Biên tập: Cải

Tuy rằng hơi có chút uể oải nhưng Khương Yên vẫn đem món quà hảo hảo chụp lại, sau đó mới cầm mấy quyển sách đem vào trong phòng.

Sau khi dọn dẹp phòng xong, cô liền đi ra ngoài ăn tối với Dịch Hướng Thần.

Thời điểm gọi điện cho Dịch Hướng Thần, anh vừa lúc đang ở gần tiểu khu, không bao lâu liền lại đây.

Thời điểm Dịch Hướng Thần nhìn thấy áp lông vũ trên người Khương Yên, nhíu nhíu mày "Lạnh như vậy?"

"Cậu không lạnh sao?"

Khương Yên nhìn anh, dừng một chút hỏi "Con gái đa số đều sợ lạnh"

Cô nhìn về phía Dịch Hướng Thần, nhẹ giọng hỏi "Đi đâu? Ăn gì?"

Dịch Hướng Thần đem đồ vật trong tay đưa cho cô "Cậu muốn ăn cái gì?"

"Tớ vừa mới ăn lẩu xong, cũng không có cảm thấy đói bụng lắm"

Dịch Hướng Thần "...."

Có chút muốn tức giận nhưng lại không tức nổi.

Anh trừng mắt nhìn Khương Yên, nói "Bên ngoài lạnh như vậy, lại tiếp tục ăn lẩu đi!"

Khương Yên "???"

Người này có bệnh sao?

Nhưng nhìn ánh mắt lạnh như băng kia của Dịch Hướng Thần, Khương Yên lúng túng, vội không ngừng đáp ứng "Được, được, đi thôi"

Hai người cùng nhau đi đến tiệm lẩu, hiện tại thời gian còn sớm, lại còn là lễ Giáng Sinh cho nên trung tâm thương mại bình thường 11 giờ đóng cửa hôm nay đều kéo dài đến 12 giờ mới đóng cửa. Tiệm lẩu khá đông người, rất là náo nhiệt.

Dịch Hướng Thần cùng Khương Yên quen đường quen nẻo mà bước vào quán.

Sau khi ngồi xuống, Dịch Hướng Thần gọi món xong mới hỏi Khương Yên "Cậu một mình ăn lẩu?"

"Không phải" Khương Yên nhấp một ngụm trà nóng "Ăn cùng với bạn học"

"A" Dịch Hướng Thần kéo kéo khóe môi "Đồ không có lương tâm"

Khương Yên bật cười, cong cong khóe miệng nói "Tớ nhận lời với bọn họ trước"

Ngụ ý thực rõ ràng.

Hai người an tĩnh một hồi, người phục vụ im lặng mang nồi nước dùng cùng đồ ăn lên.

Khương Yên ăn thực no, chỉ là muốn bồi Dịch Hướng Thần ăn một chút, ăn ăn ăn, Dịch Hướng Thần đột nhiên ngước mắt lên nhìn cô "Khương Yên"

"Sao?"

"Tôi chuẩn bị chuyển đến trường cậu học"

Tay cầm đũa của Khương Yên run run, kinh ngạc nhìn anh "Nghĩ kỹ rồi?"

Cô kỳ thật rất tán đồng chuyện Dịch Hướng Thần chuyển trường, không nói đến cái khác, chỉ nói đến phong cách dạy học cùng đội ngũ giáo viên, Nhất Trung so với trường Dịch Hướng Thần tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Đương nhiên, cô cũng hy vọng Dịch Hướng Thần có thể đổi hoàn cảnh, thực sự chuyên tâm học tập.

Cô thật lòng hy vọng Dịch Hướng Thần không cần lãng phí khoảng thời gian quý báu của mình, không chỉ là Dịch Hướng Thần, cô hy vọng tất cả mọi người không cần hoang phế thanh xuân khó có được của mình. Cô được sống lại một lần, cho nên cô càng thêm quý trọng, cố làm những việc mà bản thân sau này nghĩ lại sẽ không cảm thấy hối hận.

Tuổi thanh xuân chẳng hai lần thắm lại, tốt nhất nên hảo hảo nắm giữ.

Dịch Hướng Thần trầm mặc một lát "Còn đang suy xét, kỳ thật trường học hiện tại cũng không tồi"

Chỉ cần anh nguyện ý học thì sẽ không có quá nhiều khó khăn, trong nhà cũng có thể mời thầy giáo dạy kèm gì đó.

Khương Yên dừng một chút, cúi đầu ăn thức ăn "Nếu cậu cảm thấy không tồi liền có thể tiếp tục học ở đó" Cô ngước mắt nhìn Dịch Hướng Thần, nghiêm túc nói "Không cần vì bất cứ ai mà thay đổi quyết định của mình"

Dịch Hướng Thần nhìn cô "Vậy còn cậu? Cậu cũng không vì Hoắc Đình Diễm mà thay đổi quyết định của chính mình"

Nghe vậy, Khương Yên hơi dừng, nói "Chuyện này không giống"

Cô cầm cái ly, nhìn làn khói trắng tỏa ra, nghiêm túc nói "Dịch Hướng Thần, tớ vẫn luôn xem cậu như bạn tốt nhất"

Là bạn tốt có thể cùng nhau vượt qua khó khăn, ngoài trừ ý đó, Khương Yên đối với anh không có bất luận ý nghĩ gì khác, bất kể là hiện tại hay là tương lai.

Dịch Hướng Thần là người thông minh, hiểu được ý tứ của cô.

Anh trầm mặc, cúi đầu tiếp tục gắp đồ ăn "Tôi nghĩ lại, còn cậu?" Anh nhìn về phía Khương Yên "Không nghĩ tới chuyện chuyển sang lớp khác sao? Giáo viên dạy hóa kia của các cậu.... Một lời khó nói hết"

Anh ở trường học bên cạnh cũng có nghe nói qua chuyện này.

Khương Yên cười "Không sao, tớ còn có thể kiên trì"

Cô nhướng mày, tự tin nói "Tớ sẽ khiến bọn họ phải lau mắt mà nhìn"

Nếu hiện tại liền nhận thua, vậy đó không phải là Khương Yên rồi.

Dịch Hướng Thần nghe ngữ khí kiên định của cô, cũng không tiếp tục khuyên nữa.

Hai người lại nói đến một vài đề tài lung tung rối loạn, sau khi ăn xong, Dịch Hướng Thần lại đưa Khương Yên về đến tận cửa nhà sau đó mới ra về.

....

Bên kia, Cảnh Hoán cùng Quách Tuấn Trì còn có Ninh Trí Viễn mới vừa tính toán rời đi, vừa lúc nhìn thấy một màn này.

Chờ sau khi Khương Yên vào nhà, Quách Tuấn Trì kinh ngạc nhướng mày "Khương Yên còn đi ra ngoài? Đó là ai?"

Cảnh Hoán nhìn bóng dáng Dịch Hướng Thần, huýt sáo "Dịch Hướng Thần, bạn tốt của Khương Yên"

Cậu ta có biết Dịch Hướng Thần, hai người từng đánh nhau một trận. Quan hệ hiện tại không tốt cũng không xấu, ngẫu nhiên cũng có gặp mặt vài lần.

Ninh Trí Viễn tay đút túi nhìn nhìn sắc mặt của Hoắc Đình Diễm, cười rạng rỡ "Khương Yên cùng cậu ta quan hệ không tồi?"

"Đương nhiên" Cảnh Hoán đem những chuyện mình biết nói "Hai người bọn họ hình như hồi cấp hai luôn đi cùng nhau, thẳng đến khi lên cấp ba vì chuyện của Hướng An Lan mà xảy ra tranh cãi, mối quan hệ mới có nguy cơ tan vỡ, không nghĩ tới hiện tại lại tốt lên rồi a, khó trách Khương Yên vừa rồi nói có việc, thì ra là cùng Dịch Hướng Thần cùng nhau ăn cơm"

Quách Tuấn Trì cũng không chút để tâm mà bát quái một câu "Thoạt nhìn cậu ta đối với Khương Yên không tồi"

"Đương nhiên, nếu không phải là không học chung một trường, chuyện lần trước thầy giáo dạy Hóa mắng Khương Yên, Dịch Hướng Thần phỏng chừng đã sớm đến đánh cho ông ấy một trận"

Hoắc Đình Diễm nghe hai người nói chuyện, lạnh lùng liếc nhìn bọn họ một cái "Tớ đi vào đây, các cậu chú ý an toàn"

Cảnh Hoán "...????"

Quách Tuấn Trì nhìn Ninh Trí Viễn, nhướng mày "Cậu ấy làm sao vậy?"

Ninh Trí Viễn cong môi cười "Tớ cũng đi trước, thứ hai gặp"

Hai người nhìn nhau, vẻ mặt mộng bức.

Sao lại thế này?

.....

Về đến nhà, Khương Yên liền yên lặng đem sách Hoắc Đình Diễm tặng ra bắt đầu làm bài.

Cô tự giao cho mình một cái nhiệm vụ, mỗi ngày đều phải làm một chút, đây chính là quà mà idol tặng, cần thiết phải làm xong a!!! Hơn nữa còn phải làm thật nghiêm túc!

Khương Yên sung sướng làm bài tập, di động đột nhiên rung lên, là nhắc nhở từ weibo.

Hoắc Đình Diễm vừa đăng weibo!

Khương Yên trước đi xem phần bình luận. Hoắc Đình Diễm đăng chính là một bức ảnh chụp cây thông Noel, cũng chỉ có một cây thông Noel, không có ảnh chụp cận mặt.

Khương Yên:!!!!!

Dù vậy, Khương Yên vẫn là nhanh chóng bình luận, bất quá không có cướp được lượt bình luận đầu tiên.

Sau khi đăng tải bình luận xong, Khương Yên yên lặng gửi tin nhắn cho Hoắc Đình Diễm.

Khương Yên: Anh anh anh.

Hoắc Đình Diễm:?

Khương Yên: Tớ không có giành được lượt bình luận đầu!

Hoắc Đình Diễm: A!

Ngữ khí này, cực kỳ lãnh đạm.

Khương Yên nhìn chữ "A!" kia, như thế nào cũng cảm thấy có chút không thích hợp. Cô nghĩ nghĩ, thật cẩn thận mà gửi tin nhắn cho Hoắc Đình Diễm hỏi: A? Ca ca, cậu không thích fan nhỏ nữa sao!!! Ca ca, cậu không thấy bình luận bên dưới toàn là cầu ảnh tự chụp sao! Cậu có thể hay không thỏa mãn tâm nguyện của fan một chút?

Hoắc Đình Diễm: Đã làm xong bài tập?

Khương Yên thông minh nhắn lại: Lập tức liền làm, ca ca vui vẻ là được rồi.

Cô bĩu môi, tiếp tục cầm bút lên làm bài.

Mà giờ khắc này, Hoắc Đình Diễm chính là nửa nằm trên sô pha nhìn tin nhắn của mình cùng Khương Yên. Anh rũ mắt đem tất cả suy nghĩ che lấp, trầm mặc một lát mới phát ra một tiếng cười nhạo, ném điện thoại sang một bên, đi vào phòng tắm.

....

Vượt qua một tuần lễ không đến lớp học bổ túc, Khương Yên trở lại trường học liền bắt đầu càng thêm nỗ lực tập trung học tập.

Không có chuyện gì khác lạ, chuyện duy nhất khác biệt mà cô cảm nhận được đó chính là thái độ của Hoắc Đình Diễm đối với cô có chút lãnh đạm, nhưng nghĩ nghĩ, dường như Hoắc Đình Diễm trước nay vẫn luôn như vậy.

Giáng Sinh qua không được mấy ngày liền đến tết Nguyên Đán.

Thành tích học tập gần đây của Khương Yên cũng không tệ lắm, lần thi tháng vừa rồi lại tăng mấy chục hạng, tiến bộ không tính là lớn nhưng cũng đủ khiến mọi người kinh ngạc. Hiện tại thái độ của mọi người trong trường đối với cô đều hơi có chút điểm mê, người không thích cô như cũ vẫn còn rất nhiều nhưng cũng có rất nhiều bạn học bắt đầu chậm rãi tiếp thu những chuyển biến tốt đẹp của Khương Yên, thậm chí ngày thường cũng không còn hướng cô bày ra ánh mắt chán ghét nữa.

Điều này đối với Khương Yên mà nói, thực đáng giá vui vẻ.

Một tuần này trôi qua tương đối nhanh, đến cuối tuần chính là tết Nguyên Đán, bởi vì tết Nguyên Đán rơi vào thứ hai cho nên thứ hai bọn họ được nghỉ.

Khương Yên bọn họ vẫn còn là lớp mười một cho nên không cần đi học bù.

Buổi chiều thứ sáu, Nguyễn Nghiên Nghiên bọn họ sôi nổi thảo luận nên vượt năm như thế nào.

"Khương Yên, cậu định làm gì lúc giao thừa?"

Khương Yên không trả lời, quay đầu nhìn Hoắc Đình Diễm "Cậu có phải hay không định tham gia tiệc tối đêm giao thừa của đài truyền hình?"

Hoắc Đình Diễm gật đầu "Ừ"

Khương Yên ánh mắt sáng ngời, cười nói "Cậu sẽ hát sao?"

Hoắc Đình Diễm nhìn chằm chằm cô một lát, gật đầu nói "Đúng vậy"

Năm ngoái anh không có nhận được thiệp mời nhưng năm nay lại có, tháng trước vừa mới được gửi lại đây, hơn nữa còn có hai đài truyền hình hướng anh gửi thiệp mời, Hoắc Đình Diễm vừa lúc không có việc gì, người đại diện liền trực tiếp thay anh chọn một cái.

Khương Yên đối với thái độ lãnh đạm của Hoắc Đình Diễm cũng không cảm thấy có cái gì, cô cong cong khóe miệng nói "Vậy cậu cố lên! Tớ sẽ ở dưới đài cổ vũ cậu"

Hoắc Đình Diễm nheo mắt nhìn cô "Cậu mua vé?"

"Mua...." Khương Yên nhỏ giọng nói "Nhưng mà, vị trí có hơi xa một chút"

Cô hiện tại vẫn còn là học sinh cấp ba, mặc dù trong nhà có tiền nhưng cũng không thể tùy tiện tiêu xài. Hơn nữa, Khương Yên mua vé khá muộn, lúc ấy còn chưa có xác định được Hoắc Đình Diễm có tham gia hay không, lúc biết tin, Hoắc Đình Diễm cũng không có ở trường học.

Khương Yên ôm tâm lý may mắn liền mua một vé, giá cả không tính là quá cao, chỉ có hơn một ngàn (~ 3 triệu rưỡi). Nếu là những hàng ghế đầu thì giá có thể lên đến vài ngàn thậm chí một vạn (một vạn ~ 35 triệu)

Đời trước Khương Yên, đại đa số đều mua ghế hàng đầu.

Hoắc Đình Diễm nghe, không phát biểu cái gì.

Khổng Hâm ngồi một bên nhìn hai người, nhướng nhướng mi "Cậu muốn đi xem giao thừa?"

"Ừ" Khương Yên nhìn Khổng Hâm nói "Tớ đương nhiên muốn đi a"

Khổng Hâm "....."

Cô nghĩ nghĩ, đè nặng thanh âm hỏi Khương Yên "Cái kia thế nào rồi?"

Vừa nói đến chuyện này, Khương Yên nháy mắt liền hưng phấn.

Cô đè nặng thanh âm nói "Tớ phát hiện cái app kia có thật nhiều người nghe a, mấy ngày nay có không ít fan chú ý tớ"

Cô nói đến chính là ca khúc mình mới đăng lên trên mạng.

Khổng Hâm nhướng mày, cổ vũ nói "Không tồi, cố lên"

"Được"

Cô nhìn Khổng Hâm "Cậu định đón giao thừa như thế nào?"

Khổng Hâm sửng sốt, trả lời "Thì về nhà đón giao thừa thôi"

Khương Yên nghe lời này, mơ hồ cảm thấy có điểm không đúng nhưng cũng không tiện hỏi nhiều.

Đến cuối cùng quyết định là Khương Yên đi xem tiệc tối giao thừa, còn Nguyễn Nghiên Nghiên cùng Cảnh Hoán bọn họ cùng nhau đi ra ngoài chơi, thậm chí còn muốn Khương Yên sau khi xem xong tiệc tối liền đi tập hợp cùng bọn họ, nhưng là hiện tại đài truyền hình còn chưa có an bài xong tiết mục, Khương Yên chỉ có thể nói là còn chưa chắc chắn.

Hai ngày cuối tuần Khương Yên đều ở nhà đọc sách làm bài tập, cũng không có cùng Hoắc Đình Diễm liên hệ.

Thời điểm biết được chuyện Hoắc Đình Diễm tham gia tiệc tối giao thừa, fan hâm mộ đều điên rồi, lại có thể nhìn thấy tiểu ca ca tuấn tú, ai mà không cao hứng chứ!!!

Khương Yên cũng rất hưng phấn, làm bài càng thêm vui vẻ.

Đến buổi chiều chủ nhật, Khương Yên cao hứng phấn chấn đi ra cửa xem tiệc tối đêm giao thừa. Còn chưa có đi vào trong, điện thoại đột nhiên nhận được tin nhắn của Hoắc Đình Diễm: Ra cửa?

Khương Yên áp chế chính mình hưng phấn, nhắn lại: Ừ, tớ đang đứng ở cửa sân vận động, đang chuẩn bị xếp hàng đi vào.

Hoắc Đình Diễm: Giang ca đang đi ra ngoài tìm cậu, cậu đi đến sân ga bên cạnh chờ anh ấy một chút.

Khương Yên:?

Cô nhắn lại một dấu chấm hỏi, nhưng Hoắc Đình Diễm không có trả lời cô.

Không lâu sau, Khương Yên liền nhìn thấy Giang Bạch đang đi tới, vô cùng kinh ngạc.

"Giang ca, anh lại đây tìm em là...." Lời còn chưa nói xong Giang Bạch liền đưa đồ cho cô, là một tấm vé.

Khương Yên tròn mắt nhìn, có chút khó có thể tin.

"Đây là...." Cô không tin được vào mắt mình.

Giang Bạch cười cười, nhìn cô nói "Đây là phúc lợi của fan chân ái, đây là phiếu bãi trung ương, chỗ ngồi đặc biệt tốt, là A Diễm đặc biệt lấy cho em" Anh nói "Trước chúc em "Năm mới vui vẻ!""

Nếu hiện tại không phải còn đang ở bên ngoài, Khương Yên thực sẽ vì kích động mà khóc thét!

A a a a a, idol cho cô vé vào!!!

Đây thực sự, loại kinh hỉ này, ai mà không muốn chứ!!!

Cô còn nghĩ rằng mấy hôm nay Hoắc Đình Diễm tâm tình không tốt, còn không dám cùng anh nói chuyện, kết quả không nghĩ tới....!!!! Anh thế nhưng còn tặng cô vé vào cửa!!!! Loại vị trí ngồi phía trước lại còn ở giữa này có muốn mua cũng mua không được, chỉ có thể dùng quan hệ mà lấy! Nói cách khác, tấm vé này chính là loại lưu hành nội bộ a!

Khương Yên nhìn tấm vé trên tay, giống như nhìn thấy tấm chi phiếu một trăm vạn.

"Thay em cảm ơn Hoắc Đình Diễm"

Giang Bạch bật cười "Tối nay tự mình nói với cậu ấy đi"

"A?" Khương Yên kinh ngạc nhìn Giang Bạch, có chút không hiểu ý của anh.

Giang Bạch vừa định nói gì đó, di động của Khương Yên đột nhiên nhận được tin nhắn của Hoắc Đình Diễm.

Hoắc Đình Diễm: Nhận được vé chưa? Sau khi chương trình kết thúc chờ tôi cùng đi đến chỗ Cảnh Hoán bọn họ.

Khương Yên:!!!!

Cô nghĩ muốn chết ngay tại đây! Có thể chứ!!!

= = =

Tác giả có lời muốn nói: A a a a a a, hâm mộ đến phát khóc a!!

Ai mà không muốn được idol đưa vé chứ!!! Ai lại không muốn cùng idol cùng nhau đón năm mới chứ!!!

Anh anh anh, năm trước giao thừa tôi cũng muốn mua vé đi nhìn idol nhưng mà đột nhiên lại có việc, thay đổi kế hoạch, ô ô ô, năm nay nhất định phải tranh thủ đi!

= = =

Editor: Mới xem xong A TEEN 2 có chút quắn quéo ư ư, chẳng hiểu sao cứ bị thích Kim Hana với JooHan

(~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~ (~ ̄▽ ̄)~
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện