Trong đám luyện tập sinh có người nhận ra người đàn ông trung niên này là ai, người luyện tập sinh này đưa tay che miệng, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc.

Ông ông ông ông ông ấy là Thẩm Mậu Tùng!

Là Thẩm Mậu Tùng nằm trong top 100 người giàu nhất thế giới!

Trời ơi! Ông ấy làm sao lại xuất hiện ở chỗ này chứ?

"Xin lỗi, ta tới muộn rồi." Thẩm Mậu Tùng đi tới bên cạnh Bạch Sương, vô cùng thân thiết mà sờ đầu cô.

Bạch Sương cũng hiếm khi lộ ra nụ cười dịu dàng đáng yêu như vậy, giọng điệu của cô vừa nghe đã nghe ra được đang làm nũng, "Ba sao lại tới rồi, không bận công việc sao?"

(Chú thích: Vì ở Trung Quốc xưng hô chỉ có tôi và bạn giống như tiếng anh nên nên người nghe mới không biết bọn họ có quan hệ gì)

"Bận, nhưng có bận hơn cũng không quan trọng bằng con được, ba tới ăn cơm với con." Trong mắt Thẩm Mậu Tùng đều là sự cưng chiều.

Vẻ mặt của trợ lý đặc biệt đang đứng phía sau ông, giống như là đang nhìn thấy quỷ vậy.

Từ khi anh đi theo Thẩm Mậu Tùng cho tới bây giờ, chưa bao giờ được nhìn thấy cảnh tượng hai ba con nhà này ở chung với nhau một cách ấm áp hài hòa đến vậy.

Hai người bọn họ từ trước đến nay đều như nước với lửa, vừa gặp mặt đã cãi nhau, có mấy lần ở trước mặt Thẩm Mậu Tùng, Thẩm Bạch Sương còn động tay ném đồ đạc.

Thậm chí làm anh nghi ngờ Thẩm Bạch Sương có đúng là con gái do Thẩm Mậu Tùng sinh ra hay không.

Nhưng cảnh tượng trước mặt đã xua tan sự nghi ngờ trong nhiều năm qua của anh.

Ừm, tuyệt đối là cha con ruột, hãy nhìn hai người này đi, khi ở trong bầu không khí hài hòa như vậy, nhìn thế nào cũng thấy vừa mắt, thế nào cũng thấy đúng là người một nhà.

Nhưng mà Thẩm Bạch Sương không giống Thẩm tổng lắm, chắc là cô ấy giống mẹ hơn.

Thứ trợ lý đặc biệt nhìn thấy là tình cảm ấm áp của gia đình, mà khi Tân Hân Hinh nhìn thấy cảnh tượng này, thì tự động não bổ thành một màn cẩu huyết.

Nguyên nhân không có gì khác, chính là bởi vì thái độ mà Thẩm Mậu Tùng đối xử với Bạch Sương quá thân mật, với lại ông cũng không hề gọi Bạch Sương là con gái.

Mặc dù Thẩm Mậu Tùng là một thương nhân, nhưng trong mấy ngày này dưới sự trợ giúp của trợ lý đặc biệt, ông đã được bổ sung thêm kiến thức liên qua tới giới giải trí.

Nếu con gái đã không muốn để lộ thân phận của mình, vậy tự nhiên ông cũng sẽ không vạch trần.

Cho nên trong trường hợp này, ông không nhắc gì tới từ "Con gái".

"Đi thôi, cùng nhau tới U Lan ký dùng cơm." Thẩm Mậu Tùng vẫy tay, ôm lấy bả vai của Bạch Sương dẫn đầu rời đi.

Trợ lý đặc biệt hơi hơi cúi đầu lịch sự nói: "Sau khi mọi người tới U Lan ký, trực tiếp báo tên Thẩm tổng ra là được."

Cái tên Lũng Duyệt này, đa số mọi người đều đã nghe qua, cho dù không có nhiều tiền như vậy để đi ăn, nhưng cũng biết rằng có một thương hiệu như vậy tồn tại.

Mà U Lan ký thì lại không giống như vậy, người có thể nghe tới cái tên này, đã chứng tỏ rằng đẳng cấp của người đó cao hơn những người bình thường.

Nếu nói cái tên U Lan ký với một người dân bình thường, thì người đó chắn chắn sẽ cảm thấy nó thậm chí còn không phải là một chuỗi cửa hàng.

Những người luyện tập sinh có thể đi tới tận ngày hôm nay, U Lan ký ba cái từ này như sét đánh bên tai, mọi người đều biết đến địa vị và phân lượng của nó.

Lũng Duyệt có thể không đi, nhưng U Lan ký, có cơ hội được đi, cho dù trên trời có giáng đao xuống cũng phải đi!

Vốn dĩ Tân Hân Hinh còn định làm bộ làm tịch, nói bản thân mình không đi.

Nhưng nhìn thấy những người khác đều vui mừng phấn khởi chuẩn bị, không có một người nào dự định lỡ hẹn, nên một lần nữa hậm hực tức giận mà khép miệng lại.

Một đoàn người hùng hổ ra khỏi Beauty, Cận Diễm từ bức tường bên cạnh bước ra.

Anh nhíu chặt mày, trong mắt dường như đang ẩn nhẫn một cảm xúc gì đó.

Lúc nãy anh vẫn luôn ở ngoài cửa quan sát tình huống bên trong, hiển nhiên cũng nhìn thấy thái độ thân mật của Thẩm Mậu Tùng đối với Bạch Sương.

Anh không kiềm được mà liên tưởng đến cuộc điện thoại lúc trước của Bạch Sương, cô nói với người bên kia đầu điện thoại những lời ấm áp ám muội.

Lúc đó anh có hai cách nghĩ.

Cách nghĩ thứ nhất là: Đối phương là bạn trai của Thẩm Bạch Sương.

Một cách nghĩ khác là: Đối phương.. bao nuôi Thẩm Bạch Sương.

Cho dù Thẩm Mậu Tùng có bảo dưỡng tốt đến đâu, vẻ bề ngoài nhìn có trẻ đến thế nào, cũng có thể nhìn ra được tuổi tác ông ấy đã vượt quá 30 tuổi.

Hơn nữa Cận Diễm cũng đã lên Baidu tra thông tin cá nhân của Thẩm Mậu Tùng, biết được hiện tại tuổi của ông ấy đã là 48 tuổi rồi.

Mà Bạch Sương mới có 22..

Thân là ban giám khảo của <Động tâm 99 lần>, trong tay Cận Diễm cũng có thông tin của Bạch Sương, biết được hoàn cảnh gia đình của cô rất bình thường.

Với điều kiện gia đình của cô ấy, căn bản không có khả năng liên lạc được với chuyên viên thẩm mỹ có đẳng cấp như Emily.

Càng đừng nói đến việc không cần hẹn trước, mà chỉ cần một cuộc điện thoại đã có thể gọi Emily tới.

Nhưng cô ấy không thể, Thẩm Mậu Tùng lại có thể.

Bây giờ độ tuổi của cô ấy như hoa, có vẻ bề ngoài xinh đẹp quyến rũ, chính là loại hình mà những người giàu có ở độ tuổi như Thẩm Mậu Tùng thích bao nuôi nhất.

Cận Diễm nhắm mắt, hít sâu một hơi.

Anh không thể tiếp tục suy nghĩ về chuyện này nữa.

Càng nghĩ, thì tim của anh lại càng đau hơn, có một loại cái gì đó đen tối trong đáy lòng anh càng rục rịch muốn ngóc đầu dậy.

* * *

Sau khi dùng bữa ở U Lan ký xong, những người khác đều được Thẩm Mậu Tùng sắp xếp xe đưa về biệt thự ký túc xá, Bạch Sương ở lại bên cạnh ông thêm một lúc.

Trên mặt các luyện tập sinh đều tràn đầy kích động sau khi được mở mang tầm mắt.

"Wow, tớ thật sự phục rồi, U Lan ký sao lại hào nhoáng đến như vậy cơ chứ, sao tớ lại không tới đây dùng cơm sớm một chút chứ!"

"Cậu muốn đi cũng phải đi được mới nói. Tớ lén nhìn thực đơn một lượt, một món rau xào bình thường được U Lan ký đổi thành một cái tên khác, gọi cái gì mà Phù Dung Thanh Thủy, các cậu đoán xem bao nhiêu tiền?"

"Tớ biết ở Lũng Duyệt bán giá 188!"

"Ở đây giá 999!"

"999? Cướp tiền sao! U Lan ký đúng là không phải nơi mà người bình thường có thể bước vào, lần này nếu không phải có Thẩm tổng mời khách, cả đời này của tớ không biết đến bao giờ mới có thể đi được!"

"Đúng vậy, chúng ta lần này được hưởng vẫn là nhờ vào hào quang của Thẩm Bạch Sương."

Nhóm người vây lại ríu ra ríu rít bàn tán, Tân Hân Hinh thực sự nghe mà chịu không nổi nữa.

"Đủ rồi!" Cô ta hét lên một tiếng.

Mọi người đều ngừng nói, nhìn về phía cô ta.

"Mọi người đều cho rằng được hưởng nhờ vào hào quang của Thẩm Bạch Sương đúng không? Vậy mọi người có biết hào quang này có bao nhiêu bẩn thỉu không!" Tân Hân Hinh cười lạnh một tiếng.

"Cậu nói như vậy là có ý gì?" Có người không hiểu.

"Có ý gì?"

Tân Hân Hinh cười châm biếm một tiếng, "Các cậu sao không thử suy nghĩ một chút, loại người có thân phận địa vị như Thẩm Mậu Tùng, tại sao ông ta lại đối xử với Thẩm Bạch Sương tốt như vậy? Chẳng lẽ chỉ bởi vì bọn họ có cùng họ?"

Có người nói: "Không phải sao, bọn họ đều là họ Thẩm, chẳng lẽ không phải người một nhà sao?"

Mọi người gật đầu, bọn họ đều cho là như vậy cả, cho rằng Bạch Sương là con gái của Thẩm Mậu Tùng.

"Người một nhà? Hahahahaha, đây là câu chuyện cười mà tớ thấy buồn cười nhất trong năm nay!"

Tân Hân Hinh giả vờ cười hai tiếng, sau đó khuôn mặt bày ra vẻ chán ghét mà nói: "Lúc trước tớ có xem qua thông tin cá nhân của Thẩm Bạch Sương, ba mẹ cô ta chỉ là nhân viên văn phòng bình thường, nhiều nhất cũng chỉ xếp vào gia đình khá giả, Thẩm Mậu Tùng làm sao có thể là ba cô ta được chứ!"

Cô ta dừng lại một chút, nói lời ẩn ý: "Ồ, nghiêm khắc một chút mà nói, thì Thẩm Mậu Tùng thật sự có thể là - - - ba nuôi của cô ta!"

Trong thời đại này, đặc biệt là trong giới giải trí, ý nghĩa của hai từ "ba nuôi" sớm đã bị biến nghĩa.

Thường dùng để chỉ mối quan hệ không bình thường giữa người phụ nữ trẻ và người đàn ông đã già.

Lời nói của Tân Hân Hinh làm cho sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi.

"Hứ hứ, các cậu cứ chờ đi, đừng thấy bây giờ số lượng nhân khí và thứ tự xếp hạng của Lâm Ấu Điềm xếp thứ nhất, chờ qua thêm một khoảng thời gian nữa, Thẩm Bạch Sương sẽ vượt lên vị trí thứ nhất!

Nếu như các cậu không tin, thì lau mắt chờ xem." Tân Hân Hinh giống như đã nhìn thấu mọi chuyện.

Mà lời "đoán trước" của cô ta, sau khi kết thúc lần công diễn thứ hai, đã được nghiệm chứng.

Lần công diễn thứ hai kết thúc, tổ chương trình thông báo thứ hạng hiện tại cho các luyện tập sinh được thăng cấp.

Tên của Thẩm Bạch Sương bất ngờ vượt lên đứng đầu tiên, thành công vượt qua Lâm Ấu Điềm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện