“Đồ vật có vấn đề?” sắc mặt Tiết Ngao lúc này trở nên không tốt, tầm mắt khóa trụ trên cây lược gỗ trong tay Đường Miên, mày nhíu lại.

“Không có vấn đề vậy tôi hỏi cậu làm cái gì?” Đường Miên hỏi lại một câu.

“Đây là đồng nghiệp của ba tôi tặng.”

“Nữ đồng nghiệp?”

“Đúng vậy, dì ấy là thư ký của ba tôi cũng là bạn học thời đại học của mẹtôi, quan hệ giữa mẹ và dì ấy rất tốt, hơn nữa dì ấy cũng thường xuyênđến nhà tôi làm khách, thứ này là hai tháng trước dì ấy tặng mẹ tôi vàosinh nhật của bà.” Nhắc tới chuyện này Tiết Ngao bỗng dưng cảm thấy cóđiểm không thích hợp.

Lúc trước thân thể của mẹ vẫn luôn khỏemạnh, vấn đề bắt đầu sau khi sinh nhật của bà, mà người bạn tốt thườngđến nhà làm khách đã đưa cây lược đó cho mẹ cậu, luôn tỏ vẻ rất thânthiết.

“Vậy khó trách, ghen ghét khiến người trở nên xấu xí.”Đường Miên nhàn nhạt phun tào một câu, sau đó mở ngăn kéo bàn trang điểm ra, tầm mắt nhìn lướt qua đồ vật trong ngăn kéo, duỗi tay lựa vài món,tùy tiện đặt trên bàn trang điểm, ngẩng đầu liếc Tiết Ngao, hỏi: “Vậyđây cũng là những thứ người phụ nữ đó tặng cho mẹ cậu, tâm thật đủ tànnhẫn, phải hận mẹ cậu nhiều đến chừng nào mới có thể lần lượt đưa nhữngvật dụng của người chết này đưa cho bà ấy?”

“Vật dụng của ngườichết” mấy chữ này kích thích tới Tiết Ngao, âm điệu không khỏi mà kéocao lên mấy lần: “Mấy thứ này là cho người chết dùng?!”

“Bằngkhông thì sao, những đồ vật này được đào từ dưới đất lên, đều là vật bồi táng cho người chết, thứ này phải mau chóng xử lý, nếu không sức khỏecủa mẹ cậu sẽ ngày càng yếu đi, đoán chừng chẳng bao lâu nữa sẽ xảy rachuyện ngoài ý muốn, sau đó người khác sẽ có cơ hội đoạt được vị trí họmong muốn.”

Đường Miên nói chuyện có lẽ không dễ nghe, nhưng mỗi một câu nói đều không phải nói bậy.

Những đồ vật trên bàn trang điểm cô có thể liếc mắt một cái là nhìn ra đấy là đồ bồi táng cho người chết, đồ vật không những có âm khí mang còn mangtheo tử khí và oán khí của chủ nhân đã mất, để loại đồ này bên ngườithân thể sao có thể khỏe mạnh được? Tiết Ngao nghe Đường Miên nói sắc mặt càng thêm khó nhìn, bởi vì người phụ nữ đưa cây lược gỗ cho mẹTiết Ngao là người đã có gia đình, nghĩ đến người nọ muốn hại mẹ cậu còn vọng tưởng muốn làm mẹ kế của cậu, Tiết Ngao nhịn không được mà có cảmthấy buồn nôn, quả thực mẹ nó quá ghê tởm.

Không thể không nóilòng đố kỵ của phụ nữ thật đáng sợ, trong phòng này không chỉ có mỗi đồvật bồi táng, kế tiếp Đường Miên còn tìm thấy một con con rối trên người bị cắm kim châm đầy người ở dưới gầm giường, loại thủ đoạn dơ bẩn nàyTiết Ngao cũng biết đến đây là con rối nguyền rủa.

Trên lưng conrối viết tên mẹ cậu, trên đầu và tay chân của con rối đều bị kim châmđâm, nhìn qua rất dọa người, Tiết Ngao sắc mặt xanh mét.

ĐườngMiên nhìn con rối trong tay, duỗi tay rút kim châm trên người con rối,một hành động nhìn như rất bình thường nhưng thực chất không hề đơngiản.

Cũng không phải là không đơn giản, nếu người ra tay làĐường Miên, bởi vì ngón tay Đường Miên không ngừng tràn ra linh khí làmcho âm khí âm khí trên người con rối không thể làm hại đến cô, nếu làngười khác làm như vậy đã sớm xảy ra chuyện, âm khí nhập thể, nhẹ thìvận đen quấn thân, nặng thì ngoài ý muốn bỏ mạng.

Xử lý xong mộtloạt chuyện Đường Miên liền rời đi, đến nỗi thù lao gì đó Đường Miêncũng không trực tiếp nói ra một con số, được bao nhiêu tiền thì phụthuộc vào Tiết Ngao xem trong lòng cậu mạng của mẹ cậu đáng giá baonhiêu.

Tiết Ngao cũng không có trở lại trường học, mà là đi đến đơn vị của ba cậu.

Tiết Ngao thường xuyên tới chỗ này nên xem như là một người quen, mọi ngườitrong đơn vị của cha Tiết đều biết cậu, nhưng khi thấy Tiết Ngao laothẳng đến văn phòng của cha Tiết nhân viên công tác đều lộ ra vẻ kinhngạc.

“Rầm!” Một tiếng, Tiết Ngao không gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa văn phòng ra.

Cửa văn phòng mở ra, Tiết Ngao liền thấy hình ảnh bên trong, cha Tiết đangngồi xem văn kiện, một người phụ nữ đứng bên cạnh ông, ả mặc một bộ váymàu lam, cổ áo hơi hơi rộng mở, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, nhìn qua tràn ngập vẻ quyến rũ thành thục của một người phụ nữ trưởng thành.

Tiết Ngao liếc nhìn người phụ nữ kia một cái, chỉ cần nghĩ đến tâm tư ghê tởm của ả làm cậu cảm thấy buồn nôn.

Động tĩnh lớn như vậy, cha Tiết lại không điếc, ngẩng đầu thấy người đá củalà đứa con trai trời đánh của mình cha Tiết liền trợn trừng hai mắtnhìn, mở miệng quát lớn: “Con sao lại ở đây, lúc này lẽ ra con nên là ởtrường học mới đúng? Còn nữa sao chưa gõ của đã xong vào, thằng nhóc này con xem đây là đâu mà đạp cửa liền đạp cửa, còn muốn động tay độngchân? Cả ngày không lo học hành, con muốn làm lão già này tức chết đúngkhông?”



“Ba, con có việc muốn tìm ba.” Tiết Ngao mở miệng nói với cha Tiết, sau đó tầm mắt dừng trên người phụ nữ đang ở trong văn phòng, nói: “Thư ký Lâm, có thể phiền cô đi ra ngoài một chút được không?”

Người phụ nữ ngẩng đầu liền bắt gặp tầm mắt của Tiết Ngao, nụ cười trên mặtthoáng chốc trở nên cứng đờ, một hồi lâu sau mới ôn nhu mở miệng nói:“Tiểu Ngao, con còn có chuyện gì không thể để dì nghe sao? Lúc trước con vẫn thường gọi dì là dì Lâm, sao bây giờ lại gọi dì là thư ký Lâm?”

“Công là công, tư là tư, dì ở chỗ này chính là thư ký của ba tôi, chẳng lẽtrong thời gian làm việc ba tôi không gọi dì là thư ký Lâm sao?” TiếtNgao liếc mắt về phía thư ký Lâm, sau đó còn ngại không đủ bổ sung mộtcâu nói: “Tôi tìm tôi ba là việc tư, thư ký Lâm ở đây không thích hợp.”

Tiết Ngao lời này liền kém nói thẳng “Dì là người ngoài, còn không mau cút đi”.

Thư ký Lâm lúc này không thể duy trì nụ cười trên mặt được nữa, trộm liếccha Tiết một cái, phát hiện cha Tiết một ánh mắt cũng không thèm cho ảliền nghẹn khuất rời đi.

“Làm phiền thư ký Lâm thuận tay đóng cửa giùm.” Tiết Ngao nhìn chằm chằm bóng dáng thư ký Lâm, ánh mắt kia giống như con dao nhỏ sắc bén muốn đâm chết ả.

“Cạch” một tiếng cửa đóng lại, cha Tiết buông văn kiện trong tay, nhìn về phía Tiết Ngao, hỏi: “Nói đi, chuyện gì?”

“Ba, người đổi thư ký đi?” Tiết Ngao trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, cùng lão cha Tiết Ngao căn bản không biết cái gì gọi là khách khí.

“Có ý gì?” Cha Tiết cũng không có nổi giận, vẻ mặt bình tĩnh chờ Tiết Ngao giải thích.

“Con sợ thư ký Lâm tiếp tục làm việc ở đây, không chừng ngày nào đó mẹ con muốn đổi người!”

Tiết Ngao kế tiếp đem mọi chuyện nói rõ, lão già nhà mình tính tình thế nàoTiết Ngao vẫn luôn hiểu rõ, người một nhà cả không cần phải quanh co, sở dĩ cậu nói thẳng như vậy là xem ở tính tình của lão cha.

Đừngnhìn cha Tiết bên ngoài phong quang vô hạn, bề ngoài là một người lãnhđạm nghiêm khắc, kỳ thực chỉ có Tiết Ngao biết ông chính là một thê nôchính hiệu, những chuyện khác đều có thể suy xét một cách chu toàn,nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến phu nhân nhà mình, liền trực tiếpra tay, chủ động đem hết thảy khả năng có thể xảy ra bóp chết ngay khicòn ở trong trứng nước.

Vì vậy, sau khi nghe Tiết Ngao nói sắcmặt cha Tiết ngay lập tức trở nên khó coi, chờ Tiết Ngao rời khỏi liềncho người điều tra chuyện này, khi biết rõ tình hình thực tế lập tức đem thư ký Lâm cấp sung quân “Biên cương”, chuyện điều chức lần này chaTiết căn bản đã tính trước, giữ thư ký Lâm đến hiện tại là vì mẹ Tiết đã nói giúp ả mấy câu, dù sao cũng là bạn cùng đại học với vợ mình, chiếucố một chút cũng tốt.

Hiện tại nghe Tiết Ngao nói như vậy Tiếtphụ liền không giữ được bình tĩnh, lão tử xem mặt mũi của lão bà màchiếu cố ngươi, ngươi cư nhiên lấy oán trả ơn hại lão bà, chuyện đổi đơn vị cứ như kế hoạch ban đầu mà thực hiện, còn chuyện kia thì từ từ tínhsổ trên đầu ả, chơi chết ả mới thôi.

Nga, đến nỗi không hề hoàinghi Tiết Ngao nói, cha Tiết tỏ vẻ một là đồng nghiệp, một là con trairuột, bên nào nặng bên nào nhẹ vô cùng rõ ràng, hơn nữa cha Tiết khôngphải là một kẻ không có đầu óc, giữa người ngoài và con trai mình ôngbiết nên chọn ai.

Đương nhiên, người xưa nói rất đúng gừng cànggià càng cay, Tiết Ngao giấu giếm chuyện về vị đại sư kia, thậm chí còncố ý giúp đối phương che giấu thân phận, cha Tiết liếc mắt liền nhìn ra có điểm bất bình thường.

Đường Miên giúp xử lý con búp bê, nhưng đồ vật dùng cho người chết trên bàn trang điểm đều để lại, hôm sau chaTiết đem đồ vật mang theo đi ra ngoài nhờ bằng hữu tìm người giám định,xác định được mấy món đồ kia thật sự là đồ dùng của người chết sắc mặtcha Tiết biến đen hơn lọ mực.

Ở dưới mí mắt ông làm hại đến vợ ông, xem ra ngại bản thân mình sống quá tốt rồi.

Chuyện của Tiết gia Đường Miên không có ý định tiếp tục nhúng tay vào, cô chỉbiết vui sướng khi nhận được từ Tiết Ngao một món hời lớn.

Kẻ cótiền ra tay cũng thật hào phóng, nghĩ đến túi tiền của mình dày lênkhông ít Đường Miên ngủ cũng nhịn không được mà cười tỉnh.

Bất quá vẫn còn một việc phiền toái.

Trong nhà ăn, Đường Miên ngồi vào vị trí, nghiêng đầu sang nhìn bạn học Tiết ngồi bên cạnh.



“Sao cậu cứ đi theo tôi hoài vậy?” Đường Miên bực bội hỏi.

Đường Miên vừa mở miệng nói, Lục An đầu xoăn ngồi bên cạnh Tiết Ngao lỗ tailiền dựng đứng, gần đây cậu ta vẫn luôn buồn bực tự hỏi, không biết từkhi nào Tiết Ngao và hoa khôi thân thiết với nhau như vậy? Rõ ràng lúctrước Tiết Ngao đã nói cậu không có cảm giác với hoa khôi, vậy tìnhhuống trước mắt là thế nào, hai ngày nay vẫn luôn đi theo người ta tạocảm giác tồn tại là có nguyên nhân sâu xa ở phía sao chăng?

Nhưng thoạt nhìn Tiết Ngao cũng không phải giống như có tâm tư kia, ít nhất Lục An không thấy Tiết Ngao có tình ý với hoa khôi.

Tóm Lục An cảm thấy: Quan hệ giữa hai người này thật hấp dẫn……

Đừng nói Lục An, ngay cả bạn học chung quanh cũng sôi nổi vểnh tai lên, quang minh chính đại nghe lén.

Mọi người đều thích ăn dưa, hóng chuyện là bản năng sinh tồn bậc nhất của con người mà!

Huống chi là chuyện của hoa khôi và trùm trường càng khiến người ta mong đợi, gần đây trong trường có tin đồn hai người họ hẹn hò, cũng không biết là thật hay giả, cho nên, lúc này đối với một số học sinh mà nói, hiện tại là lúc thiên thời địa lợi nhân hoà trời trong mây trắng thích hợp ăndưa a~!

Cơ hội ngàn năm có một, không thể bỏ lỡ, bỏ lỡ sẽ hối hận cả đời!

Ngay khi mọi người đều vểnh tai lên, họ liền nghe thấy Tiết Ngao nói.

“Đại ca, từ nay về sau cậu chính là Đường ca của tôi, tôi sẽ đi theo cậu lăn lộn.” Tiết Ngao hai mắt phát sáng nhìn về phía Đường Miên.

Đường Miên:……

Mọi người:……

Nói thổ lộ đâu, nói dưa ngon đâu?

Tôi quá thất vọng, chúng tôi hết lòng tin tưởng cậu, bạn học Tiết cậu lại cho chúng tôi xem cái cảnh kỳ lạ này sao?!

Đường Miên liếc Tiết Ngao, ghét bỏ dịch sang chỗ, nhàn nhạt nói: “Cậu đang giỡn chơi với tôi đó hả?”

“Không phải, Đường ca, tôi rất nghiêm túc!”

Trải qua chuyện lần trước trong lòng Tiết Ngao đối với Đường Miên kínhngưỡng như nước sông Hoàng Hà nhiều không kể xiết, trong lòng âm thầmquyết định, đại lão lợi hại như vậy cậu nhất định phải phải ôm đùi!

Học tập lợi hại, còn có bản lĩnh, lớn lên cũng đẹp, làm tùy tùng cho Đường ca, không mệt!

Đi theo Đường ca, có thịt ăn!

Từ nay về sau, Đường Miên có thêm một cái dang xưng “Đường ca”.

Bên người còn có thêm hai cái đuôi, đúng vậy có tận hai cái.

Cái đuôi thứ nhất là Tiết Ngao, cái đuôi số 2 tất nhiên là Lục An.

Hai người này giống như thuốc keo bôi da chó, xé không rách, chặt không rời, dính người vô cùng!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện