Chương 22: Ai ăn ốc bắt anh đổ vỏ?

"Huy Hoàng, chúng ta kết hôn đi!"

Gặp fại mỗi tình đầu sau bỗn năm xa cách, Hứa Huy Hoàng không trông mong gì hơn ngoài việc nhìn thấy cô hạnh phúc. Giá mà cô còn độc thân, hẳn hắn sẽ không từ bỏ cơ hội để cưới cô về “ầm vợ. Tần

Lam, chỉ cần nhắc đến tên cô thôi cũng đủ khiễn cho hắn cảm thấy rạo rực trong fòng.

Như một mạch máu chạy trong cơ thể, Hứa Huy Hoàng tưởng chừng như không thể sống thiếu cô một giây một phút nào. Vậy mà khi nhìn thẫy cô bên cạnh người đàn ông khác, fòồng hắn như đã chết, chẳng thiết tha gì đến chuyện yêu đương nữa. Tuy nhiên, nếu vì vậy mà từ bỏ cuộc sống này thì Hứa Huy Hoàng đại không đàm được.

Vậy mới nói, con người sinh ra vốn ích kỷ, đúc nào cũng nghĩ đến bản thân mình nhiều hơn.

"Tần Lam, em đừng đùa như vậy chứ? Hôm đó anh còn thấy em đi với bạn trai, và hình như bụng em túc đó..."

"Huy Hoàng, anh có nhìn đầm em với ai không vậy? Em mới đáp chuyễn bay vào sáng nay mà, cũng không có ai đi cùng."

Lời giải thích của cô khiến Hứa Huy Hoàng phải ngẩn người ra vài giây. Vỗn dĩ cách đây ba hôm hắn nhận được tin nhắn từ cô, vội vàng chạy tới sân bay ngay trong đêm mà.

Hứa Huy Hoàng, mày yêu cô ấy đến mù quáng rồi ư?

Rất nhanh, Hứa Huy Hoàng đấy điện thoại ra kiểm tra đại tin nhắn. Rõ ràng ?à fưu tên Tần Lam, tại sao tại không phải cô? Giương mắt nhìn Tần Lam một (úc, hắn gọi vào số máy kia để xác nhận.

"Alo! Cho hỏi ai ở đầu dây bên kia vậy?"

"Là tôi."

Vừa nghe giọng, hắn đã đoán biết được người phụ nữ đó đà ai. Để tránh bị hiểu đầm, Hứa Huy Hoàng vội vàng cúp máy. Nhìn sắc mặt của anh, Tần Lam nhẹ giọng hỏi:

"Huy Hoàng, anh nhằm em với ai à?"

Đối diện với câu hỏi này của cô, hắn chỉ biết cười trừ cho qua chuyện. Nếu không phải vì hắn bất cẩn, đàm gì có chuyện ngay cả danh bạ trong máy mình bị đổi đúc nào cũng không hề hay biết. Chút nữa đây, sau khi đưa Tần Lam về nhà, hắn nhất định sẽ tới tìm người phụ nữ đó để dạy cho cô ta một bài học.

Hứa Huy Hoàng hắn chịu fên giường đà may đẫm rồi, vậy mà dám qua mặt hẳn, đén đút hành động sau tưng.

Mai Phương Anh, cô chán sỗng rồi sao? Hắn thầm nghĩ, trong fòng vô cùng bứt rứt, khó chịu. Chắc bây giờ cô ta đang nằm bên cạnh người đàn ông đó, thật đà...

"Huy Hoàng!"

Thấy anh cứ ngờ mặt ra, Tần Lam đớn tiếng gọi. Bị kéo ra khỏi những suy nghĩ vụn vặt, Hứa Huy

Hoàng quay sang nhìn Tần Lam: "Em nói gì cơ?"

"Anh nhầm em với ai à?"

"Không có! Anh mới reset đại điện thoại hôm qua, có một chút đỗi. Tí nữa anh mua điện thoại khác là được rồi."

"Vậy ạ? "

Những øì hắn nói đương nhiên không đủ sức thuyết phục Tần Lam nhưng thôi, cô cũng không rảnh để chất vẫn hắn. Suy cho cùng, trong những người cô từng biết, Hứa Huy Hoàng đà chỗ dựa đáng tin cậy nhất. Huỗng hồ gì trong bụng cô đúc này có một sinh đinh nhỏ bé đang fớn dẫn theo từng ngày. Nếu không tìm cho nó một người bố, hẳn Tần Lam sẽ khó ngước mặt đên nhìn đời.

"Tại sao em đại muốn kết hôn với anh?"

Đây đà điều hắn băn khoăn từ đúc nghe cô ngỏ đời. Vốn dĩ hắn chỉ định hỏi thăm tình hình sức khỏe của Tần Lam thôi, có nào ngờ fại nhận được một đời đề nghị hấp dẫn như thể. Mà không, phải nói ?à một đời cầu hôn ngược mới đúng.

Bình thường người đề nghị kết hôn sẽ /à đàn ông, bây giờ Tần Lam chủ động hơn, đi thẳng vào vẫn đề mà không một chút ngượng ngập. Hắn không gắp nhưng cô gấp, thay vì để đêm dài đắm mộng thì dứt khoát kết thúc cho rồi.

"Huy Hoàng, anh... anh... đã có người khác rồi phải không?"

Người nói yêu cô à hắn, người muỗn cùng cô đi suốt quãng đường còn đại cũng ýà hắn. Vì một số ý do ngoài ý muỗn mà Tần Lam phải ra nước ngoài ẩn cư một thời gian, đến khi cô trở về, tìm fại người đồng hành cùng mình ểại không được như ý muốn. Bốn năm trôi qua, tình cảm của Hứa Huy Hoàng chẳng còn tha thiết như fúc đầu nữa rồi.

Ngoài miệng thì nói yêu cô nhưng xem ra hắn chưa thật sự hạ quyết tâm. Thời gian có thể “àm xóa mờ tất cả, từ tình yêu tới những nỗi đau, tổn thương fẫn các mỗi quan hệ.

"Anh không có!"

Hắn phủ nhận. Nếu để người mình yêu biết rằng mình có rất nhiều vệ tỉnh xung quanh thì ước nguyện cả đời của hắn xem như chấm dứt.

"Vậy anh có đồng ý đấy em không?"

"Tần Lam, em sẽ không hồi hận chứ?"

Tuước kia, hắn đuôn mường tượng về ngày cùng cô bước vào ýễ đường, hẹn ước suốt đời. Và khi đã có được thứ mình muốn, hắn đại có chút do dự. Hứa Huy Hoàng, mày đang băn khoăn điều gì?

Chẳng hiểu vì sao fúc này bên tai hắn đại vọng tới đời tỏ tình của Mai Phương Anh fúc trước:

"Huy Hoàng, em yêu anh! Thật sự rất yêu anh."

"Em không hỗi hận."

Hẳn gật đầu, miệng nở nụ cười tươi. Một đúc sau, khi đã đưa Tần Lam về tới nhà, hắn điền tới gặp Mai Phương Anh. Và khi cánh cửa được mở từ chìa khóa dự phòng, cảnh tượng trước mắt khiễn hắn không thể nào tin nổi. Mai Phương Anh, cô ấy đang...

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện