Thùng thùng thùng!!
Trời vừa sáng, tiếng trống vang trời đánh thức những người còn đang say giấc.
Một lúc sau, trước Cổng nha đã tụ tập rất nhiều người, châu đầu ghé tai thì thầm chỉ chỉ chỏ chỏ vào bên trong nha đường.
"Yi~u~"
" Bang"
"Người đang quỳ phía dưới là ai, có cái gì oan khúc?"
Tri phủ vân dương huyện Cao Tân Lãng ngồi an vị sau án đường, nghiêng mặt nhìn nam nhân đang quỳ rạp trên đất lên tiếng hỏi.
"Bẩm đại nhân, thảo dân tên Lưu Phúc, là tiểu nhị của Giang Hư Tửu lâu, hôm nay mạo muội đánh trống kêu oan, là vì muốn tố giác một người"
"Người nọ là ai? còn có Vì lý do gì?"
" Thưa đại nhân, người thảo dân tố giác chính là án đầu cử nhân năm nay, Tạ Hòe Cẩm"
Cao Tân Lãng nhíu mày, những người đang nghe bên ngoài cũng bắt đầu xì xào to nhỏ
"Ngươi cũng biết người ngươi tố cáo chính là án đầu cử nhân năm nay? vậy ngươi nói cho bản quan biết, hắn phạm tội gì?"
"Thảo dân cảm thấy Tạ cử nhân tài cán chưa đủ, nhân phẩn không tốt, không xứng đáng làm cử nhân"
"Ô" Cao Tân Lãng hứng thú hỏi " Nhân phẩm không tốt, là ý gì?"
Nam nhân một bố y tiếp tục dập đầu, cao giọng nói " Bẩm đại nhân, thảo dân muốn hỏi người một câu, nếu có thí sinh gian lận trong cuộc thi, vậy người đó có xứng đáng làm cử nhân, cùng với danh vị án đầu không?"
Cao Tân Lãng mặt nghiêm lại, trịnh trọng hỏi.
"Ngươi nói Tạ Cử nhân gian lận, vậy chúng cứ đâu?"
" Bẩm Đại nhân, đây là chứng cứ buộc tội tạ cử nhân, trong đó có viết rõ về hành vi gian lận của Tạ cử nhân, mời ngài xem qua"
Người kia trình lên một tờ giấy, nha phủ tiếp nhận đưa đến trước mặt Tri phủ đại nhân.
Nhìn những chứng cứ chứng minh Tạ Hòe Cẩm có tội. Cao Tân Lãng khẽ nhíu mày.
Bên trong thư nói rất rõ ràng, chữ viết giống của tạ Hòe Cẩm đến tám mươi phần trăm.
Cao Tân Lãng nhìn xuống tên hán tử, có chút suy đoán.
Người như Tạ Hòe Cẩm, sẽ không thể làm ra chuyện này được, đừng nói đến hắn chỉ là một tú tài nghèo, chỉ cần nói đến nhân phẩm thôi cũng biết được hắn là người như nào.
Vậy chỉ có một khả năng duy nhất... đó chính là có người đang đứng sau thao túng tất cả
Với ý đồ hủy đi tiền đồ của Tạ Hòe Cẩm.
Dù hắn có thân phận thế nào, chỉ cần bị phát hiện ra gian lận trong kỳ thi, nhất định sẽ bị tước đi quyền hạn, sau đó cả đời không được bước chân vào phòng thi.
Nhìn cách người đó sắp đặt.
Có thể đoán người đứng sau lưng tỉ mỉ cỡ nào, nếu không phải biết rõ con người của tạ Hòe Cẩm, Cao Tân Lãng sẽ thật sự cho rằng hắn thi đậu đều dựa vào gian lận.
Vì dù sao một người có thể lên như diều gặp gió, một đường trung hạng nhất, từ một tên bị coi như phế vật bỏ lại phía sau, từng bước lấy lại niềm tin, chỉ trong thời gian ba tháng, đã thành công thi được hạng nhất, trở thành tiểu tam nguyên khi mới chỉ có hai mươi ba tuối.
Cao Tân Lãng thật sự rất coi trọng Tạ Hòe Cẩm, hắn có cảm giác người này nhất định sẽ làm nên chuyện lớn.
Nhìn nam nhân kính cẩn cúi thấp đầu phía dưới, Cao Tân Lãng lạnh nhạt hỏi.
"Phong thư này, ngươi từ đâu có được?"
Tên kia hơi kinh ngạc, không nghĩ Cao Tân Lãng sẽ hỏi nguồn gốc của phong thư. lúc này không phải nên cho người đi bắt Tạ Hòe Cẩm đến cùng gã đối chiếu sao? Cũng không thể nói là do có người cố ý đưa cho gã nha!! Tên kia lắp bắp một hồi mới nói " Là tiểu đệ của thảo dân vô tình nhặt được"
"Nhặt Được?"
" Vâng"
"Ngươi chưa từng nghĩ đến trường hợp sẽ có người cố ý để đấy để các ngươi nhìn thấy, sao đó vu oan người khác ?"
"Thảo dân, thảo dân..!"
"Chưa rõ thực hư đã ngang nhiên đến cáo tội, điêu dân to gan, ngươi biết tội chưa?"
Cao Tân Lãng đập bàn nói.
" Thảo dân không biết, đại nhân, thảo dân chỉ vô tình nhặt được..."
Lần đầu tiên lên công đường, còn lên miệng tố cáo người khác, Tên hán tử này còn chưa có kinh nghiệm, Cao Tân Lãng vừa gằn giọng một tiếng liền sợ hãi lên.
" Dân nữ Lâm Sinh Ý, có chứng cứ khác chứng minh Tạ cử nhân có tội"
Lâm Sinh Ý bước vào, cúi người thi lễ nói.
Trời vừa sáng, tiếng trống vang trời đánh thức những người còn đang say giấc.
Một lúc sau, trước Cổng nha đã tụ tập rất nhiều người, châu đầu ghé tai thì thầm chỉ chỉ chỏ chỏ vào bên trong nha đường.
"Yi~u~"
" Bang"
"Người đang quỳ phía dưới là ai, có cái gì oan khúc?"
Tri phủ vân dương huyện Cao Tân Lãng ngồi an vị sau án đường, nghiêng mặt nhìn nam nhân đang quỳ rạp trên đất lên tiếng hỏi.
"Bẩm đại nhân, thảo dân tên Lưu Phúc, là tiểu nhị của Giang Hư Tửu lâu, hôm nay mạo muội đánh trống kêu oan, là vì muốn tố giác một người"
"Người nọ là ai? còn có Vì lý do gì?"
" Thưa đại nhân, người thảo dân tố giác chính là án đầu cử nhân năm nay, Tạ Hòe Cẩm"
Cao Tân Lãng nhíu mày, những người đang nghe bên ngoài cũng bắt đầu xì xào to nhỏ
"Ngươi cũng biết người ngươi tố cáo chính là án đầu cử nhân năm nay? vậy ngươi nói cho bản quan biết, hắn phạm tội gì?"
"Thảo dân cảm thấy Tạ cử nhân tài cán chưa đủ, nhân phẩn không tốt, không xứng đáng làm cử nhân"
"Ô" Cao Tân Lãng hứng thú hỏi " Nhân phẩm không tốt, là ý gì?"
Nam nhân một bố y tiếp tục dập đầu, cao giọng nói " Bẩm đại nhân, thảo dân muốn hỏi người một câu, nếu có thí sinh gian lận trong cuộc thi, vậy người đó có xứng đáng làm cử nhân, cùng với danh vị án đầu không?"
Cao Tân Lãng mặt nghiêm lại, trịnh trọng hỏi.
"Ngươi nói Tạ Cử nhân gian lận, vậy chúng cứ đâu?"
" Bẩm Đại nhân, đây là chứng cứ buộc tội tạ cử nhân, trong đó có viết rõ về hành vi gian lận của Tạ cử nhân, mời ngài xem qua"
Người kia trình lên một tờ giấy, nha phủ tiếp nhận đưa đến trước mặt Tri phủ đại nhân.
Nhìn những chứng cứ chứng minh Tạ Hòe Cẩm có tội. Cao Tân Lãng khẽ nhíu mày.
Bên trong thư nói rất rõ ràng, chữ viết giống của tạ Hòe Cẩm đến tám mươi phần trăm.
Cao Tân Lãng nhìn xuống tên hán tử, có chút suy đoán.
Người như Tạ Hòe Cẩm, sẽ không thể làm ra chuyện này được, đừng nói đến hắn chỉ là một tú tài nghèo, chỉ cần nói đến nhân phẩm thôi cũng biết được hắn là người như nào.
Vậy chỉ có một khả năng duy nhất... đó chính là có người đang đứng sau thao túng tất cả
Với ý đồ hủy đi tiền đồ của Tạ Hòe Cẩm.
Dù hắn có thân phận thế nào, chỉ cần bị phát hiện ra gian lận trong kỳ thi, nhất định sẽ bị tước đi quyền hạn, sau đó cả đời không được bước chân vào phòng thi.
Nhìn cách người đó sắp đặt.
Có thể đoán người đứng sau lưng tỉ mỉ cỡ nào, nếu không phải biết rõ con người của tạ Hòe Cẩm, Cao Tân Lãng sẽ thật sự cho rằng hắn thi đậu đều dựa vào gian lận.
Vì dù sao một người có thể lên như diều gặp gió, một đường trung hạng nhất, từ một tên bị coi như phế vật bỏ lại phía sau, từng bước lấy lại niềm tin, chỉ trong thời gian ba tháng, đã thành công thi được hạng nhất, trở thành tiểu tam nguyên khi mới chỉ có hai mươi ba tuối.
Cao Tân Lãng thật sự rất coi trọng Tạ Hòe Cẩm, hắn có cảm giác người này nhất định sẽ làm nên chuyện lớn.
Nhìn nam nhân kính cẩn cúi thấp đầu phía dưới, Cao Tân Lãng lạnh nhạt hỏi.
"Phong thư này, ngươi từ đâu có được?"
Tên kia hơi kinh ngạc, không nghĩ Cao Tân Lãng sẽ hỏi nguồn gốc của phong thư. lúc này không phải nên cho người đi bắt Tạ Hòe Cẩm đến cùng gã đối chiếu sao? Cũng không thể nói là do có người cố ý đưa cho gã nha!! Tên kia lắp bắp một hồi mới nói " Là tiểu đệ của thảo dân vô tình nhặt được"
"Nhặt Được?"
" Vâng"
"Ngươi chưa từng nghĩ đến trường hợp sẽ có người cố ý để đấy để các ngươi nhìn thấy, sao đó vu oan người khác ?"
"Thảo dân, thảo dân..!"
"Chưa rõ thực hư đã ngang nhiên đến cáo tội, điêu dân to gan, ngươi biết tội chưa?"
Cao Tân Lãng đập bàn nói.
" Thảo dân không biết, đại nhân, thảo dân chỉ vô tình nhặt được..."
Lần đầu tiên lên công đường, còn lên miệng tố cáo người khác, Tên hán tử này còn chưa có kinh nghiệm, Cao Tân Lãng vừa gằn giọng một tiếng liền sợ hãi lên.
" Dân nữ Lâm Sinh Ý, có chứng cứ khác chứng minh Tạ cử nhân có tội"
Lâm Sinh Ý bước vào, cúi người thi lễ nói.
Danh sách chương