Edit: Doãn Y Y

Beta: Doãn Uyển Du

Hai người ở khách sạn ngây người một buổi trưa, mặt đối mặt ngồi, nói chuyện phiếm từ Nam sang Bắc.

Nhưng kỳ thật đa số thời gian, bọn họ chỉ ngồi đối diện nhau không nói gì, Cố Hoài Cẩn vốn không phải người nói nhiều, Tô Noãn Dương cũng không thích nói chuyện, hai người cứ như vậy mặt đối mặt, lẳng lặng nhìn đối phương cười. Edit bởi Chung cư Doãn Gia

Bỗng nhiên, Tô Noãn Dương nhớ ra.

“Cố sư huynh! Anh, Anh chưa xin nghỉ cho em?”

Không đi làm việc, cũng không xin nghỉ, xong rồi, như vậy chắc chắn sẽ bị người ta nói thành cậy sủng mà kiêu, mới vừa nhận công việc mới mà đã bắt đầu bỏ bê? Cố Hoài Cẩn cười như có nhưng không nhìn cô, cũng đã sắp đến tan tầm cô mới nhớ tới còn chưa đi làm, cô gái nhỏ này phản xạ cũng không quá nhanh.

“Ha…ha” Tô Noãn Dương bị anh nhìn chằm chằm đến phát ngượng, giống như ruồi muỗi mà nỉ non.

“Không phải do em quá kích động sao, anh thế mà cũng quên luôn chuyện này.”

Cố Hoài Cẩn gật đầu, rất vừa lòng cô gái nhỏ ngoan ngoãn, biết nghe lời phải an ủi cô.

“Em yên tâm đi, chị anh đã làm xong rồi, vừa rồi trên đường đã gọi cho Vương Ngọc, xin nghỉ rồi, lý do là có công việc.”

“Công việc?” Nói cách khác, nghỉ nhưng vẫn có thể lấy tiền lương?

“Ừ”

“Nhưng mà chúng ta cũng không đâu làm công việc gì đâu….”

Tô Noãn Dương chột dạ cúi đầu, chỉ ở trong phòng nói chuyện yêu đương, cũng có thể nói thành là công việc sao?

“Không, làm phối âm cho nam nữ chính, bồi dưỡng cảm tình chẳng lẽ không xem như công việc sao?”

Cố Hoài Cẩn nghiêm trang nói, sau khi nói xong chính mình cũng không nhịn được bật cười.

“Nếu em đã muốn như vậy, chúng ta cũng đừng lười biếng, Tô Tô, phát sóng trực tiếp đi?”

“Phát sóng trực tiếp?” Tô Noãn Dương trừng lớn mắt, mạch não đại thần hoạt động như thế nào vậy, phát sóng trực tiếp, phát như thế nào?

“Ừm, trước đây rất lâi anh đã muốn biết, lúc phát sóng trực tiếp em có bộ dáng như thế nào, chiều nay vừa lúc không có việc gì, không bằng chúng ta thử phát sóng trực tiếp đi?”

“Vậy…được” Tô Noãn Dương đồng ý, cũng rất lâu rồi cô không phát sóng, cũng có chút nhớ những fans đáng yêu.

“Nhưng mà nếu bây giờ phát sóng trực tiếp thì em cần mượn notebook* của anh dùng, được không?”

*laptop

“Không có gì, em muốn gì đều được.” Cố Hoài Cẩn cười, đứng dậy lấy notebook từ phòng ngủ ra cho cô.

Tô Noãn Dương đem notebook đặt trên bàn, mở trang web vào phòng phát trực tiếp “lỗ tai nhỏ”, tài khoản đang đăng nhập tài hiển thị tên Cẩn Du.

Tuy rằng đã biết Cẩn Du là Cố Hoài Cẩn, nhưng nhìn thấy trước mắt, Tô Noãn Dương vẫn cảm thấy có chút không thật.

Loại cảm giác này, nói như thế nào nhỉ, thật sự không dễ hình dung.

Giống như một người bạn cho rằng rất xa xôi, bỗng nhiên có một ngày lại phát hiện người đó luôn ở bên cạnh mình, lại còn cùng mình sớm chiều ở chung lâu đến vậy.

Mặc kệ là ở thế giới giả tưởng, hay là ở thế giới thật, người đó đều là người hiểu rõ bạn nhất cũng quan tâm bạn nhất.

Hốc mắt Tô Noãn Dương có chút đỏ, cô có tài đức gì, lại có thể gặp được người tốt như anh.

Cố Hoài Cẩn nhìn hốc mắt cô gái nhỏ đã tụ đầy hơi nước, sủng nịch xoa xoa đầu nhỏ xù xù của cô.

“Đừng vội cảm động, có muốn nhìn Weibo của anh sau đó cùng nhau khóc?”

“Phụt.” Tô Noãn Dương bị chọc cười, cô xoa xoa nước mắt nơi khóe mắt.

“Cố sư huynh, anh chỉ biết trêu em.”

“Ngoan, đừng khóc, anh làm những thứ này cũng không phải để khiến em khóc, nếu cảm động như vậy, không bằng làm chút chuyện khác tới bồi thường anh?”

“Chuyện gì?” Tiểu bạch thỏ không biết mình đã ở trên miệng sói xám, còn ngây thơ mà dâng bản thân lên.

“Em nói đi?” Cố Hoài Cẩn cười như không cười nhìn cô, vươn ra ngón tay, nhẹ nhàng mà chạm đôi môi mềm mại của cô.

“Cố sư huynh, chúng ta vẫn nên nhanh chóng bắt đầu đi!”

Tô Noãn Dương giật mình hiểu rõ ý Cố Hoài Cẩn, đem đầu chuyển về phía màn hình, cứng nhắc chuyển đề tài.

Đăng nhập vào tài khoản của mình xong, Tô Noãn Dương đeo tai nghe của Cố Hoài Cẩn, không có micro, cũng không có bất kì thiết bị gì, nhưng hiện tại cô cũng không rảnh lo nhiều như vậy, đây là ở khách sạn, tình huống đặc thù, có thể phát sóng được là đủ rồi.

Cô mở ra phòng phát sóng trực tiếp của mình, gõ tiêu đề.

【 Tô Tô: Đã lâu không phát sóng, tranh thủ lúc rảnh rỗi đến xem mọi người, có nhớ tôi không? (*^▽^*) 】

Có lẽ bởi vì rất lâu rồi cô không phát sóng, vài phút qua cũng không có người vào.

Tô Noãn Dương cũng không nóng nảy, lấy di động đã đăng trạng thái trên Weibo.

【 Tô Tô: Phát sóng trực tiếp! phát sóng trực tiếp! Nhóm tiểu khả ái của Tô Tô có thể tới hay không? 】

Mới vừa đăng lên, liền nghe được tiếng nhắc nhở từ Weibo.

【 Cẩn Du: Đã tới phòng phát sóng trực tiếp. 】

Ha ha, Tô Noãn Dương nhịn không được cười ra tiếng, ngồi bên cạnh cô còn mà trả lời Weibo của cô, đại thần thật quá đáng yêu.

Cô nhìn về phía Cố Hoài Cẩn, anh an tĩnh dựa trên sô pha, cúi đầu chuyên chú nhìn màn hình trong tay.

Ánh đèn tối sáng hắt lên thân ảnh cao gầy tuấn tú của anh, vẽ lên mặt đất một hình bóng rắn rỏi.

Anh tháo cà vạt, tùy ý mở mấy cúc áo sơ mi, cổ thon dài, hầu kết gợi cảm, còn có phía trong áo sơ mi kia như ẩn như hiện xương quai xanh nê người.

Tô Noãn Dương nhỏ giọng nuốt nước miếng, ngắm đại thần thật sự có thể sắc đẹp thay cơm đó.

Anh cảm nhận được tầm mắt cô, ngước mắt nhìn về phía cô, trong mắt hàm chứa nụ cười tà ác.

Cô ngượng ngùng đỏ mặt, lại nghĩ tới tới những hình ảnh thiếu nhi không nên nhìn, chậm rãi cúi đầu, không dám lại nhìn anh.

Trên màn hình, thông báo lúc này đã như làn đạn nổ mạnh.

【1l: Tô Tô?! Thật là Tô Tô sao?! 】

【2l: Tô Tô, rốt cuộc cũng chờ được cô, còn may tôi không từ bỏ! 】

【3l: Tô Tô, rất nhớ cô, mau tới thân thân một chút! 】

……

“Xin chào, buổi chiều tốt lành các bảo bối, tôi là Tô Tô, đã lâu không lên với mọi người, gần đây mọi người có bận rộn gì không?”

Giờ này khắc này, Tô Noãn Dương cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn lúc trước cô chọn là phát sóng trực tiếp trên radio, không cần lộ mặt.

Bằng không hiện tại để bọn họ thấy được mặt cô đã đỏ ửng này giống như đít khỉ, nhất định sẽ bát quái hỏi cô đã trải qua cái gì mà tại sao lại thẹn thùng như vậy.

Giống như muốn chứng minh ý nghĩ của cô, khu bình luận bỗng nhiên nổi lên người gọi tên Cẩn Du.

【1l: Tô Tô a, vừa rồi Cẩn Du nói anh ấy đã tới, sao không thấy anh ấy nói chuyện? 】

【2l: Đúng vậy đúng vậy, gọi Cẩn Du! 】

【3l: Cẩn Du Cẩn Du mau ra đây nói một câu đi nào! 】

……

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nhắc đến Cẩn Du. Trước nay mọi người chưa từng gặp qua anh ở phòng phát sóng trực tiếp nói chuyện, tất cả mọi người đều hoài nghi Cẩn Du rốt cuộc có tới nghe Tô Tô phát sóng trực tiếp không.

Ách, Tô Noãn Dương cảm thấy không khí có chút xấu hổ, trộm ngẩng đầu nhìn Cố Hoài Cẩn.

Anh ngẩng đầu, hài hước cười với cô, sau đó cho cô một ánh mắt trấn an.

【 Cẩn Du: Tôi ở đây. 】

Tô Noãn Dương nhìn Cố Hoài Cẩn đáp lại những lời này, xong rồi, hôm nay phòng phát sóng trực tiếp chắc chắn bị oanh tạc.

【1l: Tôi sống lâu như thế này mà bây giờ mới thấy! Cẩn Du nói chuyện kìa! 】

【2l: Đã chụp hình! Lát nữa đăng Weibo, không cần cảm tạ, tôi là Lôi Phong! 】

【3l: Xin nhiều chuyện hỏi một câu, hai người có phải đang ở bên nhau không? 】

【4l: Ở bên nhau! Ở bên nhau! Ở bên nhau! 】

【5l: Ở bên nhau! Ở bên nhau! Ở bên nhau! 】

【6l: Ở bên nhau! Ở bên nhau! Ở bên nhau! 】

……

Cái này, Tô Noãn Dương ngượng ngùng đỡ trán.

Điều kiện của tôi cũng không kém như vậy mà, đâu phải không gả không được, mọi người không cần đẩy mạnh tiêu thụ như vậy chứ?

Cố Hoài Cẩn nhẹ giọng cười, ngón tay thon dài ở trên di động gõ xuống mấy chữ.

【 Cẩn Du: Cảm ơn mọi người quan tâm, chúng tôi đã ở bên nhau. 】

Gì gì gì?! Tô Noãn Dương nhịn không được nói tục một câu! Cố đại thần làm sao vậy, mới vừa xác định quan hệ được mấy giờ thôi mà đã nói cho mọi người biết rồi? Xong rồi! Xong rồi! Xong rồi! Ngày mai cô có thể bị tag đến chết!

Sau đó, khu bình luận trực tiếp bị oanh tạc!

【1l: Thiệt hay giả? 】

【2l: Nữ thần chạy theo người khác, đừng cản tôi, tôi muốn lên sân thượng! 】

【3l: Đây là tình huống như thế nào? Vừa tới đã bị rải cẩu lương à? 】

【4l: Chúc mừng Tô Tô mừng đến phu quân, chúc 99! 】

【5l: Tôi biết hai người nhất định sẽ ở bên nhau mà! 】

【6l: Mới ra mắt đã xào tai tiếng, đường biến đen, giải ắn từ quan, gặp lại! 】

【7l: Vậy ngài đi nhanh đi, cúi chào ngài! 】

【8l: Trên lầu kia nói muốn lên sân thượng, chờ tôi, cùng nhau đi cái coi! 】

……

Tô Noãn Dương có chút không biết nên đối mặt với tình huống hiện tại như thế nào, nói lung tung vài câu, liền cuống quít offline.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Tô Noãn Dương hoảng sợ, Cố Hoài Cẩn có nhiều fans như vậy, cô lại chỉ là một nhân vật không có tiếng tăm gì.

Bọn họ tuyên bố ở bên nhau, là không phải tương đương với việc tuyên bố thiên hạ đại loạn sao?

Chỉ cần trong chốc nữa, Weibo thật sự sẽ bị oanh tạc, cô thấy mình nên đóng máy lại đi làm đà điểu đi!

Cố Hoài Cẩn nhìn Tô Noãn Dương bên kia gấp đến độ giống kiến bò trên chảo nóng, buông điện thoại xuống, chậm rãi đi tới trước mặt cô.

Không nhanh không chậm mà nói:

“Uống nước không?”

“Hiện tại anh còn có tâm tư uống nước à?” Tô Noãn Dương bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Cố Hoài Cẩn, tức giận nói.

Nếu không phải Cố đại thần xúc động, tình thế cũng sẽ không thay đổi đến khó giải quyết như vậy!

“Em cảm thấy ở bên anh rất mất mặt sao?” Cố Hoài Cẩn nhíu mày hỏi cô.

“Đương nhiên không phải!”

Tô Noãn Dương không hề nghĩ ngợi buột miệng thốt ra, sao có thể cảm thấy mất mặt? Cô cảm thấy chính cô mới là người khiến anh mất mặt!

“Vậy em làm sao vậy?” Cố Hoài Cẩn kỳ quái hỏi.

Tô Noãn Dương bất đắc dĩ gãi đầu, đại thần anh thì biết cái gì chứ, anh ưu tú như vậy, vạn chúng say mê, sao có thể nhìn thấu tâm hồn đang hoang mang của em cơ chứ.

“Em chỉ cảm thấy, hiện tại em không đủ ưu tú, không xứng với anh.”

Cố Hoài Cẩn cũng không nói thêm gì, anh biết cô không cần anh an ủi, là tự cô muốn nỗ lực chứng minh bản thân.

“Ngoan, em đừng nghĩ nhiều như vậy, yên tâm đi, chuyện này sẽ không ồn ào quá lớn.”

“…”

Tô Noãn Dương ngẩng đầu nghi hoặc nhìn anh, đại thần choáng váng sao, hay là anh không hiểu lực ảnh hưởng của anh.

Vừa rồi nói mấy câu kia, đêm nay nếu không lên hot search, cô liền đổi không mang họ Tô nữa.

“Em quên một chuyện.” Cố Hoài Cẩn vẫn ung dung nhìn cô.

“Chuyện gì ạ?”

“Vừa rồi thừa nhận tình yêu chính là Cẩn Du, không phải Cố Hoài Cẩn, em yên tâm đi, lực ảnh hưởng hiện tại của em sẽ không có gì oanh động quá lớn.”

“Em…” Tô Noãn Dương quên mất, trừ cô, không ai biết Cẩn Du chính là Cố Hoài Cẩn.

Nhưng mà, đại thần nói lời này ý tứ gì, cái gì gọi là lực ảnh hưởng của cô không đủ chứ!

Cô chu miệng, không phục nói:

“Một ngày nào đó, lực ảnh hưởng của em cũng sẽ lớn giống anh, không, là so với anh còn lớn hơn!”

“Được, so với anh còn lớn hơn”

Cố Hoài Cẩn sủng nịch theo cô nói tiếp, cúi đầu hôn lên cánh môi ngọt ngào.

Lúc này, bọn họ không nghĩ đến, mấy tuần sau, chuyện này, thật sự nhấc lên một hồi oanh động lớn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện