Trưa qua Diệp Chung Giác gửi lời mời kết bạn cho Mạc Tố tình, lúc tối trở về anh mới biết, điện thoại của Mạc Tố Tình ném một bên, cô đã ngủ từ rất lâu rồi.

Anh ấn vào chấp nhận lời mời, rồi để điện thoại về chỗ cũ, như vậy mới không để Mạc Tố Tình biết.

Cho nên mới nói, giờ Mạc Tố Tình có lẽ vẫn còn chưa biết anh đã chơi wechat, hơn nữa còn thêm cô làm bạn bè.

Bảng tin của Mạc Tố Tình được cô cập nhật rất chăm chỉ.

Dường như mỗi ngày đều có một bài mới.

Cô vừa đăng bài mới kèm theo một bức ảnh, là một tấm lưng cô đơn...

Không biết tại sao, nhìn thấy nó, trong lòng Diệp Chung Giác lại có chút đau lòng.

Thực ra anh vẫn biết, Mạc Tố Tình rất sợ ở một mình, trái tim cô rất nhạy cảm, rất mong manh.

Cô vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ. Vì điều này mà anh càng cảm thấy đau lòng.

Tính cách của cô đã có sự thay đổi rất lớn, lúc Lâm Nhiên điều tra về cô, anh đã biết rồi.

Năm mẹ cô qua đời, cả thế giới của cô dường như đều thay đổi.

Mẹ ruột qua đời, tiểu tam chen chân, cô bị chèn ép ở mọi nơi.

Thực ra giờ anh cũng có chút biết ơn Cố Kiếm Nam, mặc dù anh ta rất đê tiện, nhưng ít ra anh ta cũng đã giúp Mạc Tổ Tình vượt qua quãng thời gian khó khăn nhất của cuộc đời. Cho nên cho dù anh có ra tay đối phó với Cố Thị, nhưng cũng không đuổi cùng giết tận.

Anh nhớ tối qua lướt bảng tin của cô, nhìn thấy ba năm trước cô có đăng một bài, lúc đó cô mới năm hai. Nội dung bài đó là: Khoảnh khắc mẹ ra đi, cả thế giới của tôi như sụp đổ, tôi vĩnh viễn không quên được hình ảnh cả người mẹ toàn máu, hình ảnh khi mẹ ra đi...

Lúc Diệp Chung Giác nhìn thấy bài đăng đó, anh hận không thể quay ngược thời gian để trở về bên cô, ở bên cùng cô vượt qua.

Còn có dòng trạng thái khiến anh vô cùng nhớ, chính là bài cô đăng vào ngày hai người họ kết hôn.

Kết hôn chớp nhoáng, mặc dù rất hay gặp, nhưng tôi lại chưa từng nghĩ đến nó sẽ xảy ra với mình, nhưng lúc người đàn ông ấy mở lời muốn cho tôi một gia đình, tôi đã rung động, nhà, một từ thật đẹp đẽ...

Hơn nữa bên dưới còn đính kèm một bức ảnh, là hai chiếc nhẫn lồng vào nhau, rất đẹp.

Thực ra tối qua nhìn thấy dòng trạng thái đó, Diệp Chung Giác mới hiểu được tâm trạng của cô ngày hôm đó.

Hoá ra hôm đó, là từ “nhà” mà anh nói đã khiến cô cảm động, hoá ra, cô muốn có một gia đình.

Diệp Chung Giác nghĩ một lúc rồi cất điện thoại vào.

Anh sắp xếp kế hoạch cho buổi tối, buổi tiệc hôm nay anh thực không muốn đi, anh chỉ muốn dành nhiều thời gian hơn cho cô.

Nhưng hôm nay anh cũng đã đồng ý rồi, nói đi lại không đi, đây không phải phong cách của anh.

7 giờ tối, Tống Sính Đình cùng Diệp Chung Giác xuất hiện ở bãi đậu xe ngầm của toà Empire.

Cách trang điểm tinh tế của Tống Sính Đình càng làm nổi bật đường nét trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô.

Chiếc váy đen bó sát càng tôn lên thân hình chữ S, càng gợi cảm, quyến rũ.

Rất rõ ràng, cô đã dốc không ít công sức để chuẩn bị cho ngày hôm nay.

Hai người vừa đến, cũng vừa hay Tằng Hạn Vũ cũng đến.

Anh mỉm cười đi về phía Diệp Chung Giác, hai người thân thiết ôm nhau.



Tằng Hạn Vũ vui vẻ nhìn anh: "Chúng ta đã lâu không gặp rồi!"

Khoé miệng Diệp Chung Giác cũng hiện lên ý cười: "Đã lâu không gặp!"

"Sao con người cậu như tảng băng vậy, không sợ làm đóng băng người đẹp bên cạnh sao!"

Anh vừa nói xong, Tống Sính Đình liền xấu hổ cúi đầu xuống.

Diệp Chung Giác lạnh lùng: "Đừng nói lung tung! Giờ tôi đã là người có vợ rồi!"

Tằng Hạn Vũ nghe xong, cả người sững sờ, rất lâu sau mới hoàn hồn: "Giỏi lắm tên này, cậu được lắm, im hơi lặng tiếng tìm được vo."

So với sự ngạc nhiên của Tằng Hạn Vũ,

câu nói của Diệp Chung Giác, đối với Tống Sính Đình mà nói, không khác gì sét đánh ngang tai.

Cô không tin nổi cúi thấp đầu, không dám để người khác thấy vẻ mặt khó chịu của mình.

Trong đầu cô xuất hiện bốn từ, anh kết hôn rồi, anh kết hôn rồi! Anh đã kết hôn rồi, cô vẫn còn cơ hội sao? Nụ cười trên khuôn mặt cô vô cùng cay đắng, cảm giác tự hào khi vừa đến bữa tiệc đã lập tức biến mất.

Thậm chí cô còn nghĩ, ánh mắt ngưỡng mộ của những người phụ nữ nhìn cô, càng trở nên lố bịch.

Thực ra, Tổng Sính Đình không biết, Diệp Chung Giác nói như vậy, một mặt để nói cho Tằng Hạn Vũ biết, mặt khác muốn cô chết lòng, không còn tơ tưởng nữa.

Diệp Chung Giác nhìn bộ dạng không nói nên lời của Tằng Hạn Vũ, liền quay sang nói với Tống Sính Đình: "Cô ra kia trước, tôi và Tằng Hạn Vũ nói chuyện chút"

Nói xong, anh cùng Tằng Hạn Vũ đi đến sân thượng.

Ánh mắt Tổng Sính Đình buồn bã, nhìn theo hướng Diệp Chung Giác rời đi, không còn ánh hào quang như lúc mới đến.

Cô đi đến bên cạnh, uống hết ly rượu này đến ly rượu khác.

Tằng Hạn Vũ dựa vào bức tường trên sân thượng, ánh mắt thư thái, đôi mắt đào hoa quyến rũ.

Thực ra hôm nay Diệp Chung Giác đến buổi tiệc, cũng một phần là vì Tằng Hạn Vũ, thân phận của hai người, một trắng một đen, dần dần mở rộng tổ chức mà hai người đã tạo dựng từ khi còn trẻ, một tổ chức chống phạm tội.

Tổ chức Dark Night ban đầu là tổ chức xã hội đen lớn nhất thế giới, kiểm soát việc buôn lậu vũ khí, buôn bán ma tuý và kiếm lợi nhuận từ những hoạt động khác.

Tuy nhiên, kể từ khi một tổ chức chống phạm tội trỗi dậy 7 năm trước, mỗi năm một phát triển, dần dần có nhiều nguồn lực hơn là những tổ chức xã hội đen.

Theo như hiện tại, thị trường vũ khí của tổ chức xã hội đen hoàn toàn thua kém tổ chức chống phạm tội.

Nhưng tổ chức này không bao giờ buôn bán ma tuý, Nếu ai đó buôn bán ma tuý trên địa bàn của họ, họ nhất định sẽ không nể tình mà ra tay trừng phạt.

Ngoài vũ khí, họ còn buôn lậu kim cương, rửa tiền và các giao dịch có lợi nhuận khác.

Đương nhiên, ngoài các lĩnh vực kinh doanh đó, tổ chức này cũng có những cơ sở riêng, như cơ sở đào tạo đặc công, nhà máy sản xuất vũ khí,...

Tổ chức này trong 7 năm ngắn ngủi đã nhanh chóng phát triển, ngày một lớn mạnh, khiến người khác không khỏi ngưỡng mộ.

Tổ chức chống xã hội đen quốc gia cũng để ý đến tổ chức chống phạm tội.

Trong khi Tằng Hạn Vũ ở thành phố A là giám đốc một công ty nhỏ, lại là Boss lớn của tổ chức này.

Còn Diệp Chung Giác cũng là một trong những người gây dựng, nhưng là con rồng thấy đầu nhưng không thấy đuôi, là Boss bí ẩn nhất.

Bao năm nay anh cùng Tằng Hạn Vũ, một sáng một tối, sắp xếp mọi công việc của tổ chức, khiến tổ chức trong tay họ càng trở nên lớn mạnh.



Lần này, Tằng Hạn Vũ ra nước ngoài giải quyết một số chuyện, vốn nên là Diệp Chung Giác đích thân đi, nhưng đúng lúc Mạc Tố Tình bị viêm dạ dày nên Tằng Hạn Vũ trở thành lựa chọn duy nhất.

Tầng Hạn Vũ là anh em tốt của Diệp Chung Giác, vừa là bạn thân, vừa là anh trai.

Hai người đã là việc với nhau từ 7 năm trước, mới có được một tổ chức có địa vị trên thế giới như ngày hôm nay.

Tằng Hạn Vũ uống một ngụm rượu vang, hờ hững nhìn người đàn ông đang hút thuốc bên cạnh.

"Ban nãy là cố ý phải không, nhìn sắc mặt người phụ nữ bên cạnh cậu có thay đổi"

"Chỉ là muốn cô ta bỏ cuộc, đừng có nghĩ đến những chuyện không thể nữa"

Diệp Chung Giác trầm mặc nói, thở ra một làn khói.

"Được, mình phục cậu rồi, nhanh như vậy đã tìm được nửa còn lại, không còn đợi nữ thần nữa sao?"

Sắc mặt của Diệp Chung Giác cuối cùng cũng có chút thay đổi: "Thực ra, giờ mình thường hay nghĩ, nếu ngay từ đầu mình không lựa chọn rút lui, cô ấy có khi nào sẽ bớt đi một chút nỗi buồn, có khi nào người ở bên cô ấy lúc cô ấy đau buồn nhất, lại là mình!"

Tằng Hạn Vũ khó hiểu nhìn anh, lắc ly rượu vang trong tay.

"Sao lại nói như vậy?"

Diệp Chung Giác liếc nhìn anh một cái, tiếp tục nói: "Cậu cũng biết, mình luôn không

muốn làm phiền cuộc sống của cô ấy, kiềm chế bản thân không đến làm phiền cô ấy, nhưng ông trời đã vô tình khiến chúng mình gặp nhau, hơn nữa, lúc mình gặp lại cô ấy, cô ấy rất không tốt, bị con gái của mẹ kế và bạn trai phản bội"

Tằng Hạn Vũ không khỏi lắc đầu: "Đúng là quá đen đủi mà"

Diệp Chung Giác nói tiếp: "Cho nên mình mới vội vã giữ cô ấy lại, lựa chọn một cách vừa khôn ngoan lại vừa ngu ngốc, kết hôn chớp nhoáng với cô ấy"

"Kết hôn chớp nhoáng sao?", Tằng Hạn Vũ ngẩn người, không nhịn được mà vỗ vỗ vào vai Diệp Chung Giác: "Người anh em, cậu đúng là chịu chơi đó"

Diệp Chung Giác lạnh lùng, trừng mắt nhìn anh, tên này đúng là biết đổ thêm dầu vào lửa.

Anh nhìn ánh trăng bên ngoài, nghĩ không biết giờ này Mạc Tố Tình đang làm gì.

Khoé miệng anh khẽ nở nụ cười: "Cô ấy đến giờ vẫn không biết thân phận thực sự của mình! Hơn nữa, cha mẹ mình cũng không mong muốn cuộc hôn nhân này"

Tằng Hạn Vũ tò mò nhìn anh: "Thân phận, cậu đang nói đến tổ chức sao?"

Diệp Chung Giác lắc đầu: "Chuyện này để nói sau, giờ đến việc mình là tổng giám đốc của Empire Phong Vân cô ấy còn không biết, mình thực không biết sau này nên giải thích với cô ấy thế nào, cuộc hôn nhân này, là mình sai, sai khi lúc bắt đầu đã nói dối cô ấy, một lời nói dối lại cần hàng ngàn lời nói dối khác, đến cuối cùng, lời nói dối càng trở nên to lớn hơn, mình thực không biết bắt đầu từ đâu, cũng không thể giấu cô ấy cả đời"

Sắc mặt Tằng Hạn Vũ có chút khó coi: "Không nhìn ra đó, người anh em, cậu còn có thể làm ra chuyện này, mình đúng là không dám tin, có điều đối với chuyện của cậu, mình chỉ có thể bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc.

Diệp Chung Giác trầm mặc không nói gì, không biết đang nghĩ đến chuyện gì.

Tằng Hạn Vũ không nhịn được mà lên tiếng: "Vậy cậu định làm thế nào?"

"Làm thế nào?", Diệp Chung Giác thấp giọng, chậm rãi nói: "Mình nghĩ mình sẽ đợi sau khi cô ấy yêu mình mới nói cho cô ấy biết, nhưng thực tế và tưởng tượng không giống nhau, có quá nhiều thay đổi, từ trước đến giờ mình chưa từng lo lắng về việc mình sẽ thay đổi, chỉ là sợ cô ấy thay đổi, nên không biết nên làm thế nào"

Tằng Hạn Vũ có chút suy tư: "Thực ra...

cậu tính như vậy cũng tốt, suy cho cùng cậu vượt qua được 7 năm, người cậu yêu cuối cùng cũng đã ở bên cậu. Mình tin, cho dù nữ thần đó biết thân phận thực sự của cậu, cũng sẽ không dễ dàng rời bỏ cậu. Giống mình đấy, giờ mình cũng không biết An An đang ở đâu, người vợ nhỏ đó, không biết cả đời này mình còn có thể tìm thấy không.

Diệp Chung Giác thở dài một tiếng, ai cũng vậy, khiến người khác đau đến cào xé tim can, nhưng vẫn không nỡ buông bỏ.

Người vợ chưa cưới của Tằng Hạn Vũ anh cũng biết, nhà họ Tằng và nhà họ An vốn đã sớm qua lại với nhau, đứa con gái nhỏ mới sinh được một năm của nhà họ An - An An đã được người lớn hứa hôn, sẽ gả cho cậu chủ độc nhất nhà họ Tằng - Tằng Hạn Vũ năm đó mới 3 tuổi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện