XQCKTHH - Chương 589
(dreamhouse2255)
Chương 589: Tham gia cửa hàng

Bạch Vân Hi lật xem sổ sách cửa hàng của Mộ Bạch, sắc mặt dần trở nên vặn vẹo, "Mộ sư huynh, cửa hàng của ngươi vẫn luôn trong trạng thái lỗ vốn này!"

Mộ Bạch gật đầu, thở dài một tiếng, "Đúng vậy! Dạo này thế đạo không khởi sắc, ta cũng không có biện pháp gì!"

Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nhìn Mộ Bạch, thầm nghĩ: Quản lý cửa hàng thành thế này cũng không thể nào chỉ trách mỗi thế đạo được.

"Tuy rằng thế đạo không tốt, nhưng vẫn có rất nhiều cửa hàng kiếm lời mà." Bạch Vân Hi nói.

Mộ Bạch ngượng ngùng cười: "Đang có người tính kế ta đây, tháng trước ta dùng giá rẻ nhập được một đám hàng, nhưng vận khí không tốt, nửa đường bị người khác chặn, mất mất một bút tiền, lúc ta đuổi qua, đám đạo tặc kia đã biến mất, thật đen đủi."

Trên thực tế, chuyện như vậy đã xảy ra không chỉ một lần, có vẻ như đối phương rất quen thuộc với lộ tuyến vẩn chuyển hàng của hắn, động thủ nhanh, rút lui cũng nhanh.

Hắn là người của bạch hổ tộc, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, người bình thường sẽ không có gan động thủ, trừ phi...... là có người chống lưng.

Mộ Bạch ước chừng đã nhận ra là trong cửa hàng có nội quỷ, nhưng hắn lại không tìm ra, cảm giác giống như ăn phải ruồi bọ vậy.

Bạch Vân Hi: "......"
(dreamhouse2255)
Mộ Bạch bị Bạch Vân Hi nhìn đến hơi xấu hổ, miễn cưỡng giải thích: "Sư đệ, ngươi phải biết là không phải cửa hàng nào cũng có thể kiếm lời, có rất nhiều cửa hàng đều lỗ đó thôi, buôn bán mà, có được tất có mất, không phải chỉ có mỗi ta mới làm cửa hàng thua lỗ."

"Mộ sư huynh, cửa hàng của ngươi chẳng những thua lỗ, còn xếp hạng thứ 238 trong các cửa hàng của bạch hổ tộc nữa, là thứ nhất đếm ngược rồi!" Cái thành tích này thật sự là thảm không nỡ nhìn.

Mộ Bạch cười nói: "Cửa hàng của ta lót đế chứng minh rằng tiềm lực phát triển của ta rất lớn, sư đệ nói xem có đúng không?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Phải, không gian phát triển rất lớn."

Đã là thứ nhất đếm ngược rồi, có ngã cũng không thể ngã thêm nữa, chỉ cần hơi có chút thành tích xếp hạng sẽ có thể tăng mạnh.

Mộ Bạch lắc đầu, bày ra tư thế của người từng trải mà cảm thán: "Bạch sư đệ, ngươi đừng thấy Trung Thiên Vực kỳ sơn tú thủy (núi lạ nước đẹp) nhiều, kỳ thực trên này cũng khó kiếm sống lắm, ngươi vừa mới tới đây không biết đó thôi, chờ thời gian dài ngươi sẽ hiểu, có đôi khi ta cảm thấy, thà làm đầu gà không làm đuôi phượng, sống ở Hạ Thiên Vực còn thoải mái hơn."


Bạch Vân Hi cười khan: "Sư huynh nói đùa, nói thế nào thì Trung Thiên Vực cũng có tài nguyên phong phú hơn, Hạ Thiên Vực sao có thể so bằng......"

Mộ Bạch nghĩ nghĩ, nói: "Cũng đúng, chỉ tính mỗi linh khí thôi, đúng là Trung Thiên Vực có thể chiếm ưu thế tuyệt đối."
(dreamhouse2255)
Sau khi tới Trung Thiên Vực Mộ Bạch cũng kiếm được không ít tiên tinh, tiên linh khí ở Trung Thiên Vực nồng đậm, cho dù không dùng tiên tinh, chỉ bằng việc hấp thụ tiên linh khí đã đủ thúc đẩy tu vi tiến bộ, tư chất của Mộ Bạch khá tốt, sau khi tới đây cho dù không hấp thu tiên tinh thì tu vi cũng đã tiến bộ vượt bậc.

"Bạch sư đệ, thật sự không phải ta vô năng! Là vận khí của ta quá không tốt." Mộ Bạch nói.

Bạch Vân Hi: "...... Ta sẽ để Diệp Phàm giúp đỡ."

Mộ Bạch gật đầu: "Tốt, tốt lắm, mọi việc dựa cả vào Diệp sư đệ, ngươi biết đấy, nếu trong lần khảo sát tới cửa hàng của ta vẫn không có tiến bộ, vậy ta sẽ bị đuổi đi đào quặng, ta đi đào quặng cũng không sao, nhưng nếu liên lụy đến Kiếm Minh, vậy thì quá ngượng ngùng!"

Ngày trước hắn còn thỏa thuê mãn nguyện hứa hẹn sẽ mang Lam Kiếm Minh đi Trung Thiên Vực hưởng phúc, nếu như sống thảm đến nỗi phải đi đào quặng vậy thì quá thảm thiết.

Bạch Vân Hi lật xem sổ sách, trong lòng thầm cảm thấy khó hiểu, Mộ Bạch không phải kẻ ngốc, rốt cuộc là vì sao lại vẫn luôn lót đế chứ, này thực sự là quá kém, nhưng cũng có thể đúng là có người đang tính kế Mộ Bạch.

Có rất nhiều tu sĩ Luyện Hư ở bạch hổ tộc đều có người chống lưng, Mộ Bạch là từ Hạ Thiên Vực tới, tuy rằng cũng mang huyết mạch bạch hổ, nhưng chung quy vẫn không giống nhau.

Diệp Phàm nằm ở trên ghế bập bênh, lười biếng gặm hoa quả.

"Mộ Bạch đúng là, buôn bán cái kiểu gì toàn lỗ vốn, hắn rốt cuộc suy nghĩ thế nào không biết?" Diệp Phàm lắc đầu nói.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Hắn đương nhiên không thông minh bằng ngươi rồi, năm đó ngươi mua một căn nhà ma, chỉ cần bắt hết quỷ bên trong qua tay là có thể kiếm lời gấp mấy lần."

Diệp Phàm hơi cong khóe miệng lên, đắc ý nói, "Ta rất có bản lĩnh mà, chỉ cần hội trưởng có một phần mười bản lĩnh của ta thì đã có thể dễ dàng lọt vào top 10 rồi."

"Cái đó còn cần phải nói sao, ngươi có năng lực nhất......"

Diệp Phàm rất là đồng tình với cảnh ngộ của Mộ Bạch, bản thân hắn cũng đang cần dọn dẹp một ít đan dược không dùng nữa, cho nên liền lấy ra đặt trong cửa hàng bán, giá chia 9:1.


Đối với Mộ Bạch mà nói, đây là buôn bán không cần vốn, hắn chỉ cần cung cấp sân nhà, ngoài ra hơi tuyên truyền một chút là được.

Tuy rằng được chia hơi ít một chút, nhưng chỉ cần bán đi nhiều thì vẫn rất có lợi nhuận, ngoài ra những sản phẩm khác trong cửa hàng cũng được hưởng phúc lây.

Đan dược mà Diệp Phàm luyện chế phẩm chất rất cao, danh tiếng lại tốt, chẳng mấy chốc đã vòng được rất nhiều khách hàng quen.

Một truyền mười, mười truyền trăm, việc buôn bán của cửa hàng phát triển không ngừng.

Sau khi Mộ Bạch tiếp nhận cửa hàng, dưới sự chèn ép của người có tâm, việc buôn bán của cửa hàng càng ngày càng quạnh quẽ, tuy rằng mặt ngoài Mộ Bạch không thể hiện ra, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn cảm thấy mất mát, hiện tại nhìn người tới người lui trong cửa hàng, tâm tình của Mộ Bạch vui vẻ vô cùng.
(dreamhouse2255)
Mộ Bạch đã rất lâu không thấy cửa hàng đông khách như vậy, Mộ Bạch hai tay chống lưng, đi tới đi lui tuần tra trong cửa hàng.

"Mộ thiếu, Cửu Tiềm Đan có còn không?" Một tu sĩ Luyện Hư đi đến hỏi.

Mộ Bạch lắc đầu: "Không còn, đan dược này mỗi tháng chỉ có mười viên, ai ra giá cao thì được."

Cửu Tiềm Đan là đan dược có thể trợ giúp tu sĩ Luyện Hư thăng tiến tiểu giai vị, ở Trung Thiên Vực số lượng tu sĩ Luyện Hư nhiều, cho nên nhu cầu về Cửu Tiềm Đan cũng lớn. Mỗi tháng loại đan dược này sẽ được bán dưới dạng đấu giá ngầm, tu sĩ muốn mua viết ra cái giá mà bản thân có thể trả vào trong một cái rương màu đen, mười người ra giá cao nhất sẽ có được đan dược.

"Mười viên quá ít." Một thiếu nữ mặc áo da báo rầu rĩ nói.

Mộ Bạch mỉm cười: "Loại đan dược này không dễ luyện chế."

Trên thực tế, bọn họ có nhiều đan dược này lắm, nhưng Bạch Vân Hi nói nhu cầu về loại đan dược này khá cao, cho nên có thể áp dụng phương thức quảng bá hàng khan hiếm, hơn nữa, cũng không tiêu thụ các loại đan dược giống nhau được, chọn nhiều loại phương thức quảng bá sẽ càng thích kích dục vọng mua sắm của khách hàng hơn.

Tuy rằng Mộ Bạch không hiểu rõ những gì Bạch Vân Hi đã nói lắm, nhưng mơ hồ vẫn cảm thấy Bạch Vân Hi nói rất có đạo lý.

"Mộ thiếu, buôn bán khá quá nhỉ!" Một thiếu niên hổ tộc chua lòm nói.
(dreamhouse2255)
Mộ Bạch ngạo nghễ cười: "Cũng bình thường thôi, kiếm lời chút đỉnh."

"Đây nào phải là kiếm lời chút đỉnh chứ." Thiếu niên rầu rĩ nói.


Mộ Bạch gật đầu, giá cả của đan được Huyền cấp không cao lắm, nhưng mỗi ngày bán ra mấy trăm viên lợi nhuận vẫn khá khả quan.

"Mộ thiếu thật có phúc khí, không ngờ ngươi lại đào được một đan sư lợi hại như vậy."

Mộ Bạch mỉm cười: "Không dám, không dám."

Bên trong biệt viện của Diệp Phàm.

"Diệp đạo hữu." Lam Kiếm Minh tìm tới.

Diệp Phàm nhìn Lam Kiếm Minh, trịnh trọng nói: "Lam sư huynh, không phải ta đã nói rồi sao, gọi ta là Phạn sư đệ."

Lam Kiếm Minh nhìn Diệp Phàm, cười nói, "Diệp sư đệ quá cẩn thận rồi, chỉ là ngươi trùng tên với tên ma đầu Diệp Phàm kia mà thôi, chẳng những tên sửa lại, dung mạo cũng sửa lại, người không biết còn tưởng rằng ngươi chính là tên ma đầu kia nữa!"

Diệp Phàm cao thâm khó đoán cười nói: "Lam sư huynh, ta nói cho ngươi một bí mật!"
(dreamhouse2255)
Lam Kiếm Minh cười đáp: "Được!"

Diệp Phàm trịnh trọng nói: "Kỳ thật ta chính là tên ma đầu đó đó, sư huynh nhớ phải giữ bí mật cho ta đấy!"

Lam Kiếm Minh xán lạn cười nói: "Diệp sư đệ thật biết nói đùa, tên ma đầu kia lợi hại lắm."

Diệp Phàm bĩu môi, khó chịu hỏi: "Sư huynh nói vậy là cảm thấy ta không đủ lợi hại sao?"

Lam Kiếm Minh mỉm cười: "Sao có thể? Diệp sư đệ cũng rất lợi hại." Nhưng tên ma đầu kia đã giết rất nhiều cao thủ Hợp Thể, mà Diệp Phàm chỉ mới vừa đi lên Trung Thiên Vực mà thôi.

"Là Phạn sư đệ!" Diệp Phàm sửa lại.

Lam Kiếm Minh gật đầu: "Ta biết rồi, là Phạn sư đệ."

"Sư huynh, ta đang nói thật với ngươi đấy, sao ngươi có thể không tin ta chứ." Diệp Phàm nghiêm trang nói.

Lam Kiếm Minh gật đầu: "Ta biết Phạn sư đệ nói thật, ta tin ngươi."

Diệp Phàm: "......" Lam Kiếm Minh nhìn trông không giống tin tưởng hắn chút nào!
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi từ trên hành lang dài đi xuống, vừa vặn nghe thấy cuộc nói chuyện của Diệp Phàm cùng Lam Kiếm Minh.

Lam Kiếm Minh nhìn Bạch Vân Hi, bất đắc dĩ cười hỏi: "Bạch sư đệ, Phạn sư đệ ta không nói, sao cả ngươi cũng dịch dung thế?"

Bạch Vân Hi xoa xoa mặt, cười nói: "Cứ dùng mãi một khuôn mặt hơi nhàm chán, ngẫu nhiên đổi một cái khá tốt."

Lam Kiếm Minh: "......"

Diệp Phàm vội nói: "Vân Hi lớn lên đẹp, quá trêu hoa ghẹo nguyệt, đổi sang dung mạo bình thường chút tốt hơn."

Bạch Vân Hi: "......"

Lam Kiếm Minh cười nói: "Đúng là Bạch sư đệ lớn lên rất đẹp, ở thú tộc có rất nhiều nữ tu tính tình hào sảng, lấy dung mạo ban đầu của Bạch sư đệ đi ra ngoài, nói không chừng sẽ có người bá vương ngạnh thượng cung, không thể không đề phòng!"

"Lam sư huynh nói đùa." Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nói.

Lam Kiếm Minh trò chuyện với hai người một lúc, sau đó cáo từ.

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Ta lấy hết dũng khí để nói thật, cố tình lại không có ai tin, quá lãng phí tình cảm của ta."
(dreamhouse2255)
"Có lẽ là bởi vì trông ngươi không giống ma đầu, cho nên Lam sư huynh mới không tin......" Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm thi triển ra một tấm gương nước nhìn vào gương mặt đã dịch dung của mình, gật đầu: "Đúng vậy, ngươi xem đây là một khuôn mặt trung hậu thành thật cỡ nào chứ!"

Bạch Vân Hi: "......" Đây vốn dĩ không phải là gương mặt vốn có của Diệp Phàm, nó trông trung hậu thành thật thì làm được cái gì.

......

Sau khi tham gia vào cửa hàng Diệp Phàm đã giúp đỡ Mộ Bạch luyện chế không ít đan dược, đan thuật của Diệp Phàm rất cao, ngay cả nhiều loại đan dược quý trọng ở Vạn Thú Đại Lục cũng có thể luyện chế, cửa hàng của Mộ Bạch dùng tốc độ thần kỳ mà nổi lên.

Có rất nhiều tu sĩ ngàn dặm xa xôi chạy đến mua đan dược, ngay cả mấy trưởng lão Hợp Thể của bạch hổ tộc cũng bị kinh động.

Bạch hổ tộc cạnh tranh rất kịch liệt, vốn dĩ Mộ Bạch nhiều lần lót đế đã khiến các tu sĩ thầm cười nhạo sau lưng.

Có người cảm thấy Mộ Bạch sắp bị sung quân rồi, không ngờ sự tình lại có chuyển biến.

Mắt thấy việc buôn bán của Mộ Bạch phát triển càng ngày càng tốt, có rất nhiều người liền sinh lòng ghen ghét ý đồ tới cửa đào người.

Mộ Bạch làm theo kiến nghị của Bạch Vân Hi, thả ra một ít tin tức mơ hồ.

Nói rằng Diệp Phàm là một đan sư ẩn cư, đoạn thời gian trước không cẩn thận đã lưỡng bại câu thương với một đầu yêu thú ở trong núi, Mộ Bạch cứu Diệp Phàm, cho nên có qua có lại, đan sư liền đồng ý ở lại cửa hàng giúp đỡ.

Tin tức này vừa truyền ra, mọi người liền cảm thán Mộ Bạch vận khí tốt, tùy tùy tiện tiện là có thể cứu được đan sư.

Số lượng đan sư ở Trung Thiên Vực rất ít, đan sư đan thuật cao cường thì lại càng ít hơn, hầu hết đã bị các thế lực lớn thu mua về, đan sư hoang dại vô cùng thiếu thốn.
(dreamhouse2255)
..........
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện