chị mình hả?! - Lâm Nhược Phỉ giống như càng chửi càng hăng, mặc kệ những ánh nhìn tò mò của mọi người xung quanh, cô vẫn không ngừng tuôn ra những lời rủa mắng Tuyết Hạ Vy.
Hình tượng tiểu thư quyền quý nhà họ Lâm ư? Cô không cần nhá! Cô quyết đinh bỏ cái mác tiểu thư quyền quý, cư xử nhã nhặn chỉ để phun ra những lời thâm độc như này chính là vì cô ta đó! Tuyết Hạ Vy, cô nên cảm thấy chính mình quá là may mắn mới đúng!
Cô phải cho cô ta biết mặt, cái loại không biết xấu hổ này cần phải được dạy dỗ!
Danh sách chương