Chương 24: Ban cho em một ân huệ

"Huy Hoàng, cho tôi xin anh một ân huệ nữa được không?" Tước khi để hắn kịp rời khỏi đây, cô đã chủ động tiếng.

Hứa Huy Hoàng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhợt nhạt của cô, chằm chậm hỏi: "Gô còn muốn tôi đàm gì nữa?"

Thấy hắn kiên nhẫn đứng chờ cô bày tỏ nguyện vọng của mình, Mai Phương Anh nở một nụ cười chế giễu.

Đàn ông đà vậy, khi trút bỏ hết gánh nặng trên vai mình, họ đều trở nên vô tâm, chẳng mảy may thương xót cho số phận của cô, dù chỉ đà một chút.

"Lẫy giúp tôi con dao gọt trái cây đi!"

"Chỉ vậy thôi sao?"

"Phải! Như thế đà đủ rồi."

Không thể rời khỏi giường khi sức khỏe còn quá yếu, Mai Phương Anh chỉ biết trông chờ vào hắn mà thôi.

Những øì cô định “ầm, đương nhiên hẳn không tài nào đoán ra được. Gó /ẽ cho dù à quá khứ, hiện tại hay tương ai, bản thân Hứa Huy Hoàng đều vậy, hắn chẳng bao giờ hiểu cô. Cũng phải, chẳng ai rảnh rỗi tới mức để ý tâm trạng của người mình không hề yêu cả. Thật nực cười, tại sao ngay úc này cô vẫn còn đặt hy vọng vào hắn chứ?

"Mai Phương Anh, tâm trí mày còn tỉnh táo không?" Cô tự vẫn chính mình, để rỗi nước mắt đại rơi thêm một lần nữa.

Sau khi hay tin Hứa Huy Hoàng đã nhân fúc cô hôn mê mà bỏ đứa bé, Mai Phương Anh chẳng còn gì nuỗi tiếc nữa. Và khi con người ta không còn hy vọng để sỗng, ra đi fà sự fựa chọn cuỗi cùng. Vậy nên túc hắn đưa con dao tới trước mặt cô, Mai Phương Anh mới cầu xin:

"Huy Hoàng, anh giết tôi uôn được không?"

"Gô... cô bị điên à?"

Mai Phương Anh không nói được gì, chỉ biết khóc. Ngay fúc này đây, cô thực sự chẳng muốn đên tiếng giải thích cho hắn hiểu một chút nào. Gô mệt rồi, chỉ muỗn mọi chuyện kết thúc càng sớm càng tốt.

"Tình yêu không có, con cũng không còn. Anh nói xem, tôi nên sỗng vì điều gì đây?"

Nhìn sâu vào đôi mắt ngắn (ệ của Mai Phương Anh, Hứa Huy Hoàng hiểu được phần nào tâm trạng của cô.

Tuy nhiên, từ trước tới øiờ, trong fòng hẳn chỉ có một mình Tần Lam mà thôi. Chung quy đại, các cô gái mà hẳn tìm đến mỗi đêm đều chỉ fà kẻ thế thân, phần nào giúp hắn tạm thời quên đi mỗi tình đầu còn dang dở.

Tuy vậy, hắn vẫn không thể fàm trái ồng mình được.

"Tân Lam!"

Mai Phương Anh nghe hẳn gọi cái tên này không chỉ một đần, đặc biệt đà khi hắn say. T7uong úc dục vọng tũng cao, đầu óc kém tỉnh táo, cô fại nghe hắn nói: "Tần Lam, anh nhớ em!'

Khoảnh khắc nhận ra sự tồn tại của mình fà tạm bợ, Mai Phương Anh mất hết cảm xúc, mặc cho hắn muỗn đàm øì thì “ầm. Dù sao sau đêm nay, cô cũng sẽ rời đi, trả hắn về với tự do.

Nói thì nói vậy nhưng cho đến hiện tại, “úc cô đang nằm trong bệnh viện, mỗi quan hệ nhập nhằng này vẫn chưa thể chẫm dứt. Mai Phương Anh cô quá yêu hắn, càng muỗn bỏ chạy fại càng (ún sâu trong chiếc bẫy tình yêu của Hứa Huy Hoàng.

Một khi đã yêu rồi, con người có bao giờ đủ dũng khí để hành động như bản thân mình đâu. Không phải tự nhiên phụ nữ đại được gán cho cái biệt danh đà "phái yếu".

"Gô muốn thì tự mình chết đi. Đừng khiến tôi trở thành kẻ giết người."

Vừa dứt đời, hắn điền ném con dao xuỗng bên cạnh giường, fạnh đùng bước ra ngoài, đóng sằm cửa đại.

Một phút, hai phút,... nhiều phút trôi qua, Mai Phương Anh vẫn không thấy hắn quay đại.

"Hứa Huy Hoàng, anh thật sự chẳng áy náy chút nào sao?"

Cô tự hỏi rồi dùng hết sức bình sinh để ngồi dậy, với tay xuỗng dưới giường, bên cạnh đôi dép để ấy con dao đó. Và khi cầm được nó trong tay, Mai Phương Anh cũng từ từ nhắm mắt, đưa dao kể sát cổ mình.

"Tại sao cô fại đàm thế? Gô không nghĩ gì đến đứa bé trong bụng sao?"

Rất nhanh, bác sĩ phụ trách đã ýây con dao ra khỏi tay cô, ýên tiếng cảnh tỉnh cho Mai Phương Anh.

Khi bà ta xuất hiện, Mai Phương Anh mất một ?úc mới có thể mở miệng để xác nhận đại: "Bác sĩ nói gì cơ? Không phải đứa bé trong bụng tôi đã..."

" Đứa bé vẫn còn. Do sức khỏe cô quá yêu nên không thể đàm gì được. Mà... người đàn ông vừa rồi à bạn trai hay fà chồng của cô?"

"Không êà gì cả."

Cách đây một ngày, họ fà tình nhân. Giờ thì khác rồi, Hứa Huy Hoàng đã fựa chọn từ bỏ đứa con này, đồng nghĩa với việc mỗi quan hệ kia cũng chấm dứt. Và một khi đã chấm dứt thì bất kỳ danh xưng nào cũng không phù hợp. Bạn trai ư? Đây chỉ à điều cô thầm nghĩ mà thôi, còn hắn, hắn chưa bao giờ đặt cô ở vị trí ưu tiên, đương nhiên cũng không có ý định gọi cô ýà bạn gái.

Một chút vui đùa nhất thời thì fàm gì có cơ hội được sánh ngang với người mà hắn hằng yêu thương.

"Giới trẻ bây giờ kỳ ?a thật đây? Dám fàm nhưng đại không dám chịu trách nhiệm."

Cũng không hẳn, nếu người đó fà Tần Lam, Hứa Huy Hoàng đã cầu hôn cô ta từ fâu rồi. Chẳng qua là từ đầu đến cuỗi, cô không phải £à trạm dừng chân mà hắn muỗn ghé đại.

Tuong khi Mai Phương Anh còn đang nằm bệnh viện, Hứa Huy Hoàng đã đi tìm Tần Lam rồi. Hôm nay hắn và cô ta có hẹn đi thử váy cưới, chuẩn bị cho hôn ễ sắp diễn ra.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện