Edit: Ochibi

Thơ Ngữ Lam bên kia quả thực tức điên, 0.3 mét, gần như vậy?

Khoảng cách gần như vậy là muốn hôn môi sao, còn không phải là hôn môi sao, quỷ nghèo thế nhưng khoe khoang với cô ta?

Còn có ——

Thơ Ngữ Lam tức đến nỗi ngón tay đều run run: “Cô cho rằng tôi sẽ không làm cô rời đi, là ý tứ này đi?”

“…… Không phải sao?”

Ngu ngốc!

Thơ Ngữ Lam thật không nghĩ tới sẽ gặp được ngu ngốc, cô ta tiếp tục ghi vào: “Hai trăm vạn, cút xa một chút cho tôi……”

Nhưng mà, tin tức như cục đá rơi vào biển rộng không có hồi âm.

Ngu xuẩn!

Thơ Ngữ Lam “bang” quăng rớt điện thoại, cô ta thật sự tức điên rồi, một con quỷ nghèo mà cũng dám làm lơ cô ta?

Vậy thì đừng trách cô ta dùng thủ đoạn khác.

Tiên Tảo Tảo:……

Tiên Tảo Tảo xác thật nhận được tin nhắn của Thơ Ngữ Lam, sau khi xem đến hai trăm vạn, cô bĩu môi, sau đó cho vào danh sách đen.

001 hơi mang đồng tình nói: “Thơ Ngữ Lam nhất định tức điên.”

Tiên Tảo Tảo gật gật đầu nhỏ, nắm tay ghé vào trên sô pha nói: “Ngày đó ở nhà cũ cô ta hung dữ ta, hiện tại…… Ta thắng, tiền cô ta không nhiều bằng ta, tuyệt vời!”

Tiểu bộ dáng đáng yêu không chịu được.

001:…… Bé ngoan, cô vui vẻ là tốt rồi.

Tiên Tảo Tảo chơi vui vẻ, thỉnh thoảng cười một tiếng, hoặc là lắc lắc đôi chân trắng nõn, câu dẫn Lệ Đình thỉnh thoảng ngắm một cái.

Càng xem mày hắn nhăn càng chặt, vật nhỏ rốt cuộc chơi với ai?

Còn chơi vui vẻ như vậy?

Lệ Đình rất không vui, biểu tình bởi vậy cũng biểu hiện ra một chút, Tiên Tảo Tảo vẫn luôn quan sát hắn dĩ nhiên phát hiện.

Tiên Tảo Tảo:…… Này! Đối tượng công lược đang nhìn cô, hơn nữa ánh mắt còn rất bất mãn.

Cô ngốc ngốc sờ sờ gương mặt, chẳng lẽ cô vừa mới bắt nạt người, biểu tình tà ác bị phát hiện?

Không được!

Cô là kiều hoa!

Tiên Tảo Tảo sốt ruột muốn từ sô pha bắn ra, nhưng chỉ tưởng tượng vậy thôi chứ cô vẫn chậm rãi ôm làn váy đứng dậy.

Cô ngoan ngoãn nâng bình nước Bội Kỳ, đỡ ánh mắt Lệ Đình đi qua, sau khi đứng yên bên người nam nhân, đầu ngón tay trắng nõn chọc chọc cánh tay nam nhân.

“Sao thế, Lệ ca ca anh không vui hả?”

Giọng nói nhỏ mềm mại, bộ dáng rất quan tâm.

Lệ Đình nghe xong hỏa khí liền vơi đi một nửa.

Mà Tiên Tảo Tảo nói xong, nâng bình nước lên miệng uống ngay, không được, đối mặt với đối tượng công lược cô vẫn là khát.

Lệ Đình nghiêng đầu, ánh mắt không tự giác lưu tới trên môi hồng nhuận của đối phương, hắn không nói chuyện.

Mãi đến khi Tiên Tảo Tảo sắp chịu không nổi, hắn mới đè nặng âm thanh hỏi: “Vừa rồi chơi rất vui vẻ hửm?”

Ánh mắt Tiên Tảo Tảo chột dạ quơ quơ, sau đó cúi đầu, âm thanh rầu rĩ: “Cũng không hẳn vậy.”

“Tiểu Nhất, xong rồi, đối tượng công lược quả nhiên thấy được!”

“Mỉm cười, lúc này chỉ nên mỉm cười!” 001 bắt đầu ra chủ ý.

Tiên Tảo Tảo lập tức chấp hành, cô ngẩng đầu, bày ra mỉm cười mà hết cái Tiên gia đều cự tuyệt không được, “Vừa rồi chơi không phải rất vui vẻ đâu, Lệ ca ca muốn cùng chơi không?”

Lệ Đình nghiêng đầu:…… Khụ khụ.

Hắn cũng cầm lấy ly nước uống một ngụm, cà phê lạnh đắng đắng, nhưng hắn lại không nếm ra vị.

“Chơi cái gì?” Hắn nhướng mày.

Tiên Tảo Tảo vòng tay móc điện thoại ra, sau đó đưa cho Lệ Đình: “Điện thoại rất thú vị.”

Lệ Đình nghe xong cúi đầu, nhưng lúc nhìn thanh tin nhắn điện thoại ngây ngẩn cả người.

Tin nhắn hiện ra trên điện thoại tất cả đều là chuyển khoản, còn có bao lì xì, số tiền một đám đều không nhỏ.

Tiên Tảo Tảo tiến lên click mở ví tiền, ý bảo Lệ Đình xem: “Mẹ em, bọn họ cho bao lì xì, giúp anh bồi thường tổn thất.”

Người cô nhỏ xinh tiến lên nằm sấp, cánh tay Lệ Đình đặt trên mặt bàn, quả thực nhìn như ôm người ở trong lòng ngực.

Hắn cong cong môi.

29/1/2020
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện