- Berger tướng quân, chúng ta cho ngươi nửa canh giờ, nếu không ra lệnh cho thủ hạ đầu hàng, chúng ta sẽ đem pháo oanh tạc cảng Civitavecchia, đến lúc đó thẳng tới cảng Gibralta là cái thứ hai chúng ta sẽ phá hủy, ngàn vạn lần đừng nghi ngờ năng lực của chúng ta, uy lực pháo kích vừa rồi ngươi đã thấy, mà chúng ta còn có vũ khí uy lực mạnh hơn, phá hủy cảng là chuyện rất đơn giản, thấy không? 

 Triệu Giai cười cười hướng về Berger nói. 

 Cha con Berger trở thành tù binh của Triệu Giai, hơn nữa nhìn chi hạm đội Đại Tống này do Agnes công chúa dẫn tới, gã cũng không có quyết tâm chống cự, dù sao trên danh nghĩa, địa vị Agnes công chúa cao xa hơn gã, mà nàng mới chính là người có quyền thừa kế chính thức ngôi vị hoàng đế đế quốc La Mã thần thánh, mà thực lực của đối phương lại cường đại như thế, dù mình tập hợp tất cả hải quân lại cũng chẳng đủ để đối phương oanh kích nên gã cũng nhanh chóng đưa ra lựa chọn sáng suốt. 

 - Vương tử điện hạ xin yên tâm, Alec là đứa con ta yêu thích nhất, nó ở trong tay ngài làm con tin, ta tuyệt đối không dám lừa gạt ngài và Công chúa điện hạ! 

 Berger cung kính nói, gã cũng biết thân phận Triệu Giai, cùng với sau khi chứng kiến thực lực của bọn họ gã sáng suốt chọn cách đầu hàng, hi vọng Triệu Giai có thể thả gã đi rồi mệnh lệnh cho hải quân thành Rome bỏ vũ khí đầu hàng, Triệu Giai cũng đồng ý, có điều Alec phải ở lại làm con tin. 

 Nghe Berger cam đoan Triệu Giai liền gật đầu, sau đó cho gã đi. Đối với cam đoan của Berger cũng không tin nổi nhưng dù gã lựa chọn ra sao cũng có gì là quan trọng đâu, nếu nguyện ý đầu hàng thì tốt thôi nhưng nếu không thì đơn giản chỉ là lãng phí thêm ít đạn pháo, hơn nữa nếu chỉ cần một trận mà tiêu diệt Berger coi như đã lập uy thế phủ đầu với khắp các thế lực trên đế quốc La Mã thần thánh, càng tiện cho ngày sau hành động. 

 Được Triệu Giai đồng ý, Berger liền theo thuyền nhỏ Triệu Giai cung cấp đi về quân cảng, còn con thuyền năm mái chèo kia đã bị đánh thủng hai lỗ, không cách nào sử dụng cũng trở thành chiến lợi phẩm của bọn họ, tự nhiên sẽ không để Berger mang đi. 

 Sau khi Berger rời đi, Triệu Giai và đám người Hô Diên Khánh đều hưng trí bừng bừng đi tới tòa chiến thuyền năm mái chèo xem xét, dù sao biết người biết ta trăm trận trăm thắng nên bọn họ lần đầu nhìn thấy thuyền mái chèo, tự nhiên muốn biết thêm tính năng của nó, tốc độ của loại thuyền này thật khiến bọn họ hết hồn mà. 

 - Alec, phụ thân ngươi đã quyết định đầu hàng, ngươi có nguyện ý giới thiệu với chúng ta tính năng chiếc thuyền này không? 

 Triệu Giai ha ha cười nhìn con tin Alec nói. 

 Tuy rằng vừa rồi Alec bị vũ khí của Triệu Giai làm cho sợ hãi, cậu cũng chỉ là đứa trẻ mười bảy mười tám tuổi, mà sau khi bình tĩnh lại có chút không phục nhưng lại sợ hãi uy lực vũ khí, nghe Triệu Giai nói lại do dự chút: 

 - Dẫn các người đi xem chiến thuyền cũng không có gì, nhưng ta muốn biết thứ vũ khí vừa rồi tập kích chúng ta gọi là gì, vì sao có thể từ xa đánh tới như thế? 

 Nhìn cậu không phục lại có chút sợ hãi, Triệu Giai chỉ mỉm cười, y lớn hơn Alec vài tuổi, tâm tính càng trưởng thành hơn, cũng không chấp nhặt đối phương tâm tính trẻ tuổi, liền rộng lượng nói: 

 - Vũ khí chúng ta dùng gọi là pháo, đem một quả đánh tới ngoài vạn dặm, nguyên lý chế tạo là cơ mật của Đại Tống, nếu cha con ngươi biểu hiện tốt, không chừng sau này có thể tiếp cận những tri thức đó! 


 Đương nhiên thuyền năm mái chèo vẫn được chế tác theo kiểu chiến tranh gần, trên thuyền tuy rằng cũng trang bị nỏ pháo và các loại cung tiễn, nhưng đây cũng chỉ là phụ trợ, mà chiến hạm Đại Tống đã xem công kích từ xa là thủ đoạn đả kích không để kẻ thù có có hội giáp mặt, nên chiến thuyền năm mái chèo này đối mặt Đại Tống làm sao có sức đánh trả. 

 Mặc dù tòa chiến thuyền này so với chiến hạm Đại Tống ắt nhỏ hơn nhiều, nhưng số lượng binh lính trên thuyền chở lại không kém hơn bao nhiêu, vì họ cần nhiều binh lính để chèo thuyền. Mặt khác càng làm Triệu Giai kinh ngạc đó là những người đó phần lớn không phải người La Mã, thậm chí ở tầng chót nhất điều kiện kém cỏi nhất là tầng có mái chèo ẩm thấp, tất cả đều là tù nhân, giống như chó bị xích sắt cố định tại chỗ ngồi kéo mái chéo, ăn cơm và đại tiểu tiện đều tại chỗ, vì hoàn cảnh khắc nghiệt và thức ăn kém, tù phạm thường sẽ nhanh chết đi, bị ném thây xuống biển sau đó thay phạm nhân mới. 

 Nhìn loại hành vi hung tàn này Triệu Giai nhíu nhíu mày. Đại Tống đối với tù phạm cũng vô cùng độc ác, tỉ như một số tù phạm bị lưu đày sẽ quăng đến làm thợ khéo, thợ mỏ tuy nguy hiểm nhưng vẫn đảm bảo điều kiện sống, không như người La Mã xem tù phạm như súc sinh, thậm chí có tù phạm bị giam quá lâu biến thành ngu ngốc không thể cùng người bình thường nói chuyện, trong đầu chỉ có ăn cơm và mái chèo. 

 Trong lúc Triệu Giai thầm phê phán nhân quyền của La Mã thì bên kia Berger cũng có tín hiệu, mệnh lệnh gã ban xuống cuối cùng cũng được thực thi, tất cả hải quân đóng ở Civitavecchia đều bỏ vũ khí đầu hàng chiến hạm Đại Tống, Triệu Giai không phí chút khí lực nào đã chiếm cứ một cảng, cũng tương đương thâu tóm được một cứ điểm tấn công Châu Âu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện