Ngay từ đầu Từ Thư Nam cũng không chú ý đến hương nước hoa trên người Triệu mẫu. Trong phòng thiết yến này không có ai là không thơm nức mũi, nữ khách nhân thì thơm mùi hương hoa quả, nam khách nhân thì thanh thảo cùng mộc hương, hơn nữa là những bình hoa bách hợp trên bàn nhỏ tỏa hương nồng đậm, cùng mùi rượu ngon và điểm tâm ngọt ngào, các khí vị đó thay nhau khuếch tán, giống như những xoáy nước mật độ bất đồng tập hợp cùng nhau, nhượng mỗi hô hấp đều thấy thật nặng nề.

Mà lúc trò chuyện cùng Triệu mẫu ngày càng ăn ý, khoảng cách hai người cũng kéo lại gần hơn so với ban đầu, cô phát hiện trong không khí chồng chất đầy mùi có một loại khí vị khác biệt—— mặc hương Huy Châu mang theo mùi tùng hương cùng hoa quả. Tuy rằng nó như có như không, nhẹ như những sợi tơ trôi nổi giữa không khí, nhưng chỉ cần ngươi bắt được một trong những sợi tơ ấy, là có thể theo đó mà tìm kiếm chủ thể mùi hương, mùi thanh nhã khinh bạc, lại hoàn toàn có thể đem những thứ mùi xung quanh hoàn toàn áp chế xuống. Thật giống như một mỹ nữ cổ đại xuyên qua thời không, đứng giữa New York hoa lệ, cho dù nàng không thu hút ánh nhìn, nhưng lại có thể khiến người khác một khi thấy là không thể nào dời mắt.

Có thể phát hiện loại nước hoa phù hợp với chủ đề bộ sưu tập lần này, loại bất ngờ này khiến tâm tình Từ Thư Nam tốt hơn, ban nãy treo trên mặt là ba phần mỉm cười còn bây giờ là mười, quang mang quanh người cô càng thêm rực rỡ, các khách nhân bên cạnh đều ngoái mắt nhìn, liền cả nữ nhân cũng không che giấu nổi mà cho ánh mắt tán dương.

Triệu mẫu sở dĩ mong muốn Tô Hử hao hết tâm huyết làm ra lọ nước hoa như vậy chính là vì hiệu quả này. Nàng thong dong mỉm cười, nói: "Loại nước hoa này cũng không phải là nổi tiếng, cũng không phải là tác phẩm của danh sư nào, bất quá tỷ có nhận thức một nhà điều hương trẻ tuổi, thấy hắn rất có thiên phú, nên để hắn điều cho mình một lọ, để muội chê cười rồi."

"Không, không, Tương tỷ khiêm tốn quá rồi." Từ Thư Nam nhẹ giọng nói, giống như lo lắng giọng của mình quá lớn, liền sẽ phá hư mùi mặc hương như có như không này, cô nhẹ giọng nói, "Đây là một kiệt tác, muội chưa từng ngửi qua loại mới lạ thế này, vừa hợp hoàn cảnh vừa có chiều sâu. Phải biết, hằng năm có cả trăm loại nước hoa ra mắt, 99% đều là bắt chước nước hoa trước đó, trong thị trường điều hương sư cạnh tranh như hiện nay, đâu đâu cũng vì cái lợi trước mắt. Bình nước hoa này thực sự rất khó tìm."

Triệu mẫu suy xét một chút, quyết đoán nói: "Thư Nam, nếu muội thích, tỷ sẽ cho muội. Bình nước hoa định chế này, cũng chính là vì buổi biểu diễn của muội, trừ bỏ hôm nay, căn bản không còn thời điểm thích hợp nào để sử dụng nó, muội thích thì có thể lấy dùng."

Từ Thư Nam tuy rằng làm người tùy tính, kiệt ngạo bất tuân, biết Triệu mẫu hào phóng như vậy, đại bộ phận nguyên nhân là vì "Thư Nam" quảng cáo, nhưng giờ phút này vẫn cảm thấy có chút ngại ngùng, do dự nói: "Này thật sự là rất..."

Triệu mẫu không để cô nói tiếp: "Bình nước hoa này trong tay muội mới có thể làm tăng giá trị của nó, cho dù chỉ là làm cho không khí thêm thanh tân cũng tốt hơn là ở trong ngăn kéo của tỷ. Vừa lúc tỷ định chế một loại nước hoa khác, bình này chỉ sợ không dùng thường xuyên được."

Nói đến đây, Từ Thư Nam vui vẻ tiếp nhận món quà từ Triệu mẫu, đồng dạng, có qua có lại, liền đem "Thư Nam" quảng cáo giao cho nàng.

Đương nhiên, Triệu mẫu có thể tranh thủ hợp đồng quảng cáo "Thư Nam" lớn như vậy, cũng không phải hoàn toàn nhờ vào nước hoa mặc hương hôm nay, Từ Thư Nam chính là từ bình nước hoa này, cùng trang phục nàng vận, nhìn thấu sự lí giải của Triệu mẫu về bộ sưu tập của mình. Cô yêu cầu chính là quảng cáo có thể bày ra chân chính sự cá tính cùng đặc sắc của tân phẩm "Thư Nam" mùa xuân năm sau, không hướng tới mục đích lợi nhuận, mà là thẩm mỹ.

Triệu mẫu cảm thấy mỹ mãn cùng Từ Thư Nam nâng ly, lập tức gọi điện cho người mang nước hoa đến đây. Vì thế trước khi tụ hội chấm dứt, Từ Thư Nam lấy được nước hoa mà cô tâm tâm niệm niệm.

Bởi thời gian gấp, hơn nữa ban đầu cũng không nghĩ sẽ mang nước hoa tặng ra ngoài, nên chiếc bình nhìn phi thường đơn giản, thậm chí có thể nói là đơn sơ, chỉ là một bình thủy tinh hình trụ trong suốt, không có một chút hoa văn, tạo hình thoạt nhìn như thuốc thử trong các phòng thí nghiệm, đến cả miệng bình cũng đều rất giống. Đến cả vòi phun cũng không có, chính là trực tiếp chấm chút nước vào cổ tay và sau tai.

Vẻ ngoài tuy rằng xấu xí, nhưng không thể che giấu giá trị của chất lỏng vô sắc bên trong nó. Vào lúc tiếp nhận nó từ tay Triệu mẫu, Từ Thư Nam liền nhịn không được mở nắp bình ngửi ngửi một phen, nếu không phải hôm nay dùng loại nước hoa riêng biệt, cô thật muốn hiện tại liền thử, thời cơ không đúng, làm nhân vật chính tại yến hội, cô không thể trốn ở góc phòng chính mình thử nước hoa, đem khách nhân đều ném qua một bên.

Ngại tính tình của vài vị khách nhân, Từ Thư Nam liền bình tĩnh lại, về bình nước hoa này, cô càng có nhiều ý tưởng. Đang lúc cân nhắc, vừa vặn liền thấy Thẩm Thừa Tuyên nãy giờ biến mất vô dạng, tuy rằng cẩn thận che dấu, nhưng trải qua một phen mây mưa, tây trang nguyên bản phẳng phiu vẫn có chút nếp uốn, càng không thể bỏ qua là biểu tình thỏa mãn trên mặt hắn cùng dấu hôn lộ ra nơi cổ áo, tất thảy đều nói rõ hắn vừa trải qua sự tình tốt đẹp như thế nào.

"Thư Nam, vẫn chưa chúc mừng em." Thẩm Thừa Tuyên có chút lười nhác nâng ly chào hỏi cô, "Nguyện ý cho ta một cái ôm chầm sao?"

"Không, cám ơn." Từ Thư Nam lãnh đạm nói, "Tôi không có thói quen tiếp xúc chân tay với nam nhân vừa mới hành sự xong." Tại lúc Thẩm Thừa Tuyên định nói ra một câu dí dỏm để giảm bớt bầu không khí căng thẳng, cô tiếp tục nói: "Về sản phẩm mới mùa xuân năm sau, tôi có ý tưởng mới mong Thẩm tổng suy xét."

Thẩm Thừa Tuyên bèn đem lời ngon ngọt bên miệng nuốt trở vào, nói đến công việc, cho dù là tình nhân cũng có thể vứt bỏ, nếu chỉ còn lại một mối quan hệ, thì chính là thủ trưởng cùng cấp dưới. Thẩm Thừa Tuyên hiểu được điểm này, nếu không hắn cũng không ngồi ghế chủ tịch Tập đoàn Thượng Hoa lâu như vậy, còn lớn mật đặt chân vào lĩnh vực mới, đem sản nghiệp tập đoàn mở rộng gấp mấy lần.

"Nói đi." Thẩm Thừa Tuyên thu hồi tư thái hoa hoa công tử muốn làm gì thì làm, lộ ra tia khí thế của một kẻ đứng đầu Thẩm thị.

Từ Thư Nam đem bình nước hoa trong tay mở ra, để Thẩm Thừa Tuyên ngửi thử.

Thẩm Thừa Tuyên nhướn lông mày: "Mùi hương rất có ý tứ."

"Tiền vị nước hoa hơi nhiều, mùi mặc hương không rõ ràng." Từ Thư Nam nói, "Tương tỷ nói, tiền vị nước hoa này khoảng năm phút."

"Mùi mặc hương ta đã từng nghe qua." Thẩm Thừa Tuyên tiếp nhận nắp bình từ tay Từ Thư Nam, "Mùi hoa tiền vị là gì, hoa quế? Hoa lan?"

"Nghe nói còn có một chút hoa hồng, bất quá cơ hồ nghe không ra." Từ Thư Nam tiếp giới thiệu nói, "Đây là Tương tỷ tặng ta nước hoa lấy mùi mặc hương Huy Châu làm nền, nàng đây là vì ta mà tìm người định chế. Thẩm tổng, ngài không thấy nó với chủ đề buổi trình diễn hôm này thập phần tương xứng sao?"

Thẩm Thừa Tuyên hiểu rõ gật gật đầu: "Cô đây là muốn đem nước hoa này sản xuất, cùng với sản phẩm sang năm tung ra thị trường?"

Từ Thư Nam nói: "Sản nghiệp Thượng Hoa, trừ bỏ nữ trang, tất nhiên còn phải đề cập tới túi, phối sức, giày, nước hoa, thậm chí là nam trang, như vậy hình thành một nhãn hiệu đầy tính cạnh tranh. Tôi cảm thấy bắt đầu từ nước hoa, đẩy ra "Thư nam" nước hoa, chính thức rảo bước tiến lên nước hoa sản nghiệp, là một thời cơ phi thường tốt, bình nước hoa này rất khó có thể tìm được tác phẩm thích hợp, nó cực phù hợp với sản phẩm sắp tới, quả thực đây chính là tác phẩm vì tôi mà định chế."

Thẩm Thừa Tuyên trầm mặc một hồi, thẳng đến khi tiền vị dần tản đi, đem mặc hương càng đầy đủ bày biện ra đến, lúc này mới mở miệng nói: "Đề nghị của cô thực hảo, ta sẽ nhượng giám đốc bộ phận tiêu thụ suy xét vấn đề này,tìm kiếm phương thức thích hợp. Đúng, bình nước hoa này, Viện Tương là tìm người ở đâu, chúng ta có thể sử dụng sao?"

Từ Thư Nam cười nói: "Nghe nói là một điều hương sư trẻ tuổi. Nghe Tương tỷ ý tứ, tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng hẳn là một nhân tài. Nếu ngài muốn đẩy ra nhãn hiệu nước hoa, trừ bỏ bán đứt nước hoa phối phương, còn có thể mời hắn trở thành nhà điều hương chuyên thuộc của nhãn hiệu "Thư Nam"."

"Xem ra cô với nhà điều hương Viện Tương tìm được không tồi." Thẩm Thừa Tuyên trên mặt lại một lần nữa hiện ra tia lỗ mãng tươi cười, "Như thế nào, đã gặp mặt?"

Từ Thư Nam mặc kệ hắn, tiếp tục nói: "Tôi nghĩ chúng ta nên an bài một buổi phỏng vấn, xem hắn rốt cuộc có bao nhiêu tài hoa, có thể hay không chống đỡ một nhãn hiệu nước hoa."

Thẩm Thừa Tuyên không thú vị khoát tay áo, nói: "Việc này ta sẽ nhương bộ kế hoạch báo cáo một phần khai phá cho ta, an an tâm tâm thiết kế y phục của cô đi."

"Tôi đây chờ tin tốt của ngài Thẩm tổng." Từ Thư Nam từ trong tay hắn lấy nắp bình đậy lại, lại nói, "Thuận tiện nói một câu, ngài tốt nhất đem áo kia gài cao lên một chút, dấu hôn kia dù chỉ lộ ra một ít, nhưng là dù sao vẫn là lộ, thật sự là... đồi phong bại tục."

Không hề nghi ngờ, ngày hôm sau các báo chí bất đồng cấp bậc đều đăng tin sản phẩm mới mùa xuân của "Thư Nam" cùng nhãn hiệu sẽ chiêu đãi ký giả. Hai chữ "Thư Nam" nhanh chóng tiến thân vào top 3 từ khóa hot nhất trong 24h, nhãn hiệu một pháo gặp may, không ít người tiếc nuối vì sao hai tháng nữa tân phẩm mùa xuân mới niêm yết, hiện tại chỉ có thể nhìn áp phích trang phục "Thư Nam" xinh đẹp mà đỏ mắt.

Mà lúc này, Tô Hử luôn ở trong nhà nghỉ ngơi lấy lại sức không hề biết chuyện gì xảy ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện