Sở Thành thấy cậu lại xúc động đậy, bèn nhéo nhẹ gò má cậu một cái, nói, “Đừng nhìn anh như vậy chứ, rõ ràng em biết đêm nay chúng ta chỉ được đắp chăn nói chuyện phiếm mà, em nhìn anh thế này để thử anh đúng không?”
Quý Khinh Chu bật cười, cậu cúi đầu nhìn chiếc vòng tay, ngón tay vuốt nhẹ trên mặt ngôi sao nhỏ, “Đẹp thật đó.”
Sở Thành nhìn cậu mân mê ngôi sao, anh khẽ nói, “Cho dù một ngày nào đó, em rời khỏi giới giải trí này, không còn là một minh tinh nữa thì em vẫn sẽ là đại minh tinh ở trong lòng anh, là ngôi sao nhỏ quý báu của anh, là cả một dải ngân hà của riêng anh.”
“Mấy tác giả văn học như anh, lần nào nói lời âu yếm cũng đều lợi hại thế này sao?” Quý Khinh Chu rất hiếu kỳ.
“Đương nhiên là không rồi, chủ yếu là anh thích em, nên những lời này đều xuất phát từ tận đáy lòng.”
Quý Khinh Chu “Ồ ~” một tiếng, cậu kéo dài giọng, cười cười nhìn anh.
Bởi vì ngày hôm sau còn phải tham gia ghi hình chương trình, nên hai người chỉ hàn huyên thêm vài câu, sau đó liền lên giường chuẩn bị đi ngủ. Quý Khinh Chu vừa được trải qua một chuyện vui vẻ, nên giờ đây cậu không hề cảm thấy buồn ngủ, Sở Thành cũng vậy, anh vẫn luôn cảm thấy đêm nay không nên cứ thế mà trôi qua một cách đơn giản như vậy. Nghĩ là làm, hai người tự nhiên hôn nhau, Sở Thành đưa tay cởi nút áo cậu, kéo dài nụ hôn.
Cuối cùng vẫn là Quý Khinh Chu thoát khỏi cơn mê này, cậu đè tay anh nói, “Không được.”
“Chúng ta làm nhẹ nhẹ thôi.”
“Cũng không được, chúng ta không mang theo gì cả, nếu làm dơ tấm ra trải giường, sẽ không có cái để thay.”
Sở Thành hết cách, đành phải thôi.
Quý Khinh Chu dịu dàng an ủi, “Đợi về nhà nha anh.”
“Ừ.” Không thì làm được gì nữa, dù sao em cũng đã nói sẽ không làm với anh trong hôm nay rồi!
Sở Thành cùng Quý Khinh Chu cho nhau không gian để cả hai cùng bình ổn lại, Quý Khinh Chu cảm giác được cậu đã khôi phục lại trạng thái ban đầu rồi, nên liền xoay người ôm lấy Sở Thành, thế nhưng Sở Thành vẫn đang nằm thẳng đơ người.
“Anh chưa hạ hỏa à?” Quý Khinh Chu hỏi anh.
Sở Thành bất đắc dĩ, “Em vừa châm lửa, vừa muốn anh dập lửa, không tính cho anh chút thời gian sao?”
“Anh xoay người lại dập lửa cũng được mà?”
“Cục cưng à, có một chữ Hán miêu tả rõ tình huống hiện tại của anh, em biết là chữ gì không?”
“Là chữ gì?”
“Là chữ ‘đột’ 凸.”
Sở Thành bất đắc dĩ quay đầu, “Anh sợ anh vừa xoay người qua, nhìn thấy chiếc xe thể thao xa hoa là em, tâm tư sẽ còn mỗi một mong muốn là được kết hợp, xác nhập thành một hình chữ nhật hoàn chỉnh với em mất.”
Quý Khinh Chu:……
Quý Khinh Chu cảm thấy tuy có hơi tàn nhẫn, nhưng, “Vậy anh vẫn nên nằm thẳng tiếp đi.”
Sở Thành liếc nhìn cậu.
Quý Khinh Chu cười cười, “Anh là người có ý chí kiên định lắm mà, nhất định anh sẽ khôi phục trạng thái thành chữ ‘khẩu’ 口 nhanh thôi, không cần đến em, anh cũng sẽ trở thành một hình chữ nhật chính nhân quân tử được thôi!”
Sở Thành: “Hơ hơ.”
Quý Khinh Chu vỗ nhẹ bờ vai anh, “Anh làm được mà, cố lên.”
Chuyện tình sau đó, cuối cùng Sở Thành vẫn khôi phục lại trạng thái chính nhân quân tử, về Quý Khinh Chu, cậu đã dựa vào anh ngủ từ lâu rồi, Sở Thành chọc chọc lên gương mặt cậu vài cái, kế đó cũng nhắm hai mắt lại.
Đêm nay Quý Khinh Chu ngủ vẫn khá yên ổn, nên ngày hôm sau khi gà trống vừa gáy một tiếng, cậu đã tỉnh hẳn. Sở Thành vẫn chưa tỉnh giấc, Quý Khinh Chu lại nằm xuống giường, thẳng đến khi nghe được một tràng gõ cửa.
Cậu vòng qua Sở Thành xuống giường mở cửa, camera-man đưa điện thoại qua cho cậu, mở lời nhắc nhở, “Cậu nhớ phát sóng trực tiếp buổi sáng hôm nay nhé.”
Quý Khinh Chu gật đầu, “Ừm.”
Cậu mở điện thoại lên, bên trong có rất nhiều tin nhắn wechat đang chờ cậu trả lời, Quý Khinh Chu chọn và trả lời một số tin quan trọng xong, sau đó thay đổi quần áo, rửa mặt chuẩn bị nấu cơm.
Thời điểm cậu đang rửa mặt, Sở Thành cũng vừa tỉnh dậy, anh ngủ tương đối trễ, nên khó tránh khỏi bây giờ vẫn còn cảm thấy buồn ngủ, anh ngồi trên giường một hồi, sau đó mới xuống giường đi tìm Quý Khinh Chu.
Quý Khinh Chu đang cắt lê, cậu tính nấu món chè lạnh lê hấp đường phèn, thấy anh dậy rồi, cậu bèn nói, “Lát nữa chúng ta phải phát sóng trực tiếp đó anh.”
“Ừ.” Sở Thành gật đầu, anh nhìn nửa quả lê trên tay cậu, đoạn nói, “Nửa quả còn lại cho anh đi, anh ăn nửa quả em chưa cắt ấy.”
“Không được,” Quý Khinh Chu ngẩng đầu nhìn anh, “Không được ăn nửa quả lê, mỗi người ăn một nửa là chia lìa.”
Sở Thành bật cười, “Em tin chuyện này à?”
“Dù sao từ nhỏ, em và mẹ đã không chia lê ra để ăn rồi.” Nói đến đây, đột nhiên cậu có chút đau lòng, tuy cậu và mẹ không chia lê ra ăn, nhưng cuối cùng hai người vẫn chia lìa nhau.
Sở Thành thấy cậu đột nhiên tỏ vẻ sợ sệt, bèn lên tiếng hỏi, “Làm sao vậy, sao nét mặt em khó coi thế?”
“Không có gì.”
Sở Thành thấy cậu mạnh miệng, liền cho rằng có lẽ cậu đang nhớ đến khoảng thời gian hai người tách ra trước kia, bèn dịu dàng dỗ dành, “Không có việc gì phải lo lắng hết, chúng ta không chia lê ra ăn thì sẽ không chia lìa nữa.”
Quý Khinh Chu gật đầu.
Đột nhiên Sở Thành nhớ đến điều gì đó, anh hỏi cậu, “Ngày hôm qua khi người chủ trì hỏi có ai biết nấu cơm không, sao em lại không cho anh giơ tay lên?”
Lúc này camera-man không có ở đây, hai người mới vừa tỉnh cũng chưa bật bất cứ camera nào trong nhà, vì vậy Quý Khinh Chu trả lời vô cùng dứt khoát, “Không phải anh đã nói anh chỉ nấu cho riêng mình em ăn thôi sao?”
Sở Thành không ngờ nguyên nhân lại xuất phát từ lý do này, lập tức liền bật cười.
Quý Khinh Chu cũng cảm thấy lý do này có hơi hẹp hòi, thế nhưng không phải người ta yêu đương đều như thế này sao, nếu bao dung rộng lượng thì làm gì gọi là yêu đương nữa, hơn nữa, Sở Thành đã nói thì phải làm được.
“Em nói gì sai sao?” Quý Khinh Chu hỏi anh.
“Không, không sai.” Chỉ là anh không ngờ tới đáp án này mà thôi, “Anh rất vui, thật đó.”
“Anh có thể nấu cho người nhà của anh ăn.” Quý Khinh Chu nói, “Riêng cái này thì được.”
“Em thật lòng mong muốn thế sao?”
Quý Khinh Chu híp mắt nhìn anh, Sở Thành mỉm cười nói, “À, là anh, là anh muốn.”
“Mau mở camera lên đi, chúng ta chuẩn bị phát sóng trực tiếp thôi.”
“OK.” Sở Thành mở camera lên, thuận tay mở luôn micro.
Quý Khinh Chu lấy điện thoại di động ra, mở app phát sóng trực tiếp lên, sau đó đưa điện thoại qua cho Sở Thành cầm.
Trải qua 2 lần phát sóng trực tiếp vào hai ngày trước và sau khi phát hiện Liên Cảnh Hành cùng Dư An Nghi đang ghi hình trong cùng một chương trình giải trí, dân cư mạng khắp nơi đều đồng loạt khiếp sợ vì bị bùng nổ tin tức, song song đó cũng vì độ nổi tiếng của Liên Cảnh Hành cùng Dư An Nghi mà chương trình giải trí này đã chễm chệ chiếm luôn hot search, chiếm top bình luận trên khắp diễn đàn suốt hai ngày trời. Mọi người đồng loạt sôi nổi thảo luận, liệu lần phát sóng trực tiếp tiếp theo sẽ là minh tinh nào đây, sau đó là đưa ra phỏng đoán, theo motif của tổ chương trình, ắt hẳn sáng nay sẽ có một đợt phát sóng trực tiếp nữa, thế nên ngay từ sáng sớm người người đã đồng loạt mở app phát sóng trực tiếp lên để hóng xem lần này sẽ là minh tinh nào xuất hiện.
Vì thế, ngay khi Quý Khinh Chu vừa mở phát sóng trực tiếp lên, số lượt người xem bỗng dưng tăng vọt một cách nhanh chóng, cậu sợ tới mức chỉ có thể xấu hổ lí nhí với mọi người bên kia màn hình, “Chào mọi người.”
Sở Thành cầm điện thoại lên, đối diện màn hình chính là Quý Khinh Chu, anh chỉ ké vào màn hình tầm nửa khuôn mặt, nháy mắt khu bình luận liền náo nhiệt lên:
“Anh ơi, bên cạnh anh là ai vậy?”
“Anh cũng đang quay《Thiếu Niên Du Ngoạn》 sao?”
“Anh ơi, sao anh không nói gì hết dợ?”
Bởi vì tôi bị mấy cô dọa sợ mất rồi, Quý Khinh Chu thầm mắng, sao đông đúc thế này, bình luận nhiều đến mức xem không kịp luôn.
“Đúng vậy, đang quay《Thiếu Niên Du Ngoạn》nha mọi người.” Quý Khinh Chu điều chỉnh góc máy điện thoại một chút, để màn hình hiển thị được hình ảnh của Sở Thành, “Bên cạnh là A Thành, tổ chương trình nói có thể dẫn theo một người bạn cùng tham gia, không phân biệt minh tinh hay người thường, vậy nên tôi liền dẫn A Thành tới đây.”
“A a a a a a a a a a a a a a a a a tui đã chết rồi!”
“A a a a a tui cũng đã chết rồi!”
“A a a a, đúng là anh Sở Thành thật rồi, Thừa Chu là thật đó!”
Trong lúc nhất thời, phòng phát sóng trực tiếp toàn hiển thị bình luận của các fan CP: “Thừa Chu rẽ sóng, dũng cảm tiến lên!”
Fans only Quý Khinh Chu thấy thế liền tức giận mắng: Fan CP cút khỏi phòng phát sóng trực tiếp đi!
Quý Khinh Chu thấy mọi người bắt đầu gây war, liền vội vàng lên tiếng khuyên nhủ, “Ấy ấy mọi người đừng gây gổ nhau nhé, đặt câu hỏi hay spam đều được, nhưng đừng gây gổ nhau nha?”
“Sở Thành anh ơi, sao anh không nói năng gì hết dợ?” Có bình luận hỏi.
Lúc này Sở Thành mới mở miệng nói, “Em ấy nói là được rồi, tôi không quen làm những việc này, nên cũng không biết nên nói gì cả.”
“Nói gì cũng được hết anh ơi, anh Sở Thành, anh thật sự không tính ra mắt sao?”
“Sao Chu Chu lại chọn Sở Thành dợ?”
“Chu Chu đang ở đâu á, coi bộ căn nhà này rất cũ nát đó nha.”
“Chu Chu đang nấu cơm sao?”
Quý Khinh Chu nhìn hàng loạt câu hỏi ở khu bình luận, chọn trả lời một vài câu, “Đúng vậy, đang nấu cơm nha, chuẩn bị ăn cơm sáng nè. Còn về đang ở đâu thì, tôi không biết có nên nói cho mọi người biết không nữa, về căn nhà này thì……thôi đợi đến lúc chương trình được công chiếu mọi người sẽ biết rõ hơn nha. Còn về vì sao lại chọn A Thành, bởi vì quan hệ của chúng tôi tương đối tốt, mỗi lần chơi các trò chơi đều hợp tác tương đối thuận buồm xuôi gió.”
Fan CP Thừa Chu lại liều mạng kìm nén tiếng thét chói tai xuống, ai có gà thét chói tai thì nhéo gà để gà thét o o o lên, ai không có gà thét chói tai thì lại hưng phấn đến mức hận không thể xuống lầu chạy hai vòng sân.
“Anh cũng trả lời một ít câu hỏi đi.” Quý Khinh Chu nhìn về phía Sở Thành, “Đâu phải chỉ có mình em phát sóng trực tiếp.”
Đây là lần đầu tiên Sở Thành tham gia một buổi phát sóng trực tiếp, anh thuộc dạng tuýp người trầm tính, ngày thường cũng không thích xuất đầu lộ diện, Tân Văn Hóa phát triển đến tận bây giờ, thế nhưng mỗi lần tham dự các sự kiện trọng đại, Mạnh Thịnh đều sẽ đến đó với tư cách là người đại diện, từ đó dẫn đến có một số người thậm chí cảm thấy rằng ông chủ của Tân Văn Hóa nên là Mạnh Thịnh mới đúng.
Mạnh Thịnh cũng đã nói với anh rất nhiều lần, “Cậu nên năng nổ hơn một chút, cậu nhìn anh trai của cậu đi, chỉ cần nhắc đến tên của anh ta thôi, mọi người đều biết, quay lại nhìn chính cậu xem, mỗi lần nhắc đến tên là có người liền hỏi tôi rằng cậu là ai? Cậu thấy vậy có được không?”
Sở Thành cảm thấy không có gì là không được ở đây cả, những người đó không quen biết anh, vốn dĩ cũng sẽ không có tư cách nói chuyện với anh, vậy biết tên của anh để làm gì. Anh không giống với Sở Tín, từ nhỏ tín ngưỡng của Sở Tín chính là: “Nếu cây cao đón gió, thế thì ngược lại tôi muốn nhìn xem ngọn gió nào dám thổi ngã cây cổ thụ tôi đây”. Sở Tín không bao giờ lùi bước trước bất kỳ ngọn gió nào, bởi vì anh chính là một người có tính cách vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng Sở Thành thì không giống như vậy, cho dù hồi còn đi học, mỗi lần thi cử Sở Thành đều nằm trong ba hạng đầu, nhưng anh lại không phải dạng học sinh ngồi ở bàn đầu ngoan ngoãn nghe giảng, có đôi khi anh sẽ ngủ gục trong lớp, có đôi khi sẽ trốn học lén trèo tường ra ngoài chơi cùng với đám Diêu Tu Viễn. Anh hy vọng bản thẩn có thể được sống tự do tự tại, danh lợi chỉ là công cụ có thể khiến anh sống thoải mái hơn mà thôi, anh không cần phải gấp gáp theo đuổi nó cả đời này, vậy nên, anh không cần sự quan tâm chú ý của những người khác, anh chỉ muốn mình được sống một cuộc sống thoải mái mà thôi.
Thế nhưng hiện tại, màn hình hiển thị rõ hình ảnh của anh, anh đành phải nhìn màn hình trả lời câu hỏi, “Không ra mắt đâu nhé, công việc hiện tại của tôi khá bận rộn, không có thời gian để làm những việc khác.”
“Nhưng anh tham gia chương trình giải trí với Chu Chu kìa!!!”
Sở Thành lên tiếng giải thích: “Bởi vì thời gian ghi hình chương trình này không quá lâu, hơn nữa bình thường chỉ cần Chu Chu yêu cầu, tôi đều sẽ không từ chối.”
Rất nhanh đã có người ghi lại màn hình những lời nói này sau đó đăng lên weibo, các cô gái Thừa Chu đồng loạt khóc lóc rơi lệ, ui cái tình yêu xinh đẹp tuyệt vời này!
Có fan tinh mắt chú ý tới dây chuyền trên cổ hai người họ, bèn lên tiếng hỏi, “Anh Sở Thành ơi, hình như anh cũng mang một sợi dây chuyền giống với Chu Chu á phải hơm?”
Cô vừa nhắn xong liền hận không thể gõ nát tay mình, không nên hỏi ngay lúc này đó trời, lát nữa mấy chị fans only lại tức giận nữa cho mà xem, thế nhưng nhìn giống dây chuyền tình nhân lắm đó, không hỏi thì lại không cam lòng, hu hu hu, làm fan CP sao mà khó quá đi.
Quý Khinh Chu vừa nhìn thấy bình luận này liền hận không thể khiến thời gian quay ngược trở lại, nếu thời gian có thể quay ngược về thời điểm trước khi phát sóng trực tiếp, cậu nhất định sẽ nói Sở Thành tháo dây chuyền xuống ngay.
=============
Quý Khinh Chu bật cười, cậu cúi đầu nhìn chiếc vòng tay, ngón tay vuốt nhẹ trên mặt ngôi sao nhỏ, “Đẹp thật đó.”
Sở Thành nhìn cậu mân mê ngôi sao, anh khẽ nói, “Cho dù một ngày nào đó, em rời khỏi giới giải trí này, không còn là một minh tinh nữa thì em vẫn sẽ là đại minh tinh ở trong lòng anh, là ngôi sao nhỏ quý báu của anh, là cả một dải ngân hà của riêng anh.”
“Mấy tác giả văn học như anh, lần nào nói lời âu yếm cũng đều lợi hại thế này sao?” Quý Khinh Chu rất hiếu kỳ.
“Đương nhiên là không rồi, chủ yếu là anh thích em, nên những lời này đều xuất phát từ tận đáy lòng.”
Quý Khinh Chu “Ồ ~” một tiếng, cậu kéo dài giọng, cười cười nhìn anh.
Bởi vì ngày hôm sau còn phải tham gia ghi hình chương trình, nên hai người chỉ hàn huyên thêm vài câu, sau đó liền lên giường chuẩn bị đi ngủ. Quý Khinh Chu vừa được trải qua một chuyện vui vẻ, nên giờ đây cậu không hề cảm thấy buồn ngủ, Sở Thành cũng vậy, anh vẫn luôn cảm thấy đêm nay không nên cứ thế mà trôi qua một cách đơn giản như vậy. Nghĩ là làm, hai người tự nhiên hôn nhau, Sở Thành đưa tay cởi nút áo cậu, kéo dài nụ hôn.
Cuối cùng vẫn là Quý Khinh Chu thoát khỏi cơn mê này, cậu đè tay anh nói, “Không được.”
“Chúng ta làm nhẹ nhẹ thôi.”
“Cũng không được, chúng ta không mang theo gì cả, nếu làm dơ tấm ra trải giường, sẽ không có cái để thay.”
Sở Thành hết cách, đành phải thôi.
Quý Khinh Chu dịu dàng an ủi, “Đợi về nhà nha anh.”
“Ừ.” Không thì làm được gì nữa, dù sao em cũng đã nói sẽ không làm với anh trong hôm nay rồi!
Sở Thành cùng Quý Khinh Chu cho nhau không gian để cả hai cùng bình ổn lại, Quý Khinh Chu cảm giác được cậu đã khôi phục lại trạng thái ban đầu rồi, nên liền xoay người ôm lấy Sở Thành, thế nhưng Sở Thành vẫn đang nằm thẳng đơ người.
“Anh chưa hạ hỏa à?” Quý Khinh Chu hỏi anh.
Sở Thành bất đắc dĩ, “Em vừa châm lửa, vừa muốn anh dập lửa, không tính cho anh chút thời gian sao?”
“Anh xoay người lại dập lửa cũng được mà?”
“Cục cưng à, có một chữ Hán miêu tả rõ tình huống hiện tại của anh, em biết là chữ gì không?”
“Là chữ gì?”
“Là chữ ‘đột’ 凸.”
Sở Thành bất đắc dĩ quay đầu, “Anh sợ anh vừa xoay người qua, nhìn thấy chiếc xe thể thao xa hoa là em, tâm tư sẽ còn mỗi một mong muốn là được kết hợp, xác nhập thành một hình chữ nhật hoàn chỉnh với em mất.”
Quý Khinh Chu:……
Quý Khinh Chu cảm thấy tuy có hơi tàn nhẫn, nhưng, “Vậy anh vẫn nên nằm thẳng tiếp đi.”
Sở Thành liếc nhìn cậu.
Quý Khinh Chu cười cười, “Anh là người có ý chí kiên định lắm mà, nhất định anh sẽ khôi phục trạng thái thành chữ ‘khẩu’ 口 nhanh thôi, không cần đến em, anh cũng sẽ trở thành một hình chữ nhật chính nhân quân tử được thôi!”
Sở Thành: “Hơ hơ.”
Quý Khinh Chu vỗ nhẹ bờ vai anh, “Anh làm được mà, cố lên.”
Chuyện tình sau đó, cuối cùng Sở Thành vẫn khôi phục lại trạng thái chính nhân quân tử, về Quý Khinh Chu, cậu đã dựa vào anh ngủ từ lâu rồi, Sở Thành chọc chọc lên gương mặt cậu vài cái, kế đó cũng nhắm hai mắt lại.
Đêm nay Quý Khinh Chu ngủ vẫn khá yên ổn, nên ngày hôm sau khi gà trống vừa gáy một tiếng, cậu đã tỉnh hẳn. Sở Thành vẫn chưa tỉnh giấc, Quý Khinh Chu lại nằm xuống giường, thẳng đến khi nghe được một tràng gõ cửa.
Cậu vòng qua Sở Thành xuống giường mở cửa, camera-man đưa điện thoại qua cho cậu, mở lời nhắc nhở, “Cậu nhớ phát sóng trực tiếp buổi sáng hôm nay nhé.”
Quý Khinh Chu gật đầu, “Ừm.”
Cậu mở điện thoại lên, bên trong có rất nhiều tin nhắn wechat đang chờ cậu trả lời, Quý Khinh Chu chọn và trả lời một số tin quan trọng xong, sau đó thay đổi quần áo, rửa mặt chuẩn bị nấu cơm.
Thời điểm cậu đang rửa mặt, Sở Thành cũng vừa tỉnh dậy, anh ngủ tương đối trễ, nên khó tránh khỏi bây giờ vẫn còn cảm thấy buồn ngủ, anh ngồi trên giường một hồi, sau đó mới xuống giường đi tìm Quý Khinh Chu.
Quý Khinh Chu đang cắt lê, cậu tính nấu món chè lạnh lê hấp đường phèn, thấy anh dậy rồi, cậu bèn nói, “Lát nữa chúng ta phải phát sóng trực tiếp đó anh.”
“Ừ.” Sở Thành gật đầu, anh nhìn nửa quả lê trên tay cậu, đoạn nói, “Nửa quả còn lại cho anh đi, anh ăn nửa quả em chưa cắt ấy.”
“Không được,” Quý Khinh Chu ngẩng đầu nhìn anh, “Không được ăn nửa quả lê, mỗi người ăn một nửa là chia lìa.”
Sở Thành bật cười, “Em tin chuyện này à?”
“Dù sao từ nhỏ, em và mẹ đã không chia lê ra để ăn rồi.” Nói đến đây, đột nhiên cậu có chút đau lòng, tuy cậu và mẹ không chia lê ra ăn, nhưng cuối cùng hai người vẫn chia lìa nhau.
Sở Thành thấy cậu đột nhiên tỏ vẻ sợ sệt, bèn lên tiếng hỏi, “Làm sao vậy, sao nét mặt em khó coi thế?”
“Không có gì.”
Sở Thành thấy cậu mạnh miệng, liền cho rằng có lẽ cậu đang nhớ đến khoảng thời gian hai người tách ra trước kia, bèn dịu dàng dỗ dành, “Không có việc gì phải lo lắng hết, chúng ta không chia lê ra ăn thì sẽ không chia lìa nữa.”
Quý Khinh Chu gật đầu.
Đột nhiên Sở Thành nhớ đến điều gì đó, anh hỏi cậu, “Ngày hôm qua khi người chủ trì hỏi có ai biết nấu cơm không, sao em lại không cho anh giơ tay lên?”
Lúc này camera-man không có ở đây, hai người mới vừa tỉnh cũng chưa bật bất cứ camera nào trong nhà, vì vậy Quý Khinh Chu trả lời vô cùng dứt khoát, “Không phải anh đã nói anh chỉ nấu cho riêng mình em ăn thôi sao?”
Sở Thành không ngờ nguyên nhân lại xuất phát từ lý do này, lập tức liền bật cười.
Quý Khinh Chu cũng cảm thấy lý do này có hơi hẹp hòi, thế nhưng không phải người ta yêu đương đều như thế này sao, nếu bao dung rộng lượng thì làm gì gọi là yêu đương nữa, hơn nữa, Sở Thành đã nói thì phải làm được.
“Em nói gì sai sao?” Quý Khinh Chu hỏi anh.
“Không, không sai.” Chỉ là anh không ngờ tới đáp án này mà thôi, “Anh rất vui, thật đó.”
“Anh có thể nấu cho người nhà của anh ăn.” Quý Khinh Chu nói, “Riêng cái này thì được.”
“Em thật lòng mong muốn thế sao?”
Quý Khinh Chu híp mắt nhìn anh, Sở Thành mỉm cười nói, “À, là anh, là anh muốn.”
“Mau mở camera lên đi, chúng ta chuẩn bị phát sóng trực tiếp thôi.”
“OK.” Sở Thành mở camera lên, thuận tay mở luôn micro.
Quý Khinh Chu lấy điện thoại di động ra, mở app phát sóng trực tiếp lên, sau đó đưa điện thoại qua cho Sở Thành cầm.
Trải qua 2 lần phát sóng trực tiếp vào hai ngày trước và sau khi phát hiện Liên Cảnh Hành cùng Dư An Nghi đang ghi hình trong cùng một chương trình giải trí, dân cư mạng khắp nơi đều đồng loạt khiếp sợ vì bị bùng nổ tin tức, song song đó cũng vì độ nổi tiếng của Liên Cảnh Hành cùng Dư An Nghi mà chương trình giải trí này đã chễm chệ chiếm luôn hot search, chiếm top bình luận trên khắp diễn đàn suốt hai ngày trời. Mọi người đồng loạt sôi nổi thảo luận, liệu lần phát sóng trực tiếp tiếp theo sẽ là minh tinh nào đây, sau đó là đưa ra phỏng đoán, theo motif của tổ chương trình, ắt hẳn sáng nay sẽ có một đợt phát sóng trực tiếp nữa, thế nên ngay từ sáng sớm người người đã đồng loạt mở app phát sóng trực tiếp lên để hóng xem lần này sẽ là minh tinh nào xuất hiện.
Vì thế, ngay khi Quý Khinh Chu vừa mở phát sóng trực tiếp lên, số lượt người xem bỗng dưng tăng vọt một cách nhanh chóng, cậu sợ tới mức chỉ có thể xấu hổ lí nhí với mọi người bên kia màn hình, “Chào mọi người.”
Sở Thành cầm điện thoại lên, đối diện màn hình chính là Quý Khinh Chu, anh chỉ ké vào màn hình tầm nửa khuôn mặt, nháy mắt khu bình luận liền náo nhiệt lên:
“Anh ơi, bên cạnh anh là ai vậy?”
“Anh cũng đang quay《Thiếu Niên Du Ngoạn》 sao?”
“Anh ơi, sao anh không nói gì hết dợ?”
Bởi vì tôi bị mấy cô dọa sợ mất rồi, Quý Khinh Chu thầm mắng, sao đông đúc thế này, bình luận nhiều đến mức xem không kịp luôn.
“Đúng vậy, đang quay《Thiếu Niên Du Ngoạn》nha mọi người.” Quý Khinh Chu điều chỉnh góc máy điện thoại một chút, để màn hình hiển thị được hình ảnh của Sở Thành, “Bên cạnh là A Thành, tổ chương trình nói có thể dẫn theo một người bạn cùng tham gia, không phân biệt minh tinh hay người thường, vậy nên tôi liền dẫn A Thành tới đây.”
“A a a a a a a a a a a a a a a a a tui đã chết rồi!”
“A a a a a tui cũng đã chết rồi!”
“A a a a, đúng là anh Sở Thành thật rồi, Thừa Chu là thật đó!”
Trong lúc nhất thời, phòng phát sóng trực tiếp toàn hiển thị bình luận của các fan CP: “Thừa Chu rẽ sóng, dũng cảm tiến lên!”
Fans only Quý Khinh Chu thấy thế liền tức giận mắng: Fan CP cút khỏi phòng phát sóng trực tiếp đi!
Quý Khinh Chu thấy mọi người bắt đầu gây war, liền vội vàng lên tiếng khuyên nhủ, “Ấy ấy mọi người đừng gây gổ nhau nhé, đặt câu hỏi hay spam đều được, nhưng đừng gây gổ nhau nha?”
“Sở Thành anh ơi, sao anh không nói năng gì hết dợ?” Có bình luận hỏi.
Lúc này Sở Thành mới mở miệng nói, “Em ấy nói là được rồi, tôi không quen làm những việc này, nên cũng không biết nên nói gì cả.”
“Nói gì cũng được hết anh ơi, anh Sở Thành, anh thật sự không tính ra mắt sao?”
“Sao Chu Chu lại chọn Sở Thành dợ?”
“Chu Chu đang ở đâu á, coi bộ căn nhà này rất cũ nát đó nha.”
“Chu Chu đang nấu cơm sao?”
Quý Khinh Chu nhìn hàng loạt câu hỏi ở khu bình luận, chọn trả lời một vài câu, “Đúng vậy, đang nấu cơm nha, chuẩn bị ăn cơm sáng nè. Còn về đang ở đâu thì, tôi không biết có nên nói cho mọi người biết không nữa, về căn nhà này thì……thôi đợi đến lúc chương trình được công chiếu mọi người sẽ biết rõ hơn nha. Còn về vì sao lại chọn A Thành, bởi vì quan hệ của chúng tôi tương đối tốt, mỗi lần chơi các trò chơi đều hợp tác tương đối thuận buồm xuôi gió.”
Fan CP Thừa Chu lại liều mạng kìm nén tiếng thét chói tai xuống, ai có gà thét chói tai thì nhéo gà để gà thét o o o lên, ai không có gà thét chói tai thì lại hưng phấn đến mức hận không thể xuống lầu chạy hai vòng sân.
“Anh cũng trả lời một ít câu hỏi đi.” Quý Khinh Chu nhìn về phía Sở Thành, “Đâu phải chỉ có mình em phát sóng trực tiếp.”
Đây là lần đầu tiên Sở Thành tham gia một buổi phát sóng trực tiếp, anh thuộc dạng tuýp người trầm tính, ngày thường cũng không thích xuất đầu lộ diện, Tân Văn Hóa phát triển đến tận bây giờ, thế nhưng mỗi lần tham dự các sự kiện trọng đại, Mạnh Thịnh đều sẽ đến đó với tư cách là người đại diện, từ đó dẫn đến có một số người thậm chí cảm thấy rằng ông chủ của Tân Văn Hóa nên là Mạnh Thịnh mới đúng.
Mạnh Thịnh cũng đã nói với anh rất nhiều lần, “Cậu nên năng nổ hơn một chút, cậu nhìn anh trai của cậu đi, chỉ cần nhắc đến tên của anh ta thôi, mọi người đều biết, quay lại nhìn chính cậu xem, mỗi lần nhắc đến tên là có người liền hỏi tôi rằng cậu là ai? Cậu thấy vậy có được không?”
Sở Thành cảm thấy không có gì là không được ở đây cả, những người đó không quen biết anh, vốn dĩ cũng sẽ không có tư cách nói chuyện với anh, vậy biết tên của anh để làm gì. Anh không giống với Sở Tín, từ nhỏ tín ngưỡng của Sở Tín chính là: “Nếu cây cao đón gió, thế thì ngược lại tôi muốn nhìn xem ngọn gió nào dám thổi ngã cây cổ thụ tôi đây”. Sở Tín không bao giờ lùi bước trước bất kỳ ngọn gió nào, bởi vì anh chính là một người có tính cách vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng Sở Thành thì không giống như vậy, cho dù hồi còn đi học, mỗi lần thi cử Sở Thành đều nằm trong ba hạng đầu, nhưng anh lại không phải dạng học sinh ngồi ở bàn đầu ngoan ngoãn nghe giảng, có đôi khi anh sẽ ngủ gục trong lớp, có đôi khi sẽ trốn học lén trèo tường ra ngoài chơi cùng với đám Diêu Tu Viễn. Anh hy vọng bản thẩn có thể được sống tự do tự tại, danh lợi chỉ là công cụ có thể khiến anh sống thoải mái hơn mà thôi, anh không cần phải gấp gáp theo đuổi nó cả đời này, vậy nên, anh không cần sự quan tâm chú ý của những người khác, anh chỉ muốn mình được sống một cuộc sống thoải mái mà thôi.
Thế nhưng hiện tại, màn hình hiển thị rõ hình ảnh của anh, anh đành phải nhìn màn hình trả lời câu hỏi, “Không ra mắt đâu nhé, công việc hiện tại của tôi khá bận rộn, không có thời gian để làm những việc khác.”
“Nhưng anh tham gia chương trình giải trí với Chu Chu kìa!!!”
Sở Thành lên tiếng giải thích: “Bởi vì thời gian ghi hình chương trình này không quá lâu, hơn nữa bình thường chỉ cần Chu Chu yêu cầu, tôi đều sẽ không từ chối.”
Rất nhanh đã có người ghi lại màn hình những lời nói này sau đó đăng lên weibo, các cô gái Thừa Chu đồng loạt khóc lóc rơi lệ, ui cái tình yêu xinh đẹp tuyệt vời này!
Có fan tinh mắt chú ý tới dây chuyền trên cổ hai người họ, bèn lên tiếng hỏi, “Anh Sở Thành ơi, hình như anh cũng mang một sợi dây chuyền giống với Chu Chu á phải hơm?”
Cô vừa nhắn xong liền hận không thể gõ nát tay mình, không nên hỏi ngay lúc này đó trời, lát nữa mấy chị fans only lại tức giận nữa cho mà xem, thế nhưng nhìn giống dây chuyền tình nhân lắm đó, không hỏi thì lại không cam lòng, hu hu hu, làm fan CP sao mà khó quá đi.
Quý Khinh Chu vừa nhìn thấy bình luận này liền hận không thể khiến thời gian quay ngược trở lại, nếu thời gian có thể quay ngược về thời điểm trước khi phát sóng trực tiếp, cậu nhất định sẽ nói Sở Thành tháo dây chuyền xuống ngay.
=============
Danh sách chương