Berger đang nhìn đứa con trai, vừa thao thao bất tuyệt giảng giải nhiều kiến thức về lịch sử phát triển của chiến thuyền, bỗng thấy con mình ánh mắt dại ra nhìn sau lưng mình, làm y hết sức ngạc nhiên, không tự chủ nhìn về phía sau, lúc ấy cũng chỉ khiếp sợ há to miệng, chỉ thấy sau lưng một loạt chiến hạm to lớn lái tới bên này, dù khoảng cách có chút xa nhưng có thể nhìn ra những tòa chiến hạm ấy so với chiến hạm năm mái chèo dưới chân mình, quả thực giống như người trưởng thành so với đứa trẻ con vậy.
- Đây… đây là chiến thuyền từ nơi nào tới?
Berger nhìn chiến thuyền to lớn, dù nhìn chưa rõ ràng nhưng từ con thuyền cao cao, cùng với hình dạng hẹp dài, cho thấy đó chính là chiến thuyền chứ không phải thuyền dân dụng, mà theo y biết dọc Địa Trung Hải không có quốc gia nào có khả năng kiến tạo con thuyền to lớn như vậy, mà loại hình này ở Địa Trung Hải cũng chưa từng lưu hành, có điều đối phương xuất hiện rõ ràng trước mặt mình, Làm Berger có cảm giác như đang nằm mộng.
- Cha, không cần quan tâm đây là chiến thuyền nơi nào, đối phương đã tiến vào lãnh hải của La Mã chúng ta, chính là gây hấn với uy nghiêm của chúng ta, theo quy định của đế quốc, chúng ta nhất định phải thực hiện chức trách của hải quân!
Từ trong sự khiếp sợ ban đầu tỉnh táo lại, Alec bỗng kiên định lên tiếng. Dù thế nào bọn họ cũng là hải quân La Mã kiêu ngạo, tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai giẫm đạp uy nghiêm của La Mã!
Nghe lời con trai, Berger cũng lập tức bừng tỉnh, vội vàng truyền hạ mệnh lệnh cho Alec kêu gọi toàn quân, nhanh chóng chuyển hướng đến đại doanh thủy quân, sau đó chuẩn bị nghênh địch. Mặc dù chiến thuyền đối phương quá cao lớn, khó mà trêu chọc vào, nhưng hải quân La Mã bọn họ cũng không phải đồ vô dụng mặc kệ cho người ta nhào nặn, thắng bại tất cả phải chờ khi nghênh chiến mới biết được kết quả.
Lúc này bỗng xuất hiện chiến thuyền thật lớn cách Berger chừng hai dặm, dựa vào chiến thuyền năm mái chèo ắt dễ dàng bỏ xa đối phương, dù sao so về tốc độ thuyền, bọn họ nhanh hơn thuyền buồm nhiều lắm nên bọn họ còn đủ thời gian chạy trốn.
Đáng tiếc lần này Berger tính toán sai, khi chiến thuyền bọn họ mới vòng thuyền, chỉ nghe sau lưng một tiếng ầm vang như tiếng sấm rền, sau đó bên trái chiến thuyền của bọn họ, mặt nước bắn lên một cột nước thật lớn, vẩy nước biển lên khoang thuyền, vừa vặn bắn trúng hai cha con Berger, thiếu chút làm bọn họ rớt xuống nước.
Thật vất vả đợi cha con họ ổn định thân hình, chưa kịp tỉnh lại từ trong hoảng sợ, ngay sau đó chỉ nghe sau lưng lại là hai tiếng sấm sét, mặt biển bên cạnh cũng bùng nổ một lần nữa, dù lần này không đánh trúng chiến thuyền bọn người Berger nhưng cũng gần sát bên, đặc biệt là lần cuối cùng, gần như bên mép thuyền liên tiếp có nước biển bắn lên.
Hai cha con Berger bị một thân nước biển làm cho ướt nhẹp, từ trong hoảng sợ mà kịp thời phản ứng, lau mặt một cái liền kêu cao bảo con thuyền né tránh, tới lúc này dù là đồ ngu cũng biết tiếng vang thật lớn đó ắt là bị vũ khí từ chiến thuyền kia bắn tới, mà nhìn uy lực bắn trúng mặt biển kia tuyệt đối không dám nghĩ, nếu bị đánh trúng, ắt hẳn chiến thuyền của bọn họ cũng sẽ gặp tổn thất cực lớn.
Mệnh lệnh của Berger được truyền xuống vô cùng nhanh chóng, mái chèo trên chiến thuyền năm mái chèo của họ cũng phản ứng mau lẹ, bắt đầu quẹo phải, tuy nhiên con thuyền phía sau công kích quá nhanh, không đợi năm hàng mái chèo hoàn toàn chuyển hướng, chỉ nghe vài tiếng sấm nổ, tuy đa phần đều đánh d xuống biển nhưng vẫn có hai đợt đánh tới trên thuyền. Berger chỉ cảm thấy thân thuyền chấn động, lại hai tiếng nổ gần đến, chiến thuyền liền chậm lại, thuyền viên bên trong khoang thuyền kêu la thảm thiết, sau đó Berger mới biết chiến thuyền của mình bị hai quả đạn pháo bắn trúng, một trên boong thuyền một bên trong khoang, khiến thuyền viên chèo thuyền tổn thất không ít người, vì thế nên tốc độ mới chậm lại.
Hai cha con Berger giảm tốc độ chiến thuyền, thuyền phía sau càng tăng tốc, chớp mắt đã đuổi tới, sau đó hai chiếc chiến thuyền to lớn nhô ra từ hai bên, bao vây chiến thuyền năm mái chèo lại, mà còn một thuyền khác lớn hơn chiến thuyền này đi về phía trước chiến thuyền năm mái chèo, cao cao tại thượng, hai cha con Berger muốn nhìn trước mắt phải ngẩng đầu lên làm bọn họ cảm thấy thật nhục nhã. Không lâu trước đó bọn họ còn đứng ở chiến thuyền cao lớn coi rẻ kẻ thù, không nghĩ tình thế tương tự lại tái diễn trên người bọn họ.
Chiến thuyền buồm to lớn đuổi theo thuyền Berger chính là hạm đội Đại Tống do Triệu Giai dẫn đầu, bọn họ trước tiên đánh bại hải quân vương triều Almoravid ở eo biển Gibralta lại vô cùng tàn khốc oanh tạc cảng Gibralta, khiến vương triều Almoravid tổn thất thê thảm nghiêm trọng, sau đó nghênh ngang rời đi, trong thời gian quá ngắn vương triều Almoravid còn chưa biết rốt cuộc mình bị ai tập kích? ?? ?
Sau khi tiến vào Địa Trung Hải, hạm đội Triệu Giai một đường chạy về hướng đông, theo kế hoạch ban đầu trạm thứ nhất bọn họ đến ở thành Rome, đây là đại bản doanh của giáo đình, khống chế được nơi này có thể tùy ý bổ nhiệm hay miễn nhiệm giáo hoàng, sau đó cho giáo hoàng mới tuyên bố Agnes chính là hoàng đế của đế quốc La Mã thần thánh. Dù Triệu Giai không quan tâm tới cái gọi là Giáo hoàng, nhưng mà nhập gia thì tùy tục, ở địa phương châu Âu này, giáo hoàng vô cùng có uy quyền. Để sớm xác lập địa vị của Agnes cần mượn lực ảnh hưởng của giáo hoàng chẳng phải là chuyện tất yếu hay sao?
Chính vì vậy nên bọn họ mới xuất hiện tại Civitavecchia, khéo hơn chính là gặp cha con Berger lái chiến thuyền năm mái chèo ra ngoài, Triệu Giai cũng không biết chiến thuyền mái chèo thành Rome nhưng Agnes lại nhận ra, mà nàng cũng không biết cha con Berger ở trên thuyền, chỉ biết chiến thuyền năm mái chèo này vô cùng hi hữu, người lái nó thân phận không tầm thường nên đề nghị đuổi theo. Triệu Giai không hiểu gì nhưng cũng tiến công, quả nhiên mấy quả pháo đã khiến đối phương tổn thất, mà hiện tại còn bị bọn họ bao vây.
- La Mã các nàng vẫn dùng thuyền mái chèo làm động lực còn kiến tạo con thuyền lớn thế, cần bao nhiêu người để chèo đây?
Triệu Giai nhìn con thuyền năm mái chèo phía dưới hết sức kinh ngạc nhìn Agnes mà hỏi, trước kia y và nàng thường cùng thảo luận các sự việc ở châu Âu, nhưng cũng có vài việc không nói tới, tỷ như hiện tại mới biết ở đây vẫn sử dụng thuyền mái chèo, dù nó có rất nhiều ưu điểm nhưng khuyết điểm lớn nhất là không thể kéo dài, cũng là khuyết điểm lớn chẳng có chút tiền đồ nào nên vương triều ở Trung Nguyên sớm đã bỏ qua nó.
Thấy bộ dạng kinh ngạc của Triệu Giai, Agnes chỉ thản nhiên nói:
- Có gì mà lạ, cả Địa Trung Hải chỉ lớn như vậy, mà chúng ta cũng không như Đại Tống có đường ven biển dài, nên đối với chiến thuyền liên tục di chuyển thời gian dài cũng không quá quan trọng, ngược lại thuyền mái chèo, thao tác linh hoạt tốc độ lại nhanh, đương nhiên càng thích hợp hơn.
- Ừm? Nói vậy cũng đúng!
Triệu Giai nghe xong cũng sửng sốt, quả thật chưa từng nghĩ về vấn đề này, mà vừa rồi đúng là tốc độ chiến thuyền này rất nhanh, nếu không có pháo kích từ xa, sợ rằng thật sự khó mà cản bọn họ lại.
Sau đó chỉ thấy Triệu Giai đứng trên đầu thuyền cúi đầu nhìn những người trên chiếc thuyền phía dưới, mà cha con Berger được một vài tên hộ vệ trung thành vây quanh, chính là nhân vật trọng yếu, Triệu Giai liền dùng ngôn ngữ của đế quốc La Mã thần thánh mà y học được cao giọng nói:
- Các người chính là hải quân của La Mã?
Nhìn trên chiến thuyền cao lớn có một bóng người bước ra, y có đôi mắt đen sẫm của người phương đông, Berger cũng sững sờ, nghe đối phương rõ ràng nói bằng ngôn ngữ của mình càng ngạc nhiên bội phần, tuy nhiên đó cũng không phải trọng điểm, y mới bước tới lớn tiếng hỏi ngược lại:
- Các người là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây, vô duyên cớ tấn công chiến thuyền của chúng ta?
Dù biết thực lực đối phương hơn mình xa nhưng Berger cũng là quân nhân kiêu ngạo, bởi vậy lúc này cũng dũng cảm đứng ra chất vấn. Nhưng không đợi Triệu Giai mở miệng, Agnes phía sau nghe thanh âm Berger càng sửng sốt, liền đi tới bên người Triệu Giai, nhìn thấy cha con Berger cũng kinh ngạc cười nói:
- Hóa ra là Berger tướng quân, vài năm không gặp ông cũng chẳng thay đổi gì cả!
- A Agnes công chúa!
Berger thấy Agnes năm đó chạy khỏi châu Âu một thời gian, giờ lại ở bên cạnh người phương Đông trên chiến thuyền buồm cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, không nghĩ tới giờ khắc này nhìn thấy công chúa điện hạ, hơn nữa còn suất lĩnh một chi hạm đội to lớn như thế trở lại.
- Agnes nàng biết ông ấy?
Triệu Giai nghe đoạn đối thoại cũng khá ngạc nhiên, mà theo y biết Agnes ít tiếp xúc triều chính, đối với một số đại thần quốc nội cũng không hiểu rõ nên khi nàng tùy tiện gặp người quen y cũng hết sức ngạc nhiên.
- Lúc trước phụ hoàng qua đời, ta được Đổng tiên sinh giúp đỡ chạy ra khỏi châu Âu, ít nhiều Berger tướng quân chiếu cố mới giúp chúng ta mấy cái thuyền, nếu không cũng trốn không thoát rồi, nên qua chuyện này ta đây còn phải đa tạ Berger tướng quân ấy chứ!
Agnes cười dài, sau khi nói từ “tạ” nàng còn cố ý nhấn mạnh, ánh mắt nhìn Berger mang theo vài phần căm tức.
Nghe Agnes nói thế Triệu Giai mới nhớ lúc trước Agnes từng nói, khi nàng chạy ra khỏi châu Âu, trong đó có một đoạn bọn họ cần thuyền rời đi, phải dùng tài vật hối lộ một vị tướng lĩnh hải quân, không nghĩ người này lòng tham không đáy, yêu cầu số lượng lớn tài vật, bao gồm rất nhiều châu báuHenry đệ tứ đã để lại cho Agnes, nhưng cuối cùng vất vả lắm mới lấy được thuyền từ trong tay đối phương, Berger trước mắt chắc hẳn chính là người đó, nếu không Agnes cũng không tức giận như vậy.
Quả nhiên Berger nghe Agnes nhắc tới chuyện trước kia liền lộ ra vẻ mặt xấu hổ, có điều gã nhanh chóng phản ứng lại, mặt dày nói:
- Công chúa khách khí rồi, trước kia công chúa gặp rủi ro Berger là thần tử của Bệ hạ đương nhiên phải chiếu cố người nhiều hơn, mà sau đó vì chuyện này còn bị Conrad bệ hạ trách tội, may mà giáo hoàng thay ta cầu tình mới tránh khỏi bị trách phạt!
Agnes cùng Berger giao du không nhiều nhưng cũng biết gã đang nói dối, vì gia tộc của gã đều là người của giáo hoàng, chính vị đại ca Conrad kia của mình cũng không động được vào bọn họ càng làm nàng thêm bực bội, muốn mắng mỏ gã vô sỉ nhưng chỉ thấy Triệu Giai ngăn lại nói:
Triệu Giai nói xong nhéo nhéo mu bàn tay của Agnes lúc này đang trừng mắt nhìn y.
Agnes và Triệu Giai thành thân mấy năm tâm ý tương thông, liền hiểu được ý tứ của y, nghĩ tới mục đích viễn chinh châu Âu nàng đè ép sự phẫn nộ trong lòng xuống, cười cười nói:
- Berger tướng quân, ngươi cũng biết phương Đông xa xôi có một quốc gia vĩ đại sản xuất tơ lụa, đồ sứ, nơi đó dân chúng có cuộc sống giàu có quân lực hùng mạnh, mà phu quân của ta chính là con trai của vị thân vương vĩ đại ở đất nước đó, không ngại xa xôi lần này suất lĩnh hạm đội tới châu Âu, muốn giúp ta đoạt lại ngôi vị hoàng đế!
Agnes nói xong, Berger sắc mặt thay đổi chút, gã vừa nhìn thấy Agnes liền có suy đoán, giờ nghe nàng chính miệng nói làm gã càng hoảng sợ, khiếp sợ nhìn nàng, lại đảo qua Triệu Giai cùng các chiến thuyền to lớn bên cạnh, nhớ lại vừa rồi tầm bắn của chiến thuyền như vũ bão sấm sét khiến gã cảm thấy không rét mà run, trong lòng cũng xuất hiện một ý nghĩ, lần này đế quốc La Mã thần thánh sẽ xảy ra một cuộc nhiễu loạn lớn mất thôi.
- Đây… đây là chiến thuyền từ nơi nào tới?
Berger nhìn chiến thuyền to lớn, dù nhìn chưa rõ ràng nhưng từ con thuyền cao cao, cùng với hình dạng hẹp dài, cho thấy đó chính là chiến thuyền chứ không phải thuyền dân dụng, mà theo y biết dọc Địa Trung Hải không có quốc gia nào có khả năng kiến tạo con thuyền to lớn như vậy, mà loại hình này ở Địa Trung Hải cũng chưa từng lưu hành, có điều đối phương xuất hiện rõ ràng trước mặt mình, Làm Berger có cảm giác như đang nằm mộng.
- Cha, không cần quan tâm đây là chiến thuyền nơi nào, đối phương đã tiến vào lãnh hải của La Mã chúng ta, chính là gây hấn với uy nghiêm của chúng ta, theo quy định của đế quốc, chúng ta nhất định phải thực hiện chức trách của hải quân!
Từ trong sự khiếp sợ ban đầu tỉnh táo lại, Alec bỗng kiên định lên tiếng. Dù thế nào bọn họ cũng là hải quân La Mã kiêu ngạo, tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai giẫm đạp uy nghiêm của La Mã!
Nghe lời con trai, Berger cũng lập tức bừng tỉnh, vội vàng truyền hạ mệnh lệnh cho Alec kêu gọi toàn quân, nhanh chóng chuyển hướng đến đại doanh thủy quân, sau đó chuẩn bị nghênh địch. Mặc dù chiến thuyền đối phương quá cao lớn, khó mà trêu chọc vào, nhưng hải quân La Mã bọn họ cũng không phải đồ vô dụng mặc kệ cho người ta nhào nặn, thắng bại tất cả phải chờ khi nghênh chiến mới biết được kết quả.
Lúc này bỗng xuất hiện chiến thuyền thật lớn cách Berger chừng hai dặm, dựa vào chiến thuyền năm mái chèo ắt dễ dàng bỏ xa đối phương, dù sao so về tốc độ thuyền, bọn họ nhanh hơn thuyền buồm nhiều lắm nên bọn họ còn đủ thời gian chạy trốn.
Đáng tiếc lần này Berger tính toán sai, khi chiến thuyền bọn họ mới vòng thuyền, chỉ nghe sau lưng một tiếng ầm vang như tiếng sấm rền, sau đó bên trái chiến thuyền của bọn họ, mặt nước bắn lên một cột nước thật lớn, vẩy nước biển lên khoang thuyền, vừa vặn bắn trúng hai cha con Berger, thiếu chút làm bọn họ rớt xuống nước.
Thật vất vả đợi cha con họ ổn định thân hình, chưa kịp tỉnh lại từ trong hoảng sợ, ngay sau đó chỉ nghe sau lưng lại là hai tiếng sấm sét, mặt biển bên cạnh cũng bùng nổ một lần nữa, dù lần này không đánh trúng chiến thuyền bọn người Berger nhưng cũng gần sát bên, đặc biệt là lần cuối cùng, gần như bên mép thuyền liên tiếp có nước biển bắn lên.
Hai cha con Berger bị một thân nước biển làm cho ướt nhẹp, từ trong hoảng sợ mà kịp thời phản ứng, lau mặt một cái liền kêu cao bảo con thuyền né tránh, tới lúc này dù là đồ ngu cũng biết tiếng vang thật lớn đó ắt là bị vũ khí từ chiến thuyền kia bắn tới, mà nhìn uy lực bắn trúng mặt biển kia tuyệt đối không dám nghĩ, nếu bị đánh trúng, ắt hẳn chiến thuyền của bọn họ cũng sẽ gặp tổn thất cực lớn.
Mệnh lệnh của Berger được truyền xuống vô cùng nhanh chóng, mái chèo trên chiến thuyền năm mái chèo của họ cũng phản ứng mau lẹ, bắt đầu quẹo phải, tuy nhiên con thuyền phía sau công kích quá nhanh, không đợi năm hàng mái chèo hoàn toàn chuyển hướng, chỉ nghe vài tiếng sấm nổ, tuy đa phần đều đánh d xuống biển nhưng vẫn có hai đợt đánh tới trên thuyền. Berger chỉ cảm thấy thân thuyền chấn động, lại hai tiếng nổ gần đến, chiến thuyền liền chậm lại, thuyền viên bên trong khoang thuyền kêu la thảm thiết, sau đó Berger mới biết chiến thuyền của mình bị hai quả đạn pháo bắn trúng, một trên boong thuyền một bên trong khoang, khiến thuyền viên chèo thuyền tổn thất không ít người, vì thế nên tốc độ mới chậm lại.
Hai cha con Berger giảm tốc độ chiến thuyền, thuyền phía sau càng tăng tốc, chớp mắt đã đuổi tới, sau đó hai chiếc chiến thuyền to lớn nhô ra từ hai bên, bao vây chiến thuyền năm mái chèo lại, mà còn một thuyền khác lớn hơn chiến thuyền này đi về phía trước chiến thuyền năm mái chèo, cao cao tại thượng, hai cha con Berger muốn nhìn trước mắt phải ngẩng đầu lên làm bọn họ cảm thấy thật nhục nhã. Không lâu trước đó bọn họ còn đứng ở chiến thuyền cao lớn coi rẻ kẻ thù, không nghĩ tình thế tương tự lại tái diễn trên người bọn họ.
Chiến thuyền buồm to lớn đuổi theo thuyền Berger chính là hạm đội Đại Tống do Triệu Giai dẫn đầu, bọn họ trước tiên đánh bại hải quân vương triều Almoravid ở eo biển Gibralta lại vô cùng tàn khốc oanh tạc cảng Gibralta, khiến vương triều Almoravid tổn thất thê thảm nghiêm trọng, sau đó nghênh ngang rời đi, trong thời gian quá ngắn vương triều Almoravid còn chưa biết rốt cuộc mình bị ai tập kích? ?? ?
Sau khi tiến vào Địa Trung Hải, hạm đội Triệu Giai một đường chạy về hướng đông, theo kế hoạch ban đầu trạm thứ nhất bọn họ đến ở thành Rome, đây là đại bản doanh của giáo đình, khống chế được nơi này có thể tùy ý bổ nhiệm hay miễn nhiệm giáo hoàng, sau đó cho giáo hoàng mới tuyên bố Agnes chính là hoàng đế của đế quốc La Mã thần thánh. Dù Triệu Giai không quan tâm tới cái gọi là Giáo hoàng, nhưng mà nhập gia thì tùy tục, ở địa phương châu Âu này, giáo hoàng vô cùng có uy quyền. Để sớm xác lập địa vị của Agnes cần mượn lực ảnh hưởng của giáo hoàng chẳng phải là chuyện tất yếu hay sao?
Chính vì vậy nên bọn họ mới xuất hiện tại Civitavecchia, khéo hơn chính là gặp cha con Berger lái chiến thuyền năm mái chèo ra ngoài, Triệu Giai cũng không biết chiến thuyền mái chèo thành Rome nhưng Agnes lại nhận ra, mà nàng cũng không biết cha con Berger ở trên thuyền, chỉ biết chiến thuyền năm mái chèo này vô cùng hi hữu, người lái nó thân phận không tầm thường nên đề nghị đuổi theo. Triệu Giai không hiểu gì nhưng cũng tiến công, quả nhiên mấy quả pháo đã khiến đối phương tổn thất, mà hiện tại còn bị bọn họ bao vây.
- La Mã các nàng vẫn dùng thuyền mái chèo làm động lực còn kiến tạo con thuyền lớn thế, cần bao nhiêu người để chèo đây?
Triệu Giai nhìn con thuyền năm mái chèo phía dưới hết sức kinh ngạc nhìn Agnes mà hỏi, trước kia y và nàng thường cùng thảo luận các sự việc ở châu Âu, nhưng cũng có vài việc không nói tới, tỷ như hiện tại mới biết ở đây vẫn sử dụng thuyền mái chèo, dù nó có rất nhiều ưu điểm nhưng khuyết điểm lớn nhất là không thể kéo dài, cũng là khuyết điểm lớn chẳng có chút tiền đồ nào nên vương triều ở Trung Nguyên sớm đã bỏ qua nó.
Thấy bộ dạng kinh ngạc của Triệu Giai, Agnes chỉ thản nhiên nói:
- Có gì mà lạ, cả Địa Trung Hải chỉ lớn như vậy, mà chúng ta cũng không như Đại Tống có đường ven biển dài, nên đối với chiến thuyền liên tục di chuyển thời gian dài cũng không quá quan trọng, ngược lại thuyền mái chèo, thao tác linh hoạt tốc độ lại nhanh, đương nhiên càng thích hợp hơn.
- Ừm? Nói vậy cũng đúng!
Triệu Giai nghe xong cũng sửng sốt, quả thật chưa từng nghĩ về vấn đề này, mà vừa rồi đúng là tốc độ chiến thuyền này rất nhanh, nếu không có pháo kích từ xa, sợ rằng thật sự khó mà cản bọn họ lại.
Sau đó chỉ thấy Triệu Giai đứng trên đầu thuyền cúi đầu nhìn những người trên chiếc thuyền phía dưới, mà cha con Berger được một vài tên hộ vệ trung thành vây quanh, chính là nhân vật trọng yếu, Triệu Giai liền dùng ngôn ngữ của đế quốc La Mã thần thánh mà y học được cao giọng nói:
- Các người chính là hải quân của La Mã?
Nhìn trên chiến thuyền cao lớn có một bóng người bước ra, y có đôi mắt đen sẫm của người phương đông, Berger cũng sững sờ, nghe đối phương rõ ràng nói bằng ngôn ngữ của mình càng ngạc nhiên bội phần, tuy nhiên đó cũng không phải trọng điểm, y mới bước tới lớn tiếng hỏi ngược lại:
- Các người là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây, vô duyên cớ tấn công chiến thuyền của chúng ta?
Dù biết thực lực đối phương hơn mình xa nhưng Berger cũng là quân nhân kiêu ngạo, bởi vậy lúc này cũng dũng cảm đứng ra chất vấn. Nhưng không đợi Triệu Giai mở miệng, Agnes phía sau nghe thanh âm Berger càng sửng sốt, liền đi tới bên người Triệu Giai, nhìn thấy cha con Berger cũng kinh ngạc cười nói:
- Hóa ra là Berger tướng quân, vài năm không gặp ông cũng chẳng thay đổi gì cả!
- A Agnes công chúa!
Berger thấy Agnes năm đó chạy khỏi châu Âu một thời gian, giờ lại ở bên cạnh người phương Đông trên chiến thuyền buồm cũng lộ ra vẻ khiếp sợ, không nghĩ tới giờ khắc này nhìn thấy công chúa điện hạ, hơn nữa còn suất lĩnh một chi hạm đội to lớn như thế trở lại.
- Agnes nàng biết ông ấy?
Triệu Giai nghe đoạn đối thoại cũng khá ngạc nhiên, mà theo y biết Agnes ít tiếp xúc triều chính, đối với một số đại thần quốc nội cũng không hiểu rõ nên khi nàng tùy tiện gặp người quen y cũng hết sức ngạc nhiên.
- Lúc trước phụ hoàng qua đời, ta được Đổng tiên sinh giúp đỡ chạy ra khỏi châu Âu, ít nhiều Berger tướng quân chiếu cố mới giúp chúng ta mấy cái thuyền, nếu không cũng trốn không thoát rồi, nên qua chuyện này ta đây còn phải đa tạ Berger tướng quân ấy chứ!
Agnes cười dài, sau khi nói từ “tạ” nàng còn cố ý nhấn mạnh, ánh mắt nhìn Berger mang theo vài phần căm tức.
Nghe Agnes nói thế Triệu Giai mới nhớ lúc trước Agnes từng nói, khi nàng chạy ra khỏi châu Âu, trong đó có một đoạn bọn họ cần thuyền rời đi, phải dùng tài vật hối lộ một vị tướng lĩnh hải quân, không nghĩ người này lòng tham không đáy, yêu cầu số lượng lớn tài vật, bao gồm rất nhiều châu báuHenry đệ tứ đã để lại cho Agnes, nhưng cuối cùng vất vả lắm mới lấy được thuyền từ trong tay đối phương, Berger trước mắt chắc hẳn chính là người đó, nếu không Agnes cũng không tức giận như vậy.
Quả nhiên Berger nghe Agnes nhắc tới chuyện trước kia liền lộ ra vẻ mặt xấu hổ, có điều gã nhanh chóng phản ứng lại, mặt dày nói:
- Công chúa khách khí rồi, trước kia công chúa gặp rủi ro Berger là thần tử của Bệ hạ đương nhiên phải chiếu cố người nhiều hơn, mà sau đó vì chuyện này còn bị Conrad bệ hạ trách tội, may mà giáo hoàng thay ta cầu tình mới tránh khỏi bị trách phạt!
Agnes cùng Berger giao du không nhiều nhưng cũng biết gã đang nói dối, vì gia tộc của gã đều là người của giáo hoàng, chính vị đại ca Conrad kia của mình cũng không động được vào bọn họ càng làm nàng thêm bực bội, muốn mắng mỏ gã vô sỉ nhưng chỉ thấy Triệu Giai ngăn lại nói:
Triệu Giai nói xong nhéo nhéo mu bàn tay của Agnes lúc này đang trừng mắt nhìn y.
Agnes và Triệu Giai thành thân mấy năm tâm ý tương thông, liền hiểu được ý tứ của y, nghĩ tới mục đích viễn chinh châu Âu nàng đè ép sự phẫn nộ trong lòng xuống, cười cười nói:
- Berger tướng quân, ngươi cũng biết phương Đông xa xôi có một quốc gia vĩ đại sản xuất tơ lụa, đồ sứ, nơi đó dân chúng có cuộc sống giàu có quân lực hùng mạnh, mà phu quân của ta chính là con trai của vị thân vương vĩ đại ở đất nước đó, không ngại xa xôi lần này suất lĩnh hạm đội tới châu Âu, muốn giúp ta đoạt lại ngôi vị hoàng đế!
Agnes nói xong, Berger sắc mặt thay đổi chút, gã vừa nhìn thấy Agnes liền có suy đoán, giờ nghe nàng chính miệng nói làm gã càng hoảng sợ, khiếp sợ nhìn nàng, lại đảo qua Triệu Giai cùng các chiến thuyền to lớn bên cạnh, nhớ lại vừa rồi tầm bắn của chiến thuyền như vũ bão sấm sét khiến gã cảm thấy không rét mà run, trong lòng cũng xuất hiện một ý nghĩ, lần này đế quốc La Mã thần thánh sẽ xảy ra một cuộc nhiễu loạn lớn mất thôi.
Danh sách chương