21138.

Bữa cơm này Tô Lạc Lạc ăn rất ngại ngùng, suốt buổi chỉ cúi đầu cắm cúi ăn cơm thôi, còn Long Dạ Tước ở phía đối diện lại ăn uống chậm rãi, tướng ăn tao nhã, Tô Lạc Lạc ngẩng đầu mấy lần, chạm ánh nhìn với anh ta, thì lại nhìn thấy trong mắt anh có nét cười rất rõ.

Tô Lạc Lạc nghĩ, anh nhất định là đang cười cô hồ đồ mơ màng rồi.

Xào cải mà cũng có thể quên nêm muối được.

Ăn cơm xong, Tô Lạc Lạc dọn dẹp bàn ăn, thấy Long Dạ Tước ngồi ở ghế sofa đang cầm Ipad mà cô để trên ghế, gương mặt nhỏ của cô lại đỏ ngay tắp lự, “Không được xem nữa mà.”

Long Dạ Tước nhoẻn miệng cười, “Đều xem hết rồi, còn có gì thú vị để xem nữa sao?”

Tô Lạc Lạc nghẹn lời, vội đi qua đó, nói “Nếu anh muốn xem hình bọn trẻ, tôi sẽ sao chép một bản cho anh, nhưng anh không được xem Ipad của tôi nữa.”

Long Dạ Tước tốt bụng đưa Ipad cho cô, Tô Lạc Lạc vội ôm vào lòng, quay người chạy lên lầu, mười mấy phút sau, cô cầm một cái usb đưa cho anh, “Bên trong đều là hình ảnh từ nhỏ đến lớn của bọn trẻ, anh có thể xem tùy ý.”

Long Dạ Tước nhận lấy, anh cũng muốn cho ba mẹ và bà nội chiêm ngưỡng những tấm hình này, dù gì để lỡ mất quá trình trưởng thành của hai đứa trẻ là sự nuối tiếc lớn nhất của cả nhà anh.

“Buổi chiểu chuẩn bị làm gì?” Long Dạ Tước ngẩng đầu nhìn cô.

“Không làm gì cả, chỉ ở nhà dọn dẹp thôi.”

“Được, vậy tôi sẽ ở cùng cô.”

“Thôi, tay anh bị thương rồi, anh tốt nhất là ngoan ngoãn ngồi ở đây đi!”

“Xót ruột tôi à?”

Tô Lạc Lạc nhìn anh vô vị, “Anh bị thương rồi, tôi là đang chăm sóc cho anh, đây là lương tâm cơ bản của một con người, chả liên quan gì đến việc xót ruột anh cả.”

Long Dạ Tước chán nản chau mày, cô ấy rõ ràng biểu lộ ra rất xót ruột cho anh, nhưng lại cứ cứng miệng không thừa nhận.

Phụ nữ quả thật là sinh vật có lời nói và hành động trái ngược nhau mà.

Trong một câu lạc bộ nọ, Tô Ngữ Phù cực kỳ phiền não, kéo một nhóm bạn ở đây chán phèo uống cà phê nói chuyện giết thời gian.

“Ai dà, Ngữ Phù à, cậu xem cái tin weibo này xem, có người chụp được ảnh Long Dạ Tước đi dạo phố cùng cô gái khác kìa!” Một người bạn của cô đưa ngay điện thoại cho cô xem.

Tô Ngữ Phù giật ngay qua xem, đưa đến trước mắt xem, là tin weibo của cá nhân tự đăng, sau đó được chia sẻ nhanh chóng giữa những người bạn với nhau, vừa hay lại truyền đến người bạn này của Tô Ngữ Phù.

Cô mở to hình lên xem, tức khắc giận đến trắng bệch cả khuôn mặt, cô gái cùng Long Dạ Tước đi dạo trung tâm mua sắm hóa ra là Tô Lạc Lạc, ở đây có một dãy sáu bảy tấm hình, hơn nữa, còn là hình trực diện của Long Dạ Tước và Tô Lạc Lạc, tấm cuối là hình ảnh bóng lưng Long Dạ Tước nắm tay Tô Lạc Lạc rời khỏi.

Thân mật ấm áp, vừa nhìn là cảm giác như một đôi tình nhân.

“Ủa! Cô gái ở cùng Long Dạ Tước hình như là bạn gái tin đồn của Dạ Trạch Hạo mà!” Một cô gái khác ánh mắt sắc bén phát hiện ra.

Tô Ngữ Phù bất ngờ cười nhạt một tiếng, “Còn không phải là cô ta à?” Nói xong, cô cầm điện thoại lên, “Lần này mình có thể để bạn mình kiếm một mớ tiền rồi đây.”

“Cậu muốn làm gì?”

“Mình muốn để công ty của bạn mình phanh phui chuyện của Tô Lạc Lạc, nói cô ta bắt cá hai tay, ở sau lưng Dạ Trạch Hạo hẹn hò với Long Dạ Tước, fan hâm mộ của Dạ Trạch Hạo chắc chắn sẽ nhổ nước bọt vào cô ta, mình muốn thấy Tô Lạc Lạc bị chết chìm trong nước bọt.” Nói xong, Tô Ngữ Phù gọi điện cho bạn thân của cô ta, nói chuyện này ra, quả nhiên đầu dây bên kia rất coi trọng, nên nhớ rằng bất cứ người nào xung quanh Dạ Trạch Hạo cũng đều bị chú ý rất nhiều, hơn nữa đây lại là bạn gái của anh và siêu đại gia Long Dạ Tước đi dạo với nhau, còn tay nắm tay, tin tức này tuyệt đối đáng đồng tiền.

Ngoài ra, Tô Ngữ Phù còn miễn phí tặng nữa, không lấy tiền.

Ánh mắt Tô Ngữ Phù chỉ toàn là nét oán hận âm u, không bắt cóc Tô Lạc Lạc thành công, cô đang tức sôi bụng không biết phải giải tỏa như thế nào nữa!

Nửa tiếng sau, trên trang web của công ty bạn cô đã cho ra tin tức này làm tin tức đầu đề, tiêu đề vô cùng bắt mắt, “Bạn gái tin đồn của Dạ Trạch Hạo lộ ảnh hẹn hò, quyến rũ tỉ phú thiếu gia khoe mặn nồng.”

Câu nói này có hai tầng ý nghĩa, vừa mỉa mai Tô Lạc Lạc đã là bạn gái tin đồn của Dạ Trạch Hạo nhưng vẫn ám chỉ cô phóng đãng không chung tình, còn thân phận tỉ phú của Long Dạ Tước càng bắt mắt hơn, rất thu hút người xem.

Tô Ngữ Phù xem xong vô cùng hài lòng, còn bài báo này ngay lập tức được đặt ở vị trí bắt mắt nhất, trong khoảng thời gian ngắn thôi số lượng người truy cập vào trang web này tăng chóng mặt.

Trong phòng làm việc của Dạ Trạch Hạo.

Bất cứ tin tức gì liên quan đến Dạ Trạch Hạo đều bị tìm ra sớm nhất, lúc này, trợ lý tìm ra bản tin này cũng giật bắn mình, vội đi báo cáo với chị Mai, chị Mai xem xong liền gọi điện cho Dạ Trạch Hạo đang nằm rúc ở nhà không chịu ra khỏi cửa.

“Trạch Hạo, chuyện này là sao? Anh bảo Lạc Lạc chú ý chút, như vậy rất ảnh hưởng đến hình ảnh của anh.” Chị Mai nói có chút giận dữ.

Muốn bảo vệ hình tượng của một minh tinh là chuyện cực kỳ khó, và muốn hủy hình tượng thì chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

Dạ Trạch Hạo tìm kiếm tin tức này, gương mặt anh tuấn của anh cũng trở nên khó coi, sau đó, chuyện mà anh để tâm không phải là danh tiếng và ý kiến của fan hâm mộ, mà là người trong bức ảnh, Tô Lạc Lạc và Long Dạ Tước đã thân mật đến mức này rồi sao? Anh luôn biết rằng tin tức truyền thông luôn thích ngụy tạo những bản tin không đúng sự thật, nhưng mấy tấm hình này là sao chứ? Tận mắt nhìn thấy hình ảnh Tô Lạc Lạc bị Long Dạ Tước nắm tay khiến tim anh nghẹn đau.

“Trạch Hạo, anh có đang nghe không? Anh biết bây giờ fan hâm mộ đang nói gì không? Đều nói anh có mắt nhìn người kém, lại đều mắng nhiếc Lạc Lạc, một lát chúng ta mở họp báo đính chính đây không phải là tin tức có thật.”

“Các chị làm việc của các chị là được.” Dạ Trạch Hạo cúp điện thoại, ném đi, hôm nay tâm trạng anh phiền não lại thêm bực bội.

Ban sáng Tô Lạc Lạc từ chức đã khiến anh rất không vui rồi, vừa xem xong cái tin đó, tâm trạng anh càng xấu hơn.

Dạ Trạch Hạo cúp điện thoại của chị Mai rồi, chị Mai không yên tâm, lại gọi ngay một cuộc điện thoại cho Tô Lạc Lạc.

Tô Lạc Lạc lúc này đang lau nhà, nghe thấy tiếng chuông reo điện thoại trên ghế sofa, cô bắt máy ngay, “A lô, chị Mai.”

Chị Mai ở đầu dây bên kia có chút rối và lo, hỏi “Lạc Lạc, em xem tin tức của Trạch Hạo chưa? Em có thể cẩn thận chút không.”

“Em…em làm gì cơ?” Tô Lạc Lạc chả hiểu ất giáp gì.

“Có người chụp được ảnh của em và Long Dạ Tước đi dạo, bây giờ ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của Trạch Hạo, hơn nữa, cũng không tốt cho danh tiếng của em.”

“Gì cơ? Khi nào cơ?”

“Là tin tức vừa mới ra, em mau đi xem đi! Sau đó nghĩ cách phải đứng ra giải thích như thế nào.”

Não Tô Lạc Lạc ong lên, sao lại có thể truyền ra chuyện như thế chứ? Cô cầm điện thoại lên vội tra tìm ngay Dạ Trạch Hạo, tin mới nhất nhảy ra ngay, nhìn thấy một loạt tiêu đề, não Tô Lạc Lạc trắng trơn trong vài giây.

Trời đất! Đây rõ ràng là đang chửi cô mà!

Gì mà gọi là quyến rũ tỉ phú thiếu gia khoe mặn nồng? Năng lực bịa chuyển của giới truyền thông quá siêu đi mà, Tô Lạc Lạc giận đến nắm chặt nắm đấm. “Đang giận gì đấy?” Bất ngờ, trên đầu cô truyền đến giọng nói trầm thấp. Xem thêm...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện