“Cô không trả lời được şao? Chột dạ phải không?”
Trần Đình Vũ vừa hỏi vừa ðứng im cho Hạ Linh ðấm ðá, cô dùng hết şức vung tay đập mạnh vào người anh, không chỉ trước ngực anh đau mà trong tim cũng đau.
Mặc dù vì cuộc hôn nhân ép buộc này mà anh lạnh nhạt với cô trước nhưng cô có thể đưa ra yêu cầu ly hôn, không cần phải giả vờ giả vịt trước mặt anh rồi sau lưng đi cùng người đàn ông khác.
Suốt thời gian qua anh vẫn giữ kẽ với những cô gái bên ngoài, không bao giờ gần gũi hay tiếp xúc thân mật với phụ nữ. Ngay cả khi trong lòng anh vẫn nhớ đến Hạ Liên thì anh cũng chẳng hề liên lạc cho cô ấy. Bởi vậy phải ðến khi mẹ vợ nói ra, anh mới biết Hạ Liên sắp quay về!.
*
Đây là giới hạn mà anh đặt ra sau khi kết hôn với Hạ Linh, mà cô lại thản nhiên cùng Tần Phong ði vào khách şan!.~
Càng nghĩ, Trần Đình Vũ càng thất vọng về Hạ Linh.
-VN
“Buông tay ra!”.
~
ELVN
Trong lúc Trần Đình Vũ tự hỏi rốt cuộc đâu mới là con người thật của cô thì nghe thấy tiếng quát to, Hạ Linh gào lên rồi đột nhiên cắn về phía tay anh.
Hai hàm răng cô dùng sức nghiến chặt lại, mắt đỏ bừng cả lên, giống như một con thú nhỏ bị ép đến đường cùng mà liều mạng với kẻ thù của mình.
*
Ngay một giây sau đó, Hạ Linh cảm giác được mùi máu tươi tràn ngập trong khoang miệng, vị mặn và tanh tràn tới làm cô không kịp thích ứng, suýt chút nữa nôn ra. Ấy vậy mà Trần Đình Vũ lại không hề nhúc nhích chút nào, anh như không cảm nhận được đau đớn, dùng đôi mắt căm hận nhìn về phía cô, giọng nói lạnh băng vang lên:
“Tôi đã cho cô cơ hội để giải thích.”
Hạ Linh phát hiện cắn anh không có tác dụng gì cũng dừng lại, cô ngẩng đầu đối mặt với anh, đôi mắt quật cường nhìn thẳng vào anh, khóe môi hãy còn tràn ra một tia máu tươi. Gương mặt cô lúc này vừa xinh đẹp vừa yêu mị, rõ ràng cùng là chị em sinh đôi, khuôn mặt giống với Hạ Liên nhưng lúc này lại có gì đó rất khác.
Advertisment
“Ký ðơn ly hôn, thả tôi đi, hoặc là tôi sẽ nói chuyện này cho ông nội và mẹ để họ phân xử." Hạ Linh chỉ có thể dùng cách này để uy hiếp anh.
“Tôi không muốn ký, cô ồi nói với ông nội thử xem?"
m?".VN
LVN
Trần Đình Vũ đã nắm thóp cô, sức khỏe của ông chỉ mới hồi phục được một chút nên Hạ Linh chắc chắn không dám làm ông buồn và kích động!
nói đi! Vi Hạ Linh,
“Trần Đình Vũ!” Hạ Linh tức ðến mức gọi cả tên họ cuộc muốn cái gì? Anh nói đi!”
INOV của anh, giọng cô lạc hẳn đi. “Anh r ENOVinh rốt cuộc muốn cái g
Người đàn ông bóp lấy cằm của vợ mình, ngón cái hơi dùng sức, dễ dàng khiến cô ðau đến kêu lên.
EN
Trần Đình Vũ một lần nữa cúi ðầu xuống hôn cô, mùi máu vẫn chưa tan hết khiến thú tính trong người anh như bộc phát, anh ra sức chà đạp đôi môi mềm của cô.
Không biết từ lúc nào mà Hạ Linh đã bị anh đẩy ngã xuống giường, hai cánh môi vừa şưng vừa đau. Cô cảm thấy vô cùng nhục nhã và khó chịu trước hành động của anh.
Sự chống cự của Hạ Linh yếu dần rồi dừng lại, cô không muốn phải phí sức trước anh nữa.
Người đàn ông bắt đầu cởi cúc áo, mặc cho vết thương trên tay vẫn còn rướm máu, anh muốn chắc rằng Hạ Linh trong sạch. Anh sẽ tự mình kiểm tra!
Hạ Linh mở to mắt nhìn trần nhà, cả người chết lặng:
LVN
“Nếu tôi không ngoại tình, anh sẽ chịu trách nhiệm cho việc này şao? Đình Vũ, anh khẳng định đây là chuyện anh muốn làm à?”
Bàn tay của người đàn ông cứng đờ, theo từng câu nói thốt ra từ miệng Hạ Linh, động tác trên tay anh ngày càng chậm lại.
Advertisment
“Hai năm trước, vào ngày kết hôn với anh. Tôi nằm trên giường chờ anh cả tối, anh đã đi đâu? Anh không về nhà mà cùng bạn mình uống rượu đến sáng, sau đó, anh thậm chí còn chẳng thèm ở cùng một phòng với tôi.”
Hạ Linh nhớ lại từng chuyện khiến cô uất ức:
“Mỗi ngày tôi đều nấu cơm cho anh, làm hết thảy những việc mà một người vợ nên làm nhưng anh thì sao? Anh lạnh nhạt, chẳng bao giờ cho tôi sắc mặt tốt. Trong tim anh còn tồn tại một người phụ nữ khác! Chỉ cần
anh uống say thì miệng anh sẽ không ngừng gọi tên em gái tôi! Lúc đó tôi cảm thấy thế nào anh biết không?”
Lễ hội nữa! Trá VN
“Đừng nói nữa!” Trần Đình Vũ rốt cuộc không n
nặng đè lên.
lọc không chịu h.. VN
nổi, anh nhắm chặt mắt
mắt lại, lồn ... V N
, lồng ngực như bị một tảng đá ng đá
“Tôi không rõ lúc ấy tại sao có thể nhẫn nhục, chịu đựng nhiều như vậy. Tôi từng nói ðùa với mẹ chồng rằng kiếp trước chắc là tôi mắc nợ anh, vậy thì, hai năm qua chắc tôi trả đủ cho anh rồi."
Nước mắt trào lên rồi rơi xuống, từng giọt từng giọt nóng n
Hạ Linh khóc nức nở:
no: VN
“Đình Vũ, tôi chỉ hỏi anh một câu thôi. Anh có yêu tôi không?”
Căn phòng rộng phút chốc chìm vào yên ắng, chỉ còn lại tiếng nấc nghẹn của Hạ Linh.
Im lặng đôi khi không phải là thừa nhận, mà là vì biết câu trả lời kia sẽ tổn thương đối phương nên khó
nói thành lời.
Bóng người cao lớn dần lui ra khỏi phòng, Hạ Linh nghe thấy tiếng đóng cửa.
Trần Đình Vũ ðứng bên ngoài, trong lòng như có thứ gì vụn vỡ.
Hạ Linh nằm trên giường, trái tim chảy máu đầm đìa.