XQCKTHH - Chương 591
(dreamhouse2255)
Chương 591: Lão hổ nửa đêm bám cửa sổ

Bên trong cửa hàng nội.

Một nhân viên vội vàng đi qua, nói, "Thiếu chủ, Lộ Hàn thiếu gia tới."

Mộ Bạch đen mặt, nói: "Biết rồi, cái tên vương bát đản đó, trong bụng toàn là ý nghĩ xấu, hắn nhất định là tới tìm hiểu tin tức."

Lộ Hàn cũng là tu sĩ của bạch hổ tộc, là đối thủ cạnh tranh của Mộ Bạch, nhưng nguồn hàng của Lộ Hàn sung túc hơn Mộ Bạch, cửa hàng của Lộ Hàn kinh doanh cũng tốt hơn Mộ Bạch trước đây nhiều.

Lộ Hàn cùng Mộ Bạch không hợp tính nhau lắm, khi Mộ Bạch mới vừa tới Trung Thiên Vực bọn họ đã từng đánh một trận.

Tu vi của Mộ Bạch cùng Lộ Hàn tương đương, có lẽ năng lực kinh thương của Mộ Bạch rất không ra gì, nhưng năng lực chiến đấu lại rất tốt, trong trận đấu ấy, Lộ Hàn thua thảm, mất hết mặt mũi.

Mộ Bạch cũng không được cái gì tốt, hắn bị kết tội tương tàn với đồng tộc mà ném vào trong động băng, Mộ Bạch ở trong động băng mười năm, khi ra tu vi tăng lên không ít, sau đó, không biết có phải con đường mà Mộ Bạch cùng Lộ Hàn chọn giống nhau hay không, hai người thường xuyên xảy ra ma sát.

Qua nhiều lần đụng chạm, thù hận của hai bên cứ vậy mà kết lên.

Sau khi Mộ Bạch tiếp nhận cửa hàng của bạch hổ tộc kinh doanh thường xuyên thua lỗ, không ít lần bị Lộ Hàn xem thường cười nhạo.
(dreamhouse2255)
Ở sau lưng Lộ Hàn có một lão tổ Hợp Thể chống lưng, trong tay nắm giữ mấy khu mỏ, tuy rằng đều không lớn, nhưng bên trong khu mỏ có nhiều loại khoáng thạch quý hiếm, cho nên cửa hàng của hắn thường xuyên nằm trong top 30.

Bạch hổ tộc mười năm khảo hạch một lần, Mộ Bạch đã liên tiếp ba lần lót đế, nếu lần này lại lót đế, hắn sẽ bị thu hồi quyền quản lý cửa hàng, bên trên cũng sẽ đưa ra khiển trách.

Lần trước Lộ Hàn gặp Mộ Bạch đã châm chọc mỉa mai một phen, nói nếu Mộ Bạch không kinh doanh nổi cửa hàng nữa thì đi khu mỏ của hắn làm việc, nói cái gì mà tuy rằng đào quặng hơi vất vả một chút, nhưng vẫn tốt hơn là làm ăn thua lỗ nhiều.

Hiện giờ việc làm ăn của Mộ Bạch tốt lên, danh tiếng còn vang xa vạn dặm, tạo thành kích thích không nhỏ cho Lộ Hàn.

......

Diệp Phàm nhàm chán mà vớt đan dược trong đan đỉnh ra, để vào trong một cái bình.


Mộ Bạch vẫn luôn lo lắng Diệp Phàm sẽ mệt nhọc quá sức, cho nên chỉ chọn những nhiệm vụ luyện đan đơn giản, làm cho Diệp Phàm thường xuyên cảm thấy nhàm chán, phải gọi Bạch Vân Hi lấy linh dược bên trong Đa Bảo Vòng ra để luyện tập thêm.

Bạch Vân Hi chôn xuống mấy ngàn vạn khối tiên tinh trung phẩm ở trong Đa Bảo Vòng, sau khi Đa Bảo Vòng hấp thu xong sẽ xuất hiện thêm rất nhiều linh điền, thổ nhưỡng càng thêm phì nhiêu, hơi không để ý một chút linh dược bên trong sẽ lập tức có xu thế lan tràn.
(dreamhouse2255)
Tuy rằng đoạn thời gian này Diệp Phàm đã luyện chế rất nhiều đan dược, nhưng phẩm cấp của đan dược đều không cao cho lắm, dựa và số lượng miễn cưỡng có thể kiếm lời không ít.

Lam Kiếm Minh nhìn Diệp Phàm, khen tặng: "Sư đệ, đan thuật của ngươi tiến bộ nhanh thật!"

Diệp Phàm cười đáp: "Đúng vậy!"

Ấn tượng của Lam Kiếm Minh về Diệp Phàm vẫn còn dừng lại ở trăm năm trước, khi Diệp Phàm mới vừa trở thành trưởng lão của học viện Lang Duyên.

Đan sư ở Hạ Thiên Vực bị hạn chế bởi địa vực, đan thuật lợi hại nhất cũng chỉ tới trình độ như của Mộc Ly Lạc.

Lam Kiếm Minh lại không biết, Diệp Phàm đã sớm đi dạo một vòng quanh Trung Thiên Vực, đã nhận được chỉ điểm của Lê Vĩnh Vọng mà đan thuật tiến bộ vượt bậc. Đáng tiếc là, Diệp Phàm vừa gặp mặt đã lừa gạt Mộ Bạch, tỏ vẻ hắn chỉ là tu sĩ Luyện Hư trung kỳ, cho nên chỉ dám luyện chế đan dược Huyền cấp, miễn cho lại dọa sợ Mộ Bạch, mà cho dù Diệp Phàm chỉ có thể luyện chế đan dược Huyền cấp, Mộ Bạch cũng đã rất bội phục Diệp Phàm rồi.

Bạch Vân Hi cùng Lam Kiếm Minh vừa đi đến gần chỗ cửa hàng đã nghe thấy từ trong cửa hàng truyền ra tiếng tranh chấp rất lớn.

Một lát sau, một tu sĩ nổi giận đùng đùng rời đi.

Mộ Bạch mở cửa, nhìn thấy Bạch Vân Hi cùng Lam Kiếm Minh đứng bên ngoài, cười nói: "Kiếm Minh, sư đệ, các ngươi tới rồi, mau vào đi."
(dreamhouse2255)
Lam Kiếm Minh nhìn Mộ Bạch, hỏi: "Ngươi lại chọc giận Lộ Hàn, cẩn thận hắn lại ám hại ngươi."

Mộ Bạch nhún vai, không thèm để ý nói: "Sợ gì chứ, cho dù ta không chọc giận hắn, hắn vẫn sẽ đi gây sự với ta thôi, mấy lần trước ta kinh doanh gặp vấn đề nhất định là do hắn làm hại!"

Lam Kiếm Minh bất đắc dĩ cười, "Hắn đã nói cái gì với ngươi vậy?"

"Hắn nói ta gặp vận cứt ch* mới thông đồng được với đan sư Huyền cấp." Mộ Bạch nói.


Lam Kiếm Minh: "......"

Bạch Vân Hi nhìn Mộ Bạch, nói: "Mộ sư huynh, cửa hàng của ngươi thật sự gặp phải vấn đề không nhỏ, Diệp Phàm đã nhận được rất nhiều thư chiêu mộ rồi." Động phủ của Diệp Phàm chỉ có mấy người hầu trong cửa hàng thường qua lại quét dọn, không biết đống thư từ đó là người nào để lại nữa, trong đám thư chiêu mộ đó có rất nhiều bên đưa ra thù lao rất cao, đổi thành đan sư khác, nói không chừng đã sớm bị đào đi rồi.

Diệp Phàm luyện đan cho cửa hàng chủ yếu là vì muốn giúp Mộ Bạch, còn chút tiên tinh kiếm được thông qua việc bán đan dược Diệp Phàm cũng không để ý lắm.

Mộ Bạch gãi tóc, buồn bực nói: "Đã không có hậu trường còn luôn có người muốn cạy góc tường của ta, bảo ta làm sao tiếp tục kinh doanh được nữa chứ?"

Lam Kiếm Minh: "......"
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi cười nói: "Cứ từ từ đi, dù sao Mộ Bạch sư huynh cũng là người mới mà, làm lâu rồi sẽ có kinh nghiệm thôi." Mộ Bạch khi còn ở Hạ Thiên Vực chỉ cần lo tu luyện đánh nhau là được, phương diện kinh thương sẽ có người khác làm, nhưng sau khi tới Trung Thiên Vực, mọi thứ đều phải qua tay, làm cho hắn buồn bực muốn chết.

Mộ Bạch gật đầu, đắc chí nói: "Hình như ta đã bắt đầu nhận ra một chút quy luật rồi, ta cảm thấy dạo gần đây cửa hàng kinh doanh rất tốt."

Lam Kiếm Minh âm thầm trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Có nhiều đan dược như vậy, ai cũng có thể kinh doanh tốt.

......

Lộ Hàn nôn nóng đi tới đi lui trong phòng.

"Mộ Bạch đúng là đi vận cứt ch* mà." Lộ Hàn nặng nề nói.

"Thiếu chủ, hắn chỉ là đắc ý nhất thời mà thôi, không càn rỡ được bao lâu đâu."

"Không biết hắn tìm ở đâu ra đan sư có đan thuật tốt như vậy, giúp hắn có được cơ hội xoay người." Lộ Hàn đánh một quyền lên bàn, tạo thành một cái hố lớn.

"Thiếu chủ cần gì phải tức giận với một kẻ không có kiến thức tới từ Hạ Thiên Vực như hắn chứ, khảo hạch sắp tới rồi, cho dù thứ tự của Mộ Bạch có tăng lên thì cũng không thể so được với ngài."
(dreamhouse2255)
Lộ Hàn âm u nói: "Ngươi thì biết cái gì, nếu như đan sư đó vẫn luôn hợp tác với hắn ta, vậy nói không chừng cửa hàng của hắn sẽ có thể càng ngày càng tốt." Đoạn thời gian trước đã có trưởng lão của bạch hộ tộc đi thăm cửa hàng của Mộ Bạch, rất hiển nhiên là đã coi trọng Mộ Bạch rồi, đây không phải là dấu hiệu tốt lành gì?
"Ngươi đã tìm người đi tiếp xúc với tên đan sư kia chưa?" Lộ Hàn hỏi.

"Đã tìm rồi, nhưng vị đan sư đó không có động tâm với điều kiện mà chúng ta đưa ra."

Lộ Hàn không vui nói: "Tên đan sư đó suy nghĩ cái gì vậy, đi theo tên quê mùa Mộ Bạch tới từ Hạ Thiên Vực kia thì có thể có tương lai gì chứ."

"Nghe nói, Mộ Bạch từng có ân cứu mạng với hắn." Quản sự nói.

Lộ Hàn cau mày lại: "Tên Mộ Bạch đó bản lĩnh kém coi, không ngờ vận khí lại tốt như vậy!"

"Thiếu chủ, vị đan sư đó đan thuật rất cao, chúng ta không đắc tội nổi! Nếu không hay là việc này cho qua đi."

Lộ Hàn không vui trừng quản sự một cái: "Ngươi có ý gì, muốn ta nhận thua với Mộ Bạch sao? Sao ta có thể bại bởi một tên dế nhũi như hắn chứ? Hắn cho rằng bằng vào một tên đan sư Huyền cấp là có thể kê cao gối ngủ sao, ta phải cho hắn biết, thế nào là vui quá hóa buồn!"

Quản sự do dự một chút, nói: "Ta nghe nói vị đan sư đó chỉ tạm thời ở lại chỗ Mộ Bạch thôi, sớm muộn gì cũng sẽ rời đi."

Lộ Hàn cười nói: "Cũng đúng, chim khôn lựa cành mà đậu, tên Mộ Bạch đó sao có thể giữ chân đan sư được quá lâu chứ."
(dreamhouse2255)
......

Diệp Phàm lười biếng nằm ở trên giường, nghiêng đầu nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: "Vân Hi, ngươi nói xem đại ca đi đâu rồi?"

Bạch Vân Hi nghĩ nghĩ, nói: "Chắc là đang dưỡng thương ở nơi nào đó."

"Đã lâu không có tin tức gì của hắn rồi, không phải hắn đã xảy ra chuyện gì chứ." Diệp Phàm nhíu mày nói.

Bạch Vân Hi lắc đầu: "Có đại tẩu trông chừng, hơn nữa, trước khi rời đi ngươi đã cho bọn họ rất nhiều Truyền Tống Phù, sẽ không có việc gì đâu, và cả, không có tin tức chắc là do cách quá xa, tin tức không truyền tới mà thôi."

"Có khả năng." Diệp Phàm dừng một chút, lại nói: "Nói không chừng đại ca cùng đại tẩu cũng đang giả làm tay mơ ở đâu đó, giống ta với ngươi vậy."

Bạch Vân Hi: "......"

"Vân Hi, ngươi nói xem có khi nào đại ca cùng đại tẩu đã đi Thượng Thiên Vực rồi không?" Diệp Phàm hỏi.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Có khả năng."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: "Ta cảm giác dạo này tu vi tiến bộ rất chậm, chúng ta cũng đi Thượng Thiên Vực xem đi, nghe nói điều kiện tu luyện ở Thượng Thiên Vực càng tốt hơnt."

Bạch Vân Hi cười nói: "Cũng được!" Muốn đi lên Thượng Thiên Vực khó khăn hơn từ Hạ Thiên Vực đi tới Trung Thiên Vực nhiều. Mấy trăm năm trước lão tổ tông cùng Kim Long tiền bối đã đi Thượng Thiên Vực, không biết hai vị đó hiện tại thế nào.

......

Mộ Bạch đi vào trong viện tử của Diệp Phàm.

Diệp Phàm đang ngồi trên thềm đá cao nhìn xuống mấy tiểu lão hổ ở bên dưới.

Mười mấy tiểu lão hổ ngẩng cao đầu, ánh mắt trông mong nhìn Diệp Phàm.

Diệp Phàm thỉnh thoảng ném ra một viên đan dược, đám hổ con liền tranh nhau cướp lấy, bình thường, đám hổ con này ở chung rất hữu ái, nhưng tới lúc tranh đồ ăn thì hoàn toàn trở mặt không quen biết.

Mấy tiểu lão hổ đánh loạn cả lên, đứa này cắn đứa kia một cái, đứa kia đá đứa này một chân.

Mộ Bạch nhìn hành động của đám hổ con, cảm thấy rất mất mặt.

Bạch Vân Hi ở bên cạnh nhìn Diệp Phàm trêu chọc đám mèo con, không nhịn được lắc đầu.
(dreamhouse2255)
Đám tiểu lão hổ này có vô dụng thế nào thì cũng là hậu đại của bạch hổ mà, Diệp Phàm lại hoàn toàn coi chúng nó thành mèo con, thật sự là quá vũ nhục thần thú.

Bạch Vân Hi nhìn đám hổ con vì cướp đoạt đan dược mà đánh loạn cả lên, bất đắc dĩ lại cảm thấy thần thú cũng chỉ như thế, hoàn toàn không khác gì mèo con.

......

Mộ Bạch nhìn Diệp Phàm, cảm thán: "Sư đệ, ngươi với đám nhãi con này ở chung thật tốt!"

Diệp Phàm nhìn Mộ Bạch, nói: "Cũng tạm được, nếu chúng nó không có nửa đêm gõ cửa sổ thì càng tốt hơn."

Lần đầu tiên nhìn thấy đám tiểu lão hổ bám cửa sổ, Diệp Phàm cứ tưởng rằng là ngẫu nhiên, tới lần thứ hai cái đám này xuất hiện, Diệp Phàm đã hết chỗ nói nổi.

Mộ Bạch: "......"

"Sư huynh, ngươi quản lý lại bọn nó một chút, có mấy thứ không thể nhìn được, nhìn sẽ dễ mắt mọc lỗ kim." Tuy rằng công phu trên giường của hắn rất tốt, nhưng cái đám hổ con này hoàn toàn không có chút trình độ thưởng thức nào.

Mộ Bạch ngượng ngùng cười: "Ta sẽ dạy dỗ lại bọn nó."

Ngao Tiểu No cười như điên ở trong thức hải của Diệp Phàm, kêu gào Diệp Phàm trước đây thích xem đông cung sống, bây giờ là phong thuỷ luân phiên xoay chuyển, báo ứng tới rồi!
(dreamhouse2255)
..........
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện