Cố Du bước ra khỏi phòng, thấy Tạ Hòe Cẩm hai người vẫn còn đang ngồi ngay ngắn trước bàn đá, nhìn một chút, phát hiện thức ăn trên bàn thế nhưng chưa có động qua, nàng khẽ sửng sốt.

Này hai người sẽ không phải là đang chờ nàng đi? Trong lòng bất ngờ có một cổ ấm áp lan tràn.

Cố Du đột nhiên có chút khâm phục chính mình, mới qua bao lâu đâu, nàng thế nhưng liền đã chấp nhận cái thân phận này rồi?

Cơ mà nghĩ kĩ lại, phu quân là cái tuấn tiếu tiểu lang quân, lại thêm một đôi song oa tử đáng yêu, dù hơi gầy chút, bất quá chỉ cần dưỡng dưỡng một thời gian, nàng có lòng tin sẽ dưỡng ra một đáng tiểu mập mạp.

Ân!!

“ Sao còn chưa ăn? là đồ ăn không tốt ăn sao?”

Cố Du bước đến, làm bộ hỏi.

Tạ Hòe Cẩm đang định trả lời ,Tạ Phong bên cạnh đã vội lắc đầu, bệt bệt nói “ phụ thân nói muốn chờ mẫu thân cùng nhau ăn nha!”

Cố Du kinh ngạc, nhìn Tạ Hòe Cẩm liếc mắt một cái, Tạ Hòe Cẩm bị nhìn có chút nan khan, trả lời “ ta nghĩ chờ ngươi về sẽ cùng nhau ăn”

Cố Du khẽ " Nga" một tiếng, khoé môi hơi hơi giơ lên. ra là chờ nàng a?

Không tốt, trong lòng có chút vui sướng là chuyện như thế nào?

Sau khi dùng xong bữa trưa, Cố Du đem số dược thảo đã đào được trước đó ra Xử lý một lượt, trước kia ngoại tổ phụ nàng là lư y, nàng thường thường đến thăm ngoại tổ phụ, cũng nhận thức được không ít dược thảo. xem một chút tiểu bệnh cũng sẽ, có thể nói, nàng ở phương diện này còn khá có thiên phú.

Xử lý xong này đó dược thảo, Cố Du lúc này mới trở lại phòng trong.

Ngoài trời bỗng sấm sét rền vang, chỉ chốc lát sau mưa liền chốt xuống như thủy triều.

Tạ gia vốn là lọt gió nhà tranh, nào chịu được với cuồng phong bão táp lớn như thế.

Thời gian một từng chút trôi qua, nhà cửa rốt cuộc có nguy cơ bị ngập, gian phòng của Tạ Hòe Cẩm cùng hai hài tử càng là không thể nói, cơ hồ nơi nơi đều có mưa chốt xuống dưới ướt nhẹp sàn nhà cùng vật dụng này đó.

Cố Du trụ gian là tốt nhất ở đây, tuy cũng ko ra gì nhưng so với hai gian phòng kia thì tốt hơn nhiều. mắt thấy mưa càng lúc càng lớn, tựa hồ không có dấu hiệu ngưng, Cố Du rốt cuộc không nhịn được nữa chạy qua cách vách phòng gõ cửa.

Tạ Phong hai người vốn đang ngồi run rẩy trên giường, nghe được tiếng gõ Tạ Phong liền bước nhanh xuống chạy đến mở ra cửa phòng.

Cố Du một thân ướt đẫm nhanh chóng vọt vào.

Tạ Phong nhanh đóng cửa lại, lo lắng nói “ mưa lớn như vậy mẫu thân người sao còn ra ngoài a?” lỡ bị cảm rồi sao!

Cố Du bất đắc dĩ “ Còn không phải lo lắng các ngươi sao!”

Lo lắng cho bọn họ ư?

Tạ Hành huynh đệ khẽ sửng sốt, không nghĩ đến Mẫu thân sẽ có ngày lo lắng cho bọn họ.

Cố Du nói “ này phòng ở là không thể trụ, hai người các con cùng mẫu thân đến mẫu thân bên kia trụ đi, chờ mưa tận tu sửa lại một chút lại quay lại cũng không muộn ”

Không đợi hai người kịp phản ứng Cố Du đã đi lên ôm ngang người Tạ hành, nói với Tạ Phong “ đi thôi ”

Tạ Phong hoàn hồn lập tức đi lên mở cửa ra đi trước bên ngoài, Cố Du ôm Tạ hành vào trong ngực cũng nhanh chóng đi theo.

Tạ Hành bị ôm còn có điểm ngượng ngùng, từ nhỏ đến lớn đây vẫn là lần đầu tiên cậu được mẫu thân ôm đâu, thì ra đây là cảm giác được mẫu thân ôm sao? Thực ấm áp a!!

Mưa không ngừng theo gió tạt qua người Cố Du, nàng theo bản năng che chắn người trong ngực, sau đó theo chân Tạ Phong nhanh chóng vào bên trong phòng.

Cố Du ôm Tạ Hành đặt lên trên chính mình giường, dặn dò nói “ Các con ở đây, mẫu thân qua chỗ phụ thân các con xem thế nào rồi" nói xong còn chưa đợi hai đứa nhỏ phản ứng đã nhanh chóng chạy ra bên ngoài đi.

Gian Phòng của Tạ Hòe Cẩm càng là bị hư lợi hại, Cố Du vừa đẩy cửa ra liền thấy Tạ Hòe Cẩm nằm bất động dưới sàn nhà lạnh lẽo, trên đầu còn không ngừng chảy ra huyết.

Toàn thân nàng bỗng chốc lạnh lẽo.

Hết chương 8

Hết chương 8

Tác giả có lời muốn nói.

Đa tạ đại gia đối ta duy trì ta sẽ tiếp tục nỗ lực.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện