Trong phòng.

Bởi vì Yến Minh Qua mất máu quá nhiều, sau khi uống thuốc liền ngủ say.

Lâm Sơ nghĩ trong khách điếm này có nước ấm, dứt khoát tắm một chút là được rồi.

Lúc trước ở trong nhà không có nhiều nước, cũng không có thùng tắm, hơn nữa thời tiết lạnh giá không đổ nhiều mồ hôi, nàng đều dùng khăn tay thấm chút nước ấm lau người.

Cũng may nguyên chủ là người thích sạch sẽ, lúc trước ở quân doanh bên kia có thùng tắm cũng có nước ấm, đã đem bản thân thu thập rất thỏa đáng.

Mấy ngày trước Lâm Sơ cũng đã kiên nhẫn chịu đựng qua.

Hiện giờ có điều kiện tắm rửa, trong nháy mắt Lâm Sơ cảm thấy từ da đầu ngứa đến chân.

Nàng muốn mượn phòng khách khác, nhưng lại cảm thấy không tốt lắm, dù sao khách điếm này cũng không phải do bọn họ tự bỏ bạc ra thuê.

Nhìn Yến Minh Qua mê man không tỉnh, Lâm Sơ cảm thấy hẳn là hắn sẽ không tỉnh lại, liền để cho tiểu nhị khách điếm mang nước ấm vào phòng.

Khách điếm này dù sao cũng tốt nhất Khương thành, tiểu nhị khách điếm cũng không giống như những người chưa từng thấy qua bộ mặt thành thị, dẫn theo hai thô sử tạp dịch mang thùng tắm tiến vào, toàn bộ quá trình đều cúi đầu, hai tạp dịch cũng như vậy.

Lúc trước Lâm Sơ còn có chút sợ xấu hổ, hiện tại ngược lại rất ngoài ý muốn.

Không bao lâu nước ấm liền được đưa lên, một bộ váy áo nữ nhân liên quan cùng với một khối xà phòng được đưa tới.

Người đưa váy áo và xà phòng là một nha hoàn mặt tròn, thấy ánh mắt Lâm Sơ kinh ngạc, liền giải thích: “Đây là lúc trước công tử sai nô tỳ đi mua, đều là mới, nương tử yên tâm dùng là được.”

Những chuyện nhỏ nhặt như vậy, Thẩm Sâm sẽ không phân phó, hẳn là do Bạch công công bên cạnh hắn ta phân phó.

Bất quá nha hoàn này hiển nhiên rất biết nói chuyện.



Biết Thẩm Sâm cũng sẽ không thiếu những đồ vật này nọ, Lâm Sơ cũng không gìa mồm, nhận lấy đồ rồi nói lời đa tạ.

Nha hoàn mặt tròn bởi vì thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh của Lâm Sơ, đánh giá Lâm Sơ nhiều hơn một chút, nàng ta đi theo bên cạnh Thẩm Sâm hầu hạ, gặp qua không ít mỹ nhân, dung mạo Lâm Sơ tất nhiên thuộc loại tốt nhất trong số đó.

Chỉ là nữ nhân ở ngoại quan này, mặc kệ tướng mạo như thế nào, nhưng phần lớn đều là những người không thể được mặt bàn, trên người Lâm Sơ ngược lại không có chút tiểu gia tử khí* kia, điều này khiến nàng ta cảm thấy kinh ngạc vài phần.

*tiểu gia tử khí: chỉ người có thân phận thấp kém hoặc hình dung lời nói/cử chỉ không làm được việc lớn

Chờ nha hoàn mặt tròn lui ra ngoài, Lâm Sơ thử nhiệt độ nước một chút, lúc này mới chuẩn bị tắm rửa.

Ngoại sam mới cởi được một nửa, Lâm Sơ đột nhiên nghiêng đầu nhìn lên trên giường một cái.

Mặc dù... Yến Minh Qua vẫn là mê man, thế nhưng nàng vẫn cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Suy nghĩ một chút, nàng dứt khoát đi qua đặt rèm giường xuống, tuy rằng rèm giường này là lụa trong suốt, nhưng buông xuống vẫn cho nàng vài phần cảm giác an toàn.

Ngâm vào trong nước ấm, cả người đều ấm áp, Lâm Sơ thoải mái chỉ muốn thở dài một tiếng.

Nàng nhắm mắt hưởng thụ trong chốc lát, mới cầm lấy xà phòng đặt bên cạnh thùng tắm.

Nàng thưởng thức trong chốc lát, vẫn còn tò mò về phiên bản cổ xưa của xà phòng.

Đặt dưới mũi ngửi, vừa ngửi liền có một mùi thơm dễ chịu.

Lâm Sơ thử dùng một phen, cảm thấy cũng không tệ lắm, ngoại trừ không tạo ra một đống bọt, không khác biệt lớn với xà phòng ở hiện đại.

Tụy ở thời cổ đại là xa xỉ phẩm, làm một khối xà phòng có nguyên liệu chính là bột đậu trắng, thêm năm loại gia vị là thanh mộc hương, cam tùng hương, bạch đàn hương, giáp hương, đinh hương, thêm bạch cương tằm, bạch thuật và các các loại thảo dược khác, cuối cùng thêm lòng trắng trứng gà và tụy lợn làm thành, cũng chỉ có những gia đình phú quý mới có thể dùng được. Nhà dân chúng bình thường, giặt giũ đều dùng bồ kết.

Trước đó Lâm Sơ giặt y phục đã dùng qua bồ kết, thứ kia cũng không dễ dùng.

Nàng suy nghĩ, bản thân mình phải tìm thời gian để làm ra một vài thanh xà phòng. Là một cô gái ngành kỹ thuật, năm đó bị hóa học hữu cơ tra tấn đủ sặc, bất quá hiện tại cuối cùng cũng có một chút đất dụng võ!



Cách làm xà phòng thông thường rất đơn giản, dùng mỡ lợn trộn với các chất kiềm mạnh cộng với một lượng nhỏ nước, đun nóng đến khi hợp nhất hoàn toàn rồi đợi đến khi nguội đi.

Thứ này xa xỉ, nhưng nếu bán không cao, khẳng định vẫn có không ít người sẽ tranh nhau mua!

Nếu là nàng làm rất nhiều, lại lấy giá bình thường bán đi, không chừng còn có thể dựa vào bán xà phòng kiếm được một khoản!

Nghĩ đến cuộc sống làm giàu tốt đẹp trong tương lai, Lâm Sơ có chút hưng phấn, nước cũng lạnh, nàng đứng lên chuẩn bị lấy y phục đặt trên ghế bên cạnh, chợt cảm thấy một ánh mắt nhìn chằm chằm như lửa đốt vào lưng nàng.

Lâm Sơ cứng ngắc quay đầu, liền nhìn thấy Yến Minh Qua một tay vén màn giường, hai mắt nhìn chằm chằm bên này.

Một tiếng thét chói tai muốn rách miệng bị Lâm Sơ cưỡng ép nghẹn trở lại cổ họng, nàng lập tức lui về trong thùng tắm.

Bởi vì động tác quá lớn bắn ra không ít nước.

Lâm Sơ có thể cảm giác được mặt mình đỏ bừng, nàng thậm chí cảm thấy đầu mình có thể bốc khói...

Không phải tên kia đang ngủ sao? Một chuỗi phản ứng này của Lâm Sơ cũng đánh thức Yến Minh Qua, hắn vội vàng buông màn giường xuống, ho khan hai tiếng.

"Ta... Ta không phải cố ý..."

Giọng nói của hắn nhất quán trầm thấp, chính là lắp bắp.

"Ta... Ta chỉ muốn uống một ngụm nước... Ta... Không biết nàng đang tắm rửa..."

Yến Minh Qua buộc mình không nghĩ tới những hình ảnh khiến người ta phun máu vừa mới nhìn thấy, cố gắng giữ cho âm thanh vững vàng.

Hắn nửa tỉnh nửa mê cảm thấy khát nước, nhiều năm như vậy một mình như lưỡi đao liếm máu, làm cho hắn dưỡng thành thói quen tự mình chăm sóc cho mình. Cho nên mơ mơ màng màng tỉnh lại, cảm quan cũng không rõ ràng lắm, liền cố gắng chống đỡ muốn tìm miếng nước để uống, vén màn giường ra lại không ngờ nhìn thấy một màn kia...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện