Tạ Phong hai người ngồi trên giường Cố Du lo lắng triều bên ngoài nhìn, sau khi thấy thân ảnh Cố Du khi mới nhẹ nhàng thở ra. bất quá nhìn đến sau lưng nàng đang cõng một người khi , bị chấn kinh đến rồi.
Tạ Phong lập tức chạy đến giúp Cố Du đặt Tạ Hòe Cẩm xuống, thấy huyết trên đầu hắn khi trực tiếp khóc ra tới.
“ U oa!! phụ thân ngươi không thể bỏ xuống bọn con được, phụ thân ngươi mở mắt ra nhìn ta đi....--”
Cố Du thở ra một hơi, dù Tạ Hòe Cẩm có gầy như nào vẫn là cái nam nhân, Cố Du một đường cõng lại đây vẫn rất mất sức, nghe Tạ Phong khóc lóc liền lên tiếng “ phụ thân ngươi chưa chết, còn khóc nữa chết thiệt đó!!”
Cố Du hù dọa một câu thành công làm tiếng khóc im bặt, Tạ Phong nước mắt tuông rơi nhìn nàng, run rẩy hỏi “ phụ thân sẽ không chết đúng không mẫu thân?”
Tâm Cố Du tức khắc mền nhũn, nàng một tay vuốt cậu khô cằn đầu tóc, an ủi nói “ không sao, có mẫu thân ở đây, phụ thân các ngươi không chết được.”
Thật ra Cố Du cũng bị dọa, nàng vừa rồi còn nghĩ Tạ Hòe Cẩm đã không thể cứu vãn, không ngờ vẫn còn sống.
Nghe nàng nói, Tạ Phong lập tức cười, Tạ Hành lại là hoài nghi.
Chỉ là những gì Cố Du làm sau đó khiến cậu lập tức trừng lớn mắt.
Xử lý xong vết thương trên người Tạ Hòe Cẩm, Cố Du lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Bất quá nhìn đến Tạ Hành hai huynh đệ đang ngốc ngốc nhìn mình khi, có chút khó hiểu hỏi “ Làm sao thế? ”
Tạ Hành là sẽ không nói, bất quá Tạ Phong là cái bà ba hoa, lập tức thác mắc hỏi “ mẫu thân người từ bao giờ lợi hại như vậy nha ?” mẫu thân không những có thể trảo con thỏ, biết xem dược thảo, này còn sẽ biết y thuật? Tạ Hành cũng là tò mò nhìn nàng, Cố Du sờ sờ cái mũi, như cũ nói “ ta đã nói rồi mà, là các ngươi ngoại tổ phụ dạy, bất quá học nghệ không thông, chỉ có thể sử lý một chút vết thương nhỏ, nhiều là sẽ không được.”
Hai người nghe vậy dù lòng còn nghi ngờ cũng không dám hỏi thêm nữa, dù sao mẫu thân trước kia đúng là con nhà quan xuất thân, sẽ biết này đó cũng là bình thường!
Hỏi hai đứa nhóc vì sao biết nàng là con nhà quan ư? bởi vì Cố Du trước kia vẫn thường nói, nói chính mình là con nhà quan, thân là thiên kinh ngũ tiểu thư lại bị ép buộc gả cho một người tên đồng sinh nghèo, với thân phận của nàng, cho dù có gả cho tri phủ làm phu nhân cũng không tính quá phận.
Hai đứa trẻ còn nhỏ, liền theo bản năng cho là đúng.
Nhìn nàng thuần thục giúp phụ thân rửa sạch vết thương cùng bẩn trên người, hoài nghi nho nhỏ cũng hoàn toàn vơi đi hết.
Cố Du cũng không có nói dối, này xác thực là tổ phụ nguyên chủ dậy nàng, nguyên nhân Tạ Hòe Cẩm bị bệnh thường thường hôn mê cũng là nguyên chủ kiệt tác, sở dĩ Tạ Hòe Cẩm có thể tỉnh lại đều do không có uống thuốc do nguyên chủ mua trước đó, mới có thể tỉnh dậy, nếu không phải nàng xuyên qua lại đây, này một nhà ba người phổng trừng đã sớm bị nguyên chủ hại chế.t.
Qua một đêm, mưa rốt cuộc cũng chịu ngưng, tạ gia vốn dĩ tồi tàn nay càng thêm không nỡ nhìn, gió lớn thổi đồ vật bây tứ tung khác nơi trong sân, trở nên một mảnh hỗn độn.
Cố Du cùng Tạ Phong cùng nhau thu thập này đó, Tạ Hành chân bị bó tay chân chỉ có thể ngồi trên giường, Tạ Hòe Cẩm như cũ chưa tỉnh, bất quá cơn sốt đã hạ xuống. Hôm qua hại mẫu tử ba người lo lắng thủ một đêm, đến khi cơn sốt lui đi mới dám thở ra.
Chờ đem này đó thu thập xong, Nhìn tạ gia tồi tàn nhà cửa, Cố Du vào phòng bếp xem còn tính không hư quá nặng, hôm qua mưa cả đêm chưa kịp làm gì để lót dạ, Cố Du đơn giản nấu một nồi cháo khoai lang, lại lấy một nửa thịt thỏ hôm qua cất giữ đem ra xào. bữa sáng hôm nay liền hoàn thành.
Cơm nước xong, Cố Du dặn dò nói “ Mẫu thân muốn đi trấn trên bán chút thảo dược, tiểu phong ở nhà chiếu cố chút ca ca cùng phụ thân, trở về mẫu thân cho ngươi mang ăn ngon thế nào?”
Tiểu Phong gật gật đầu, vỗ vỗ tiểu bộ ngực nói “ mẫu thân yên tâm lạp, hài nhi nhất định sẽ chiếu cố hảo phụ thân cùng ca ca!”
Cố Du sờ sờ hai cái lên đầu cậu, nói “ Ngoan lắm" liền cõng theo sọt đi rồi.
Nhìn bóng lưng nàng đi xa, Tạ Phong khịt khịt mũi, bước chân chạy vào trong phòng.
Hết chương 9
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực
Tạ Phong lập tức chạy đến giúp Cố Du đặt Tạ Hòe Cẩm xuống, thấy huyết trên đầu hắn khi trực tiếp khóc ra tới.
“ U oa!! phụ thân ngươi không thể bỏ xuống bọn con được, phụ thân ngươi mở mắt ra nhìn ta đi....--”
Cố Du thở ra một hơi, dù Tạ Hòe Cẩm có gầy như nào vẫn là cái nam nhân, Cố Du một đường cõng lại đây vẫn rất mất sức, nghe Tạ Phong khóc lóc liền lên tiếng “ phụ thân ngươi chưa chết, còn khóc nữa chết thiệt đó!!”
Cố Du hù dọa một câu thành công làm tiếng khóc im bặt, Tạ Phong nước mắt tuông rơi nhìn nàng, run rẩy hỏi “ phụ thân sẽ không chết đúng không mẫu thân?”
Tâm Cố Du tức khắc mền nhũn, nàng một tay vuốt cậu khô cằn đầu tóc, an ủi nói “ không sao, có mẫu thân ở đây, phụ thân các ngươi không chết được.”
Thật ra Cố Du cũng bị dọa, nàng vừa rồi còn nghĩ Tạ Hòe Cẩm đã không thể cứu vãn, không ngờ vẫn còn sống.
Nghe nàng nói, Tạ Phong lập tức cười, Tạ Hành lại là hoài nghi.
Chỉ là những gì Cố Du làm sau đó khiến cậu lập tức trừng lớn mắt.
Xử lý xong vết thương trên người Tạ Hòe Cẩm, Cố Du lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Bất quá nhìn đến Tạ Hành hai huynh đệ đang ngốc ngốc nhìn mình khi, có chút khó hiểu hỏi “ Làm sao thế? ”
Tạ Hành là sẽ không nói, bất quá Tạ Phong là cái bà ba hoa, lập tức thác mắc hỏi “ mẫu thân người từ bao giờ lợi hại như vậy nha ?” mẫu thân không những có thể trảo con thỏ, biết xem dược thảo, này còn sẽ biết y thuật? Tạ Hành cũng là tò mò nhìn nàng, Cố Du sờ sờ cái mũi, như cũ nói “ ta đã nói rồi mà, là các ngươi ngoại tổ phụ dạy, bất quá học nghệ không thông, chỉ có thể sử lý một chút vết thương nhỏ, nhiều là sẽ không được.”
Hai người nghe vậy dù lòng còn nghi ngờ cũng không dám hỏi thêm nữa, dù sao mẫu thân trước kia đúng là con nhà quan xuất thân, sẽ biết này đó cũng là bình thường!
Hỏi hai đứa nhóc vì sao biết nàng là con nhà quan ư? bởi vì Cố Du trước kia vẫn thường nói, nói chính mình là con nhà quan, thân là thiên kinh ngũ tiểu thư lại bị ép buộc gả cho một người tên đồng sinh nghèo, với thân phận của nàng, cho dù có gả cho tri phủ làm phu nhân cũng không tính quá phận.
Hai đứa trẻ còn nhỏ, liền theo bản năng cho là đúng.
Nhìn nàng thuần thục giúp phụ thân rửa sạch vết thương cùng bẩn trên người, hoài nghi nho nhỏ cũng hoàn toàn vơi đi hết.
Cố Du cũng không có nói dối, này xác thực là tổ phụ nguyên chủ dậy nàng, nguyên nhân Tạ Hòe Cẩm bị bệnh thường thường hôn mê cũng là nguyên chủ kiệt tác, sở dĩ Tạ Hòe Cẩm có thể tỉnh lại đều do không có uống thuốc do nguyên chủ mua trước đó, mới có thể tỉnh dậy, nếu không phải nàng xuyên qua lại đây, này một nhà ba người phổng trừng đã sớm bị nguyên chủ hại chế.t.
Qua một đêm, mưa rốt cuộc cũng chịu ngưng, tạ gia vốn dĩ tồi tàn nay càng thêm không nỡ nhìn, gió lớn thổi đồ vật bây tứ tung khác nơi trong sân, trở nên một mảnh hỗn độn.
Cố Du cùng Tạ Phong cùng nhau thu thập này đó, Tạ Hành chân bị bó tay chân chỉ có thể ngồi trên giường, Tạ Hòe Cẩm như cũ chưa tỉnh, bất quá cơn sốt đã hạ xuống. Hôm qua hại mẫu tử ba người lo lắng thủ một đêm, đến khi cơn sốt lui đi mới dám thở ra.
Chờ đem này đó thu thập xong, Nhìn tạ gia tồi tàn nhà cửa, Cố Du vào phòng bếp xem còn tính không hư quá nặng, hôm qua mưa cả đêm chưa kịp làm gì để lót dạ, Cố Du đơn giản nấu một nồi cháo khoai lang, lại lấy một nửa thịt thỏ hôm qua cất giữ đem ra xào. bữa sáng hôm nay liền hoàn thành.
Cơm nước xong, Cố Du dặn dò nói “ Mẫu thân muốn đi trấn trên bán chút thảo dược, tiểu phong ở nhà chiếu cố chút ca ca cùng phụ thân, trở về mẫu thân cho ngươi mang ăn ngon thế nào?”
Tiểu Phong gật gật đầu, vỗ vỗ tiểu bộ ngực nói “ mẫu thân yên tâm lạp, hài nhi nhất định sẽ chiếu cố hảo phụ thân cùng ca ca!”
Cố Du sờ sờ hai cái lên đầu cậu, nói “ Ngoan lắm" liền cõng theo sọt đi rồi.
Nhìn bóng lưng nàng đi xa, Tạ Phong khịt khịt mũi, bước chân chạy vào trong phòng.
Hết chương 9
Tác giả có lời muốn nói.
Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực
Danh sách chương