Vương Chính Hùng nhìn đến một chút cũng không quan tâm, lại tiếp tục dùng khí tức cực đại đè ép xuống Quang Hiên: “Thả, hay không thả”

“Ha ha… hôm nay không phải ngươi nói là được!” Vương Tu mang hình dạng Lâm Vũ, chậm rãi đi lên phía trước cản lại khí tức của Vương Chính Hùng

“Là thiếu gia, nhưng hắn làm sao lại có thể mạnh như thế, trực tiếp nghạnh kháng khí tức với Vương Chính Hùng” đám người Hoa Ngũ hưng phấn, xong lại khiếp sợ không thôi

“Lâm Vũ, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện, nhưng ngươi làm sao có thể mạnh như thế!” Quang Hiên lao khóe miệng rồi nói

“Mặc kệ thế nào, ta không lừa ngươi là được!” Vương Tu cười nói

“Tốt” Quang Hiên hưng phấn cười to

“Ồ!” Vương Chính Hùng giật mình thu lại khí tức, ánh mắt chăm chú nhìn xuống Vương Tu

“Hắn ta là ai, nhìn rất lạ!” đám thương gia cũng là sợ hãi bàn luận

“Hắn ta là Lâm Vũ, nghe nói là phế vật Lâm gia, thật không nghĩ có thể ẩn tàng sâu như thế!” đám thanh niên Lâm gia lúc này cũng là làm ra chuyện có ích, nhanh chống cấp báo đến mọi người

“Lâm Vũ, con của Lâm Mộ Thường?” Vương Chính Hùng nhíu mài

“Lục thúc, tháo hắn cánh tay, ta xem Vương Chính Hùng hôm nay có thể làm gì chúng ta!” Vương Tu nhìn bên dưới Lục Khiếu nhếc miệng nói

“Vâng!” Lục Khiếu cười lạnh, lập tức nắm phăng cánh tay Vương Mộc Thành khỏi cơ thể

“A… phụ thân, cứu ta!” Vương Mộc Thành đau đớn hét thảm

“Phu quân, ngươi phải cứu tiểu Thành nhà chúng ta!” Bạch Tú Ngọc bên cạnh thương xót, nước mắt giàn dụa nói, vẫn là đau từ trong tâm mà ra

“Yên tâm, có ta tại, Thành nhi nhất định sẽ không sao!” Vương Chính Hùng khẽ quay sang, vỗ vỗ nàng bờ vai ra hiệu chấn an

Quay lại Vương Tu, Vương Chính Hùng giọng nói lạnh như băng: “Làm trò, nhi tử ta hôm nay có chuyện, các ngươi toàn thành đừng nghĩ một ai có thể sống, nói, rốt cuộc các ngươi muốn điều kiện gì mới thả ra con tin!”

“Được a, đây mới là tiếng người đi” Vương Tu thích thú nhìn lên nói

“Ngươi…” Vương Chính Hùng nghe đến ví mình là súc sinh, nhất thời muốn bạo nộ

“Ha ha…” đám người bên cạnh Vương Tu nghe hắn nói, lập tức cười trộm không thôi

“Tốt tốt, chó ngoan không tức giận, đến nói điều kiện đi” Vương Tu khoát tay ra hiệu đám người bình tĩnh

“Hít” Vương Chính Hùng chính là tức điên, hắn cả đời làm gì có chuyện như hôm nay bị sỉ nhục như thế, nhưng tạm thời chỉ có thể nén giận

“Trước mắt Vương Chính Hùng đang giữ Vương gia trấn bảo, chiếc găng tay đó, ta nhất định phải ép hắn giao nộp ra, vậy thì chỉ có một cách!” Vương Tu thầm suy tư

“Muốn ta thả con tin, đương nhiên không có gì khó, mỗi người giá một vạn linh thạch, linh bảo đồng giá điều có thể!” Vương Tu xoa xoa hai ngón tay nói

“Ha ha… thiếu chủ, tại đây có 323 tên Bạch gia” Hoa Ngũ hưng phấn chỉ đám người Bạch gia

“Chỗ ta còn có hai tên nhóc này liền 325 tên, nói vậy, cũng 325 vạn linh thạch đi!” Lục Khiếu giọng nói ồm ồm chỉ lấy Lâm Phong cùng Vương Mộc Thành

“Đáng chết, lại dám lấy ta ra làm giao dịch, Lâm Vũ tên này rốt cuộc là nhận được cơ duyên gì lại có thể mạnh như thế” Lâm Phong tức giận không nhẹ

“Một vạn một người, 325 người, 325 vạn” đám thương gia đầu chảy mồ hôi

“Các vị, xem ra trước mắt nhờ các vị giúp đỡ rồi!” Vương Chính Hùng quay về đám người thương gia nói

“Cái này…” đám thương gia nhất thời băn khoăn

“Yên tâm, chỉ cần ta cứu được người ra, cái này Quang Lâm Thành cùng thung lũng Hắc Long điều sẽ có các vị lợi ích không nhỏ, hơn nữa Chính Hùng ta sẽ ghi nhớ các ngươi ân tình ngày hôm nay!” Vương Chính Hùng chắp tay nói

“Tốt, ta Hồ Tư Khang trước cho Vương gia chủ ngươi mượn ba vạn” một cái trung niên bước đến đưa lên túi trữ vật

Lúc này rất nhanh, từng cái thương gia điều là lũ lượt tiến lên, gom góp cũng được 189 vạn

“Chỉ 189 vạn?” Vương Chính Hùng nhíu mài

“Vương gia chủ, ngươi cũng biết chúng ta sản nghiệp điều là đầu tư vào cửa hàng, linh thạch trong người điều là cho ngươi mượn hết rồi!” Hồ Tư Khang có chút bất mãn

“Được, vậy trước đa tạ các vị” Vương Chính Hùng chắp tay nói

“Xem ra trước phải lấy ra Vương gia trấn bảo thế chấp” Vương Chính Hùng cắn răng, lấy ra một thanh găng tay bạch sắc

“Cái này găng tay ta thế nào cũng không thể kích hoạt, chi bằng đổi lấy Bạch gia cùng ta nhi tử an toàn, sau lại hỏi tội bọn chúng, cùng một chỗ lấy về!” Vương Chính Hùng nhìn lấy bao tay

“Bạch Hổ Găng Tay! Rốt cuộc cũng xuất hiện” Vương Tu từ xa nhìn đến liền trấn động, hắn nghe phụ thân kể, Vương gia hắn có một đôi găng tay, sức mạnh rất lớn, chỉ cần người đeo nó tu vì gì, nó liền tự động tăng cấp bằng chủ nhân tu vi, một người sức mạnh, đeo vào găng tay liền giống như hai người sức mạnh, có thể tách đôi sơn hà

Chỉ là khi Vương gia tộc hệ mới có thể kích hoạt găng tay nội tại sức mạnh, là người ngoài đeo vào điều vô dụng, Vương Chính Hùng chỉ là một cái họ Lương, thực chất là hàng giả mạo, làm sao biết được găng tay lợi hại ẩn tàng

Vương Tu nén sự vui mừng trong lòng, chỉ cần hắn ép ra được cái này bao tay, hắn liền tự tin có thể cùng Vương Chính Hùng chiến đấu
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện