“Mười ngày? Sợ là ngươi đi không được!” đột nhiên lúc này Lục Khiếu, Lý Sơn, Nhạc Ninh, ba người ầm thầm trong tối lập tức bay ra vây công Vương Mộc Thành vào giữa

“Không tốt, thiếu chủ gặp nguy hiểm!”

Âm thầm bảo hộ Vương Mộc Thành cao thủ hơn mười tên trong bóng tối cũng là hoảng sợ xông ra, chỉ là điều nhanh bị Nhạc Ninh từng cái đánh bay, từng cái điều là nửa sống nửa chết

“Chỉ là Dung Hồn cảnh hậu kỳ trở xuống, một cái điều muốn chụp chết!” Nhạc Ninh cười gằn

“Cao thủ Dung Hồn cảnh viên mãn, các ngươi là ai?” Vương Mộc Thành nộ quát

“Hừ, tép con!” Lục Khiếu một tát liền đánh bay Vương Mộc Thành đến bất tỉnh, tiếp đến Lý Sơn nắm hắn sau gáy, trực tiếp hướng đến Tây thành bay đi

“Ồ, là Lâm Phong!” ngay khi Nhạc Ninh muốn rời đi, liền kéo lại Lục Khiếu, rồi chỉ đến gốc khuất quen mặt thiếu gia, tại đó còn có không ít tộc nhân Lâm thị theo cùng hắn

“Để ta!” Lục Khiếu vọt đến bắt Lâm Phong, liền muốn tóm lấy

“Đáng chết, ta là các ngươi thiếu gia…” Lâm Phong nộ quát, đồng thời là quay lưng chạy mất, phía Lâm thị người cũng là một không dám đứng ra ngăn cản một hai, điều là thân ai nấy chạy

“Đùng” Lý Sơn đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Phong một cách bất ngờ, một vã liền đập hắn mắt nổ đôm đóm, trực tiếp nhìn Lục Khiếu khinh thường, như kiểu ngươi quá chậm chạp

“Ha ha” Lục Khiếu cười khổ, tiếp đến cả ba người liền rời đi một cách thông dông

Lúc này nhóm người Bá Đao và Mộc Uyển Thanh ngu muội một chỗ, tại trước đó kêu ngạo nhân, hiện tại là bị đánh, bị bắt, bi thảm hình tượng a! “Không tốt, Vương thiếu bị bắt, nhanh báo tin cho Vương gia người tin tức!” đám người phe Vương Mộc Thành lúc này mới vỡ tổ hô lên, một đường chạy loạn, kẻ lại dùng ngọc truyền tin thông báo, kẻ thì dùng hạt giấy truyền tin…

Quang Hiên nhận được tin báo truyền về, con tin chủ chốt điều vào tay hắn liền lập tức hưng phấn ra lệnh cho quân phía Đông tràn về phía Tây Thành, một đường tịch thu sản nghiệp, cướp bốc toàn bộ thương gia bảo khố, trắng trợn bắt con tin, mặt khác huy động con dân tiến về thung lũng Hắc Long tạm lánh nạn

Trần Phương dẫn quân từ thành Nam, tương tự hành động, trực tiếp càn quét một đường tiến về Tây Thành

Lâm Chiến được Quang Hiên giao quyền tạm thời, nhận quân từ hướng Bắc, cũng là trắng trợn tịch thu sản nghiệp thương gia trong Quang Lâm Thành, dã mang đánh đập kẻ ngán đường

Chỉ không đến một giờ, Quang Lâm Thành liền lâm vào một đám hỗn độn, tiếng kêu gào thê lương không ngừng vang lên

Cửa Tây Thành nhanh chống tiếp nhận quân binh Quang Lâm Thành hội tụ

Mặc khác Vương Chính Hùng chính là mang theo hơn vạn người che kín bầu trời, từng cái điều là cao thủ hắn nhiều năm bồi dưỡng, trong đó còn có Vương gia người, bọn họ hiện tại điều là tùy thời tiến đánh, chỉ là trước e ngại tính mạng con tin mà thôi

Phía biên giới Quang Lâm Thành, Thiết Nhật Quân lúc trước bị Vương Thiên đả bại, nay tàn quân bị Vương Chính Hùng dùng lợi ích thâu tóm, sau khi nhận được Vương Chính Hùng triệu tập cũng là lập tức kéo quân tiến đến Quang Lâm Thành, theo hướng Tây thành ngoài năm ngàn dặm đóng quân, thay thế Phong Ma Trại vị trí quan trọng, tùy thời cùng Nam Thành, Vương gia cứ điểm càn quét thung lũng Hắc Long

“Quang Hiên tên súc sinh nhà ngươi, nhanh thả ra bọn ta người nhà, nếu không ta sẽ cùng ngươi đồng quy vu tận!” đám người thương gia trong Quang Lâm Thành liên tục từ xa mắng chửi

“Quang Hiên, lá gan của ngươi quả thực rất lớn!” Vương Chính Hùng ngồi trên phi cầm, nhàn nhã nói

“Hừ, điều là ngươi ép ta, hiện tại nói nhiều vô ích!” Quang Hiên hừ lạnh nhìn lên nói

“Tốt, ngươi muốn điều kiện gì thì thả ra con tin? Đừng nghĩ ngươi giữ người liền có thể yên ổn, ta cho ngươi biết, phía sau ta không phải chỉ Thiết Nhật Quân mà thôi!” Vương Chính Hùng thâm ý nói

“Ha ha… ngươi muốn nói Ma Thiên Tông sao, bọn họ đến thì có thể làm gì được ta, tại đây là địa bàn Nhân Tộc, ta đã sớm thông tin đến Đế Quốc cảnh nội, rất nhanh họ sẽ cho người đến điều tra việc ngươi làm” Quang Hiên một bộ tự tin nói

“Ngươi nghĩ thư truyền tin ngươi gửi đi, có thể tiến vào cảnh nội, ha ha…” Vương Chính Hùng cười gằn

“Quả nhiên người ta phái đi đã chết, tất cả là ngươi giở trò” Quang Hiên tức giận đến siết chặc nấm đấm

“Hừ, trước đó ta định dây dưa dùng sức mạnh bức ép ngươi quy phục, nhưng hiện tại ngươi đã khiến ta quá thất vọng, lại dám đụng vào ta người nhà. Ngày hôm nay dù muốn thế nào, ngươi nhất định cũng phải chết” Vương Chính Hùng khí tức bùng nổ, kim quang lóe sáng, khí tức cực đại đè ép xuống khiến Quang Hiên nôn máu một ngụm, từng bước một thối lui

“Thành chủ” Trần Phương từ xa nhìn đến hoảng sợ một trận

“Nhanh dừng lại, nếu không ta liền bóp nát đầu hắn!” Lục Khiếu nắm theo Vương Mộc Thành từ xa bay tới

“Phụ thân, cứu ta…” Vương Mộc Thành giọng nói sợ hãi vang lên
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện